Chương 307. Đại chiến kết thúc.
Bà chị à, là do cô không biết ở kiếp trước, Sát thống lĩnh thường nhận những loại đơn ám sát này, đây là việc làm ăn rất dễ kiếm tiền dó! Mà hiện tại tôi cũng đủ bản lĩnh để làm rồi.
Không một ai hiểu rõ hơn Sở U về tầm quan trọng của kim tệ trong trò chơi "Thiên Thế". Tuy rằng ai ai cũng biết tầm quan trọng của nó, nhưng đối với Sở U thù nó còn quan trọng gấp mấy lần, thậm chí cả chục lần.
Nhìn lại trên người còn có 8 trăm triệu 6 ngàn vạn kim tệ. Sở U biết, chút tiền này còn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều.
Đối với phương thức cần trưởng thành gấp thế này, 8 trăm triệu 6 ngàn vạn đương nhiên không đủ rồi!
Kiếm tiền mà chực chờ vào chiến đấu, gom góp, tích lũy thế này thì phải đợi tới khi nào mới đủ. Hiện tại ấy à, phương thức nhanh nhất chính là đi mua, toàn bộ mua lại hết.
Đây chính là phương thức để trưởng thành, mà kinh nghiệm, thì kiếp trước đã hoàn thành hết rồi!
"Tại sao không nói chuyện? Thật sự xảy ra vấn đề rồi à?" Không thấy U Dạ trả lời, Triệu Phi Yến hơi sợ hãi, lẽ nào hắn thật sự bị cô nói trúng rồi? Thật ra, khi Sở U tiếp nhận sự ủy thác của nước Đồng Thoại, Triệu Phi Yến có hơi hoài nghi với phương diện này. Người đàn ông này hình như đang thiếu tiền?
"Đàn ông ý mà, ai không trải qua vài lần trắc trở, nếu cậu thật sự thiếu tiền, thì dũng cảm nói ra nhé!"
"Nói ra thì thế nào?" Sở U không có một tiếng động, nở nụ cười, nhưng hành động trong tay lại không dừng lại, vẫn khống chế quá trình chế tạo sản vật.
"Nếu đúng như vậy, tôi sẽ giúp cậu!"
Nghe được lời đối phương nói, hắn bỗng nổi lên một cảm giác không tên. Trong lòng Sở U nhảy một cái, tiếp tục thăm dò: "Cậu làm sao giúp tôi?"
“Cậu không cảm thấy nói chuyện như vậy rất giống trò đùa sao? Gặp mặt ở thực tế đi, đây là tiền đề!"
"U Dạ, mọi người đều biết cậu là con nhà giàu, đằng sau chắc có công ty lớn chống lưng. Hiện tại chỗ dựa của cậu xuất hiện vấn đề, tôi không những có thể giúp cậu giải quyết vấn đề này, mà còn có thể cho công ty của cậu nhận được sự đãi ngộ ưu ái đặc biệt của quốc gia!"
"Đãi ngộ của quốc gia?" Con mắt của Sở U khẽ híp lại.
"Đương nhiên, cậu phải biết cậu là U Dạ. Hiện tại, cái tên U Dạ này được rất nhiều nhân vật lớn chú ý đấy nhé. Cái khác thì không nói, nhưng có hứng thú liên hệ với tôi không?" Nói tới chỗ này, Triệu Phi Yến hô hấp cũng không khỏi có chút gấp gáp lên.
"Haiz, tôi ăn ngay nói thật vậy. Đúng là tôi đang thiếu tiền, à không, tôi cần kim tệ. Nhưng tạm thời vẫn không có bất cứ vấn đề gì, cậu cho tôi thời gian suy nghĩ đã."
"U Dạ, cậu phải biết, hiện tại cậu như một siêu cấp thần thoại rồi. Cơ hội này đối với cậu cực kỳ có lợi, nếu như một ngày cậu rơi xuống dưới thì sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy nữa."
Làm công cho Chính phủ sao? Sở U hiểu rõ ý của Triệu Phi Yến.
"Ha ha, Phi Yến, cậu giỏi thật nhỉ? Quốc gia thật sự coi trọng "Thiên Thế" như vậy sao?"
"Trình độ coi trọng còn vượt qua sức tưởng tượng của cậu đấy!"
"Tôi biết rồi, cảm ơn cậu. Nhưng hiện tại, tôi không tiện xuất hiện ở trước mặt người khác."
"Tại sao?"
"Tôi có nỗi khổ tâm trong lòng, được rồi, có thể tán gẫu sang chuyện khác không? Tôi không muốn bàn luận về cái đề tài này."
"Vậy cũng được, cậu rất rảnh à, đang làm gì?"
"Đang chế tác đồ vật. Haiz, chế tác được đồ vật mà không bán được đây, thật phiền!" Đối với tình trạng ở trong game, Sở U cảm thấy bất đắc dĩ, mọi người đều không có tiền gì sao? Tượng thần phục sinh quân đội tính toán dựa theo tỉ giá trên thị trường. Muốn đổi một cái chỉ cần 270 kim tệ, còn chưa bao gồm tiền nhân công cùng với nguyên liệu hiếm nữa.
"Vậy còn chế tác làm gì nữa?"
"Thì tự mình dùng thôi!"
"Chế tác món đồ gì vậy?"
"Tượng thần phục sinh quân đội."
Triệu Phi Yến: . . .
Hắn vừa tán gẫu với Triệu Phi Yến vừa quan sát bảng xếp hạng điểm, đồng thời nghe Sát thống lĩnh báo cáo về đại chiến. Thời gian trôi qua, Sở U chế tác được 2000 cái tượng thần cùng với luyện tập độ thành thục chiến lược khống chế, thì dừng mọi việc lại.
Hắn đến công hội sở giao dịch, treo 200 tượng thần phục sinh quân đội lên giá bán, giá niêm yết của mỗi một cái tượng thần là 380 kim tệ!
"Sở U, xong hết việc rồi à." Lâm Lạc Nhi gửi tin nhắn thoại đến.
"Umh. Đều giải quyết xong rồi sao?"
"Cũng sắp rồi, những công hội kia đều qua khỏi nguy hiểm, chúng tôi chỉ hỗ trợ khắc phục một số sơ hở thôi."
Liếc nhìn bảng xếp hạng giá trị vận nước, điểm của nước Yến bỏ xa vị trí thứ hai ở một khoảng cách an toàn, hắn cũng yên tâm rồi.
"Lão Sát, báo các anh em bên dưới thả lỏng đi, những ai không có khoang trò chơi có thể offline để nghỉ ngơi." Sở U quyết định cho công hội Siêu Thần nghỉ ngơi một thời gian.
Đúng lúc này, Sở U lại nhận được tin nhắn thoại của Triệu Phi Yến.
"U Dạ, trò hay đến rồi, công hội cấp 5 của nước Tấn đồng ý bỏ ra 50 vạn nhân dân tệ, yêu cầu cậu tha cho bọn họ một đường sống."
Còn có chuyện tốt như thế sao? Sở U không tin, sau đó lập tức trở về, nói: "Được, bây giờ cậu tìm bọn họ luôn đi, trước mắt cứ để 50 vạn nhân dân tệ ở chỗ cậu đã nhé."
"Cậu coi tôi là loại người gì?"
"À, cậu không làm à, vậy thì từ chối bọn họ, để bọn họ sống trong lo sợ đi!"
"Tùy cậu thôi."
Về đến công hội, hắn nhìn thấy Sát thống lĩnh: "Lão Sát, tôi quên mất một chuyện chưa hỏi cậu, khi các cậu đánh Boss có thấy Boss nào rơi ra bản vẽ không?”.
"Bản vẽ sao? Có đấy, vẫn đang để trong kho hàng của công hội."
"Ồ? Lấy ra cho tôi xem một chút."Có một số bản đồ là điều kiện tiên quyết để đối lấy bản đồ chiến lược. Mặc dù chất lượng sản phẩm được chế tác có cấp bậc thấp, nhưng Sở U tin rằng trong thời gian này, nó sẽ được mọi người hoan nghênh.
Rất nhanh, Sở U đã cầm trong tay bản vẽ mà Sát thống lĩnh đưa, hắn bỏ vào balo ở sau lưng.
"Lão Sát, cậu đi đánh Boss với Lâm Lạc Nhi và Cửu Thải Nhi, đánh đến cấp 20. Cấp bậc của tôi quá cao rồi, ảnh hưởng tỷ suất bạo nổ." Sau đó, hắn nói cho Sát thống lĩnh một số địa điểm đánh Boss cấp 20.
Tiếp theo, Sở U liền offline, bởi vì Bảo Nhi gọi điện thoại tới.
Hiện giờ đã là buổi tối, Sở U cầm điện thoại di động của mình lên, gọi lại cho Bảo Nhi.
"Này, Bảo Nhi đang nghỉ ngơi sao?"
"Nghỉ ngơi."
"Hừm, ngày hôm nay có vui không?"
"Cũng được. . ."
"Cũng được là ý gì?"
"Chính là cũng được." Đầu bên kia vẫn như trước, âm thanh rất nhỏ.
"Bảo Nhi, em nói cho tôi biết, ở bên đó em cảm thấy vui không?"
"Rất vui." Bảo Nhi đôi mắt to chớp chớp, nhẹ giọng phun ra cái từ này.
"Đúng rồi, em cảm thấy vui không?"
"A. . . em, em không biết."
Trò chuyện một lúc lâu, thì cô cúp điện thoại. Từ lần này trò chuyện xem ra Bảo Nhi đang dần mở lòng với hắn hơn. Đây đúng là một việc đáng vui mừng đó chứ.
Sở U mở máy tính ra, vào diễn đàn trò chơi xem. Bên trong đều là những bài viết thể hiện sự ngạc nhiên của mọi người đối với thực lực của hắn. Đồng thời có các tin tức về đôi cánh, chiến thuật, hồi sinh quân đội rồi Ẩn thân thuật trong phạm vi rộng lớn… khiến cho rất nhiều người chơi được mở mang tầm mắt.
Nhưng cũng có một số ít người đưa ra sự phẫn nộ và không phục.
Trong "Thiên Thế", chiến đấu và tiêu diệt đều không phải chủ đề chính. Mặc dù trong game nhiều người chơi có tính đối kháng cực cao, nhưng ở những phương diện khác cũng cực kỳ hấp dẫn người khác. Mị lực của "Thiên Thế" không chỉ có một thứ, mà là đa nguyên tố.
Cuối cùng, Sở U mở hòm thư của mình ra, thấy thư của Hạ Nguyệt Oánh gửi tới. Sau khi đọc một lượt, đôi mắt Sở U dần trở nên lạnh lẽo.
Hắn ngậm điếu thuốc trong miệng rồi châm lửa. Trong làn khói thuốc lượn lờ, bên trong đôi mắt càng ngày càng mê ly.
Sau khi phục hồi tinh thần, Sở U dập tàn thuốc, giải quyết vệ sinh cá nhân xong,lại vào trò chơi lần nữa.
Hắn quyết định, sẽ giết người suốt cả đêm. . .