Chương 160. Tương ngộ
Edit: Aqua
- Cậu chủ, vòng xoáy không gian xuất hiện rồi. – Nhìn khe nứt chầm chậm xoay chuyển, Sát Thống Lĩnh điềm tĩnh nói. Khác với những người khác đang chấn động, anh đã từng vào vòng xoáy cùng Sở U rồi.
- Ừm, anh xem có phải khe nứt này truyền tống đến nước Sở không? – Sở U băng đi trong rừng. Hắn phải tìm được vật đánh dấu đó. Nếu bên Sát Thống Lĩnh đã làm mới được đường hầm không gian đó, vậy thì nơi đây cũng sắp làm mới rồi.
Hệ Thống: Bạn có muốn thông qua khe nứt vòng xoáy lần này để vào nước Sở?
- Cậu chủ, khe nứt này đúng là thông đến nước Sở.
- Tốt lắm, toàn bộ truyền tống vào đi. Bảo bọn họ đừng hoảng loạn, sau khi truyền tống vào đừng tự ý hành động. – Sở U biết tâm thế của những người chơi khác sẽ xáo động cỡ nào khi lần đầu đi qua khe nứt để chém người đoạt boss.
- Woa woa, giờ là đi nước Sở sao?
- Đại ca, nữ thần, chúng ta đến nước Sở để làm gì?
Sau khi cơn chấn động ban đầu qua đi, có người chơi thử chọn thứ thần kì trước mắt này. Khi thấy tin báo của hệ thống, họ bèn thấy kinh ngạc. Kế đó quay sang hỏi đại ca của công hội là Sát Thống Lĩnh và Triệu Phi Yến được họ xem như nữ thần.
- Chúng ta đến nước Sở đánh boss! – Sát Thống Lĩnh cao giọng nói.
- Quào, quào. Được thôi, đến nước Sở hay đấy. Có phải còn được giết người không?
- Hiện tại mọi người đều đang trong trạng thái chiến đấu, nếu gặp người chơi của nước Sở thì cứ giết không tha!!
- Hoan hô ~!
Hiện trường bắt đầu náo loạn, sự kích động của mọi người hoàn toàn được bén mồi, không khí cực kì sôi nổi. Phải biết, đây là hành động có tổ chức với quy mô lớn, chứ không phải kiểu làm loạn gây hấn như trước.
Có người chơi không khỏi xúc động mà nghĩ đến lúc những người chơi của nước Sở đột nhiên nhìn thấy một đám người chơi nước Yên của bên mình xuất hiện ngay trước mắt, bọn họ sẽ có biểu cảm như thế nào.
- Đừng náo loạn nữa. Các chỉ huy quản lý đội của mình đi. Còn giờ, mọi người hãy yên lặng, nghe tôi nói! – Sát Thống Lĩnh một mặt gửi tin vào kênh công hội, một mặt hô lớn.
- Sau khi vào trong khe nứt, nhớ đừng tự ý hành động. Nghe kĩ đây, lần qua khe nứt này mọi người đều được ghi một điểm tích lũy, đánh boss thì tính điểm khác. Nhất định phải nghe lệnh chỉ huy, mọi người đã rõ cả chưa?
- Hiểu rõ rồi.
- Đã rõ.
- Woa woa, xúc động quá. – Một người chơi xoa xoa hai tay, mặt có hơi ửng đỏ.
- Giờ thì, tất cả vào thôi!!
…
“Đi đúng rồi!”
Khi nhìn thấy khung cảnh quen thuộc, Sở U lập tức mừng vui trong lòng. Hắn biết hắn đang ở gần khe nứt không gian đến nước Sở, sắp đến nơi rồi.
Quả nhiên, khi ba người đi thêm một khoảng nữa, họ phát hiện phần bị lá cây che khuất ở phía trước đã xuất hiện phần rìa sóng không khí.
Chính là nơi đó!
- Cái này là gì vậy? – Cửu Thải Nhi mặt đầy ngạc nhiên.
- Khe nứt để tiến vào nước Sở. Đừng nói nữa, đi vào thôi. – Nói xong, Sở U bèn đi thẳng vào bên trong, biến mất trước mặt hai người họ.
Cửu Thải Nhi liếc nhìn Lâm Lạc Nhi, phát hiện thần sắc của đối phương bình tĩnh hơn mình nhiều. Rõ thấy đối phương đã từng vào đây. Cô bèn ổn định lại tâm trạng, chốc sau, hai người họ cũng biến mất khỏi đây.
Nhìn không gian trước mắt, trong đầu Sở U hồi tưởng nhanh lại. Lúc này, sau lưng hắn đã xuất hiện hai người con gái.
- Lên tọa kỵ, chúng ta đi. – Lần này, Sở U cưỡi tọa kỵ Tốc Mãnh Long, làm cho hai người ở phía sau ngây ra.
“Tọa kỵ này oai thật đấy!”
- Hai người chú ý an toàn, cẩn thận quái và những người chơi khác. Tôi đi trước dò đường đã. – Ký ức có hơi xa xăm, Sở U không dám chắc phương hướng nhất định đúng, cho nên lập tức cưỡi đi đầu, thoáng chốc đã chạy vù đi.
“Tốc độ nhanh thật đó!” – Nhìn U Dạ xé gió mà đi, Cửu Thải Nhi than thầm trong bụng.
…
Khu vực cấp 10 ở bên khác của nước Sở, tại nơi Chiến Hồn Phong Vân dẫn đầu cả đám công tử giàu có, có một đám đông người chơi đang đuổi tới trước mặt họ. Những người chơi này chính là thành viên của công hội Vạn Thế.
Chiến Hồn Phong Vân thoáng chút khinh miệt, miệng hừ lạnh một tiếng. Anh ta tập họp chung với đám thành viên cưỡi ngựa, lạnh lùng nhìn các thành viên của Vạn Thế ở trước mắt.
Không lâu sau, đối phương dường như đã phát hiện ra họ, nhưng lại chẳng hề lên tiếng, cũng chẳng tiến gần thêm.
- Phong Vân, giờ sao đây? – Một tên nhà giàu nói với ngữ khí sắc lạnh.
- Còn làm sao được nữa, dù sao cũng đều muốn giành boss cả, giết hết! – Theo lệnh của Chiến Thần Phong Vân, đám công hội Chiến Thần với trang bị bất phàm lập tức hành động, đón giết các thành viên công hội Vạn Thế đang đuổi tới.
Hiện trường trong chốc lát đã vang lên tiếng chém giết và tiếng skill bạo phát, đương nhiên còn có tiếng gào lên sau cùng khi chết của các người chơi.
Thoáng cái, bên đây đã được thanh lý sạch sẽ. Đám người Chiến Thần Phong Vân không hề dừng bước, xông thẳng đến mục tiêu trước mặt mà chém giết.
Không lâu sau, đối phương tựa như đã phản ứng lại, công hội Vạn Thế ở trước mặt đang tập họp các thành viên.
- Chiến Hồn, các người có ý gì đây? – Người cầm đầu phía đối phương gào lên với đám người Chiến Hồn.
- Ý gì à? Bao hết chỗ này đấy!! – Chiến Hồn Phong Vân mặt vẫn thản nhiên.
- Đậu!
- Tôi nói cho các người biết, kẻ không liên quan thì lo rời đi cho nhanh. Nơi này là đất của Chiến Hồn bọn tôi, còn ở đây nữa thì sẽ giết hết.
Vào thời khắc này, bất kể là Chiến Hồn hay là Vạn Thế đều không hề hay biết, rằng cách bọn họ không xa, ở một nơi ba mặt đều là núi, có một nơi ra vào được bằng thông đạo, đột nhiên xuất hiện một đám người chơi.
Những người chơi này, chính là công hội Siêu Thần của nước Yên!
Sau khi xuất hiện ở đây, trên đầu họ đều xuất hiện ký hiệu: Công hội Siêu Thần, nước Yên!
Khi nhìn thấy khung cảnh ‘lạ lẫm’, người chơi nào của công hội Siêu Thần bước ra cũng đều mang vẻ xúc động, một luồng khí thế xông thẳng lên trong lòng.
“Ha ha, nơi đây là nước Sở đây sao? Hể? Còn có tin báo của hệ thống?”
Khi bọn họ xuất hiện ở nước Sở, liền hiện lên nhiệm vụ cống hiến trong tin báo của hệ thống.
- Mau tập trung lại, người thuộc đội nào thì tập trung lại về đội của mình. – Sát Thống Lĩnh xuất hiện, lập tức ra chỉ thị với các chỉ huy. Thoáng chốc, các chỉ huy đều bắt đầu triệu tập thành viên của đội mình trên kênh đội nhóm.
Không lâu sau, các người chơi chen đầy ở nơi đây bèn lao xao xáo động, sau đó chia thành mười mấy tốp đoàn thể nhỏ.
- Người của đội 7 ở đây, mau qua đây.
- Người của đội 3 ở đây, mau qua đây.
- Cậu chủ, chúng tôi đã chuẩn bị xong cả rồi. – Nhìn thấy hiệu suất tại hiện trường, mắt Sát Thống Lĩnh đầy hài lòng, rồi lại xin chỉ thị tiếp theo từ Sở U.
- Soạt! Soạt! Soạt! – Một tràng âm thanh gấp rút vang lên ở một vị trí khác của khu cấp 15. Sở U cưỡi Tấn Mã Long, thân hình xuyên qua nơi đây với tốc độ cực nhanh, bỏ xa mấy con quái bám theo ở phía sau. Tốc độ của đám quái căn bản không thể bì nổi với Tấn Mãnh Long của Sở U.
Thoáng chốc, quái ở phía sau đã không còn thấy tung tích.
- Tôi bảo này, bọn anh hãy tìm đến một con suối nhỏ, men theo con suối đó đi thẳng về phía trước, sẽ phát hiện con boss ấy.
- Đã rõ, thưa cậu chủ.
- Ừm, đi đường cẩn thận.
- Tất cả mọi người dừng lại ở đây, các chỉ huy gọi mấy thích khách biết ẩn thân đi dò đường, nếu phát hiện thấy suối nhỏ, lập tức gửi tọa độ lại!
…
Sau khi Chiến Hồn Phong Vân dứt lời, anh ta thấy đối phương vẫn đang tập họp người chơi, bèn nói ngay với các đồng bọn xung quanh:
- Lên, đừng để họ tập trung lại.
Nhoáng cái, mấy mươi người chơi Chiến Hồn với thân trang bị bạch kim bèn rút vũ khí ra, nhào lên giết đám người chơi Vạn Thế.
Thoáng cái, người của hai bên đã giao đấu.
Người chơi ở đây của công hội Vạn Thế không nhiều, khoảng chừng một trăm đổ lại. Hơn nữa, đại đa số đều là người chơi không chuyển chức, cách biệt quá xa so với đám người chơi cấp 15 toàn trang bị bạch kim. Nên căn bản không phải đối thủ của họ, lập tức bị các thành viên Chiến Hồn chém cho tan tác.
- Còn định chạy? Chạy cái mô! – Chiến Hồn Phong Vấn phát hiện người cầm đầu của đối phương thấy tình huống bất lợi bèn xoay người chạy, anh ta lập tức gào lên đuổi theo.
Đẳng cấp và trang bị của đối phương cũng khá, nhất thời Chiến Thần Phong Vân còn chưa đuổi kịp. Nhưng nhìn lại khoảng cách, Chiến Hồn Phong Vân tin rằng, đuổi kịp đối phương chỉ là chuyện sớm muộn.
Cứ như thế, hai người một trước một sau cách nhau 30 mét, chạy đuổi không ngừng. Thời gian cứ thế trôi, khoảng cách giữa hai người đang rút ngắn lại.
Ngay khi sắp đuổi kịp được đối phương, mắt Chiến Hồn Phong Vân thoáng qua sự phấn khích, thì đột nhiên xuất hiện một người chơi. Người chơi đó rất khác, bởi vì trên đầu họ có một chữ.
Sau đó lại xuất hiện người thứ hai, tiếp đến lại người thứ ba, thứ tư, thứ năm,… Một đám người chơi có kí hiệu trên đầu đột nhiên nhào ra từ nơi đó.
Thành viên của công hội Vạn Thế cũng phát hiện thấy điều bất thường, nhưng anh ta không dám ngừng lại, chỉ có thể cắm đầu liên tục chạy về phía trước. Đồng thời, trong lòng anh ta cũng đầy sốt ruột, vì thể lực sắp tiêu hao hết rồi.
- Đám ngựa này là sao đây? – Mắt Chiến Hồn Phong Vân hiện vẻ nghi hoặc.