Chương 133. Mở rộng toàn diện (1)
Mình trong trò chơi cũng chính là nhà giàu siêu cấp.
Tuy rằng kiếp trước cũng có nghe ngóng qua chút ít, nhưng tới lúc nhìn thấy người thật vẫn không khỏi cảm thán một phen.
- Chào anh, xin cho hỏi quý danh?
Tuy rằng không nhìn thấy đối phương, nhưng Vệ Hồng vẫn nhiệt tình chào hỏi.
- Cậu không cần biết tôi là ai. Nói ngắn gọn, tôi bỏ tiền ra tiền thu mua công ty của cậu, sau đó mời cậu lên làm CEO của Thiên Cơ, làm việc cho tôi, cậu thấy sao?
Lời nói của Sở U truyền ra từ màn hình đen kịt, giọng điệu nghe không mấy rõ ràng.
Nghe đối phương nói thế, Vệ Hồng có hơi kinh ngạc. Đối phương coi trọng công ty của mình, hay là coi trọng mình?
Hơn nữa cách nói chuyện của đối phương cũng rất thẳng thắn trực tiếp, loại tác phong này… thật thích !
Không cân nhắc thêm một chút gì, Vệ Hồng lập tức quyết định vận mệnh của mình cũng cả công ty.
- Không vấn đề gì.
- Uhm, trong email trước đã có đề cập rõ, tôi sẽ dùng tổng cộng 10 triệu thu mua công ty của cậu, cùng một hợp đồng lao động 10 năm của chính cậu. Sau đó tôi sẽ lại bỏ thêm 10 triệu vào Thiên Cơ. Nếu tôi cảm thấy hoạt động có hiệu quả, sau này sẽ còn tăng thêm vốn đầu tư.
- Xin hỏi nếu làm như thế, lợi nhuận của chúng ta sẽ tới từ đâu?
Vệ Hồng nhất định phải hiểu rõ kế hoạch phát triển của đối phương.
- Thu thập tình báo trên diễn đàn của khu vực Hoa Hạ, sau đó đưa ra phân tích. Mỗi ngày gửi vào email của tôi thông tin mà các anh kiếm được.
Dừng lại một chút, Sở U nói tiếp.
- Lợi nhuận chính là từ việc bán thông tin, tin tức. Trong giai đoạn đầu kết quả không mấy khả quan cũng không sao. Cậu cứ tự hoạt động, tôi tin tưởng cậu.
Má nó, phần tin tưởng này của anh là từ đâu mà ra? Tin tôi đến như vậy?
Bất quá, ý tưởng của anh cùng ý tưởng của tôi lúc trước thật sự là giống nhau một cách dị thường.
- Ông chủ, tôi có một kế hoạch.
Vệ Hồng rất nhanh chóng thích ứng với thân phận mới của mình.
Nói chuyện với nhau thêm nửa tiếng, Vệ Hồng đứng lên nhìn quanh văn phòng, có nhân viên của chính mình, cũng có đồng nghiệp trong công ty. Vệ Hồng lớn tiếng thông báo.
- Công ty của chúng ta hiện giờ chính thức bị thu mua, nhưng đồng thời cũng có một tương lai xán lạn hơn đang chờ đợi chúng ta ở phía trước.
Sau khi kết thúc video call với Vệ Hồng, Sở U lập tức lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý hành chính của công ty mình.
- Chuyện là thế này.
Sở U quay cú điện thoại này để gọi cho trợ lý hành chính đặc biệt của mình, để cậu ấy xử lý một số công việc liên quan đến việc thu mua và nhóm tài vụ xâm nhập vào Thiên Cơ.
Hơn nữa Sở U ý thức rõ được một điểm, đó chính là tuyệt đội không thể để các nhân viên tình báo của Thiên Cơ như Vệ Hồng biết được mình chính là U Dạ trong game.
Phải nắm chắc được điểm này.
Những thứ khác thì sao cũng được, dù cho có người âm thầm điều tra biết được hắn chính là boss lớn phía sau Thiên Cơ đi chăng nữa, thì có thể làm được gì chứ? Chỉ cần họ không biết hắn chính là U Dạ trong game là được! Chỉ cần hai người chẳng có liên quan gì là OK.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Sở U phải lập ra công hội thứ hai, đó là dùng để che giấu.
Còn một điểm quan trọng nhất nữa, sau này nếu đã dựa vào Thiên Cơ để có món lãi từ tình báo, vậy thì đứng trên lập trường của nhóm tình báo Thiên Cơ, thì nhất định phải trung lập!
Trong mắt người khác, nhóm tình báo của hắn nhất định phải đứng thế trung lập, nếu nó mang tính chất riêng biệt, hoặc biết được Thiên Cơ phục vụ cho U Dạ, vậy thì lợi ích thu được sẽ giảm đi đáng kể, đồng thời còn gặp phải người khác báo thù, những điểm này nhất định phải cân nhắc.
Còn về chuyện tiếp tục dùng tiền thực mua tiền game, Sở U đã từng nghĩ đến, chỉ có điều khi hắn nhìn thấy cảnh tiền game bùng nổ như thế, hắn đã tự phủ quyết luôn rồi.
Chủ yếu là hiệu quả quá chậm, hiện tại mọi người đều tranh nhau thu mua tiền game, hoàn toàn vô ích, hơn nữa còn có khả năng sẽ bị lộ. Tuy là nếu thật sự muốn làm thì dưới sự triển khai của hắn, xác suất bị lộ sẽ rất nhỏ, nhưng vẫn chưa đến mức cần thiết, không chỉ phiền phức lãng phí thời gian, mà hiệu quả cũng thấp.
Sau khi giải quyết xong việc này, Sở U nhìn thấy trong hộp thư vẫn còn một email lạ khác, mở ra xem thì hóa ra là cô em của anh tình báo viên phẩm chất cao thượng đó.
Dù sao thì Sát Thống Lĩnh vẫn cần thời gian để thăng đến cấp 15, Triệu Phi Yến lại không online, vậy thì hắn sẽ đi sắp xếp một số việc trong đời thực trước vậy.
- Có đấy không? Trước mắt tôi có thời gian rảnh rồi.
Sở U gửi một bức mail qua.
Trong trường học, một cô gái đang hết sức chăm chú nghe giáo viên đang giảng bài trên bục. Vàò lúc này, điện thoại của cô rung lên một cái. Sau khi nhìn thấy thông báo tin nhắn, mắt cô lập tức trợn tròn lên, xoay đầu qua nói với cô gái đẹp bên cạnh, biểu cảm có hơi xúc động:
- Chị hai, cái tên nhà giàu đó trả lời rồi, hắn bảo muốn phỏng vấn em liền giờ, em nên làm gì đây? Căng thẳng quá đi!
Cô gái xinh đẹp được gọi là chị hai kia nghe xong cũng kinh ngạc ngây ra, đồng thời trong mắt thoáng sự vui mừng, mấy ngày hôm nay bọn cô sống thiệt khổ mà!
Trong game hoàn toàn không kiếm được thêm xu nào nữa, bọn cô lúc nào cũng mong chờ nhà giàu lại phỏng vấn.
Từ lúc biết được câu trả lời chắc chắn của tên nhà giàu kia, bọn cô ngày nào cũng sống trong giày vò, mong mau được phỏng vấn. Cái công việc vừa học vừa chơi game lại vừa có thể kiếm tiền như vầy đi đâu mà kiếm được chứ?
Đối phương lại còn là nhà giàu, ngẫm chắc lương cũng không thấp lắm. Chủ yếu nhất vẫn là vì hạn trả khoản nợ càng ngày càng gần rồi, nếu còn không trả nữa thì chữ tín của bọn cô sẽ bị bôi nhọ mất.
Qua miệng của người anh của cô gái kia, cô được biết, nếu như cần mẫn và thông minh, thì một tuần anh ta có thể kiếm được hơn 3000 tệ từ cái tên nhà giàu đó, mấu chốt nhất là tiền lương tính theo tuần! Không tính theo tháng, là một tuần kết toán một lần đó!
Điều này khiến cô mong đợi hơn bao giờ hết!
- Em hoãn tên nhà giàu đó trước đi, chị đi thông báo với mấy chị em khác, bùng học thôi nào!
Cô chị hai lập tức quả đoán nói.
Không lâu sau, sáu người đã tập trung lại trong phòng ngủ của họ.
Mở laptop lên, sắc mặt của sáu người từ mong đợi bất giác thêm vẻ hơi căng thẳng.
- Ai phỏng vấn đây?
Mọi người ai nấy nhìn nhau, toàn thấy sự căng thẳng và bất an từ nét mặt của đối phương. Phải biết, đây là dự án lớn, dự án lớn đấy!!
Cậu phỏng vấn lỡ cậu làm không xong thì sao đây?
- Phỏng vấn chung đi!
Lại là cô chị hai làm chủ, trong mắt mang thần sắc quả đoán.
- Chị hai, lại đây, chị ngồi chính giữa, chúng em ngồi bên cạnh!