Chương 446. Mời U Dạ tới hỗ trợ (1)
Người chơi Bắc Mỹ ở Truyền Tống Trận trong thành trấn xa xa kia cũng không nhìn thấy Đế Cơ ở trên trời. Hắn ta đang tìm một chỗ trên tường có thể quan sát, còn những NPC cao cấp xung quanh, căn bản cũng không chuyển động, người chơi cấp quá thấp, NPC cũng sẽ không quan tâm.
“Nhìn theo hướng khác! Xem có đường nào có thể đi không?” Sở U gửi suy nghĩ cho Đế Cơ, sau đó quay đầu nhìn phía sau, chỉ thấy ở đó có một dáng người cao lớn đang đi về phía này, đây là sào huyệt của tinh linh. Tuy rằng người đó cao lớn, nhưng tốc độ di chuyển lại chậm hơn rất nhiều.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền tới.
“Đại lão, thành viên kia của tôi nói, có thể bớt một chút nữa không, 360 vạn tiền vàng….. Quá đắt rồi.” Người đứng đầu của vương quốc Đồng Thoại gửi giọng nói tới.
“Cậu nói với cậu ta 330 vạn là giá thấp nhất, không thể mặc cả nữa.” Sở U lập tức trả lời lại.
“Hả, được lắm. Cậu ta còn nói mua vũ khí này, cậu ta còn muốn gia nhập công hội của anh, đại lão anh có đồng ý không?”
“Tôi…. Không đồng ý.” Đối phương nếu có thể mua được vũ khí này, vậy chắc chắn là nhà giàu nhiều tiền. Mà nhà giàu đối với sự phát triển của công hội có tác dụng cực lớn, nhưng việc này đối với Sở U mà nói không có ích lợi gì. Công hội cần thăng cấp thì thăng cấp, cần xây dựng thì xây dựng. Hơn nữa, ai biết được chuyện bên trong của mấy kẻ nhà giàu, có chuyện của Cửu Thải Nhi, Sở U hiện tại đối với thêm người cho công hội đã không có hứng thú.
Bản thân hiện tại đang ở trên đầu sóng ngọn gió, người trên diễn đàn bỏ tiền tìm ra thân phận của mình có cả khối người. Thông qua Triệu Phi Yến, hắn biết được quân đội và chính phủ đang tìm mình. Nhưng là vì lí do gì, thì Sở U cũng lờ mờ đoàn ra được. Đó chính là dẫn dắt Trung Quốc làm một số chuyện không muốn cho người khác biết.
Lợi ích to lớn ở trong có thể thấy được, chỉ là khi mục tiêu vẫn chưa đạt được, có thể hạn chế bản thân bởi những yếu tố khác. Những người đó thực sự có sức mạnh rất lớn, họ có mối quan hệ chặt chẽ với chính phủ, một khi công khai thân phận của mình, ngược lại sẽ bó tay bó chân, hơn nữa cũng sẽ mang đến rất nhiều phiền phức, những điều này có thể nhìn thấy được. Tuy hắn không sợ phiền phức, nhưng có ai lại thích phiền phức, nói chung đối với việc nhận thêm người Sở U không có hứng thú nào, ngược lại còn có chút tâm trạng căm ghét sinh ra ở trong lòng.
“Ha, vậy cũng tốt.” Nghe xong, giọng điệu người đứng đầu của vương quốc Đồng Thoại có chút suy sụp. Đối với việc này Sở U cũng không giải thích gì, để cho bọn họ đoán đi.
“Chủ nhân, ở bên phải, xuyên qua khu rừng kia, có thể nhìn thấy một con đường nhỏ.” Lúc này Đế Cơ truyền ý nghĩ đến.
Sở U không nói hai lời, dẫn theo 400 xạ thủ Mị Ảnh đi về bên phải, rời khỏi đường lớn đi vào rừng cây tối om.
Người chơi ở trong thành trấn xa xa kia lúc này đã lên trên tường thành, nhìn một lượt, không phát hiện gì. Lẽ nào hướng này không đúng sao? Nghĩ như vậy người chơi này lại từ phía đông thành chuyển tới phía nam thành.
Sau khi tiến vào rừng Sở U dừng lại, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng phất tay một cái, từ phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng "xèo xèo". Đây là tiếng xạ thủ Mị Ảnh phóng mũi tên khỏi dây cung. Khi mũi tên sắc bén bay qua khiến cho tóc của Sở U nhẹ nhàng bay, có thể tưởng tượng được tốc độ những mũi tên này nhanh thế nào.
Chỉ thấy ở phía trước, 36 nấm vương độc và con của nó lần lượt trúng tên, tuy có rừng cây ngăn cản. Nhưng những mũi tên này đủ để mưu sát những quái kinh nghiệm, lại không phải cấp tinh anh, những quái này chỉ khiến người ta thấy chán ghét coi thường.
Đường trong rừng không dễ đi, không có đường dưới chân, nhưng mà cũng may có sự chỉ dẫn của Đế Cơ, đường đi cũng khá dễ dàng.
Ngẩng đầu nhìn trời, bóng tối trong game đã sắp tới, một số sinh vật hắc ám cũng sẽ xuất hiện trên mặt đất……….
Sở U cũng không có gì lo lắng, nhiều em gái bên cạnh mình như vậy, không sợ không sợ.
Lúc này từ phía sau truyền đến tiếng động, Sở U quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy một số em gái xạ thủ bắt đầu leo cây, là tinh linh leo cây là bản năng của họ, có thể họ cảm thấy đội ngũ dừng lại không tiến nữa, hoặc là cảm thấy có hơi thở nguy hiểm, sẽ thúc đẩy xạ thủ Mị Ảnh hành động theo bản năng.
Nếu như Thôi Noãn Quân ở đây, hắn sẽ đối phó tốt hơn, không giống khi chỉ có một mình, mang theo một đại quân mà không có sự sắp xếp chiến thuật nào.
“Đi xuống, ai kêu các người lên cây!”
………
Trong game, vùng đất nước Đại Tần ở xa Trung Quốc, bên trong Địa Cung tối tăm và ảm đạm, đánh giá từ một số tô-tem bên trong Địa Cung, trong này dường như mai táng một nhân vật Đế vương.
Lúc này có một đội 24 người chơi xuất hiện ở đây, họ trải qua bao gian nan nguy hiểm cuối cùng cũng tới được cánh cửa lớn của Địa Cung. Đội này không chỉ có 24 người chơi mà còn có một đám sủng vật ở bên cạnh người chơi, thậm chí có người chơi bên người còn có 5 binh chủng T4. Đó là quỷ binh, ngoại hình và bộ xương giống như người lính, chỉ là họ không có chân, phần dưới của cơ thể trong trạng thái làn sương mù quỷ dị, trôi nổi. Mỗi quỷ binh đều có bốn tay, ba vũ khí chất liệu thô sơ là cung, đao, khiên cầm trong tay.
Quỷ binh không thuộc về vong linh của hệ thống, nhưng là họ hàng xa của vong linh.
“Chết…. Hô, cuối cùng cũng đến đây, thật không dễ dàng gì.” Một người chơi nam vốn muốn nói chết tiệt, nhưng mắt thấy có người chơi nữ trong đội, đúng lúc ngậm miệng. Trên mặt đổ mồ hôi, điểm thể lực đã giảm xuống chỉ còn 3 điểm.
Lời nói của người chơi này được những người chơi khác hưởng ứng, đánh được tới đây thật không dễ dàng, quái ở đây quá mạnh, dọc theo đường đi đã bị diệt toàn đoàn mấy lần. Nơi này không phải phó bản, mà ai cũng có thể vào Địa Cung, chỉ là họ là nhóm đầu tiên phát hiện Địa Cung này, vị trí này bên trong bản đồ cũng rất hẻo lánh, lí do có thể phát hiện Địa Cung này, là thấy được từ một quyển sách nào đó của người chơi nữ kia.
Người chơi nữ này không phải ai khác, mà chính là "Nguyệt Phi Tiên", người đã trợ giúp Sở U rất nhiều lần ở kiếp trước, hiện tại cô ta ở cấp 25.
Nguyệt Phi Tiên là một người giàu có, ở kiếp này không ai biết được, cô ta đã nạp 500 vạn tiền trò chơi, hiện tại trên người chỉ còn 380 vạn đồng vàng.
Công hội cô ta sáng lập, tên gọi là: Bắc Thế!
Đội 24 người này cũng là thành viên của Bắc Thế, bây giờ đi cùng với hội trưởng mở tòa Địa Cung này.
“Tiểu La, mở cửa Địa Cung ra đi!” Nguyệt Tiên Phi nói, trang bị trên người cô ta phần lớn là "trang bị Bạch Kim của nhóm trưởng nước Đại Tần".
Người bị gọi tên là một thích khách, nghe xong hơi ngẩn ra. Sau đó không nói hai lời chạy tới, khi đến trước cửa Địa Cung chỉ thấy cậu ta lấy một chiếc chìa khóa ra. Chìa khóa này lấy được từ trên người một tên đứng đầu trước khi tới Địa Cung, đưa chìa khóa vào trong lỗ, xoay một cái, nghe thấy một âm thanh bất ngờ vang lên, cửa Địa Cung mở ra.
Thích khách đưa tay có mặc giáp đẩy cửa ra, Nguyệt Tiên Phi nhìn thấy, trong đó là một sảnh lớn, với một số cây cột trụ đứng sừng sững, không nhìn thấy đỉnh giống như ở đây rất cao, cây cột khổng lồ cũng không phải xây thẳng tắp, mà bao quanh một pho tượng bên trong.
Điều quỷ dị nhất chính là, bên trong đại sảnh không có gì kì lạ.