Chương 376. Một đòn oanh liệt.
Sau khi Đấu Chiến Ma Cơ tiến vào cự ly tấn công tốt nhất, Sở U ra lệnh cho bọn chúng ngừng lại, và thời điểm mấu chốt đã tới!
"Nhắm vào tòa nhà kia, sử dụng Đấu Chiến Dong Nham Hải của các ngươi, làm nổ nó cho ta!" Tòa nhà Sở U nói đến, chính là tòa nhà trung tâm của công hội đối thủ!
Cùng lúc đó, 40 con Đấu Chiến Ma Cơ biến thành trạng thái ác ma, đồng thời nhắm ngay vào tòa nhà trung tâm. Cùng lúc sử dụng Đấu Chiến Dong Nham Hải Tiếu, luồng sáng do kỹ năng này phát ra biến nơi đây thành ánh sao sáng chói, những người đứng xem đều cảm thấy chói mắt.
"Không xong rồi, đối phương đang tập trung nhắm vào tòa nhà trung tâm, chúng muốn làm cái gì? Nghề nghiệp tầm xa mau chóng tấn cống!" Người quản lý cơ sở lớn tiếng hét lên.
"Không được rồi lão đại, cự ly tấn công của đối phương là 45 mét, còn phạm vi tấn công của chúng ta nhiều nhất cũng chỉ là 30 mét."
"Con m* nó chứ, đây rốt cuộc là chuyện gì?" Ngay lúc công hội của người chơi nước Ngụy rơi vào tình trạng hỗn loạn, nhóm Đấu Chiến Ma Cơ trên bầu trời đã phát động kỹ năng.
Chỉ thấy ở giữa không trung đột nhiên bị xé toạc ra một vết, một dòng dung nham mang không khí địa ngục lập tức phun trào từ bên trong, trút thẳng vào tòa nhà trung tâm của công hội ở bên dưới.
"Đùng" Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang trời. Trước ánh mắt hoảng sợ kinh ngạc của tất cả người chơi, tòa nhà đại diện cho trung tâm của công hội ầm ầm sụp đổ vào lúc này!
Một làn sóng kỹ năng thổi bay nó! Vượt xa trí tưởng tượng của mọi người!
Khi tòa nhà trung tâm sụp đổ, một hiệu ứng dây chuyền ngay lập tức xảy ra, tất cả các tòa nhà của công hội đều bị hoen ố, nứt toác sụp đổ, tất cả đều mất đi chức năng.
Hệ thống: Bạn đã loại bỏ công hội cấp 5. Tiến độ thăng cấp công hội của bạn chỉ còn duy nhất một công hội cấp 5. Chúc may mắn!
Hahaha, anh đây thật tuyệt vời, không ra tay thì thôi, đã ra tay là phải vang dội!
Con m* nó, công hội cấp 5 lại có thể bị phá hủy trong chớp mắt như vậy. Đây chắc chắn là một sự kiện lớn của Thiên Thế, phải thành tiêu điểm nha!
"Đi!" Sở U không quan sát những người chơi nước Ngụy bên dưới, hắn không có một chút hứng thú nào với họ. Bây giờ đã thuận lợi hoàn thành mục tiêu của mình, đã đến lúc hắn phải làm những việc khác. Thời gian của anh đây rất quý giá.
Sở U vung tay lên, xoay người bay lên trời. Đấu Chiến Ma Cơ lập tức trở về trạng thái ban đầu. Sau khi phát ra tiếng kêu đầy khiêu khích với những người chơi bên dưới, bọn chúng cũng bay theo chủ của mình biến mất.
Một công hội cấp 5 có tiềm lực cực kỳ lớn, cứ như vậy biến mất khỏi Thiên Thế. Những người chơi trên mặt đất bây giờ anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, biểu hiện cực kỳ thú vị.
M* kiếp không chơi nữa! Một sự thất vọng to lớn đã đến với trái tim của nhóm người chơi này.
Tại sao Sở U lại tìm kiếm mục tiêu ở nước Ngụy? Điều này chính là vì hắn đã tìm được Truyền Tống Trận bên trong biên giới nước Ngụy, tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Nếu muốn tìm các bang hội năm cấp khác, sẽ mất rất nhiều thời gian, ngay cả khi biết được tọa độ.
Đấu Chiến Ma Cơ không thể xuất hiện trực tiếp trong thành, điều này sẽ gây áp lực lên NPC ở trong đó. Đồng thời cũng làm bại lộ bản thân, khiến cho hắn không còn được hưởng các đặc quyền trong nước Yến, đối địch với triều đình, mất nhiều hơn được. Điều này cũng có nghĩa là Sở U không thể dựa vào Truyền Tống Trận của các thành trấn nước Yến, vì vậy hắn phải nhanh chóng tìm được các vết nứt không gian trong khu vực và xâm nhập vào lãnh thổ của các quốc gia khác.
Một khi đã như vậy, trên người hắn có nhiều tài nguyên như thế, tại sao lại không sử dụng?
Vô duyên vô cớ phá hủy một công hội vất vả thành lập nên như vậy, Sở U không có cảm giác tội lỗi trong lòng sao?
Xin lỗi, không nhé!
Ở kiếp trước, Sở U đã chứng kiến, có nhiều kinh nghiệm với những chuyện như vậy lắm.
Số phận bi thảm của công hội tên Hoàng Thiên này ở kiếp trước mà nói cũng chẳng qua là cành hoa thôi, muốn trách thì trách vị trí của nó quá tốt, nên mới trở thành mục tiêu của Sở U.
Đồng thời cũng cho thấy Sở U trọng sinh có chút tâm lý tùy tiện làm bậy.
Nếu ta có thể điều khiển trò chơi, ta cũng có thể kiểm soát vận mệnh của các ngươi. Quy tắc ở đây, kẻ thù hay bạn bè, không phải do các người quyết định, mà là do ta!
Sở U theo đường cũ đến Truyền Tống Trận nước Ngụy, lần thứ hai hắn sử dụng nó để trở về, mọi người trở lại công hội.
Từ khi Sở U xuất phát đến lúc trở về, tổng cộng tốn hơn 1 giờ. Phần lớn thời gian là lãng phí ở trên đường, thật ra tiêu diệt công hội Hoàng Thiên sử dụng rất ít thời gian. Sức chiến đấu của T9 đối với những người chơi đang trong giai đoạn phát triển thì sẽ tạo thành thương tổn cực kỳ biến thái.
Nếu như hắn nhận được T9 cấp thần khác, thì tình cảnh sẽ như thế nào đây? Sở U cũng có chút chờ mong, liếc mắt đã nhìn hướng xưởng đóng tàu. Hắn biết hình thể của phi thuyền sơ cấp chính là một bảo bối có thể tăng lên đến T9.
Sở U suy nghĩ một chút rồi lặng lẽ offline cạnh công hội Thần Thụ, không có quấy rầy bất kỳ người nào.
"Hai công hội bị diệt nhanh như vậy sao?" Phồn Hoa Lạc nhìn thấy bạn tốt nhắc nhở, vẻ mặt kinh ngạc.
"Làm sao? Chuyện gì?"
"Hiện tại Sở U đang offline, vị trí ở nước Yến."
"Vậy những lời cậu nói là không thể, chắc là có chuyện quan trọng gì đó." Tâm phúc nói.
"Tôi cũng cảm thấy như vậy."
Lâm Lạc Nhi cũng rất kinh ngạc, Sở offline sao lại không bảo với cô, đây là tại sao vậy chứ? Trong mắt có vẻ phức tạp, sau đó lần thứ hai cô vùi đầu vào thu thập nguyên liệu bên trong Vọng Sơn.
Sở U offline, vòng bạn tốt của hắn đều cực kỳ quan tâm, trong lòng không ngừng dự đoán rồi lại tiếp tục làm việc của mình.
Khoang trò chơi mở ra, Sở U trực tiếp từ bên trong đứng lên, sau đó lấy một cái áo khoác mới mua ra khỏi phòng ngủ. "Thịch thịch thịch" bước nhanh xuống lầu. Lúc này, Chu Chỉ Quân đang làm cơm trưa, nghe được trên lầu có tiếng động thì bỏ công việc trên tay xuống, đi ra nhìn.
"Sở U, cậu đang làm gì? Muốn đi ra ngoài à?"
"Ồ, chị Chỉ Quân. Đúng vậy, tôi đi ra ngoài có chút việc." Sở U đi tới trước mặt Chu Chỉ Quân cười nói.
"Bên ngoài trời có hơi lạnh, chú ý đừng để bị cảm, lúc nào thì trở về?"
"Biết rồi, chắc là buổi chiều." Hắn vừa đi vừa mặc áo khoác, sau đó hắn mở cửa bước nhanh ra ngoài.
Đến gara, Sở U khởi động công tước Koenigsegg rời khỏi biệt thự. Thừa dịp hiện tại không có đi vào nội thành, Sở U không chút hoang mang lấy điện thoại di động ra gọi một cú điện thoại.
"Này, Vệ Hồng, là tôi."
"À, chào sếp." Đầu điện thoại bên kia rất nhanh truyền đến một âm thanh trẻ tuổi, mang theo sự tôn kính.
"Là như vậy, tôi hiện tại đến chỗ cậu, cậu có việc gì không?" Sở U nói rõ ý đồ đến.
"Sếp muốn tới đây sao? Ha ha, được được. Sếp chính là việc to nhất của tôi, tôi đang ở công ty."
"Vậy thì tốt, chờ tôi, cúp máy." Nói xong Sở U lập tức cúp điện thoại, cùng lúc đó chiếc xe thể thao cao cấp tiến vào nội thành.