Chương 149. Mình thực sự đã hiểu lầm người đàn ông này
"Oành oành oành oành oành."
Năm tiếng nổ liên lục vang lên, địa phương bí mật này đột nhiên xuất hiện một đám mây mù. Sau khi mây mù tan biến, năm cơ thể hình người cao to cường tráng có gắn máy móc linh kiện phức tạp xuất hiện. Họ chính là những con rối thợ mỏ mà Sở U đã gọi đến.
Đồng thời, trên giao diện trực tuyến của Sở U cũng xuất hiện năm biểu tượng hình người nho nhỏ, mỗi biểu tượng đều trống không. Nếu bây giờ có vật phẩm quặng được thu vào thì tốc độ sẽ tăng, điều này cũng dùng để nhắc nhở chủ nhân, bằng cách nếu nó bị tấn công bởi người chơi khác, thì biểu tượng sẽ nhấp nháy màu đỏ.
Tiếp theo Sở U khắc ấn linh hồn lên những con rối thợ mỏ, như vậy, công dụng nhắm tới ban đầu sẽ thực sự được kích hoạt.
-Bắt đầu được rồi, mau đào lên!
Sản lượng một ngày của mỗi con rối thợ mỏ là 500, 5 con rối thợ mỏ vậy là sẽ có 2500 viên Linh Khí Thạch, lại chia cho 50. Nếu như tính toán theo hiện thực mà mỗi ngày đều hấp thụ vậy thì trong một ngày sẽ được tăng 100 điểm công kích vật lý, 50 điểm chính xác, 10 điểm bạo kích.
Đồng dạng cũng tính toán theo hiện thực, thì sau một tháng 5 con rối thợ mỏ này đều sẽ đạt đến mức giá trị tối đa, khi đó hắn sẽ được tăng 3000 điểm tấn công.
Sở U biết rõ, trong thực tế người chơi bình thường sau một tháng một ngày hay hai tháng cùng lắm chỉ nằm ở cấp 25, tất cả trang bị trên người gộp lại mà được 600 điểm tấn công đã là rất tốt rồi.
Theo mệnh lệnh Sở U đã truyền đạt, năm con rối thợ mỏ cùng giơ cuốc lớn của mình bổ xuống nham thạch khổng lồ, dùng tốc độ nhanh chóng đào lên, chỉ là tỷ lệ thu được sẽ thấp.
Khi hắn đang thỏa mãn nhìn kiệt tác của mình thì từ thanh hảo hữu có một ngữ âm được truyền tới.
- U Dạ, BOSS đã bị đánh bại. - Triệu Phi Yến nói
- Làm tốt lắm, có thu được trang bị gì không? - Sở U dùng ngữ khí nhẹ nhàng hỏi lại.
- Cái này nói anh Thống Lĩnh nói lại cho anh biết đi.
- Ừ, trước tiên cô cứ tự chọn lấy một trang bị cho mình đi, phần còn lại thiết lập điểm DKP.
- Vậy sao? Thế thì tôi muốn thứ tốt nhất.
Đối phương trả lời rất nhanh chóng.
- Tùy ý cô.
Trang bị cấp 10 đối với Sở U mà nói thì không đáng kể.
-Đ ược rồi tôi sẽ lấy sau vậy, bởi vì hiện tại vẫn chưa có vật tôi muốn lấy.
- Cô là phó hội trưởng, công hội là do cô quản lý, cứ làm theo ý của cô đi. - Sở U lần này hoàn toàn hài lòng.
- Vậy bước tiếp theo chúng tôi cần phải làm gì?
- Đúng rồi, mọi người bây đang ở thành Kỳ Sơn đúng không, vậy thì trực tiếp kiếm một BOSS nữa để xử lý đi.
Khu vực này có hai BOSS hoang dã level 10, sau đó lại là đại BOSS hoang dã level 15. Sẽ không có cấp độ BOSS trong giai đoạn trung gian này, cùng lắm cũng chỉ có Đại đầu mục.
Đúng, muốn đánh thì phải đánh cho thật hay, tranh thủ giai đoạn này đem toàn bộ BOSS xử lý hết một lượt.
- Lần này tính điểm thế nào đây?
- Tôi nói rồi, cô là người quản lý nên chuyện này cô tự quyết định đi, OK? - Nói xong câu đó, Sở U dùng kỹ năng để quay về điểm hồi thành.
- Hỏi anh một chuyện, bộ đồ Lâm Lạc Nhi ở đâu ra thế? - Triệu Phi Yến rốt cuộc cũng không nhịn được buột miệng hỏi.
- Áo ấy hả, là mua được từ đoàn lái buôn, nhìn có đẹp không?
- Cũng được, đoàn buôn này ở chỗ nào? Giá có đắt không?
- Cái này thì cô phải kiến tạo đài Thiên Tinh, rồi thu hút họ tiến vào dừng chân, nói cách khác, cô chỉ có thể đợi may mắn tự nhiên đến thôi. Nhưng mà cấp độ của cô hiện tại quá thấp, cho dù có gặp được thì trong hàng hóa cũng sẽ không có đồ thời trang đâu.
Sở U lên tiếng trả lời sau khi đã về điểm hồi thành của công hội. Công hội của hắn tiềm lực khủng như vậy, đoàn lái buôn là đoàn trung cấp. Nhưng thời trang đâu chỉ có một loại, mặc dù là cấp đại sư thì tỷ lệ xuất hiện về số lượng cũng chỉ có một cái, cho biết đây là thời trang quý hiếm có thấy cũng chưa chắc đã mua được.
- Ừm, tôi hiểu rồi vậy giá của thời trang này là bao nhiêu?
- 200.000 tiền vàng.
Sở U vừa di chuyển vừa bình tĩnh nói.
- Ồ, anh tốt với Huy Dạ thật đấy.
Triệu Phi Yến nghe thấy 200.000 tiền vàng thì thật sự đã bị kinh động. Triệu Phi Yến đã từng mua tiền game ở hiện thực, nên cô biết rõ giá trị của 200.000 tiền vàng này lớn đến thế nào.
Tuy cô chẳng thiếu gì món tiền ấy, nhưng cũng phải có vàng thì mới mua được chứ. Theo hiệu ứng trùng sinh của Sở U, rất nhiều người đã nhận ra tầm quan trọng của vàng. Bất kể là người chơi cá nhân hay một đoàn thể, thì càng ngày càng có nhiều người mua tiền tệ của trò chơi, nhu cầu cũng sẽ càng lúc càng tăng lên. Trong thời gian ngắn số vàng thu được sẽ không thể đạt tới số lượng mong muốn.
Hơn nữa vòng tuần hoàn chết chóc này vẫn sẽ còn duy trì.
Chưa kể, từ lời nói của U Dạ có thể nhận ra, muốn mua được đồ thời trang còn cần có rất nhiều yêu cầu cứng nhắc khác.
- Anh thích cô ấy lắm hả? - Triệu Phi Yến không biết tại sao trong lòng nổi lên cảm giác tò mò, nói xong câu này lại cảm thấy hối hận.
Sở U dừng bước, trong mắt hắn có sự khó hiểu. Đối phương làm sao mà lại hỏi mấy câu thế này ? Mà chưa kể, lúc đưa trang phục cho Lâm Lạc Nhi hắn cũng không hề có ý đồ gì...
Đây là một chuyện rất bình thường mà.
- Nếu cô thích, lần sau tôi cũng tặng cô một bộ. Phải quản lý công hội cho ngay ngắn rõ ràng. Đột nhiên hắn lại có phong thái của kiếp trước, không ngại ngần gì mà tặng người khác đồ thời trang.
Sau khi nghe được lời của đối phương thì Triệu Phi Yến liền hiểu ra, trong mắt U Dạ thì 200.000 vàng cũng chẳng có gì to tát, cho nên giọng điệu của hắn mới bình tĩnh như vậy. Nhìn vào hai người kia, không chỉ riêng Lâm Lạc Nhi, ngay cả Sát Thống Lĩnh cũng có được một bộ bạch kim, điều này cho thấy đây chính là phong cách làm việc của U Dạ.
Mình thực sự đã hiểu lầm người đàn ông này rồi.
- Được rồi, địa điểm của một BOSS khác nằm sâu bên trong hang sói ở Hôi Tung Lâm, từ từ đi qua bên đó đi. Kỹ năng của BOSS này là có thể kêu gọi đồng bọn, nếu không xử lý hết đám sói xung quanh thì sẽ gặp chút phiền phức đấy.
Lúc ấy, giọng nói của Sát Thống Lĩnh vang lên.
-Cậu chủ, có rớt sách kỹ năng, cậu có thể dùng được.
-Ồ? Gửi đến đây xem xem.
...