Chương 330. Vận mệnh của Interliel (2)
Địa ngục ác ma Vương tộc, tộc Satan, Interliel đã thể hiện được tư thái Đại ác ma của cô ta.
Không chút do dự nào, đại chiến đã bắt đầu. Sở U đưa ra mệnh lệnh cho trang bị, ngay lập tức tấn công.
Liên tiếp vang lên tiếng bíp bíp, lúc này trong gian phòng của ác ma khắp mọi nơi đều là màu đỏ.
Có lẽ Interliel bị làm cho sợ rồi, sáu cánh khổng lồ lập tức vây lại thân thể của cô ta, dùng cánh để chống đỡ sự công kích của trang bị xạ tuyến.
Nhưng mà. . . Interliel đã đánh giá quá thấp lực công kích của trang bị, mỗi tia công kích sát thương lên tới 5 vạn.
Sở U nở nụ cười, đối với hiệu quả của trang bị tấn công thì cảm thấy rất hài lòng. Chỉ một lát, mà lượng máu siêu dài của đối phương giảm xuống còn hơn một phần ba.
Ở địa bàn của ta, cho dù là thần tiên có tới thì cũng phải chết thôi!
" Á á á á!" Interliel hét lên, vừa nãy cảm giác đó, đúng là cả đời này cô ta khó mà quên được. Trong mắt đã không còn sự lạnh lùng, cao ngạo, mà là sự e ngại sâu sắc.
Interliel cũng không nghĩ tới phải sử dụng ma pháp ánh sáng cho bản thân. Những thứ kỳ quái kia đang ngừng tấn công (thực ra là trạng thái chuẩn bị bắn), tâm trạng cô ta liền hoảng hốt. Một lúc sau, bóng người Interliel lóe lên, nó đi ra ngoài. . .
Khi vừa xuất hiện ở Chính Pháp Giáng Cung, Interliel hoàn toàn choáng váng. Trong mắt cô ta thật sự bị chi phối bởi nỗi sợ hãi, thân thể không thể nhúc nhích được.
Chỉ thấy khắp nơi đều là mùi vị máu tươi và xác thịt của ma vật. Lối vào Địa Ngục giống như một trang bị hút máu, máu trong cơ thể những con quái vật đang chảy xuống các vết nứt hẹp của viên gạch màu xanh.
Chủ yếu không phải là điều này, mà là do trang bị tấn công ở đây còn nhiều hơn cả ở trong phòng kia.
Hơn nữa trang bị tấn công ở đây đều ở trạng thái tự động. Nói cách khác chỉ cần có kẻ địch ở bên trong phạm vi tấn công, trang bị sẽ tự phát động công kích.
Trong chớp mắt, tất cả các thiết bị tấn công ở đây đã sáng lên màu đỏ..
"Không!" Ngay lập tức Interliel gửi lời cầu xin tới Sở U: "Ta sai rồi, van xin ngươi đừng có giết ta."
"Nếu người có thể chống cự được đợt này, ta sẽ tha cho ngươi”. Sở U nói với vẻ nhạo báng.
Hơn 100 trang bị tấn công phòng thủ đã max cấp, đồng loại nhằm vào Interliel phát động công kích.
Hiện giờ trong lòng Interliel cực kỳ khủng hoảng, cùng với tiếng rít gào là 3 tấm chắn ngăn cản công kích được ném ra. Trong nháy mắt hơn 100 tia xạ tuyến màu đỏ đánh tan tấm chắn, đồng thời phá nát lá chắn ánh sáng vô hình của Interliel. Vào thời điểm ngàn cân treo sợ tóc, lần thứ hai bóng người Interliel lóa lên, rồi lại trở về bên trong căn phòng nhỏ.
Lúc này, toàn thân cô ta ra mồ hôi đầm đìa, trên người còn xuất hiện mấy cái lỗ thủng. Cũng may là cô ta chạy nhanh vào bên trong, bởi lúc đó có hơn 20 tia xạ tuyến cùng hướng về phía cô ta, nếu như chỉ phản ứng chỉ chậm 1 giây thôi, thì bây giờ cô ta sẽ không đứng ở đây nữa.
Trong mắt Sở U, lượng máu của Đại ác ma Interliel đã thấy đáy.
"A... a..., ngươi đã nói, nếu ta sống sót, ngươi sẽ tha cho ta." Trong đầu hắn liền truyền đến âm thanh run rẩy và kích động của Interliel.
Sở U lập tức ra lệnh cho các trang bị ở trong phòng tạm dừng công kích. Nhất thời, toàn bộ trang bị đã trở về trạng thái chờ lệnh, tản ra ánh sáng màu đỏ chiếu rọi khắp căn phòng.
Interliel giống như con thỏ bị sợ hãi, cuống quít nhìn bốn phía xung quang những đồ vật này. Chỉ lo từ phương hướng nào đó sẽ đột nhiên phát động tấn công cô ta.
"Sợ sao? Ta nói tự bản thân ngươi có thể chống cự, nhưng mà ngươi lại lựa chọn chạy trốn, ngươi khiến ta quá thất vọng rồi, ngươi còn là Đại ác ma nữa đấy." Trong mắt Sở U, Interliel thật giống như chuột bạch nhỏ bị nhốt trong lồng, muốn chơi đùa thế nào cũng được.
"Van xin ngươi tha cho ta đi, ta không dám làm gì bừa bãi nữa, ta sẵn sàng nhận ngài làm chủ nhân." Trong mắt Interliel xuất hiện nước mắt, nhìn rất đáng thương.
"Vậy là đủ rồi đó, ngươi còn dám làm trò nữa không?"
"Không dám, không dám, hu hu hu ~~" Interliel không thể ngăn được sự sợ hãi trong lòng. Tiếng khóc to giữa không trung, cực kỳ bất lực. Tuy rằng nhìn cơ thể to lớn là vậy, nhưng thật ra cô ta vẫn còn nhỏ lắm.
"Ngươi khóc gì thế hả, ngươi biết không? Nhìn ngươi khóc như một đứa trẻ con to xác nặng 100kg vậy, nhận ta làm chủ oan ức lắm sao?
Interliel liền vội vàng lau nước mắt, đôi mắt nhìn vào khoảng không, vừa khóc nức nở vừa nói ra suy nghĩ hiện tại với Sở U.
"Không phải, ta chính là đang nghĩ đến ngoại hình đáng thương của Đế Cơ, nên ta cũng phải cố gắng tồn tại như nàng ta.
Con mắt Sở U chợt lóe lên, ngay lập tức hắn nhanh chóng nắm bắt được thông tin ẩn dấu bên trong.
"Sao vậy? Có phải nhận ta làm chủ thì phong ấn sẽ khống chế sức mạnh của ngươi yếu hơn đúng không?
Một tay Interliel lau nước mắt, gật gật đầu, mắt trái vẫn như trước nhìn vào một khoảng không, giống như có Sở U đang đứng ở nơi đó vậy.
"Đúng, sức mạnh của chủ nhân quá yếu, một khi ta đem Ma Tâm hiến tế cho ngài, ta sẽ trở nên cực kỳ yếu ớt. Chủ yếu là ý chí của ta cũng bị rơi vào trạng thái ngơ ngơ ngác ngác." Tuy chưa tiến hành nhận chủ, nhưng Interliel cũng trực tiếp gọi Sở U là chủ nhân.
Ra là vậy, Sở U hơi nhíu mày, khi hắn chuẩn bị mở miệng thì đối phương lại gửi qua một câu nói, khiến cho hắn nổi lên lòng hiếu kỳ.
"Chủ nhân, Interliel không muốn biến thành như vậy, nhưng Interliel muốn trở thành một cánh tay đắc lực của chủ nhân. Ta có một biện pháp, nhưng chỉ sợ ngài không tiếp nhận thế lực của quỷ địa ngục, cũng sợ mang lại phiền phức cho ngài."
"Có gì mà nhận hay không nhận được chứ, có lời gì cứ việc nói thẳng. Còn phiền phức, ta không thích gặp phiền phức, nhưng xưa nay ta chưa bao giờ sợ phiền phức cả!"
"Là như vậy, ở tộc Satan chúng tôi, cơ thể mẹ có chứa một bí pháp mạnh mẽ, đó là biến mình thành một sào huyệt, có thể cho ra những con ác ma mạnh mẽ." Tin tức này, đã tác động rất nhiều đến Sở U.
"Ta và ngài sẽ cùng ký kết khế ước, rồi ta đem một phần ấn ký thuộc về ngài. Lực lượng khế ước sẽ tác dụng trên người ta, cứ như vậy ta ấp ra ác ma, và nó sẽ thực sự coi ngài là chủ nhân duy nhất của mình."
Sở U chú ý tới Interliel nói là trực tiếp sản xuất ác ma, mà không phải ma vật gì đó. Hắn vẫn tiếp tục chăm chú lắng nghe.
"Bởi vì chủ nhân quá yếu, khi ấn ký này biến ta thành sào huyệt, sẽ khiến ta rơi vào trạng thái ngủ say, thời gian có khả năng tới mười năm, vì lẽ đó. . ."
"Vì lẽ đó, khi ngươi tỉnh dậy lần thứ hai, muốn xin ta thả ngươi ra."
"Đúng vậy, thưa chủ nhân của ta."
"Có thể, ta đồng ý với ngươi, sau mười năm, ta sẽ đưa ngươi về Địa Ngục." Sở U từ tốn nói, nhưng trong lòng cảm thấy vui sướng, vì phục vụ cho hắn mà trong 10 năm làm ra một binh đoàn, vậy là đủ rồi!