Chương 287. Pháo nổ của tôi khiến người nghi ngờ nhân sinh.
“Thu Mộ, bọn họ đang làm gì?” Chiến Hồn Vô Tình có thể cảm nhận được sự kích động từ người chơi bên cạnh. Ngay từ đầu, nhiệt huyết trong lòng của người chơi nước Sở vẫn chưa thể phát tiết ra ngoài, tất cả đều bị chặn ở đây không thể tiến lên. Hiện tại đối thủ công hội Siêu Thần đang mở lớn cửa để khiêu khích bọn họ.
Chiến Hồn Vô Tình cũng có nhiệt huyết, hơn nữa nhiệt huyết này so với những người chơi khác thì chỉ có lớn hơn, không ai có áp lực lớn hơn hắn ta. Mặc dù vậy, Chiến Hồn Vô Tình vẫn ngăn cản sự kích động bên trong. Hắn ta không ra lệnh tấn công, mà hỏi quân sư bên cạnh.
“U Dạ chặn ở Cổ Đạo, quân tiếp viện của chúng ta không thể tới được, công hội Siêu Thần đang dựa vào trạm kiểm soát và điểm hồi sinh tạm thời của nhóm, bọn họ không tính phát động tấn công với chúng ta. Chiến thuật này là để tiêu hao sinh lực của chúng ta, sau khi diệt sạch chúng ta, cuối cùng công hội Siêu Thần sẽ hội họp với U Dạ ở Cổ Đạo.” Thu Mộ nói ra suy nghĩ của mình.
“Nhưng mà cũng không phải là không có cách. Cậu xem, bọn họ cũng không dám đi ra, có lẽ là mượn NPC. Với lại điểm hồi sinh rất gần, có thể không ngừng tiếp viện. Mà chúng ta phát động tấn công không thể chiếm được trạm kiểm soát, thương vong sẽ rất nhiều. Những người chơi tử vong kia lại không cứu được, vì thế chúng ta chỉ có thể đợi bọn họ phát động tấn công!” Nói tới đây đôi mắt của Thu Mộ lóe lên, tiếp tục nói.
“Chỉ có thể chờ bọn họ sau khi phát động tấn công, chúng ta mới phản kích lại, điểm hồi sinh sẽ có khoảng cách với bọn họ, tiếp viện cũng không hiệu quả. Hơn nữa bọn họ ít người, vì thế chúng ta nhất định phải kiềm chế sự kích động. Chúng ta nên lui về sau, chờ bọn họ xông lên, chúng ta mới lại phản công. Sau khi tiêu diệt điểm hồi sinh rồi, trực tiếp chiếm trạm kiểm soát!” Đây chính là chiến thuật ứng phó của Thu Mộ. Nếu như Sở U nghe thấy, chắc chắn sẽ nhìn hắn ta với ánh mắt khác.
Chiến Hồn Vô Tình lập tức đồng ý với chiến thuật của Thu Mộ. Ra lệnh cho người chơi không nên kích động, tất cả đều lùi về sau.
Điều này càng làm cho người của công hội Siêu Thần mắng chửi nhiều hơn. Có điều dưới chân chỉ chậm rãi tiến về phía trước, cũng không phát động tấn công. Bởi vì Sát thống lĩnh đang đợi NPC tiếp viện, chỉ cần 50 NPC đến, là có thể phát động tấn công rồi!
Tại Cổ Đạo chỗ Sở U đang ở, những người chơi ở trên tuy vẫn có chút lộn xộn, nhưng đã tốt hơn nhiều so với lúc trước. Những người chơi đã chết liền chọn hồi sinh, sau đó sẽ từ chỗ xuất binh đi đến biên giới phía bắc của nước Yến.
Chiến Hồn Phong Vân dựa vào tốc độ của thú cưỡi, rất nhanh lại tụ họp với đội quân chủ lực. Bọn họ sẽ tổ chức lại.
Mà chỗ Sở U, khi nghe Sát thống lĩnh báo cáo, hắn liếc nhìn thời gian. Trong đầu suy nghĩ, hắn không phải suy nghĩ cục diện lúc này, mà là giai đoạn tiếp theo…
“Đều nghe rõ chứ, tất cả mọi người có thể lên ngựa, điểm thể lực đều đầy rồi đúng không? Hiện tại…. Theo tôi xông lên!” Chiến Hồn Phong Vân hô lớn, cùng lúc đó mệnh lệnh của hắn lần lượt truyền xuống, để tất cả người chơi nước Sở đều biết nên hành động như thế nào rồi!
Thở dài một hơi, Chiến Hồn Phong Vân biết mặc dù hắn ta dẫn đầu, nhưng cũng có khả năng sẽ là người chết đầu tiên! Mà hắn ta, đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chết rồi.
Chỉ là trải nghiệm chết một lần thôi mà, sợ cái gì! Tự cổ vũ mình trong lòng, cùng với tiếng hô, Chiến Hồn Phong Vân và một đám người chơi cưỡi ngựa vọt lên trước. Chú ý, bọn họ không phải đồng thời lao ra, mà là một trước một sau, như vậy sẽ tránh khỏi cho mọi người bị một đòn giết chết tập thể.
“Ha ha, đúng là một đám ngu ngốc!” Nói xong, Sở U không chút do dự mà phát động bắn pháo!
Lúc này, Sở U hơi híp mắt, gương mặt càng thêm lạnh lẽo. Bởi vì hắn chú ý sau đám người cưỡi ngựa, đội quân chủ lực của nước Sở cũng chạy theo. Đừng có mơ, bọn họ đây là muốn thừa thế xông lên để chạy qua nơi này!
Được được được, được lắm! Các người nếu đã ngoan cô như vậy, thì tôi cũng không khách khí nữa! Sở U lộ ra ý cười trào phúng, hắn không ngừng sản xuất pháo đạn. Tới khi pháo đạn chưa hết, thì trong khoảng thời gian ngắn, tài nguyên chiến đấu trên người đã sử dụng gần hết rồi.
Đồng thời, thuyền chiến không ngừng bắn pháo. Nó không có ý định dừng lại, cứ xong đợt này lại tới một đợt khác, vòng lặp vô hạn bắt đầu!
Xem mấy người đông quân hay pháo đạn của tôi nhiều, mẹ kiếp!
“Rầm rầm rầm” tiếng pháo nổ dày đặc kéo dài không ngừng, khiến cho sắc mặt của Chiến Hồn Vô Tình đang đứng cách xa trạm kiểm soát trông rất khó coi. Vừa nghe thấy tiếng pháo, hắn ta biết đội quân chủ lực đã tới. Sau đó, sắc mặt của hắn ta từ từ chuyển sang khó chịu, bởi tiếng pháo từ đầu tới cuối vẫn chưa từng dừng, đến bây giờ thì vẻ mặt đã nhăn nhó như cái giẻ lau.
Hắn ta ý thức được, có khả năng đã sử dụng sai chiến thuật rồi!
“Cậu, đi xem tình huống bên kia thế nào, có thấy người tới đây không?” Hắn không che giấu nổi nỗi lo lắng trong lòng, những người chỉ huy và quản lý trong thanh bạn bè đều đã chết. Sau đó lại hồi sinh ở nước Sở, bọn họ cũng không biết tình huống chiến trường đang như thế nào. Nên phái mấy người có thú cưỡi đi xem.
Thật ra cũng không cần đi xem cũng biết, bởi vì tiếng pháo nổ vẫn kéo dài, mà phía Cổ Đạo lại không có bóng người nào tới.
Đúng, không có một người chơi nước Sở nào có thể vượt vòng vây tử thần mà lao ra, bọn họ đều đã chết trong phạm vi pháo nổ. Sở U vừa nhìn cảnh đối diện, vừa sản xuất thêm pháo đạn.
Đội quân chủ lực của nước Sở như thiêu thân lao vào lửa, dù phía trước là con đường chết, thì họ vẫn không ngừng xông lên. Từng người từng người tiến lên, rồi lại từng người từng người một ngã xuống, tình cảnh như vậy…. Quá ngu xuẩn.
Ở đầu bên kia trận pháo, không một người chơi có thể lọt ra, không một ai!
Lúc này, đầu kia cuối cùng cũng xuất hiện bóng một người chơi nước Sở, là người mà Chiến Hồn Vô Tình phái đi. Sau khi nhìn thấy tình cảnh pháo nổ như vậy, cậu ta lặng lẽ quay video lại, được khoảng 1 phút, cậu ta liền tắt. Sau đó cũng không tiếp tục xem nữa, sắc mặt khó coi trở lại bên cạnh Chiến Hồn Vô Tình.
“Sao rồi?”
“Không qua được, một người cũng đừng nghĩ tới đây được. Bọn họ thực sự không đến được rồi!”
Tin tức này như bị một cây búa đánh thẳng vào người hắn, rất đau rất khó chịu! Chiến Hồn Vô Tình ngẩng lên nhìn trời, nhất thời không nói lời nào.
Ở trong mắt người khác, vẻ mặt Chiến Hồn Vô Tình lúc này giống như đang nghi ngờ nhân sinh(*).
(*) Nhân sinh: Sự sống của con người.
“Không nên bi quan như vậy, vẫn còn cách, Vô Tình.” Lúc này Thu Mộ lại lên tiếng, giọng điệu đầy an ủi.
“Cách gì?”
“Đợi vết nứt mở ra lần nữa, cậu tự mình dẫn quân đội tinh anh của Chiến Hồn, sau đó liên lạc với người chơi của 5 nước kia tới hỗ trợ cậu…”
Lời còn chưa nói xong, Chiến Hồn Vô Tình lắc đầu nói: “Không được, chỉ có 500 người không thể đối mặt với 400 người của công hội Siêu Thần được, chứ đừng nói đến U Dạ. Với lại, bọn họ còn có thần thú bảo vệ, hai bức tường thành này không thể chiếm được. Cho dù có người của 5 nước trợ giúp cũng không được.”
“Nghe tôi nói hết đã, ý của tôi là, chờ sau khi vết nứt lại mở ra. Chúng ta sẽ tụ tập đủ trên 5000 người chơi, cùng nhau tấn công. Đồng thời ra lệnh cho những người chơi khác từ phía Cổ Đạo tới. Công hội Siêu Thần và U Dạ quyết một trận tử chiến ở công hội bọn họ, chúng ta sẽ kết hợp với người chơi ở Cổ Đạo, số lượng người chơi lại tăng lên, lúc đó, còn gì đáng sợ chứ?” Thu Mộ nói một hơi ý nghĩ của mình.
“Như vậy bây giờ làm thế nào?” Chiến Hồn Vô Tình cũng có chút động lòng.
“Kêu người chơi ở phía Cổ Đạo không cần lên nữa, nhưng cũng đừng rời đi, bởi vì như vậy có thể giữ chân U Dạ, để hắn cũng không đi nổi!”