Chương 203. Mục tiêu là thú tộc
Hệ thống: Chúc mừng, giá trị danh tiếng của bạn được 10000!
Hệ thống: Chúc mừng bạn trở thành quý tộc nước Yến, về quyền hạn quý tộc, mời kiểm tra chi tiết tại khu nhân vật!
"Đa tạ Đại Tư Mã." Sở U không đứng lên, mà vẫn ngồi cảm ơn.
"Không có gì, không có gì, là của ngươi." Đại Tư Mã mỉm cười đáp lại, đưa thánh chỉ trong tay cho Sở U: "Mời ngươi cất kỹ cái này."
Sau khi nhận thánh chỉ, Sở U lập tức đặt vào trong túi không gian.
Độ thiện cảm tăng mạnh. Đại Tư Mã chủ động quan tâm đến việc của Sở U, nói: "U Dạ à, bây giờ chúng ta bàn chuyện lập chiến công đi, để tiện giúp ngươi sớm có được quyền kiểm soát pháo đài." Đại Tư Mã đã coi Sở U là người của mình, cũng đúng, 17 người được phong nam tước trước đó đều là người thân tín của Đại Tư Mã.
"Đúng rồi, Đại Tư Mã đại nhân, danh tiếng phải đạt đến mức độ nào mới được làm vụ giao dịch pháo đài Thiên Môn với triều đình?" Đây là vấn đề mà Sở U quan tâm.
Nhìn ánh mắt của Sở U, Đại Tư Mã chậm rãi nói: "Ngươi phải có được tước vị bá tước, đó là tiền đề!"
Sở U hiểu ra, giá trị danh tiếng của Bá tước phải đạt đến 100000, cũng là tiền đề, cách giá trị danh tiếng 90000. Đối với Sở U, tốc độ còn nhanh hơn thời gian tiêu tốn để lấy được pháo đài Thiên Môn.
Nhìn Sở U gật đầu, Đại Tư Mã tiếp tục nói: "Không biết ngươi dự định lập chiến công từ phương diện nào?"
Sở U đồng ý với kiến nghị của Đại Tư Mã, giá trị danh tiếng đạt được khi lập chiến công nhanh hơn các con đường khác. Đương nhiên độ khó cũng khá cao, nhưng những việc này đều không phải là vấn đề.
"Vùng đất hoang dã, vương quốc thú tộc!" Sở U chậm rãi mở lời.
"Ây! Thú tộc à." Đại Tư Mã phát ra âm thanh kỳ quái, thể hiện có phần kinh ngạc: "Thú tộc tương đối nguy hiểm, vào đêm trăng tròn, thú vật sẽ phát điên, sức chiến đấu sẽ tăng mạnh. Hơn nữa, chúng cũng thường xuyên làm nhiễu loạn biên giới nước ta, chiếm lĩnh một phần lãnh thổ. Chúng khá là hoang dã, chỉ biết phá hoại, đối với nhân tộc chúng ta, chúng cướp bóc và bắt phụ nữ, không việc ác nào chưa làm, chúng là một đám tạp chủng!" Nói đến cuối cùng, Đại Tư Mã hơi nghiến răng.
Nghe lời đánh giá của Đại Tư Mã với thú tộc, Sở U có hơi kinh ngạc, hắn chưa từng thấy NPC nói xấu bao giờ.
Sở U gật đầu: "Nói như vậy, chúng đúng là một đám tạp chủng!" Nhân tộc trong Thiên thế vốn dĩ dân số ít, về mặt dân số, nhân tộc không chiếm bất kỳ ưu thế nào. Quan trọng là chủng tộc căm thù nhân tộc quá nhiều, thú tộc, trận doanh bóng tối, địa ngục, yêu quái ma thú. . .
"Ngươi xác định mục tiêu là thú tộc chứ?"
"Đúng vậy!" Sở U biết rõ khoáng sản của thú tộc vô cùng phong phú, hắn phải chiếm lĩnh được nơi đó.
"Được, được, nếu đã vậy, ta giao cho người mấy nhiệm vụ, ngươi dám nhận không?" Đại Tư Mã tỏ ra khí thế uy nghiêm, ánh mắt long lanh xuất thần.
"Ha ha, có gì không dám, Đại Tư Mã đại nhân cứ giao phó!" Sở U nói to dõng dạc.
"Nhiệm vụ thứ nhất, tiêu diệt tất cả thú tộc gần Tháp Hà, nhiệm vụ thứ hai, xây dựng thành trì bảo vệ biên giới Tháp Hà, nhiệm vụ thứ ba, điều động đoàn quân thứ 47 ở phía Nam tiến vào trong thành trì cửa Tháp Hà mà ngươi xây dựng." Đại Tư Mã giao một lúc ba nhiệm vụ cho Sở U.
Chỉ là khi Đại Tư Mã còn chưa nói xong, Sở U đã nhận được thông báo nhiệm vụ của hệ thống.
Hệ thống: nhiệm vụ danh tiếng: bạn có chấp nhận nhiệm vụ tiêu diệt 3000 thú tộc ở Tháp Hà không? Hoàn thành nhiệm vụ đạt được giá trị danh tiếng là +1500, độ khó cấp A.
Hệ thống: nhiệm vụ danh tiếng: bạn có chấp nhận nhiệm vụ xây dựng thành trì cấp 3 ở biên giới Tháp Hà không? Sauk hi hoàn thành đạt được giá trị danh tiếng +2500, độ khó cấp S.
Hệ thống: nhiệm vụ danh tiếng: bạn có tiếp nhận nhiệm vụ điều động đoàn quân vào trong thành trì cấp 3 đã xây dựng xong không? Sau khi hoàn thành đạt được giá trị danh tiếng Yến Quốc +500, độ khó: bình thường.
Sở U gật đầu, Đại Tư Mã quả nhiên chu đáo, hắn biết, các nhiệm vụ danh tiếng cùng độ khó, giá trị danh tiếng đạt được chắc chắn không bằng những nhiệm vụ mà Đại Tư Mã giao cho.
Có được thì phải mất đi, Sở U cũng biết, mình đã nhập vào thế lực của Đại Tư Mã. Một khi Đại Tư Mã xảy ra chuyện, bản thân mình cũng sẽ gặp rắc rối, sẽ bị công chúng nước Yến nhìn vào.
Nhưng những điều này cũng không sao, mục đích cuối cùng của người chơi đến đây chính là thay thế thế lực chính thức của đất nước.
"Không thành vấn đề, Đại Tư Mã đại nhân, tôi nhận hết, hơn nữa ông sẽ nhận được tin vui nhanh thôi." Sở U đồng ý nói.
"Như vậy thì tốt."
Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa, hai người đồng loạt nhìn ra ngoài.
Chỉ thấy thiếu nữ Noãn Quân bưng một cái khay, trên khay có một lệnh bài, phía sau là hai tỳ nữ cũng bưng khay như vậy, trên khay là một số trang sức quần áo.
"Nha đầu này. . ." Đại Tư Mã không còn biết nói gì với con gái của mình nữa, cười khổ với Sở U: "Con gái nhà ta chỉ biết làm mấy trò khôn vặt, học không giỏi, trên khay của nó chính là lệnh bài tước vị nam tước, có rất nhiều tác dụng, trên khay của mấy tỳ nữ đó là lễ phục của Nam tước, mời đạo tử nhận lấy."
Sở U cũng nhìn thiếu nữ, ho nhẹ, nói vài câu: "Thông minh trời sinh."
"Khi Noãn Quân đứng trước mặt Sở U, cười nói: "Mời đạo tử nhận lệnh bài."
Sở U đứng dậy, nhận đồ vật trên khay cho vào túi không gian của mình.
Quay người lại nói với Đại Tư Mã: "Vậy tôi đi làm nhiệm vụ đây."
Nghe câu nói của Sở U, Đại Tư Mã đứng dậy, thiếu nữ Noãn Quân bên cạnh kinh ngạc: "Đã phải đi rồi sao?"
Hắn mỉm cười với thiếu nữ, gật đầu, Đại Tư Mã nói tiếp: "Vậy ta đợi tin tốt của ngươi."
Khi ba người đi ra khỏi cửa lớn, Sở U nói: "Xin Đại Tư Mã dừng bước." Lễ tiết cần có thì phải có, bởi vì bất kỳ hành vi nào của người chơi đều ảnh hưởng đến độ thiện cảm của NPC.
Đại Tư Mã mỉm cười gật đầu, nói với đại tổng quản bên cạnh: "Tiễn khách quý!"
Khi Sở U và đại tổng quản một trước một sau khuất dần trước mặt Đại Tư Mã, thiếu nữ Noãn Quân bỗng nhiên chạy qua. Nhìn thấy bóng dáng của con gái mình, ánh mắt Đại Tư Mã có phần phức tạp: "Con là linh thể, ta có nên thả con đi không?"
Đại Tư Mã nhìn lên bầu trời: "Nếu thằng bé này đạt được thành tựu cao, vậy thì ta sẽ giả con gái ta cho ngươi. Uhm, dù sao ngươi cũng là đạo tử tu luyện, con gái của ta cũng phải là. . . chính thất!" Nghĩ lại cuộc trò chuyện với Sở U trước đó, Đại Tư Mã tỏ vẻ hài lòng, khen ngợi, gật đầu đi vào phòng.
"Đại tổng quản, ông đi đi, để ta tiễn hắn."
Đại tổng quản cười bất đắc dĩ với Sở U. Xin lỗi vào đi vào con đường nhỏ lạ bên cạnh.
Nhìn thiên kim đại tiểu thư vui vẻ hào hứng, trong lòng Sở U bỗng nổi lên sự bi thương.
Ở kiếp trước, Sở U được biết, kết cục của phần lớn anh hùng NPC trong thế giới game rất thê thảm, chúng chỉ có một lần sinh mạng. Không giống như người chơi chết rồi lại có thể sống lại, anh hùng NPC cũng phải tăng cấp, chúng tăng theo kinh nghiệm của người chơi chủ, người chơi chủ offline, anh hùng NPC sẽ không chịu ảnh hưởng. Chúng hoạt động trong phạm vi nào đó theo mệnh lệnh của nhân, hoặc là chủ động làm một số việc giúp chủ nhân thu thập nguyên liệu cần thiết, hay là thu tiền mà chủ nhân bán được. Số tiền đó sẽ không vào trong túi của anh hùng NPC, mà trực tiếp vào túi của người chơi chủ.
Khi chúng vô cùng yếu ớt, thường xuyên bị người chơi khác bắt nạt và ức hiếp, đặc biệt là người chơi có vận may tốt nhưng lại không có thực lực, thì chủ của anh hùng NPC là thảm nhất. Thông thường online thì phát hiện anh hùng NPC của mình đã biến mất rồi, hệ thống sẽ thông báo đã bị một người chơi độc ác nào đó ác ý giết chết rồi.
Nếu người chơi chủ có khuynh hướng ngược đãi, hoặc làm một số hành vi khiến anh hùng NPC cảm thấy không vui, thì giá trị tình cảm của anh hùng NPC giảm xuống 30%, có khả năng thoát khỏi người chơi chủ. Hay là giá trị tình cảm trên dưới 50%, nếu có người chơi thứ ba xen vào, thì có khả năng anh hùng NPC sẽ bị kéo sang phía người chơi thứ ba. Khi quan sát thấy anh hùng của mình có khuynh hướng thoát ra, thì lúc đó người giết chúng không phải người chơi khác, mà chính là chủ nhân của chúng.