Chương 193. Bước vào game
"Dẫm lên trên, đứng vững." Sở U đưa tay đỡ tay Lâm Lạc Nhi, giúp cô đứng thăng bằng rồi nói: "Uhm, chân kia bước lên."
Khi ván lướt sóng chưa khởi động thì vẫn đang nổi trên mặt nước. Đối với người lần đầu tiên chơi trò này, muốn giữ cho cơ thể thăng bằng không phải là một chuyện dễ dàng.
Lâm Lạc Nhi nín thở, dưới sự giúp đỡ của Sở U, cô dẫm lên ván lướt sóng.
"Cô nhìn xem, dưới chân cô có nút công tắc ròng rọc. Giữ vững cơ thể, ấn nó là có thể khởi động rồi, ròng rọc là để điều khiển tốc độ."
"Là cái này à?" Lâm Lạc Nhi chú ý quan sát.
"Uhm. Cô thử đi."
Chỉ thấy ngón chân cái của Lâm Lạc Nhi ấn nhẹ vào đó. Có lẽ do cô điều chỉnh tốc độ ban đầu quá nhanh, cả ván lướt sóng vọt lên phía trước, Lâm Lạc Nhi đứng lên tấm ván lướt sóng bị ngã theo quán tính.
Chỉ nghe thấy tiếng kêu kinh hãi "Ai ya." Cả người Lâm Lạc Nhi ngã xuống biển, sóng nổi xung quanh.
Chỗ để dẫm chân trên mặt tấm ván lướt sóng mất đi áp lực, ván lướt sóng tự động dừng lại ở đó, không có động tác di chuyển.
Nhìn Lâm Lạc Nhi đang giãy giụa dưới biển mà không thể bơi. Sở U hiểu ra, kỹ thuật bơi của đối phương không cao hoặc là không ổn, có phần trái ngược với dáng vẻ tự tin trước đó.
Thấy đối phương bị sặc nước, Sở U thầm lắc đầu, đẩy ván lướt sóng của mình đến chỗ Lâm Lạc Nhi.
Đến bên cạnh Lâm Lạc Nhi, đưa tay cầm lấy tay của đối phương, kéo nhẹ lên. Cơ thể hơi lạnh nhưng rất mềm mại, mịn màng của đối phương lập tức lọt nằm trong lòng hắn.
Không cần cúi đầu, hắn cũng có thể nhìn thấy bộ ngực tuyệt vời trong nước biển của đối phương. Lúc này, Lâm Lạc Nhi bị ướt nhẹp giống như một đóa thủy phù dung, băng ngọc thanh khiết.
Ở đây tuy là khu nước nông, nhưng vẫn khá sâu so với chiều cao con người. Một tay Lâm Lạc Nhi tóm lấy cánh tay rắn chắc của Sở U.
Vì để giữ vững người đối phương, Sở U ôm lấy eo của Lâm Lạc Nhi, ngực của đối phương lập tức ép vào ngực của hắn, đồng thời đùi của đối phương cũng chạm vào phần nhạy cảm của hắn. Nước biển tuy lạnh, nhưng Sở U vẫn cảm thấy như có ngọn lửa nóng ran bốc cháy trong cơ thể.
Hoàn toàn không thể khống chế, bên dưới phản ứng lại, ép cũng không ép xuống được.
Đặc biệt là khuôn mặt trắng trẻo thuần khiết của Lâm Lạc Nhi đang nhìn mình, bỗng nhiên Sở U có cảm giác kích động mạnh muốn đối phương.
Không được, không được, mày không được làm vậy! Vào đúng lúc này, ánh mắt Sở U bỗng nhiên lóe lên tia sáng.
Không hề nghĩ ngợi, dùng hai tay tóm lấy hai bên hông rất cong còn chìm trong nước biển của Lâm Lạc Nhi. Lâm Lạc Nhi sợ hết hồn, chỉ là chưa phản ứng kịp, Sở U dùng sức, cả người Lâm Lạc nhi bị Sở U bế lên, Sở U giữ mông của Lâm Lạc Nhi, sau đó đặt nhanh vào ván lướt sóng bên cạnh, dường như chỉ trong 1 – 2 giây, Sở U đã đặt Lâm Lạc Nhi từ dưới biển lên ván lướt sóng.
Sở U không nhìn sắc mặt của đối phương, hai tay hắn đặt trên ván lướt sóng, miệng không ngừng thở ra, dường như vừa nãy đã quá sức nên giờ cần phải nghỉ ngơi.
Khuôn mặt Lâm Lạc Nhi có phần ửng. Vừa nãy, khi hai tay Sở U tóm lấy mông của Lâm Lạc Nhi, theo quán tính, phần dưới cơ thể Lâm Lạc Nhi sát gần lại với đối phương. Lúc đó, Lâm Lạc Nhi chạm phải vật gì rất cứng, thực sự rất cứng.
"Vừa nãy anh khỏe thật." Lúc sau, Lâm Lạc Nhi lên tiếng trước, cô phải xóa tan bầu không khí yên tĩnh này.
"Không phải cô nói biết bơi sao?" Sở U tiếp tục thở hổn hển, dùng sức là một chuyện, hắn làm như vậy chủ yếu là để kéo dài thời gian nhanh chóng trấn an anh hai phía dưới, nhưng có thể kiềm chế sao? Rất nhanh, Sở U liền nghĩ đến phần hông mà mình vừa tóm phải, cảm giác rất đầy đặn và mềm mại.
Nghĩ như vậy, phút chốc trong lòng Sở U lại dâng lên, ánh mắt say sưa!!
Ôi không! Có thể đừng khoan khoái được không! Sở U ngầm thét lên trong lòng.
"Biết chứ, lâu rồi chưa xuống nước nên có chút không thích ứng kịp." Lâm Lạc Nhi giải thích, nói đến đây, cô cười ngại ngùng.
"Một mình cô không hợp chơi ván lướt sóng, tôi đưa cô lên bờ nhé. Cô chơi trên đó, đừng mặc áo cứu hộ là được." Nói xong, Sở U ra phía sau ván lướt sóng, hai tay đẩy, chân dịch chuyển, ván lướt sóng lướt tới bờ.
Thật sự không ổn rồi, tiếp tục như vậy sẽ xảy ra chuyện mất. Vừa chơi vừa nghĩ, Sở U cắm đầu chìm xuống nước, để bản thân mình tỉnh lại, thực ra đến đây là để giải phóng tinh lực còn lại trong cơ thể mình.
Lâm Lạc Nhi nghe xong dường như trút được gánh nặng, cảnh vừa nãy, bản thân cô biết rõ rốt cục Sở U bị làm sao.
"Sở U, anh không đói à?"
"Bây giờ mấy giờ rồi?" Sở U hỏi lại.
"Hơn 6 giờ, sắp 7 giờ rồi."
Còn gần hai tiếng nữa là game bắt đầu, uhm, chơi thêm một lúc thì về.
Sau đó, hai người ăn đồ nướng ở đây, cùng thưởng thức cảnh mặt trời lặn, thêm cả gió biển dịu dàng, vô cùng thoải mái. Những xao động trong lòng Sở U cũng dần dần bình tĩnh lại.
Sau khi ăn no, hai người chia nhau đi chơi một lúc. Khi mặt trời sắp lặn xuống biển, hai người mới rời khỏi đây.
Theo chặng đường phía trước, chiếc siêu xe thể thao lại chạy vào đường cao tốc đặc biệt. Khi trời tối, cuối cùng cũng đến thành phố Viễn Kinh.
Hai chân Lâm Lạc Nhi khép lại, xem điện thoại, nói với Sở U: "Sở U à, bây giờ online game được rồi."
Gật đầu, Sở U biết đã đến giờ rồi, "Hôm nay chơi vui không?"
"Rất vui!"
"Uhm, thế này đi, hôm nay chơi mệt quá, hôm nay cô nghỉ ngơi cho khỏe, không cần vào game đâu." Sở U nhìn thấy sự mệt mỏi trong ánh mắt Lâm Lạc Nhi, quyết định để đối phương nghỉ ngơi cho tốt.
Một lúc sau, siêu xe chạy vào khu biệt thự, cuối cùng cũng về nhà rồi.
"Sở thiếu gia, cảm ơn món quà của anh." Sau khi Chu Chỉ Quân nhìn thấy hai người vào, nở nụ cười mê người, khi thấy hai người mặc đồ đồ tình nhân giống nhau, Chu Chỉ Quân coi như không thấy.
"Uhm, chỉ cần chị nấu ăn ngon, sau này sẽ có nhiều hơn." Hai người nói chuyện đơn giản. Sở U lên tầng 2, vào phòng tắm thay áo phông màu xám, rồi liền mở khoang game.
Nhìn thấy ánh sáng màu xanh, suy nghĩ của Sở U cuối cùng cũng trở lại trong game, có hơi kích động, vứt bỏ hết những tâm tư khác.
Cởi giày, bước vào trong, Sở U liền nằm xuống, khoang chơi game dần dần đóng lại.
. . .
Hệ thống: Người chơi Sở U kính mến, chào mừng bạn trở lại Thiên Thế!
Âm thanh quen thuộc vang lên, nhân vật game của Sở U chính thức online.
Điều hiện ra trước mắt đầu tiên, chính là các người chơi đang thảo luận việc gì đó ở đây, dường như vô cùng náo nhiệt.
Ông già Hoàng Kim đã biến mất, thay vào đó lại là hình tượng nhân vật của mình.
Bên tai mình truyền đến giọng nói nhắc nhở đặc biệt.
Hệ thống: bạn đạt được một phần quà trị giá 588 NDT của game update, đã được chuyển vào trong túi của bạn.
Hệ thống: Chúc mừng bạn đạt được đệ nhất rút thăm trúng thưởng lần này, hình tượng của bạn sẽ xuất hiện một tuần trong trung tâm quảng trường bảy nước lớn.
Hệ thống: Chúc mừng bạn đạt được đệ nhất rút thăm trúng thưởng lần này, bạn có được ba túi gấm hoàng kim.
Hệ thống: hệ thống rút thăm trúng thưởng Hoàng kim sẽ hủy bỏ mãi mãi, sau này chỉ có hệ thống rút thăm bạc trắng tồn tại!
Thấy hệ thống không ngừng hiện lên thông báo, Sở U cười. Đúng như vậy, ông già Hoàng Kim đã bị xóa bỏ.