Chương 378. Rất nghiêm túc nghe lãnh đạo nói chuyện (2)
Vệ Hồng không biết vì sao trong lòng có cảm giác cực kỳ căng thẳng. Rất lâu rồi hắn chưa bao giờ gặp tình huống như thế này. Mặc dù người này nhỏ tuổi hơn anh ta, nhưng tại sao lại sở hữu đôi mắt như có ma lực có thể nhìn thấu lòng người như vậy?
"Tôi hiểu rõ, cảm ơn sếp đã coi trọng. Vệ Hồng nhất định sẽ không phụ lòng sếp, tôi xin thề. . ."
"Được rồi, được rồi." Sở U cắt ngang lời nói của đối phương, sau đó nói.
"Khu Bắc Mĩ, tôi muốn cậu chú ý một công hội tên là ROD, hãy đột nhập vào trong công hội của chúng."
"ROD? Công hội này không phải là đã bị U Dạ tiêu diệt rồi sao? Làm sao bây giờ có thế gây dựng lại?"
"Chắc chắn đấy, họ trở nên biết điều rất nhiều. Lão đại của họ tên là Hà Tuấn Khải, là một người Mỹ gốc Hoa, tổ chức này được thành lập ở Bắc Mĩ. Trọng điểm tập trung là ROD, đánh giá sự phát triển của họ một cách toàn diện, cập nhật ba ngày một lần, nhớ kỹ nhất định phải giữ bí mật. Bởi vì bí mật theo dõi công hội này, cũng không phải chỉ có một mình cơ quan tình báo chúng ta, không nên để họ làm liên lụy, đây là điều cậu phải lưu ý."
"Tôi đã nhớ kỹ!"
"Khu Đông Doanh không có gì phải đặc biệt chú ý, nhưng mà vẫn phải quan tâm tất cả tình huống phát triển của họ. Trọng điểm là diễn đàn ở khu Đông Doanh, bởi vì khi không có việc gì, họ sẽ rất thích đưa một số thông tin đăng lên diễn đàn."
"Cuối cùng là thành lập tiểu đội tình báo theo dõi đặc biệt ở khu Hoa Hạ. Mục tiêu của họ sẽ đặt ở trên một số công hội của sáu nước kia, những công hội này tên là..." Sau khi nói ra tên những công hội đó, Sở U lại hỏi: "Nhớ rõ không?"
Vệ Hồng đã lấy ra một quyển sổ ghi chép khoa học viễn tưởng, ngồi ghi chép lại. Nghe thấy Sở U hỏi thì trả lời ngay: "Nhớ rõ rồi."
"Rất tốt, trước mắt tình huống là như vậy, chi tiết cụ thể thì tùy thuộc vào cậu. Được rồi, đã tới buổi trưa rồi, tôi mời mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm."
"Đúng rồi sếp, tôi thường xuyên gọi điện thoại cho sếp báo cáo một ít công việc, đều phát hiện điện thoại của sếp nằm ở trong một liên kết, sếp cũng đang chơi "Thiên Thế" sao?" Vệ Hồng đứng dậy hỏi.
"À..., đúng vậy, trong khu Châu Âu. Đúng rồi tình huống ở nước Yến của các cậu phát triển thế nào rồi?"
"Rất có hiệu quả, chúng tôi đã sắp xếp 3 tình báo ở công hội Siêu Thần, một người trong số đó là nhóm trưởng. Quan hệ giữa công hội Siêu Thần và U Dạ không đơn giản. Chúng tôi hi vọng từ hướng này sẽ tìm hiểu được những tin tức liên quan tới U Dạ."
"Hừm, các cậu đang làm việc rất tốt, các cậu phải hết sức chú ý đến người tên U Dạ ở trong Hoa Hạ." Sở U cực kỳ nghiêm túc nói.
"Sếp, sếp yên tâm đi, U Dạ chính là mục tiêu cao nhất của chúng tôi, tôi nhất định sẽ nghĩ được biện pháp tiếp xúc với hắn." Vệ Hồng thở mạnh, nghiêm túc nói.
"A...Vậy thì tốt."
Sau đó, Sở U lấy lý do đi thị sát, sau khi kiểm tra tin tức toạ độ của công hội cấp năm một chút, Sở U mặt không cảm xúc cùng mọi người đi ăn cơm.
...
Sau khi kết thúc tất cả các việc, Sở U gọi điện thoại cho CEO tập đoàn Thiên Sở là ông Lý, yêu cầu ông ta đầu tư thêm 3000 vạn cho Thiên Cơ. Trong quá trình này không khỏi bị lão Lý lải nhải dặn dò, đơn giản là gọi Sở U nhanh chóng quay lại tập đoàn Thiên Sở. Sở U không có biện pháp khác, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Đối với giám đốc điều hành tập đoàn Thiên Sở bây giờ, trong lòng Sở U rất tôn kính ông ấy. Không có như kiếp trước, phải tùy vào tâm trạng của hắn.
Đáng nhắc tới chính là, Thiên Cơ cũng không thuộc về Thiên Sở, hai người không có bất kỳ liên quan gì. Thiên Cơ cũng không phải là công ty con, Thiên Sở không quản được nó. Điểm chung duy nhất của bọn nó chính là, Sở U đều là ông chủ của bọn nó, trong tay nắm giữ quyền sinh quyền sát!
Cuối cùng, trong thỏa thuận giữa hai người, ba chuyên gia tư vấn đánh giá an ninh đã được chuyển từ tập đoàn Thiên Cơ vào tập đoàn Thiên Sở, còn có hai chuyên gia tài chính.
Tác dụng của bọn họ chính là giám sát cùng với phòng ngừa Thiên Cơ sụp đổ. Một khi phát hiện Thiên Cơ phát triển theo hướng xấu không thể khống chế, sẽ báo cáo kịp thời.
"Ông Lý, trước đây tôi có hủy bỏ một dự án chưa? Tôi nhớ nơi đó có một toà nhà lớn cỡ nhà xưởng đã được sửa chữa, tôi chuẩn bị đem Thiên Cơ chuyển tới đây." Lúc này, Sở U liền nhớ tới chuyện này.
"Ây, tùy cậu thôi. Tôi chỉ cần cậu trở về nhanh một chút." Đối với Sở U, Lý Thiên cảm thấy cực kỳ đau đầu, hận không thể trực tiếp mang đối phương, từ bên trong trụ sở của hắn ném tới tập đoàn Thiên Sở.
"Ha ha, được rồi được rồi, tôi biết rồi. Ông gọi cho Vệ Hồng thương lượng một chút đi, cụ thể như thế nào thì tùy mọi người, tôi sẽ tìm hiểu sau." Cố gắng chịu đựng, cuối cùng Sở U cũng chó máy.
Sau đó lại gọi điện thoại cho bạn học Nhan Tiểu Lộ, thấy đối phương vẫn không bắt máy. Việc này thật kỳ lạ!
Sở U lập tức gọi điện thoại cho trợ lý hành chính, để hắn gọi người đi tới lớp học riêng của đại học Viễn Kinh, tìm hiểu xem đã chuyện gì.
Sau khi làm xong tất cả, Sở U lái xe về nhà.
Từ trong miệng Chu Chỉ Quân, Sở U biết Lâm Lạc Nhi đã ăn cơm, sau đó lại vào trong game.
Hắn gật gù bước nhanh lên lầu, khi đi tới trước cửa phòng của Lâm Lạc Nhi, Sở U dừng bước, trên mặt xuất hiện một nụ cười xấu xa. Hắn liếc mắt nhìn xuống dưới lầu, rồi đi vào phòng của Lâm Lạc Nhi.
Lúc tới trước cabin trò chơi, Sở U trực tiếp ấn nút cưỡng chế thoát trò chơi màu đỏ, cabin trò chơi lập tức mở ra. Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Lạc Nhi hiện ra, lúc này cô vẫn còn đang nhắm mắt lại. Có thể nhìn thấy các thiết bị trò chơi liên tiếp thu về vị trí ban đầu.
Lúc này, Lâm Lạc Nhi mới mở hai mắt ra, biểu cảm khá hung dữ!
"Sở. . . Sở U anh ở đây làm gì?"
Lâm Lạc Nhi giật mình, đứng lên nói: "Em đang bay trên bầu trời để thu thập, thời gian bay hết, thì ngã chết em rồi." Lâm Lạc Nhi không hiểu trái tim của người đàn ông.
Khi một người đàn ông bắt đầu thể hiện, thì đó là lúc mà J8 làm loạn!
"Ngã thì ngã, bây giờ anh đang có nhiệm vụ quan trọng!" Sở U nở nụ cười xấu xa, kéo Lâm Lạc Nhi còn đang không hiểu gì ra ngoài.
"Nhiệm vụ quan trọng á?" Nhìn biểu cảm của Sở U, trái tim Lâm Lạc Nhi như không có đáy, lời nói nói ra đều trở nên nhẹ nhàng.
Sở U ôm chặt lấy cơ thể mềm mại của Lâm Lạc Nhi, một bàn tay sờ bờ mông cong mẩy của đối phương, Sở U cười gian: "Em hỏi là nhiệm vụ gì à, hôm nay trời nắng đẹp, chúng ta đi tắm nắng đi!"
"A... Sở U anh uống rượu?" Lâm Lạc Nhi ngửi thấy mùi rượu trên người Sở U, một tay bịt mũi một tay che ngực. Đối với cái tay của con ma men này, đang không ngừng làm loạn trên mông mình thì không mấy để ý.
"Đúng vậy, uống không nhiều, đi mà..."
"Không được, bây giờ vẫn là ban ngày."
"Ban ngày thì làm sao, cũng đúng lúc cùng nhau tắm nắng mà." Nhìn vẻ mặt hơi say của Sở U, Lâm Lạc Nhi biết lần này lại chạy không thoát rồi. Đồng thời trong lòng cũng nhớ tới bí mật vào buổi tối hôm ấy, trong lòng cô không biết làm sao, tim đập hơi nhanh, trên mặt nhất thời hơi ửng đỏ.
Lâm Lạc Nhi có vẻ không tình nguyện lại có phần nhân nhượng. Sở U kéo Lâm Lạc Nhi vào phòng tắm, trong phòng tắm có một cái bồn tắm xa hoa màu trắng cực lớn, sử dụng cũng cực kỳ thuận tiện, rất nhanh trong bồn tắm đã đầy nước ấm.