Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 146. Em không muốn đi đâu

Chương 146. Em không muốn đi đâu


- Woa, đẹp quá đi! - Cửu Thải Nhi hai tay ôm lấy mặt mà thảng thốt kêu lên, mắt sáng như sao.
“Ừm, quả thực rất đẹp.” Sở U âm thầm tán thành.
Khung cảnh này chợt có gì đó sai sai! Có thể tưởng tượng được, khi Lâm Lạc Nhi mặc bộ đồ này đến công hội Siêu Thần sẽ gây chấn động và kinh cỡ nào cho các thành viên ở đó!
Bọn tôi ai cũng mặc giáp sắt, giáp da, áo bào ‘sặc mùi thổ dân’ này nọ, tự nhiên cô mặc bộ đồ diễm lệ chói ngời cỡ này đi tới.
Cái... cái bộ này ai cho cô? Sao mà cô có được?
Đồng thời cũng có thể tưởng tượng ra, hình của Lâm Lạc Nhi sẽ được chụp lại đăng lên diễn đàn. Bộ đồ này tuyệt đối có thể thét lên giá trên trời trong mắt những nữ game thủ giàu có.
Ở giai đoạn hiện tại, đồ thời trang cấp Đại Sư, ngoài Sở U ra, những người chơi khác đừng mong mà có được.
Không thể có được bằng bất kỳ cách nào.
Đoàn lái buôn Ô Vân ghé thăm công hội, cấp hàng hóa họ bán ra được tính theo điểm tiềm năng của công hội. Nếu điểm tiềm năng công hội chỉ mới có mấy trăm điểm hoặc hơn ngàn điểm, thì biết ngay công hội này không mua nổi hàng hóa cấp cao. Nếu đã mua không nổi, vậy thì chỗ họ tuyệt đối sẽ không xuất hiện các hàng hóa cao cấp.
Với điểm tiềm năng hơn 17.000 như công hội của Sở U mà đoàn lái buôn tiến lại chỉ mới ở cấp trung, vậy thì khỏi bàn đến những công hội với điểm tiềm năng thấp. Việc đoàn lái buôn Ô Vân có đến hay không cũng còn khó nói nữa là. Cho nên, hàng hóa mà công hội của Sở U bán đương nhiên có cấp bậc cao rồi, tổng giá trị lên đến hơn 2.300.000 vàng cơ đấy!
Lâm Lạc Nhi ngây ra nhìn Sở U. Sau màn thảng thốt ban nãy, trong mắt cô giờ thoáng có chút hoảng hốt.
Cái... cái này dường như có hơi lộ liễu quá. Phần thân trên hở cả mảng lớn, phần dưới đùi thì lộ ra hết toàn bộ luôn. Đẹp thì đẹp thật, chỉ là cô thấy hoang mang quá.
- Được rồi, cậu có thể đến thành Kỳ Sơn tìm gặp bọn họ.
- Tôi... tôi có thể không mặc bộ này qua đó không. – Lâm Lạc Nhi đỏ mặt nói.
Cửu Thải Nhi đứng cạnh suýt đã gào lên: Em mặc cho! Em mặc cho!
Cùng lúc ấy, Cửu Thải Nhi sửng sốt quay nhanh sang nhìn Sở U. “Bộ đồ này kiếm được ở đâu vậy chứ?”
- Ừ, tùy cậu vậy. Nhưng phải nhớ, ngay khi Boss sắp chết thì cậu hãy mặc vào, thế cũng sẽ có hiệu quả.
- Vậy được, tôi sẽ làm như cậu nói. – Lâm Lạc Nhi thở phào trong bụng. Đối với cô mà nói, việc mặc bộ đồ này thật sự hơi bị áp lực. Có điều, không thể phủ nhận rằng, trong lòng Lâm Lạc Nhi thật sự rất thích bộ đồ này!
- Vậy cậu đi đi.
Không lâu sau, Lâm Lạc Nhi thay lại bộ đồ Bạch Kim của mình, chạy qua chỗ truyền tống đến thành Kỳ Sơn rồi biến mất. Hiện tại chỉ còn lại mỗi Sở U và cô học sinh lớp 11 Cửu Thải Nhi.
- Anh U, anh gọi em có việc gì không? – Giờ đây Cửu Thải Nhi càng tò mò và có hứng thú với Sở U hơn.
- Thải Nhi, nhóc có bằng lòng đến công hội Siêu Thần không? Ở đó có rất nhiều người chơi, còn nơi này thì nhạt nhẽo cô quạnh lắm... – Sở U quyết định đưa Cửu Thải Nhi vào công hội Siêu Thần, đồng thời hắn sẽ bảo vệ cô. Ý là nói, dù điểm tích lũy của Cửu Thải Nhi không đạt mức, cũng sẽ không bị đá ra khỏi công hội. Cái này chủ yếu nhất vẫn là do Sở U xem trọng thể chất của Cửu Thải Nhi, quả thực vô cùng hiếm thấy.
Ý của Sở U, Cửu Thải Nhi vừa nghe đã hiểu, đã sáng. Trong lòng cô chợt thấy kinh ngạc, chỉ là cô đè xuống rất nhanh, không biểu hiện ra trên mặt. Cô vẫn cười hỉ hả.
- Em thấy nơi này ổn mà, hơn nữa em không nghĩ mình cần bạn chơi chung gì đó đâu.
“Là vì em không có thời gian vào game sao?”
- Nhóc nên biết, anh phải đặt bộ vũ khí thần thánh này vào trong công hội Siêu Thần và cài đặt tích điểm, để dễ cho các thành viên đi đổi. Chẳng phải mục tiêu của nhóc là nó sao? – Sở U nói tiếp.
Cửu Thái Nhi chớp đôi mắt long lanh. Trong đầu cô vội vã ngược xuôi, nghĩ cách làm sao để mình ở lại bên cạnh Sở U.
Lúc này, chính cô cũng không biết, trong lòng của cô, người đàn ông trước mặt này đã hơn cả bộ vũ khí thần thánh đó rồi...
- Ờm... – Cửu Thái Nhi ậm ờ một hồi, lập tức mắt cô sáng lên. – Không cần đâu, nơi này buff vừa tốt, phong cảnh lại rất đẹp, em thích ở đây hơn!
Sở U thoáng chút kinh ngạc, thế này là sao?
Nhưng có thể thấy được rằng đối phương quyết ý muốn ở lại trong công hội của hắn. Tuy không nghĩ ra được nguyên do, nhưng Sở U không bảo đối phương sang công hội Siêu Thần thêm nữa. Nếu như thế thì quá rõ là hắn có ý định đuổi người ta đi rồi... Nhưng thế này thì tức là sao đây!
Sở U tuyệt đối không phải vì mềm lòng. Mà là hắn biết rằng, nếu người ta đã là một học sinh đang cắp sách đến trường, vậy thì tâm thái chắc chắn sẽ khác với những người khác, sẽ nhìn trò chơi này theo góc độ khác. Dù hắn có để cô qua đó thì cũng sẽ thế thôi, với tâm lý của Cửu Thái Nhi, ở đâu cũng đều là chơi cho vui cả.
Nếu cô đã thích ở lại đây, vậy thì để cô ở lại là được. Coi như là kết quả của ban đầu hắn là người đầu tiên duyệt cho cô vào hội đi.
- Vậy được, giờ anh có việc phải đi, nhóc tự chơi ha. – Sở U nói xong bèn đi về phía truyền tống trận.
- Anh U, anh đi đâu vậy, dẫn em theo có được không? – Cửu Thái Nhi lập tức đi theo sau Sở U, hệt như một cái đuôi không cắt được vậy.
- Đó là một nơi rất nguy hiểm, rất đáng sợ. Nhóc sẽ bị out đó. – Sở U vẫn nhàn nhạt đáp.
- Em không sợ, em từng vào mộ thời cấp 8 rồi!
Nhóc trâu đến vậy sao...
Nhìn lướt qua Cửu Thái Nhi nhỏ bé nhưng khí thế bừng bừng, Sở U nhếch môi:
- Thế chúng ta đi chung vậy.
Chắc chắn nhóc sẽ kẹt lại thôi.
- Anh dám cam đoan nhóc nhất định sẽ bị out.
- Em nói rồi, em không sợ.
- Lần này anh đi làm việc không phải đi đánh quái thăng cấp.
- Không sao, cứ coi như là anh đưa em đi xem thế giới một chút là được rồi.
- Vậy nhóc có ngựa không?
- Có ạ, nhưng nó chỉ là một con ngựa 1.000 đồng vàng bình thường thôi.
- Có vật cưỡi là được rồi.
Lát sau, khi Truyền Tống Trận đi qua hai người thì cũng biến mất tại nơi này.
- Đây là đâu đây ạ?
Nhìn âm khí bao phủ xung quanh Cửu Thải Nhi mở to hai mắt nói, trong mắt còn có tia hưng phấn.
- Đây là bãi quái cao cấp, có một ít quái level 30.
Nói xong Sở U triệu hồi vật cưỡi.
Cửu Thải Nhi thấy thế cũng triệu hồi vật cưỡi của mình.
Hai con vật đi song song với nhau, lập tức khiến cho người ta cảm thấy Hắc Mã của Sở U to lớn hơn rất nhiều. Con hắc mã khí thế ngất trời nhìn Tiểu Hồng Mã bên cạnh bằng ánh mắt cực kỳ cao ngạo.
- Xuất phát thôi, nhớ theo sát anh, đúng rồi nơi này sẽ có người tập kích bất ngờ nên phải chú ý để né tránh.
Sở U giải thích một chút về hoàn cảnh ở đây, sau đó liền thúc chân cho Hắc Mã chạy ra ngoài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất