Chương 258. Tước vị Tử tước.
Sau khi dạo chơi ở trên trời một vòng, Huyền Thiên Thanh Long nhìn bãi đất hoang phía bên dưới, nó như con kiến nằm bên cạnh Sở U.
Một tiếng rồng gầm vang lên, chỉ có điều lần này không phải phát ra từ trong miệng, mà phát ra từ trong lỗ mũi, tiếng rồng gầm lên như mang ý lấy lòng. Ánh mắt Huyền Thiên Thanh Long giống như sợ hãi, mà lại giống như vui mừng.
Sở U nhìn Thanh Long, mỉm cười.
Dường như Huyền Thiên Thanh Long cảm nhận được sự hứng thú của Sở U, nó gầm lên một tiếng vui sướng rồi lao thân rồng to lớn về phía Sở U.
Chỉ trong nháy mắt, Huyền Thiên Thanh Long tạo thành một vòng hang ổ, vây Sở U vào giữa, chỉ để lộ thân rồng ở bên ngoài.
Đầu rồng to lớn nằm trên mặt đất như muốn ngang bằng với Sở U, nó nhìn chằm chằm hắn. Sau khi đối mặt nhau, Huyền Thiên Thanh Long cúi đầu xuống, chính thức thừa nhận Sở U là chủ nhân của nó.
Sở U đưa tay chạm nhẹ vào đầu rồng, ngón tay kẹp lấy một sợi râu rồng bay lơ lửng trên không, khẽ mỉm cười rồi buông ra: “Đi chơi đi.” Trong chốc lát, Huyền Thiên Thanh Long đã bay lượn khắp nơi, nó muốn tìm hiểu mảnh đất mà nó bảo vệ.
Sau khi rời khỏi nơi này, hắn truyền tống đến công hội, lựa chọn vương thành nước Yến, cơ thể Sở U lập tức trở nên suốt. Tòa thành tiên cảnh rơi vào trạng thái yên tĩnh lần nữa…
Sau khi tới vương thành nước Yến. Sở U đi thẳng đến phủ Tư Mã, hắn có nhiệm vụ muốn giao.
Cùng lúc đó trong phủ Tư Mã, Đại Tư Mã cười nói với con gái: “Người được con nhìn trúng quả nhiên vô cùng anh tuấn, phi phàm, nhất định là con của trời.”
Noãn Quân mở to đôi mắt linh động, tỏ vẻ không hiểu nhưng vẫn nhìn ra được nét vui mừng: “Sao vậy? Nhìn bộ dạng của cha, hắn lại làm ra chuyện tốt gì rồi sao?”
“Ha ha, người này, chậc chậc, thật không thể tin được. Nhiệm vụ mà cha giao cho hắn ta chưa tới một ngày, con đoán xem hắn ta làm như thế nào? Hoàn thành rồi.” Đại Tư Mã rất vui vẻ, lắc đầu một cái, còn chưa tin được chuyện của Sở U: “Trong triều đình cũng phải sợ hãi một phen. Có lẽ bây giờ hắn ta đang trên đường tới đây, con ra ngoài đợi đi.”
Sau lần hai người nói chuyện ở thư phòng, Đại Tư Mã đã có ý không nhúng tay vào chuyện tình cảm của con gái. Con gái là linh thể, thành tựu ở tương lai là không giới hạn, hơn nữa người mà cô coi trọng: U Dạ, cũng đã thông qua thử thách của Đại Tư Mã. Với biểu hiện của U Dạ, ông vô cùng hài lòng.
Không biết bắt đầu từ khi nào, có lẽ là sau khi gặp U Dạ. Mấy ngày nay, đêm nào Đại Tư Mã cũng xem thiên tượng, trong lòng vô cùng bất an. Ông loáng thoáng cảm thấy, thế giới này sắp phải đối mặt với một biến cố lớn mà trước nay chưa từng có. Nếu ngày đó đến, Đại Tư Mã biết rất nhiều người sẽ không tự cứu nổi mình, rất có thể ngay cả sự thống trị của Yến Đình cũng bị phá hủy. Mà nguyên nhân của biến cố này, chính là sự xuất hiện của nhóm người U Dạ -những đứa con của trời.
Trong sách sử có ghi lại, một ngày nào đó trong tương lai, sẽ hạ xuống đông đảo người tu luyện, mà mỗi người bọn họ đều có điểm chung: thân bất tử.
Mà bây giờ bọn họ đã hạ xuống, chúng ta nên đi nơi nào đây? Đại Tư Mã nhìn bóng lưng đứa con gái nhỏ tuổi của mình, nhất thời trong lòng bỗng hiện lên cảm giác đau lòng.
Thà mỗi ngày ông bị nhốt trong kết giới, cũng muốn để con gái sớm bay ra ngoài, cô là linh thể, có thể phát triển vô hạn…
Giống như những người tu luyện kia vậy, chỉ có điều không phải thân bất tử thôi, không phải thân bất tử thì sao chứ? Chỉ cần con gái ông lên đến vị trí của hoàng đế, lúc đó không ai có thể làm hại cô. Đối với những người tu luyện kia muốn làm hại cô, mặc dù không thể giết chết, nhưng có thể làm giảm tu vi của bọn họ.
Bọn họ càng ngày càng yếu, con gái ông thì càng ngày càng lớn mạnh, nếu cứ liên tục như vậy…
Còn làm sao để con gái trở nên mạnh mẽ như vậy, thì cũng chỉ có thể gửi gắm vào người kia…
Mọi thứ chắc chắn sẽ ổn! Nhớ tới những biểu hiện của Sở U, Đại Tư Mã gật đầu một cái, thầm an ủi mình. Ông đưa hai tay ra, trong mắt hiện lên vẻ thống khổ. Ông đã không thể nào phát triển thêm được nữa, tính mạng của ông...
Sở U không gặp Noãn Quân ở cửa, mà gặp cô gái thông minh ở buổi tụ vạn hoa lần trước.
“Oa, ngươi trở nên… Ngươi trở nên…” Khi thấy mặt của Sở U, Noãn Quân vô cùng kinh ngạc. Chỉ vào cây mang đầy sao trên trán Sở U không nói nên lời.
“Có phải đẹp hơn không?” Trong lòng Sở U động một cái, trêu ghẹo.
“A? À, ừm… Quả thật rất đẹp.” Giống như bị câu này của Sở U nhắc nhở, cuối cùng Noãn Quân cũng tìm được từ để hình dung, đó chính là “đẹp”.
“Ngươi biết không? Cha ta khen ngươi đó, nói ngươi thật lợi hại.” Noãn Quân nói tiếp.
“Khen gì ta?” Nhìn cô gái trước mặt, trong đầu Sở U đang suy nghĩ xem làm sao để thoát khỏi vị trước mặt này, tránh những điều kiện tiên quyết anh hùng đưa ra.
Trí nhớ kiếp trước không ngừng hiện lên, Sở U mơ hồ hiểu ra, điều kiện tiên quyết này nên đưa tới chỗ của Đại Tư Mã.
“Nói với ngươi sao? Không nói cho ngươi, tránh để ngươi tự đắc.” Noãn Quân nở nụ cười rực rỡ, cười hi hi nói. Đối với sự mạnh mẽ mà đẹp trai của Sở U, cô vô cùng vui vẻ.
“A, có phải liên quan tới chuyện ta đã trấn an được lưu dân không?” Nhìn cô gái há hốc miệng, hiển nhiên đã đoán trúng, hắn dửng dưng nói: “Có gì mà khen chứ, đối với ta mà nói, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.”
Hai người vừa nói vừa cười đi tới sảnh chính, Đại Tư Mã đang đứng ở đó mặt đầy ý cười đợi hắn. Thấy con gái và Sở U ở chung hòa hợp, Đại Tư Mã càng hài lòng hơn.
Hai người ngồi vào phòng. Lúc này Sở U mới phát hiện, Noãn Quân không những không tránh đi mà còn đứng sau lưng Đại Tư Mã.
“Anh hùng à, thật không ngờ rằng ngươi có thần lực như vậy. Trong mấy giờ ngắn ngủ đã hoàn thành nhiệm vụ mà ta giao phó, khiến cho nạn dân Vị Hà trở về trật tự. Thật sự rất giỏi, triều đình ca ngợi ngươi không dứt. Yến đế rất hứng thú về ngươi, có điều, tôi có lấy một thứ từ chỗ của ngài ấy.” Nói xong, ông lấy ra một thánh chỉ từ tay áo rộng.
Cũng ngay lúc này, Sở U nhận được nội dung nhắc nhở đã hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Hệ thống: Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ trấn an lưu dân, ngài nhận được 400 vạn giá trị kinh nghiệm, nhận được 5 vạn giá trị danh vọng.
Sở U thấy cấp bậc của mình đã tăng hai cấp, đạt cấp 27. Ở đây không hiển thị hiệu quả thăng cấp, vô cùng kì diệu.
“Đây là thánh chỉ sao?” Sở U nhận ra vật đó.
“Không sai, chúc mừng ngươi, ngươi được Yến đế phong làm Tử tước nước Yến.” Nói xong, ông cười đưa thánh chỉ cho Sở U.
Sau khi Sở U nhận lấy, thông báo và nhắc nhở của hệ thống cũng đồng thời xuất hiện.
Hệ Thống: Chúc mừng bạn được phong làm Tử tước. Đặc quyền liên quan đã xuất hiện ở bảng thuộc tính của bạn, xin bớt thời giờ kiểm tra tin tức liên quan.
Nước Yến thông báo: Chúc mừng người chơi U Dạ vinh quang thăng lên tước vị Tử tước của bổn quốc.
Lấy tư cách là người tu luyện, có thể miễn quỳ lạy khi nhận thánh chỉ này. Trong lòng hắn biết rất rõ, cho dù là gặp Yến đế thì bọn họ cũng không bị phê bình. Tuy nhiên, lễ tôn kính thì vẫn phải làm.
Nếu như người chơi có tính nô lệ hoặc là phản xạ có điều kiện thì phải làm như thế nào?
Chúc mừng bạn, độ thiện cảm của đối phương +1.