Chương 421. Gian phòng của Triệu Phi Yến và vực ngoại tâm ma.
Đại thủ lĩnh năm sao không có một linh hồn hoàn thiện. Sau khi trải qua trận chiến này, Sở U đã rút ra được kết luận đó.
Sở U chỉ nhặt một trang bị cấp Master, là vũ khí của triệu hồi sư.
Pháp thư điều khiển của nữ vương Ếch: ma pháp công kích +4247, bạo kích ma pháp +50, ma pháp trí mạng +2000. Ma pháp công kích +20%, ma pháp phòng ngự PVP +20%, tỉ lệ ma pháp chính xác +321, HP +1571, MP +841, kháng phép +47. Với thú cưng: lực công kích +20%, phòng ngự +20%, HP+20%, MP+20%, tốc độ tấn công +10%.
Kỹ năng của vũ khí: Ra lệnh cho thú cưng tự trừ điểm HP của mình để sử dụng kỹ năng của chủ sở hữu. Mỗi thú cưng sẽ có kỹ năng tăng giá trị sát thương, lấy khu vực được buff thú cưng làm trung tâm. Đối với mục tiêu là người chơi hoặc dị chủng bóng tối, thì sát thương phải tăng! Tăng sát thương phép nguyên tố tương ứng với từng nguyên tố thú cưng sở hữu. Thời gian sử dụng: 2 giây. Thời gian CD: 10 phút
Đây là vũ khí cấp 40 của triệu hồi sư, nó còn cộng thêm thuộc tính nghề nghiệp.
Sở U lấy được một bản vẽ, bản vẽ rất đặc biệt vì nó là bản vẽ trang phục, trang phục Kim Cương đen "Bản vẽ: chế tạo sản phẩm: Trang phục hầu gái ếch".
Trang phục hầu gái ếch: Mị lực +3, tỉ lệ rơi đồ +7%, sau khi sử dụng chỉ có thể sửa đổi một lần. Yêu cầu: Thợ may! Đối tượng sử dụng: phụ nữ! Nguyên liệu cần dùng:….
Điều này có nghĩa, khi một người chơi có điểm sinh hoạt nghề nghiệp về may vá mà có được bản vẽ này, thì chỉ cần nguyên liệu và trình độ cao là có thể làm được, đương nhiên mục tiêu sản xuất hàng loạt cũng có thể thực hiện. Nếu không bàn tới style của trang phục, chỉ tính tới thuộc tính thì khá tốt, vì đây là loại trang phục có thể bán chạy.
Một bản vẽ như vậy rất có giá trị. Sau khi cất đi, Sở U nhặt mấy trang bị còn thừa dưới đất. Tổng cộng có 2 trang bị Bạch Kim, 1 trang bị Hồng Tước, 2 trang bị bình thường và tất cả đều có chữ "ếch" trong tên.
Cơ thể của nữ vương ếch rất lớn, nên lượng máu chảy ra rất nhiều, khiến nơi này chỉ có máu và máu. Khi triệu tập 40 Đấu Chiến Ma Cơ lại đây, Sở U mang theo đội quân của mình tiến vào sâu hơn, bởi vì hắn biết trong đây có mỏ tài nguyên đá quý cấp 5.
Triệu Phi Yến offline, là vì ba của cô đang ở đây.
Hai cha con nhìn nhau không nói một lời nào, sau đó ba của Triệu Phi Yến thở dài, đôi mắt của ông không nhìn con gái mình, nhưng miệng lại nói: “Con ở trong game muốn làm gì thì làm đi. Chính phủ đã bắt đầu hành động rồi. Bọn họ không hứng thú với tin tức của con.”
“Ba, ba có bị liên lụy không?” Triệu Phi Yến lại nhìn chằm chằm vào ba mình.
“Ha, ha. Nếu con “quay đầu là bờ” thì có lẽ ba có thể tiến thêm một bước!” Ba Triệu cười, bởi vì ông cảm nhận được con gái đang quan tâm ông, sự phiền muộn ban nãy đã biến mất một cách kì lạ. Ông lắc đầu tiếp tục nói: “Chà, mục đích ba ở đây không phải nói cho con nghe những điều vừa rồi. Phi Phi, con năm nay không còn trẻ nữa, 26 tuổi rồi. Lần này có người giới thiệu cho ba hai người, ba đã tìm hiểu qua rồi. Một người là Bành…”
Nghe thấy lời ba mình nói, Triệu Phi Yến ngắt lời: “Ba, con cảm thấy hứng thú với một người ở bữa tiệc lần trước…” đôi mắt Triệu Phi Yến hướng xuống.
Đôi mắt cha Triệu sáng lên, ông kinh ngạc một chút: “Trước kia con nói với ba không thích ai ở đó mà?”
Triệu Phi Yến im lặng, hơi nhíu mày nhìn cổ tay trái của mình. Ba Triệu nhìn thấy thế nhanh chóng đổi thái độ, vội vàng nói:“Được rồi, thấy hứng thú là tốt, người đó là ai?” Cha Triệu biết chắc chắn không phải là Hà Tuấn Khải, ông cũng hơi tiếc một chút.
Triệu Phi Yến lắc đầu, vẫn cau mày như cũ. Bóng dáng U Dạ và một hình ảnh khác không ngừng thay nhau xuất hiện trong tâm trí cô, cô nói: “Con chưa nói chuyện với anh ta. Ba, ba có thể giúp con tìm không? Là một trong những người ở buổi tiệc hôm đó.”
“Được… không có vấn đề gì. Ba hỏi Hà Tuấn Khải và ba nó một câu là được. Con cứ yên tâm giao chuyện này cho ba, haha.” Việc chung thân đại sự của con cái là một chuyện quan trọng đối với ba Triệu. Từ chuyện kia, tình cảm của Phi Phi, quan niệm đối với đàn ông cũng có sự thay đổi lớn. Lúc đầu, mặc dù ông là ba của Phi Phi, nhưng chỉ vì ông là đàn ông nên lúc đó con của ông kháng cự lại sự quan tâm của ông, thậm chí còn không muốn lại gần. May mắn thay con gái ông đã thoát khỏi cái bóng của quá khứ, nhưng có những vết thương lại không thể chữa khỏi. Con gái ông không hứng thú với tình yêu, đối với đàn ông thì chỉ tỏ thái độ để xã giao mà thôi.
Việc thứ hai, Triệu Phi Yến đeo lên tay trái một sợi dây màu đỏ và giữ đến tận bây giờ.
Cũng từ đấy, Triệu Phi Yến bắt đầu có hứng thú với các trò chơi trực tuyến. Ban đầu gia đình coi hành động đó của cô là một liệu pháp điều trị cảm xúc và để Triệu Phi Yến chơi đùa thoải mái. Nhưng mọi người dần dần thấy, đúng là con gái họ không có hứng thú với đàn ông. Điều này khiến gia đình nhà họ Triệu khá lo lắng, sử dụng các phương pháp ngoài sáng trong tối nhưng không đem lại hiệu quả tốt.
Mãi đến năm nay, Triệu Phi Yến mới có tiến triển. Đối với người trong nhà sắp xếp để cô đi xem mắt, cô thỉnh thoảng cũng đồng ý đi, chẳng qua không có kết quả gì. Ngược lại còn đem tới rắc rối, đó chính là việc nhà bên trai vừa gặp cô đã thích, kinh vi thiên nhân (*), sử dụng mọi mối quan hệ để liên lạc với Triệu Phi Yến. Với những người như vậy Triệu Phi Yến chỉ thờ ơ trả lời: Tôi không có cảm giác gì với anh!
(*) Kinh vi thiên nhân (惊为天人): khi nhìn thấy thì rất kinh ngạc, cho rằng chỉ có thần tiên mới được như vậy (dung mạo; khả năng)
Tuổi tác của con gái càng ngày càng lớn, đây là nỗi khúc mắc của ba Triệu. Hiện tại nghe con gái mình nói có hứng thú với một người đàn ông nào đó. Ba Triệu cuối cùng cũng buông tảng đá kia xuống.
Bây giờ vấn đề đã được giải quyết, cuộc trò chuyện cũng được rút ngắn lại, ba Triệu có việc phải giải quyết. Triệu Phi Yến cũng muốn cha mình đi sớm, nên một lúc sau ba Triệu đã rời khỏi nơi này.
Nhìn ba mình lái ô tô rời đi, Triệu Phi Yến đi tới một căn phòng khác trong nhà. Phòng này không phải phòng ngủ, mà không trò chơi cũng không đặt ở đây. Căn phòng có chút lộn xộn, các loại tài liệu chất đầy trên bàn, cùng số lượng lớn giấy nhớ được dán trên tường. Những tờ giấy này đều có một nội dung giống nhau, là tài liệu về U Dạ.
Triệu Phi Yến đi tới trước bàn, cầm bút ghi lên giấy: Lý Hạo Vinh, Trương Thoa Văn. Sau đó cô dán giấy nhớ lên tường. Các giấy nhớ bên trái và bên phải cũng tương tự. Bên trái ghi: Hà Tuấn Khải, Hoàng Thiên Lâu. Bên phải ghi: Triệu Phi Yến, Hoa Lạc.
Đúng vậy, cô cũng viết tên mình lên trên đó.
Chỉ có một tên trên giấy nhớ ở giữa: U Dạ. Giấy bên cạnh có ghi: Lạc Thùy Huy Dạ, Sát thống lĩnh.
Lấy U Dạ làm trung tâm, các tờ giấy nhớ xung quanh thể hiện mối quan hệ mối quan hệ cá nhân của U Dạ trong trò chơi.
Nhìn vào bảng thông tin của mình, Triệu Phi Yến chớp mắt, sau đó cầm bút gạch lên tên của Sát thống lĩnh. Những người bị gạch tên không có mối quan hệ gì với U Dạ, những người đó còn có Cửu Thải Nhi…
Cùng lúc đó, ở một vùng núi cách trung tâm chính trị của Trung Quốc nghìn dặm, rất ít người biết nơi này có “động tiên”.
Cảnh vật xung quanh ở đây không có bất kì sự động chạm nhân tạo nào. Tất cả đều thuộc về thiên nhiên, nhưng không ai biết rằng ở một ngọn núi này có một phòng nghiên cứu bí ẩn.
Ông Lý, người cầm quyền của họ Lý ở Thủ Đô đang ở nơi này. Tay ông ta cầm một cây gậy hình đầu rồng, lúc này ông đang vuốt đầu rồng, nói với những người xung quanh: “Bắt đầu đi!”
“Bắt đầu thử nghiệm đi vào Thiên Thế”.
Bên trong "Thiên Thế", có một nơi mà Sở U không biết. Đó là một tòa nhà được xây dựng trên bầu trời. Tòa nhà này có kiến trúc cổ kính. Nơi này dường như đang ở trong dải ngân hà, được bao quanh bởi rất nhiều ngôi sao.
Một người phục vụ ăn mặc sang trọng đang đứng trước cửa. Bỗng nhiên đôi mắt của anh ta trở nên trống rỗng, thân thể vẫn đứng nguyên như thế, không có ai nhận ra sự kì lạ đó.
Cùng lúc đó, trong trung tâm của tòa nhà, có một ông già đang nhắm mắt từ từ mở mắt, ánh sáng của năng lượng phát ra. Ông ta khẽ cau mày, sau đó bình tĩnh lại, nói chuyện với một người hầu xinh đẹp đang luyện đan bên cạnh: Vừa nãy, tôi cảm thấy một cái gì đó kì lạ không biết từ đâu đến. Thông báo mọi người chuyên tâm luyện tập bản tông tâm pháp”
“Vâng, lão tổ!” Cô hầu xinh đẹp thưa.
Ông ta nhìn chăm chú vào hình dáng được khắc trên cây trụ lớn, thì thầm: Chẳng nhẽ tâm ma ngoài lãnh thổ? Sao có thế chứ?