Chương 633. Gia nhập tổ chức.
Một đêm bình yên, một đêm không mộng mị. Lúc 6 giờ rưỡi, Sở U mở mắt. Một tia sáng tự như ánh bình minh lóe lên, người đàn ông trẻ tuổi này giờ đang rất tỉnh táo, không vì đêm xuân say rượu mà mệt mỏi.
"Em tỉnh lúc nào vậy." Sở U nhìn trần nhà nói.
Một lát sau Sở U mới quay đầu nhìn sang, Triệu Phi Yến nằm bên cạnh, da thịt kề da thịt, cũng nhìn lên trần nhà giống hắn, giống như một con búp bê vải yên tĩnh. Xem ra cô không có ý định đáp lời.
Sở U nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, hắn ngồi dậy, chớp mắt, xốc chăn nhảy xuống giường.
Giờ phút này đối mắt hắn như bị cái gì hấp dẫn, lúc này hắn bỗng nhớ tới chuyện ngày hôm qua, Sở U nhìn về phía chăn bị xốc lên. Ở đó có vết máu, hắn lập tức luống cuống.
Sở U dường như là buột miệng, "Em, em sao lại là xử nữ?"
"Đừng sợ, em không phải xử nữ!" Triệu Phi Yến không rời mắt khỏi trần nhà, "Anh muốn đi?"
"Ừ, em gái anh phải đi học, anh đi lấy cặp cho nó, nó vẫn còn ở cơ quan." Sở U nói xong nhanh chóng mặc quần áo, ánh mắt không hề nhìn về phía người đẹp tuyệt sắc trên giường, như là đang tránh né gì đó.
"Vậy anh đi đi, lên trò chơi gặp."
Sở U do dự một chút, gật đầu mở cửa, đi như chạy trốn.
Lát sau, Triệu Phi Yến nằm yên nãy giờ ngồi dậy, ánh mắt phức tạp. Cô trần truồng bước xuống giường, cơ thể trắng như tuyết đi tới một cái hộp. Cô lấy từ trong đó ra một cây kéo cắt đứt sợi dây đỏ ở cổ tay, dây đỏ nhẹ nhàng bay xuống bàn, cuối cùng cô châm lửa đốt trụi vật đó.
...
Sở U đi tới cơ quan, Bảo Nhi đã tỉnh nhưng chưa rời giường, sau khi đi vào Sở U đặt cặp sách lên ghế, "Bảo Nhi tỉnh rồi hả, ngủ có ngon không?"
"Tối qua anh đi đâu?"
"Đi xử lý một số chuyện."
"À..."
"Đứng lên đi."
Sở U gọi Vương Mai Mai, bên kia nhanh chóng bắt máy.
"Mai Mai, kêu người của bên bảo vệ chuẩn bị một chiếc xe và nhân viên đưa Bảo Nhi đến trường."
Sự việc do Sở U chỉ đạo tiến hành, hướng phát triển của sự việc đều lấy kết quả cuối cùng là ý chí của Sở U.
Tại tập đoàn Thiên Sở, ý chí của tập đoàn chính là ý chí của Sở U!
...
10 giờ rưỡi, một chiếc xe taxi chạy đến trước tập đoàn Thiên Sở. Cửa xe mở ra, một đôi tay trắng bệch đẩy xe lăn ra khỏi xe, sau đó một cô nữ sinh gầy yếu từ bên trong bò ra. Cô khó khăn ngồi lên xe, cuối cùng đóng cửa xe lại, xe taxi chạy đi.
Bảo vệ gật đầu, cô gái này rất giống như đối tượng mà cấp trên miêu tả, nhưng vẫn nên xác nhận thêm, "Cô tên gì?"
"Tôi tên là Đạm Đài Tĩnh Ninh, đây là thẻ căn cước của tôi."
Phòng bảo vệ gọi điện thoại cho Hướng Tinh, Hướng Tinh gọi cho Vương Mai Mai. Cô lập tức gọi cho Sở U, Sở U chỉ thị: Đưa cô ấy đến văn phòng tổng giám đốc.
Một lát sau, cửa phòng mở ra, Vương Mai Mai nhìn Sở U đang làm việc bằng ánh mắt kì quái, nói: "Tổng giám đốc, tôi đã đưa người đến."
"Được, để cô ấy vào, tôi muốn nói chuyện một mình."
Vì vậy Đạm Đài Tĩnh Ninh tràn ngập tò mò được Vương Mai Mai đẩy vào, sau đó Vương Mai Mai lui ra ngoài đóng cửa lại.
Ánh mắt Đạm Đài Tĩnh Ninh tập trung vào người đàn ông mặc âu phục. Cô từng thấy rất nhiều sinh viên mặc âu phục, và Sở U cũng là sinh viên cũng mặc âu phục, nhưng phong cách của đám sinh viên kia thật là xoàng!
"Anh U!" Đạm Đài Tĩnh Ninh gọi.
Sở U đang nghe điện thoại nhìn về phía cô, nở nụ cười.
Sở U treo điện thoại, hắn đứng lên nói: "Cô đến rồi à, chắc hẳn cô đã biết rõ quy tắc đầu tiên mà tôi đã nói."
Đạm Đài Tĩnh Ninh gật đầu: "Đúng vậy, tôi không nói với ai hết."
Sở U gật đầu, hắn nhìn về phía điện thoại, sau đó lại mỉm cười, "Cô rất nghe lời, biểu hiện không tệ. Vậy tôi nói cho cô biết yêu cầu để gia nhập tổ chức."
Đạm Đài Tĩnh Ninh gật đầu, vẻ mặt bình thường, không hề hồi hộp. Vì cô biết sở trường duy nhất của cô là chơi Thiên Thế. Cô còn là sinh viên đại học năm nhất, không có kỹ năng xã hội, Sở U không thể nói với cô những thứ đó.
"Thứ nhất, lúc trước anh đã nói, không được nói với ai về sự tồn tại của tổ chức, cho dù là trong trò chơi hay hiện thực." Sở U cúi người nhìn gương mặt thanh tú của đối phương, nói khẽ, "Chúng ta bản lĩnh cao cường, nhưng đừng mang tâm lý gặp may mắn, người nào nói ra, anh đều biết!"
Sở U đứng dậy, tiếp tục nói, "Thứ hai, cuộc sống ngoài đời thực sẽ bị hạn chế, không có sự cho phép của tôi không được để lộ ra ngoài, đồng ý không?"
"Không thành vấn đề."
"Một khi gia nhập, nếu muốn đổi ý thì đã trễ, cô sẽ phải trả cái giá đắt đấy." Sở U nhìn cô.
Đạm Đài Tĩnh Ninh ngẩng đầu nhìn người đàn ông này, cô ngửi được mùi nguy hiểm, nhưng cô vẫn bình tĩnh, "Tôi biết rồi, tô sẽ không hối hận."
"Thứ ba, từ bỏ hết tất cả mối quan hệ trước kia của cô! Cho dù là trong trò chơi hay hiện thực, gia nhập tổ chức này, cô sẽ là một người hoàn toàn khác."
"Có thể nói, ngoài đời thực giám sát mọi hướng, trong trò chơi xóa bạn bè."
"Anh U, không bằng tôi xóa tài khoản lập cái mới."
"Không cần, tôi tự có cách để những người biết em trong trò chơi không nhận ra cô nữa." Sở U cười thần bí.
"Thứ tư, phục tùng vô điều kiện mệnh lệnh của tôi. Mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ đều sẽ trích phần trăm, đương nhiên thu nhập của cô không chỉ dừng lại ở đó."
"Cô bảo vệ tổ chức, tổ chức cũng bảo vệ cô. Dùng tài nguyên mà tổ chức cung cấp, dần dần mạnh lên."
"Nói nhiều như vậy rồi, bây giờ tôi hỏi cô một lần nữa. Cô tình nguyện gia nhập tổ chức không?"
"Anh U, tôi đã quyết định, tôi sẽ không hối hận, tôi đồng ý gia nhập!"
Đạm Đài Tĩnh Ninh nói xong, vẻ mặt bỗng chần chừ.
"Sao vậy?"
"Tôi bị bệnh, mỗi khi phát tác phải đi bệnh viện."
Sở U cười, "Không sao, chỗ làm việc của cô sẽ có phòng ý tế chuyên dụng. Bên tôi hiểu rõ bệnh tình của cô, sẽ cung cấp thuốc tốt nhất."
"Cảm ơn anh."
"Là điều nên làm, hoan nghênh cô gia nhập."
Nói xong Sở U gọi điện, nói với Vương Mai Mai, "Đặt thêm cabin trò chơi, đưa đến khách sạn."
Cuối cùng Sở U tìm một gian phòng ở khách sạn, gian phòng này là nơi ở tạm của Đạm Đài Tĩnh Ninh.
Trước khi căn cứ trò chơi hoàn thành, Đạm Đài Tĩnh Ninh sẽ ở tạm đây. Đương nhiên, trước khi bộ phận cấp độ S thành lập, Đạm Đài Tĩnh Ninh nên làm cái gì thì liền làm cái đó, cố tạm thời vẫn chưa tiếp xúc đến "Tổ chức"!