Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 374. Quan thuế vụ của triều đình (2)

Chương 374. Quan thuế vụ của triều đình (2)


Sở U gật đầu, lập tức phân công nhiệm vụ: "Phi Yến, vậy cậu hãy thu thập Odd ở dưới chân núi Vọng Sơn, nó thường mọc ở rìa vách đá. Để tạo thành Odd chắc hẳn phải có bột phấn Odd. Kỹ thuật bay của Cửu Thái Nhi tốt hơn Phi Yến, em hãy hái Odd ở vách núi, một số Odd có thể xuất hiện ở trên không, em phải chú ý đừng để bỏ sót." Cuối cùng, hắn quay sang Lâm Lạc Nhi nói: "Lạc Nhi, em hái Odd trên mây, chú ý đến thời gian bay, được rồi, còn tôi hái Odd trên núi Vọng Sơn, cứ vậy đi!"
Chẳng mấy chốc, bốn người họ đã tung cánh bay về phía Vọng Sơn từ các góc độ khác nhau.
Sở U bay thẳng lên trời, và tiếp tục bay lên trên khung cảnh tiên Hà Thần Huy. Một lát sau, đôi mắt hắn khẽ nheo lại, hắn đã tìm thấy một đốm đen nhỏ phía trên, ngay lập tức tăng tốc đến bên cạnh thứ nhỏ bé này.
Sau khi lại gần cái vật nhỏ đó thực sự khá lớn. Nó chính là Odd, kích thước của nó lớn gần bằng một cái bàn, như vậy đã được coi là lớn trong hệ thống Odd.
Nó có hình dạng của một tinh thể màu xanh lá cây trong suốt, ở gốc của nó có bốn chiếc lá màu xanh mở rộng, và một luồng ánh sáng trong suốt đẹp mắt bao quanh mảnh Odd này.
Sở U lấy Odd Extractor từ ba lô ra và nhắm vào nó.
Hệ thống: Bạn có muốn trích xuất Odd vị thần cổ đại cấp Đại Sư không?
Sau khi xác nhận, một thanh tiến trình từ từ xuất hiện trong tầm mắt.
1% ... 4% ... 9% ... 13% ...
Qua 1 phút 40 giây, Sở U đã trích xuất được viên Odd cấp Đại Sư này, đồng thời khối Odd to lớn trước mắt đã biến mất.
Hệ thống: Bạn đã có được Odd vị thần cổ đại cấp Đại Sư × 3.
Thật may mắn, trích xuất cùng một lúc được ba viên cấp Đại Sư.
Ngay khi Sở U chuẩn bị tìm thấy Odd tiếp theo, một con quái thú huyễn tưởng bay về phía hắn. Trong mắt Sở U hiện lên một chút ngạc nhiên, bởi vì con thú huyễn tưởng biết bay này khác với quái thú của Thôi Noãn Quân. Rõ ràng chủ nhân của nó là một người khác.
Sau khi lấy lá thư được buộc vào chân của con quái thú huyễn tưởng biết bay này, Sở U mới nhìn lại.
Đại Tư Mã: Quan Quân Hầu, ngươi đang làm gì vậy? Còn không mau trở về cứ điểm Thiên Môn, quan thuế vụ do Yến đế phái tới đã đợi ngươi rất lâu dưới cổng thành, sau khi xem thư hãy khẩn trương tới gặp!
Mẹ kiếp thì ra là đòi tiền. Trong mắt Sở U lóe lên một tia sáng, hắn suy nghĩ rồi thả người bay xuống phía dưới, bước vào Truyền Tống Trận lập tức đi đến cứ điểm Thiên Môn.
Cả cứ điểm Thiên Môn khí thế hào hùng không một bóng người, Sở U xuất hiện bên trong Truyền Tống Trận khổng lồm Sau đó không chút lúng túng, tiêu sái lựa chọn vị trí của Truyền Tống Trận nhỏ, thân hình Sở U lập tức biến mất.
Ngay sau đó, trên bức tường thành trắng cao chót vót, một bóng người đột nhiên xuất hiện. Đó chính là Sở U!
Hắn đi đến rìa của bức tường thành, cúi người nhìn xuống, đã thấy một đội cờ của triều đình đang nghỉ chân cách cánh cổng thành khổng lồ chưa đầy 30m. Sở U thậm chí còn thấy một số bóng người giơ lên công cụ châm lửa, xem ra đã chuẩn bị nấu cơm rồi…
Sở U quay sang thiết bị nâng hạ, thông qua nó để đáp xuống mặt đất từ bức tường thành cao 100m.
"Cót két…" Lúc này, cánh cổng thành khổng lồ phát ra tiếng vang rất lớn. Khi cánh cổng khổng lồ mở khoảng 3m, Sở U dừng nó lại, bước ra bên ngoài.
Cách cổng thành 30 mét, các sĩ quan và binh lính đại diện cho triều đình và Yến đế đều đứng dậy, nhìn Sở U bước đến.
Khi Sở U còn cách bọn họ 2 mét, mọi người khẽ hành lễ với Sở U, sau đó một ông lão ăn mặc sang trọng đẹp đẽ hơn những người khác tiến lên hai bước. Mặc dù trên mặt ông ta là nụ cười, nhưng trong mắt không có chút vui vẻ nào, có vẻ như họ rất khó chịu vì phải đợi lâu ở đây.
"Xin chào Quan Quân Hầu, cựu thần phụng chỉ của Thánh Thượng tới gặp Quan Quân Hầu..."
"Tới thu thuế phải không?" Sở U ngắt lời bên kia.
"Chính xác, ta vẫn hy vọng Quan Quân Hầu phối hợp với cựu thần."
"Bao nhiêu tiền?" Sở U nhìn thẳng vào phía bên kia, mà ông ta vẫn cúi đầu như trước, thân hình hơi cúi xuống, ông ta đã không liếc nhìn hắn một cái nào từ khi bắt đầu nói chuyện.
Nghe đến đó, vị quan thu thuế ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Sở U, sau đó lập tức cúi đầu xuống và nói: "Theo thỏa thuận giữa Quan Quân Hầu và Thánh thượng, chính xác là 1 triệu đồng vàng."
"Lão đại nhân à, ông có biết tại sao bây giờ ta mới ở đây không, thật sự là ta vừa mới nhận được thông báo, nếu không, làm sao ta có thể bắt ông đợi trong một thời gian dài như vậy?"
"À?" Ánh mắt quan thu thuế cực kỳ nghi ngờ, ông ta không hiểu lời Sở U nói có liên quan gì tới việc thu thuế.
"Ta chỉ mới tiếp nhận cứ điểm được một tuần, đó cũng là thời điểm cần nhiều tiền vàng, sử dụng nhiều người. Vì vậy ta nói cho ngươi biết, cứ điểm này không có một ai, vì thế số tiền nộp thuế có thể cho ta khất được không?"
"A...? Hả?... " Nghe lời giải thích mà như không giải thích của Sở U, trong lòng quan thuế vụ cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng lập tức bị câu nói sau đó của hắn làm cho choáng váng, vẻ mặt bối rối.
"Ngươi có thấy được sự chủ chốt của cứ điểm không? Phù văn kim quang, mức độ thức tỉnh của cứ điểm đã lên đến một nửa, cửa Địa Ngục đã sớm bị ta chặn lại, tai họa có thể làm tổn thương người dân nước Yến rất có thể đã chấm dứt rồi. Đây là chuyện thiên thu muôn đời. Ngươi có hiểu không? "
"Cựu thần này hiểu, cá nhân ta vô cùng ngưỡng mộ những gì Quan Quân Hầu đã làm, chỉ là việc thu thuế... "
"Đây là 400.000 đồng vàng, ta cũng không để ngươi tay không đi về. Còn 600.000 đồng vàng còn lại, ngươi hãy bẩm với Thánh Thượng rằng tiền đã được sử dụng trên lưỡi kiếm, tạm thời không thể lấy ra được." Sở U một mực nói.
Không lâu sau, gương mặt quan thu thế tỏ vẻ khó khăn xoay người phục mệnh.
Yến đế ơi Yến đế, ta giúp ngươi dẹp yên tai họa, để cho ngươi được tiếng thơm đời đời, ngươi còn muốn ta giao tiền cho ngươi, thật không tốt nha! Đối với việc Yến đế ở giữa tự mình đánh thuế, Sở U vẫn nghẹn ở cổ họng. Tuần này hắn đã thu được 1.040.000 từ tiền thuế, bây giờ giao nộp cho triều đình 400.000, còn lại 640.000 đồng vàng.
Đôi mắt hắn lóe lên một cái, Sở U tin rằng tạm thời Yến đế sẽ không tức giận, nhiều nhất là hơi buồn bực thôi.
Sau khi giải quyết xong vấn đề ở đây và đóng cổng thành lại. Sở U trực tiếp sử dụng kỹ năng trở về công hội, một phút sau đã xuất hiện tại thành Vân Điên.
Vốn dĩ hắn muốn tiếp tục thu thập Odd, nhưng trong đầu chợt nảy lên một chuyện, khiến cho Sở U từ bỏ việc hái Odd, dù sao cũng còn ba người Lâm Lạc Nhi tiếp tục thu thập mà.
Sở U mở thanh bạn bè ra, gửi tin thoại cho ai đó.
"Lão Hoa, hãy nói cho tôi biết vị trí của một số công hội cấp năm ở nước Ngụy mà cậu biết?"
"Hí hí, cuối cùng đại lão cũng muốn ra tay rồi nha." Giọng nói truyền tới từ bên kia dường như đang mong đợi.
"Nhảm nhí, không thể để như vậy mãi được."
"Ha ha, vậy cũng đúng, đại lão có biết rất nhiều người lo lắng ngày đêm là vì công hội của cậu chưa lên cấp 7 không."
"Vậy thì hôm nay tôi sẽ khiến bọn họ yên tâm! " Sở U chậm rãi nói.
"Ừm, lão đại chờ một chút, tôi đi hỏi thăm chút đã." Phồn Hoa Lạc nói xong, lập tức bắt đầu trò chuyện cùng hai người thân tín.
"U Dạ muốn ra tay rồi, mục tiêu là nước Ngụy. Tôi hỏi cậu, sự phát triển chi nhánh của chúng ta ở nước Ngụy đang bị đe dọa bởi những? Tôi muốn một công hội ở cấp 5."
Một người đàn ông lanh lẹ trả lời: "Cấp 5 à? Hiện tại e là không có, nếu như xét tới chuyện ảnh hưởng đến sự phát triển chi nhánh của chúng ta ở nước Ngụy thì..., công hội Hoàng Thiên và Phách Thiên là mối đe dọa lớn mà chúng ta buộc phải đối mặt. Mô hình phát triển của bọn họ ở nước Ngụy rất giống chúng ta, sau này khó tránh khỏi xung đột, chèn ép. "
Ánh mắt Phồn Hoa Lạc lóe lên: "Nếu đã như vậy, thì để cho hai công hội này biến mất đi. Cậu có biết vị trí tọa độ của hai công hội này không?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất