Chương 153. Fire in the Samsung Note 7
Nghe thấy lời của Cửu Thải Nhi, Sở U bất chợt ngây ra, nhưng cũng chỉ có vậy. Hắn liền tháo mặt nạ xuống, để lộ ra gương mặt thật!
Thật ra, theo như Cửu Thải Nhi nghĩ, việc U Dạ đeo mặt nạ rất có thể là vì bí mật nào đó không thể cho ai biết. Thậm chí cô còn lo rằng mình yêu cầu như thế sẽ khiến U Dạ thấy không vui, nhưng cô lại không thể đè nén được nỗi hiếu kì mạnh mẽ trong lòng.
Gương mặt thật của U Dạ, ngoại trừ một số rất ít người ra, thì chưa ai từng thấy qua. Phải biết là đến cả lên tivi thì U Dạ vẫn mang mặt nạ.
Cho nên, Cửu Thải Nhi chưa từng thấy gương mặt thật của Sở U. Đối với người con trai này, cô có một nỗi phấn khích xen lẫn trong sự hiếu kì…
Khi nhìn thấy hắn không hề do dự mà tháo ngay mặt nạ xuống, Cửu Thải Nhi bỗng nhiên cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi. Mặt nạ của đối phương hình như cũng chỉ để dùng như giáp bảo vệ đầu mà thôi.
- Thật ra mặt của anh cũng chẳng đẹp gì đâu. – Sở U lộ mặt thật, điềm đạm nói.
- Nhưng em chưa từng thấy mà. – Giọng Cửu Thải Nhi rất nhỏ. Câu này dường như chỉ buột miệng nói ra. Mắt cô nhìn chăm chăm vào đối phương, trong lòng không biết vì sao lại có đám nai chạy lạc. Khi một người khác giới lặng nhìn một người khác giới khác, họ sẽ phát hiện trong mắt đối phương có rất nhiều luồng thông tin.
Cảm giác mà lúc này Sở U mang đến cho Cửu Thải Nhi chính là, ánh mắt rất lạnh. Nó cho cô cảm giác lạnh thấu xương cốt, trong cái lạnh buốt này còn ẩn chứa sự hung hãn.
Sở U cũng nhìn đối phương như thế, chẳng hề có chút vẻ lẩn tránh. Hắn vô cùng điềm nhiên, cực kì bình tĩnh. Cứ thế để cho cô nhìn đánh giá mình.
- Ờm… Anh cũng đẹp trai lắm mà. – Cửu Thải Nhi thầm giật mình, hình như cô đã quan sát đối phương ‘hơi bị lâu’, cho nên vội vã nói.
Lúc này, trong tay Cửu Thải Nhi xuất hiện một quyển trục, Sở U lập tức lặng người.
Ngay khi đó, cô giao dịch thẳng qua cho hắn:
- Anh tự mình xem thì tốt hơn, em lười nói lắm. Ừm, dù sao cũng không nói rõ được.
“Em có biết giá trị của thứ này rốt cuộc lớn đến cỡ nào không?”
- Cảm ơn, xem xong trả lại em sau. – Sở U cũng chẳng khách sáo, lập tức nhận ngay.
Sau khi giở sách cuộn ra, tin báo của hệ thống lập tức vang lên. Đồng thời, không khí ở xung quanh xuất hiện một luồng năng lượng không rõ ràng đang lưu chuyển. Nó vô cùng yếu ớt, căn bản không thể phát giác được.
Cả hai người đều không biết rằng, có một bóng người giống hệt với nhân vật game của Sở U xuất hiện ở bên cạnh họ. Nhưng cả hai đều không hay, bởi vốn dĩ không thể thấy cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.
Sở U chọn ‘Không’. Quyển sách cuộn kế thừa anh hùng này, hắn hiểu rất rõ, nhưng kiếp trước lại chưa từng có được.
Theo quá trình thả hồn vào đọc, khi Sở U phát hiện ra kỹ năng kế thừa anh hùng này, thần sắc trong mắt hắn cuối cùng cũng biến đổi, xuất hiện vẻ chấn động.
“Hóa ra, kĩ năng mà kẻ đó sử dụng là kế thừa của ngươi sao...”
Ở kiếp trước, kế thừa của Hạ Hầu Uyên được một người chơi của nước Tần sở hữu, chức nghiệp cũng giống như hắn: Chiến Kích Kiếm Tinh.
Sau khi Sở U nhìn thấy kẻ đó sử dụng kĩ năng kế thừa trên diễn đàn, hắn chỉ cảm thấy kế thừa anh hùng này quả thực chính là kế thừa chuyên thuộc về Chiến Kích Kiếm Tinh, bởi đặc tính cực kì sắc bén và dồn sức tấn công vô địch.
Quyển trục thừa kế này đối với Chiến Tích Kiếm Tinh mà nói, trong tình huống một đối một, cho dù trang bị cá nhân có hơi yếu thế hơn, nhưng chỉ dựa vào kĩ năng hóa thân ngoài thân này, vẫn có thể knock out đối thủ. Đồng thời, trong lúc quần chiến, thực lực của kĩ năng kế thừa này sẽ được phát huy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Quyển trục thừa kế này vô cùng quan trọng với hắn! Sở U ý thức được ngay điều ấy.
- Trả em này. – Sau khi xem xong, Sở U trả nó lại cho Cửu Thải Nhi, đồng thời hỏi câu tiếp theo.
- Thải Nhi, anh muốn mua nó, em chịu bán nó cho anh không?
- Vậy anh nói em nghe xem, thứ này có hợp với Pháp Sư Nguyên Tố không?
Sở U lắc đầu:
- Nó không hợp với chức nghiệp dòng pháp sư, quyển trục kế thừa anh hùng này vốn được tạo ra cho chiến sĩ.
Cửu Thải Nhi gật đầu, trong lòng cực kì tin tưởng cách nói của Sở U. Kiểu tâm trạng này không chỉ đến từ hảo cảm cô dành cho U Dạ, mà quan trọng nhất chính là, cô tìm hiểu được từ trên mạng rằng U Dạ trước mắt đây là một cao thủ. Ừm, đại cao thủ trong game, cực kì chuyên nghiệp, bởi vì trên mạng đang đồn rằng hắn là người của công ty game!
Đồng thời, đối phương còn có một thân phận không thể xem thường, siêu giàu có! Giàu đến mức không có nhân tính luôn!
Những yếu tố này cộng lại với nhau, khiến Cửu Thải Nhi cực kỳ tin tưởng Sở U. Nếu không, cô cũng sẽ không giao thẳng quyển sách cuộn cho đối phương xem mà chẳng hề sợ hắn sẽ không trả lại cho mình.
- Ờ, thế ạ, vậy anh cảm thấy thứ này đáng bao nhiêu tiền?
Câu hỏi này thật rất khó trả lời. Ví dụ cùng một quyển kỹ năng, vào tay người chơi thường với vào tay người chơi đẳng cấp, hiệu quả khi sử dụng tuyệt đối sẽ khác nhau. Có kỹ năng xứng mức thần kỹ, nhưng khi người chơi bình thường sử dụng, biểu hiện sẽ cực kỳ kém cỏi.
Đồng thời, độ mạnh của bất kì kỹ năng nào cũng đều dựa trên cơ sở thuộc tính mạnh của người chơi. Không có cơ sở này, thì kỹ năng có tốt hơn cũng chỉ là bỏ đi.
Sở U tin chắc rằng mình có thể trở thành người chơi cấp thần. Cho nên trong mắt hắn, bất cứ quyển kỹ năng nào cũng đều rất mạnh. Nếu đã mạnh thì giá trị đương nhiên lớn.
Cửu Thải Nhi vốn có ý tốt. Ý là “Anh ra giá bao nhiêu em cũng nhận hết”, bởi vì quả thực cô không biết quyển kế thừa này rốt cuộc có giá đến đâu, mà kế thừa thất bại còn trừ 20 thuộc tính toàn thân nữa. Điều này vô hình trung đã khiến Cửu Thải Nhi cảm thấy giá của thứ này có lẽ sẽ không cao lắm.
- Theo anh thấy... – Khi Sở U chuẩn bị ra giá, Cửu Thải Nhi vội vã chen vào.
- Anh U, em có ý này, không biết có được không?
- Ý gì nào? – Sở U ngây ra.
- Là thế này, vũ khí cấp đại sư trong tay em cộng với quyển kế thừa này, ừm... đổi bộ vũ khí nguyên tố thần thánh kia của anh, anh thấy có được không?! – Cửu Thải Nhi sở dĩ vội vã chen vào, là vì cô đột nhiên nghĩ tới vẫn đề này.
Nhìn ánh mắt lấp lánh của Cửu Thải Nhi, Sở U bật cười. Đối phương không chỉ cực kỳ may mắn, mà đầu óc... cũng rất thông minh linh hoạt.
Trước vẻ mặt đầy chờ mong của Cửu Thải Nhi, Sở U chầm chậm gật đầu đồng ý:
- Được.
- Woa, cảm ơn anh U! Hay quá, có vũ khí Thần Thánh rồi!
Nhìn dáng vẻ đầy phấn khởi của đối phương, Sở U thầm lắc đầu. Cuộc giao dịch này, thật sự không thể nói ai lời ai lỗ. Trong mắt hắn thì quả thật quá lời, nhưng nếu hắn đứng vào góc độ của Cửu Thải Nhi mà xem xét, cô cũng có món hời. Bởi vì hắn là người trùng sinh, nên món vũ khí Thần Thánh cấp 10 đó, sau khi hắn tìm và đạt được một số vật phẩm đặc biệt bằng lợi thế hồi sinh của mình, hắn có thể biến nó thành vũ khí trưởng thành, thế thì, giá thật sự sẽ ngất trời!
- Đi thôi, đến khu giao dịch, anh lấy bộ vũ khí đó xuống cho em.
Sau đó, Sở U gỡ bộ vũ khí Thần Thánh: Lục Đạo Chuyển Luân Thần Kính, vẫn luôn treo trong khu giao dịch công hội xuống...
- Nào, tiến hành giao dịch!
Sau khi hai người giao dịch thành công xong, Cửu Thải Nhi liền đổi ngay sang bộ vũ khí mới này. Ừm, bộ vũ khí cấp thần thánh duy nhất hiện nay trong Thiên Thế!
Khi bộ vũ khí này vào tay Cửu Thải Nhi, nó lập tức tỏa ra hiệu ứng quầng sáng, cực kì rực rỡ.
- Ha ha, Fire in the Samsung Note 7! – Giơ cao tay lên, Cửu Thải Nhi nhìn bộ vũ khí này mà hô lớn một câu tiếng Anh.
- Note 7 là gì cơ? – Sở U nghe thấy bèn ngây ra.
- Không có gì, chỉ là một câu khẩu hiệu mà thôi. – Tuy Cửu Thải Nhi nói vậy, nhưng trong đầu lại nghĩ đến dòng điện thoại ở niên đại cực kì xa xôi...
Nhìn vũ khí cấp đại sư trong giỏ, mắt Sở U thoáng qua tia sắc lẹm.
Thành, ta sẽ là thiên hạ vô địch!
Bại, vậy thì đông sơn tái khởi thôi!