Chương 399. Chiến tranh đồng vàng (2)
Sau khi ông lão trên đài giới thiệu xong vật đấu giá này, thì lớn tiếng nói: "Hiện tại, tôi tuyên bố tranh giá chính thức bắt đầu!"
Cũng giống như lần trước, bắt đầu từ 200 vạn đồng vàng, mỗi lần tăng lên 20 vạn đồng vàng!
Khi ông lão tuyên bố tranh giá bắt đầu, trên màn hình lớn cũng chưa có xuất hiện người chơi nào báo giá, khung cảnh này có chút kỳ lạ. Sở U và Triệu Phi Yến nhìn nhau, mọi người đều nhớ khung cảnh đấu giá lần trước, khiến cho nhiều nhà giàu bị doạ sợ, không dám tùy tiện ra tay, làm gì cũng phải nhìn tình huống trước.
Tuy đây là vật phẩm đấu giá rất mê người, nhưng muốn lấy được thì cũng phải có thực lực để lấy. Một khi không lấy được thì có ý nghĩa như thế nào?
Trong mỗi người nhà giàu đều mang theo bệ người treo mấy triệu đồng vàng nên họ cực kỳ cảnh giác. Phải biết là giá cuối cùng của vật phẩm đấu giá lần trước là 1360 vạn! Còn cái này thì sao?
Ra tay hay không ra tay là cả một vấn đề đấy!
1000 mấy triệu đồng vàng chỉ để mua 10 vũ khí Thần Thánh cấp 40, đầu óc có phải là bị chọc hỏng rồi không!
Đối với những người chơi có vé miễn phí vào cửa và chỉ muốn xem trò vui. Ánh mắt họ tỏa sáng, trong lòng rất mong chờ đợt đấu giá lần này.
Khung cảnh trở lại yên tĩnh một lần nữa...
"Không có ai tham gia báo giá sao?" Sắc mặt của ông lão trên đài chìm xuống. "Nếu như vẫn chưa có người nào báo giá, vậy thì chúng ta tiến hành bước tiếp theo."
Rất nhiều nhà giàu hơi đứng ngồi không yên. Họ đều đánh giá thấp vật phẩm đấu giá lần này, họ đều không có nghĩ tới quy tắc lần này lại tàn khốc như vậy.
"Tôi thấy, chúng ta vẫn là ngồi nhìn là tốt rồi, buổi đấu giá này chúng ta không có khả năng rồi." Lão đại Vạn Thế, Hoàng Thiên Lâu lắc đầu quay sang người bên cạnh nói. Sau đó mở ba lô ra, nhìn đồng vàng của mình, 3 triệu đồng vàng này nhìn buồn cười cỡ nào chứ. Nhớ lúc đầu bản thân còn muốn cạnh tranh một cái, nhưng bây giờ, ngay cả mở miệng cũng không có tư cách. Những người bên cạnh hắn đều nói, quy tắc đấu giá lần này thật quá vô lý.
"Xem ra không có ai ra giá, như vậy chúng ta tiến hành bước thứ ba. . ." Khi ông lão nói tới chỗ này, khu Hoa Hạ bỗng nhiên xuất hiện một vệt sáng, tia sáng chớp như tia sáng của máy chụp hình.
Trên màn hình lớn lập tức xuất hiện ra giá, người chơi Tàn Thiên ở khu Hoa Hạ ra giá: 200 vạn đồng vàng!
Nhìn thấy thông báo này, nhất thời Sở U nhắm mắt lại. Đồng thời trên mặt cũng xuất hiện một nụ cười lạnh lùng. Đối phương còn không thèm giấu thông tin của mình, lại còn hào phóng mở thông tin ra nữa, để cho tất cả người chơi trong sự kiện lần này đều nhớ kỹ tên của hắn sao? Phải biết là sự kiện lần này không giống như những sự kiện khác, mà là đại biểu cho tầng người chơi cao nhất ở khắp nơi trong "Thiên Thế".
Khi Lý Hạo Vinh tham gia lần tranh giá này, thanh chí hắn ta còn nghe được tiếng tim đập của chính mình. Tùy rằng, sắc mặt hắn ta trầm tĩnh nhưng nội tâm thì lại không như vậy, hắn ta đang cố gắng khống chế bản thân mình. Vì để cho mình có nhiều dũng khí hơn, thậm chí anh ta còn mở ba lô ra nhìn số đồng vàng mà mình mang theo.
Hiện tại vẫn không có bất kỳ người chơi nào ra giá, bởi vì thông qua lần tranh giá trước, mọi người đều biết được, trên người không có ít nhất 1000 đồng vàng,vậy thì đừng hòng tham dự. Một khi đã ra tay vậy thì đúng thật là ngu ngốc.
Khung cảnh rất yên tĩnh, ánh mắt của những người chơi đều mờ mịt, không rõ...
"Ha ha." Ông lão cười cợt bắt đầu đếm ngược: "200 vạn đồng vàng lần thứ nhất, 200 vạn đồng vàng lần thứ hai."
Lúc mọi người đều cho rằng tấm bản vẽ vũ khí biến thái sẽ thuộc về người chơi ra 200 vạn đồng vàng kia, thì thời điểm cuối bất ngờ xuất hiện!
Trên màn hình lớn lập tức xuất hiện thông báo,người chơi đứng đầu Hoa Hạ ra giá: 220 vạn đồng vàng!
Lúc này, con ngươi của Lý Hạo Vinh bỗng nhiên co rụt lại!
Đến rồi đây, đến rồi đây, cuối cùng cũng có người tranh giành rồi.
Người chơi từ 6 khu lớn khác đều quay đầu nhìn về phía Hoa Hạ. Rất nhiều người chơi đang xem náo nhiệt, ánh mắt của họ đều nổi lên những tia lửa.
"U Dạ!" Triệu Phi Yến lập tức mở to đôi mắt nhìn chằm chằm Sở U.
Phồn Hoa Lạc và người đàn ông trung niên của công hội Sáng Thế cũng nghiêng đầu nhìn lên phía khu vực gian phòng. Trên đó có rất nhiều gian phòng chỉ là không biết người đó đang ở đâu. Không chỉ hai người họ, rất nhiều người của khu Hoa Hạ đều nhìn về phía đó, ánh mắt của bọn họ đều đang rất thận trọng.
"Cậu làm vậy không hợp lý chút nào! Cậu có biết mình đang làm gì không? Theo tôi, đây hoàn toàn là ..." Vốn dĩ định nói là ngu ngốc, chớp chớp mắt trong lòng cô bỗng lại hiện lên dịu dàng. Triệu Phi Yến lắc đầu, nhẹ nhàng nói: "Giống như một đứa trẻ bướng bỉnh." Sở U không hề lung lay, nếu quan sát kỹ, sẽ tấn sắc mặt hắn có gì đó kì lạ. Ánh mắt bình tĩnh từ trên cao nhìn xuống, đưa mắt nhìn qua nhìn lại giữa màn hình lớn và Lý Hạo Vinh.
Thanh Đăng Ngưng chăm chú nhìn người đàn ông đang không giữ được bình tĩnh ở trước mắt, Thanh Đăng Ngưng không nói gì. Không chỉ vậy, các tập đoàn tài chính xung quanh trông có vẻ nghiêm túc. Bởi vì đối phương rất có khả năng là Sở U, mà con người Sở U này, nhìn sự phát triển hiện tại của hắn ta, chắc chắn sẽ không thiếu tiền, hắn là một đại thần hạo đấy!
Nhưng rõ ràng lúc nãy hắn ta đã tiêu 13.600.000 đồng vàng rồi mà. Sao hắn vẫn còn nhiều tiền như vậy?!!
Lý Hạo Vinh siết chặt nắm tay, sắc mặt trở nên gớm ghiếc, nội tâm vùng vẫy dữ dội và những giọng nói khác nhau đang quấn lấy nội tâm của hắn ...
Hiện trường hoàn toàn trở lại yên tĩnh, họ đều đang im lặng chờ đợi sự chém giết giữa hai vị người chơi thổ hào ở khu Hoa Hạ.
"Lý Hạo Vinh này, tình hình không hay cho lắm thì phải." Hoàng Thiên Lâu lẩm bẩm nói.
"Hơ hơ, khởi động mô hình không chết không ngừng đây mà. Không hiểu tại sao trong lúc này Sở U lại nhúng tay vào?" Người đàn ông trung niên nhìn Phồn Hoa Lạc nói, ý nghĩa thâm sâu trong mắt ông ta.
"Ông nói vậy đúng là cũng có chút kỳ lạ, trông giống như đang nhắm vào nhau!" Phồn Hoa Lạc nói.
"Hơ hơ, đây là một manh mối không tồi, có thể thông qua mối quan hệ xung quanh của Lý Hạo Vinh tìm ra chút manh mối ngoài đời thực của Sở U." ID Tàn Thiên của Lý Hạo Vinh lại rất nổi tiếng. Cả hai đều không xa lạ gì với hắn ta, có thể nói ra tên thật của đối phương.
"Không hổ danh là xuất thân trinh thám, bội phục bội phục."
Đúng lúc này, ông lão trên sân khấu bắt đầu đếm ngược: "220 vạn đồng vàng lần đầu tiên , 220 vạn ồng vàng lần thứ hai..."
Sau khi vật lộn với những suy nghĩ trong đầu, Lý Hạo Vinh cúi đầu, khuôn mặt rối bời uốn lại với nhau. Đột nhiên hắn ta ngước đầu lên, thở ra một hơi, đôi mắt có vẻ hơi suy sụp. Ngay lập tức Thanh Đang Ngưng nhìn thấu suy nghĩ của đối phương.
Không sai, Lý Hạo Vinh đã từ bỏ ... 200 vạn đồng vàng cũng mất trắng.
"220 vạn đồng vàng lần thứ 3, "đùng"…hoàn tác! Bản vẽ này thuộc về người chơi số 1 Hoa Hạ!"
" Vô dụng.." Sở U lẩm bẩm với âm thanh mà chỉ bản thân hắn mới có thể nghe thấy, rồi quay sang nhìn Triệu Phi Yến đang cau mày nói. "Cậu xem, chỉ có 220 vạn đồng vàng đã mua được 10 thuộc tính tương đương với 10 vũ khí thần thánh cấp 40", như vậy không tốt sao? "
"Cậu đừng nói chuyện với tôi." Triệu Phi Yến mắt vẫn nhìn xuống hội trường nói.
Sở U làm ra một cử chỉ bất lực, cướp mất 200 vạn đồng vàng của đối phương, khiến Sở U rất thoải mái. Hahaha, anh đến đây chính là để gây chuyện đấy!
Nhiều người chơi của khu Hoa Hạ đang thì thầm với nhau. Họ nghi ngờ hơn về động cơ của người chơi số 1. Thậm chí có người nghi ngờ, liệu hắn ta có phải là gián điệp do ban tổ chức phái đến không?!! Vừa nghĩ đến đã cảm thấy thật đáng sợ.