Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 498. Tôi không mắng cô đâu

Chương 498. Tôi không mắng cô đâu


"Chủ nhân, ở phía trước có một hẻm núi, có một số lượng lớn đội quân Thú tộc cũng cách đó không xa. Dựa vào tốc độ bây giờ của hai bên, ta sẽ chạm trán với chúng ngay lối vào của hẻm núi."
Đế Cơ mô tả với số lượng lớn chứng tỏ nó không thể tính số lượng đại khái một cách trực quan nhất.
Mở giao diện của Đế Cơ ra, Sở U thấy vị trí của nó cách mình tầm 300m thì lập tức phát thông báo: "Đoàn phía trước nhanh chóng dừng chân. Nhắc lại. Đoàn phía trước nhanh chóng dừng chân." Hắn thấy những người chơi phía trước đang bay tại chỗ thì nói tiếp: "Đoàn đằng sau nhanh chân tập hợp, mau lên, có việc rồi."
"Hiện tại tôi cần mọi người cần nghe kĩ, ai có thú cưỡi thì sử dụng thú cưỡi, những người không có thì sử dụng thuốc hồi thể lực cho tôi, nhanh một chút, tôi chờ đó!" Trong khoảnh khắc đó, cả đoàn đội nhốn nháo hẳn lên khác hẳn so với lúc trước, có người triệu hồi thú cưỡi, có người thì uống thuốc thể lực. Nưng có một bộ phận chỉ có thể hai mắt nhìn nhau, bởi vì họ không có cả hai, trong mắt họ thoáng qua chút lo lắng, họ sợ sẽ tụt lại phía sau.
"Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên…" Sở U vừa nói vừa bay xung quanh người chơi. Đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện ý tưởng kỳ lạ.
"Được rồi, chúng ta không chờ nữa, đừng sợ nếu bạn không có gì. Chúng ta chỉ cần một cuộc hành quân gấp rút trong thời gian ngắn, người bị tụt lại phía sau cứ từ từ đuổi kịp là được."
"Những người ở phía trước bay theo tôi, nhìn thấy quái thì bỏ qua, để quái cho người ở sau tới tiêu diệt. Tôi nhắc lại lần nữa…"
Lặp lại thông báo lần nữa, Sở U bay lên phía trước, tới vị trí mọi người đều có thể thấy mình rồi ra lệnh: "Hiện giờ mọi người sử dụng tốc độ nhanh nhất bay về phía trước! Chạy! Nhanh lên! Nhanh lên!" Nói xong quay mặt nhìn người chơi phía sau phi hành, có nghĩa là dùng cánh để bay về phía trước nhưng cơ thể ở đằng sau, luân phiên như thế giúp như thế có thể vừa giúp đoàn người nhìn phương hướng của hắn để bay theo vừa khiến hắn kiểm soát được đường bay của người chơi có lệch khỏi quỹ đạo hay không.
Rất nhanh trên mảnh rừng bát ngát này đang có một đoàn người thưa thớt di chuyển, họ như đoàn kiến chạy nước rút mang chiến lợi phẩm về tổ của mình.
Ở quá trình này có những người chưa quen với việc dùng thú cưỡi. Trong khi chạy không phải va vào cây thì cũng là "ngã ngựa", người ngã ngựa đổ, trông rất chật vật.
Nhưng điều này không ảnh hưởng tới tình hình chung, có ngã thì chỉ cần nhanh chóng đứng lên đuổi theo là được.
Dưới tình huống như vậy, đoàn quân đã tới lối vào của hẻm núi trong trạng thái vừa đau đớn vừa vui sướng.
"Dừng lại!! Đừng xuống dưới!!"
Sau khi tới nơi, Sở U bay lên trên hẻm núi thì thấy đoàn quân của Thú tộc đang tiến lại gần với tốc độ chậm chạp. Từ góc nhìn này, thực sự không tính đại khái được quân số.
Nơi này có sườn dốc khá rộng và xoải, có thể đi từ trên xuống dưới và ngược lại khá dễ.
Nhưng Sở U biết đám Thú Tộc kia sẽ không lựa chọn đường này. Bọn họ sẽ đi qua nơi nay và tiến thẳng về hẻm núi, ở cuối hẻm núi có một trạm kiểm soát do nước Yến xây lên.
Lúc này Đế Cơ truyền tin lần thứ hai: "Chủ nhân, ở đây có tổng cộng 7000 Thú tộc!"
7000 Thú tộc! Bọn chúng tính làm luôn một đợt thú triều hung mãn à.
Nhìn địa hình nơi này, Sở U sáng mắt, nhanh chóng thông báo lên toàn kênh: "Những người tới đây đều có thú cưỡi, mọi người có nhìn thấy tảng đá ở xung quanh không? Những tảng đá đó có thể đẩy, mọi người tới di chuyển đi. Đừng đứng nghệt ra như vậy, giờ không phải lúc để đần mặt đây! Nhanh chân đẩy đá tới mép vách cho tôi! Di chuyển nhanh lên nào!"
Đa số người chơi thực sự chả hiểu mô tê gì cả, chỉ có một số người hiểu địa hình này mới có thể biết lợi dụng nó để làm gì.
Haiz~ Đại đa số vẫn mang đặc tư tưởng võng du truyền thống.
Vì vậy mọi người phân ra mỗi nhóm gồm mười người, sau đó tới chỗ tảng đá to sừng sững trên mặt đất phát huy sức mạnh. Âm thanh "1,2,3" vang lên liên tục.
Rất nhanh đã thu được kết quả, những tảng đá đó bắt đầu di chuyển.
"Nhớ kĩ, không cần dùng nhiều sức làm gì, chỉ cần đẩy chúng tới vách núi là được." Sở U bay xung quanh dặn dò, thấy những người phía sau đã đuổi kịp, số lượng càng lúc càng đông, Sở U bắt đầu triển khai kế hoạch.
"Đẩy bốn hòn đá này tới trên chỗ lối vào rồi cố định lại. Không biết cố định như thế nào? Nếu có ai xung phong dùng cơ thể cố định nó thì tôi sẽ không nói gì nữa. Tôi chỉ cần kết quả, không cần biết các bạn sử dụng phương pháp nào."
Với việc Sở U chỉ huy liên tục thì càng nhiều người dấn thân vào con đường sự nghiệp đẩy đá.
Đúng lúc này, Sở U thấy một nhóm người chơi đang tập trung tại một chỗ. Với ánh mắt già đời tinh tường của mình, hắn biết ngay là có một công hội nào đó đang có hành vi tập hợp thành viên của mình.
Chậc, mọi người đang còng lưng làm việc, mấy người nhàn nhã quá nhỉ.
Híp mắt nhìn kĩ, Sở U đã biết thân phận của đối phương, lại là công hội Sáng Thế, Thăng Đăng Ngưng hình như cũng ở đó.
Không phải hỏi vì sao Sở U nhận ra, vì dù đối phương có mặc trang bị gì đi chăng nữa, thì vị trí "đầu lĩnh" cùng thông tin bị khóa bên kia cũng khiến Sở U khẳng định phán đoán của mình đúng tới 90%.
"Thanh Đăng, mau bảo mấy người sau cô đẩy tảng đá gần đó đi." Sở U gửi tin nhắn riêng, không phải gửi tin nhắn toàn kênh.
"Lão đại U Dạ, cấp độ của chúng tôi rất thấp." Thanh Đăng Ngưng lập tức trả lời, tỏ vẻ yếu ớt đáng thương.
"Cấp độ thì liên quan gì, cô có thấy ai một mình đẩy đá chưa? Cùng nhau mà làm đi."
"Được rồi… nhưng trong lúc chiến đấu có thể cân nhắc tới thực lực của bọn tôi được không? Trừng phạt khi tử vong hơi quá."
"Cô…. Tôi không mắng cô đâu. Làm theo lời tôi đi." Lúc Sở U đã bay tới vị trí cách công hội Sáng Thế tầm sáu mét, chăm chú nhìn Thanh Đăng Ngưng. Mấy thanh niên bên cạnh cô ta thì lại lạnh lùng nhìn Sở U.
Lúc này, có một người thanh niên trẻ tuổi với vẻ mặt tươi cười từ chỗ bọn họ tới gần, xong rồi nói: "U Dạ Đại Đại, ha ha... Anh có thể giúp tôi trải qua một cuộc chiến vinh quang không?" Người trẻ tuổi đi tới trước mặt Sở U, ngẩng đầu híp mắt nhìn U Dạ, nhỏ giọng nói: "Để thấy anh đúng là không dễ, thêm tôi làm bạn tốt đi. Tôi có thể cho anh cảm nhận cuộc sống con nhà giàu là như thế nào! Tôi họ Vương!" Đối phương khi nói câu cuối cùng, âm thanh vốn trầm thấp bỗng dưng cao vọt lên.
Sở U nghe xong không có thái độ gì, không thèm để ý hắn ta, quay sang nhìn Thanh Đăng Ngưng.
Ánh mắt này. . . Thật đáng sợ. Thanh Đăng Ngưng bỗng nhiên cảm thấy vậy, cô giơ lên hai tay lên làm như đầu hàng, cười nói: "Được rồi được rồi, chúng tôi nghe lời anh được chưa."
Nghe Thanh Đăng Ngưng nói xong, Sở U nghiêm túc, nhìn chằm chằm vị kia họ Vương kia "Cậu còn đứng đó."
Nhìn đối phương vẫn không có phản ứng, Sở U hừ một câu, quay đầu nhìn chằm chằm thành viên phía sau của của công hội, lớn tiếng nói: "Nhanh chân làm việc đi, đẩy mấy tảng đá phía sau mấy người kia kìa." Sở U nói xong liếc mắt nhìn người đàn ông bên, người đàn ông này chính là quản lý của công hội Sáng Thế ở nước Yến Lưu Nhất Đao, hắn ta đang lớn tiếng thông báo, lặp lại lời Thanh Đăng Ngưng nói vừa rồi.
Rốt cuộc thì người chơi của công hội Sáng Thế cũng hành động.
"Vì sao? Anh không muốn làm bạn với tôi à?" Người thanh niên trẻ tuổi nghiêng đầu hỏi.
Sở U nhìn hắn với ánh mắt như bề trên, không thèm nói lời nào, vỗ cánh bay đi mất.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất