Chương 646. Tất cả đều phục vụ cho hắn! (4)
"A a a, ha ha ha!" Tiếng cười thê lương nhất thời vang vọng khắp không trung.
Đ*!! Một tia dữ tợn xuất hiện trên mặt Sở U, nhất thời màu xám trong đôi mắt biến mất.
Dừng lại theo quán tính, Sở U lơ lửng trên không trung, xoay người nhìn Mộc Hoa Đêm Cửu vẫn không ngừng cười điên cuồng.
Chết tiệt! Sở U biết, mục đích cuối cùng của ảo cảnh vừa mới sử dụng này đã không đạt được!
Mục đích cuối cùng của Sở U là gì?
Đó chính là cướp lấy ý thức của đối phương, làm ý thức của hắn ta hoàn toàn biến mất, hoàn toàn trở thành một cái xác không hồn! Quên hết tất cả mọi chuyện!
Nhưng kết quả này thật đáng tiếc! Sở U đã không thành công.
Hiện tại, Sở U biết rõ hắn không thể sử dụng dị năng được nữa. Bởi vì ngay khi sử dụng dị năng đầu óc sẽ bị choáng rất nặng, nếu cố sử dụng có thể sẽ bị văng ra khỏi trò chơi!
Nhìn Mộc Hoa Đêm Cửu vẫn đang không ngừng cười to, Sở U biết, đối phương điên rồi!
Mộc Hoa Đêm Cửu quả thật đã hóa điên, ý thức đã bị Sở U xâm nhập vào sâu bên trong. Trong ảo cảnh, hắn ta chân thật trải qua mấy ngàn năm. Về phần mười ngàn năm cũng không dài đến vậy, trong ảo cảnh liên tục nối tiếp nhau dị năng cũng có gián đoạn, vậy nên Mộc Hoa Đêm Cửu chắc chắn đã trải qua mấy ngàn năm.
Nhưng có một điều không thể bỏ qua, thực lực của hắn ta vẫn còn, nếu ra tay với hắn ta, có thể hắn ta sẽ phát cuồng bạo!
Mộc Hoa Đêm Cửu lúc này đang lơ lửng trên trời, mắt không có tiêu cự, ánh mắt hắn ta dại ra, không ngừng cười to, cũng không nhìn những người xung quanh, giống như không nhìn thấy họ.
Có vẻ mối nguy đã tạm thời được loại trừ rồi nhỉ?!
Sở U sờ đầu, hắn có cảm giác không được tốt lắm, lấy tay gọi thuyền bay về, để 153 con Đấu Chiến Ma Cơ vào trong khoang thuyền rồi thu hồi thuyền bay vào túi.
Hiện trường chỉ còn lại ba người.
Sở U chuẩn bị bảo Đế Cơ linh hoạt xử lý Mộc Hoa Đêm Cửu thì một làn sóng không gian bất ngờ xuất hiện , Sở U quay qua nhìn.
Làn sóng không gian dần hình thành một cái khe không gian, một cô gái từ bên trong bước ra.
Sở U ngạc nhiên, bởi vì người tới chính là Long Nguyệt Nhi tám sao!
Chỉ có điều trên khuôn mặt nàng đầy sự lo lắng, khi nhìn thấy Sở U mắt liền sáng lên, lập tức chạy đến bên cạnh quan tâm hỏi: "Ta nghe tiểu thư nói, ngài sử dụng thần lực Ngọc Ban Chỉ?!"
"Đúng vậy."
"Thế nào? Có thấy khó chịu ở đâu không?"
"Vẫn ổn, sao ngươi lại đến đây?"
"Còn không phải vì ngài sao? Nghe tiểu thư nói ngài mượn thần lực của nàng, nhất định là ngài đang lâm vào tình cảnh nguy hiểm. Tiểu thư tìm ra định vị của ngài, bảo ta lại đây xem thế nào."
"Ha ha, ấm áp thế, cảm động quá!"
Long Nguyệt Nhi ngẩng đầu nhìn Mộc Hoa Đêm Cửu vẫn không ngừng cười to, đôi mắt đẹp chợt nhíu lại.
"Hắn bị sao vậy?"
"Hắn rơi vào ảo thuật của ta, giờ thành ra như vậy đấy. Ta chuẩn bị giết hắn, hắn chính là thống soái hạm đội thứ ba!"
Long Nguyệt Nhi tỏ vẻ bất ngờ nhìn Sở U, "Ngài có cả năng lực này sao? Trời ạ, rốt cuộc ngài có bao nhiêu bí mật vậy?! Sớm biết ngài có thể ứng phó tình hình thì ta đã không đến đây rồi, tình hình bên tiểu thư không ổn lắm!"
"Ơ? Là vì cho ta mượn thần lực của nàng sao?"
Long Nguyệt Nhi vẫn nhìn chằm chằm Mộc Hoa Đêm Cửu, gật đầu, "Hiện tại nàng đang giao thủ với đại thống lĩnh Nhật Bản, tình thế rất vi diệu."
"Thì ra là vậy, vậy ta phải bồi thường cho nàng rồi, ha ha. Nguyệt Nhi, nhờ ngươi và thú cưng của ta xử lý người này. Hắn đã phát điên, không phát huy chiến thuật được, chỉ là một người không có tu vi mà thôi." Sở U nhìn Ngọc Ban Chỉ nói.
"Trời, ngài có biết khôi phục chiến lực của tiểu thư phải cần bao nhiêu Đá Nguyên Thạch Thiên Địa không?!"
"Ngươi nói nghe xem!"
"Ta đã từng được nghe tiểu thư nói về phép thần thông của Ngọc Ban Chỉ. Theo lời nàng thì phải cần 50.000 viên Đá Nguyên Thạch Thiên Địa!" Long Nguyệt Nhi dè dặt nói. Một bên là tiểu thư cô vẫn luôn hầu hạ, một bên là chàng trai cô rất quý.
"50.000 viên sao? Không thành vấn đề!"
Long Nguyệt Nhi lên được tám sao là do Sở U ban tặng, vậy nên nàng rất tin lời hắn. Nhưng vừa nghĩ đến con số khủng khiếp kia, Long Nguyệt Nhi vẫn không khỏi giật mình. 50.000 viên Đá Nguyên Khí Thiên Địa lận đó!
"Nguyệt Nhi, chuyện Đóa Đóa không cần ngươi xen vào. Bây giờ ta sẽ rót Đá Nguyên Khí cho nàng, ngươi đi giết người kia không thành vấn đề chứ?!"
Long Nguyệt Nhi lại ngước mắt nhìn về phía Mộc Hoa Đêm Cửu, trong mắt ánh hàn quang. Sở U nhìn nàng hơi sửng sốt, Long Nguyệt Nhi lộ sát khí trông… đáng yêu quá!
"Không thành vấn đề!"
"Vậy ngươi đi đi!" Nói xong, hắn chọn Ngọc Ban Chỉ. Hắn vừa nghĩ, Đá Nguyên Khí Thiên Địa bắt đầu di chuyển không ngừng vào Ngọc Ban Chỉ.
Nhìn thấy Sở U đã bắt đầu hành động, Long Nguyệt Nhi không nói nữa. Nàng rút kiếm ra xông thẳng về phía Mộc Hoa Đêm Cửu đã phát điên.
Sau khi Long Nguyệt Nhi di chuyển, thần sủng Đế Cơ bên cạnh cũng di chuyển. Nàng nhận lệnh từ Sở U. Bây giờ 30% thần lực của Kim Thùy Đóa chỉ còn hiệu lực trong 5 phút.
Sở U bình tĩnh nhìn 100 đơn vị Đá Nguyên Khí Thiên Địa không ngừng tiêu hao. Hắn không cho rằng đây là chuyện lỗ vốn, ngược lại hắn còn cảm thấy rất đáng!
Thông qua trận chiến này, Sở U mơ hồ cảm giác, não bộ nhất định phải được kích hoạt lần nữa, như vậy dị năng mới có dung lượng lớn hơn. Hơn nữa, hắn còn biết thêm một số kiến thức mới về cách sử dụng dị năng.
Điều này trực tiếp phản ánh, bản thân hắn trong thế giới thật đang dần trở thành một… vị thần!
Nhất là, hắn không cần luyện tập dị năng trong thế giới thật mà có thể trực tiếp làm ở trong “Thiên Thế”!
Tất cả đều phục vụ cho hắn!
Tiền? Cùng lắm chỉ là vật ngoài thân, một loại tài nguyên mà thôi, lúc cần dùng thì không cần do dự!
Ta đối với bản thân tốt quá mà!!
Kiếp sau nếu đầu thai làm con gái, hắn nhất định không được lấy một thằng đàn ông như mình! Nhất định không được! Woah ha ha ha!
Lúc này, Long Nguyệt Nhi và Đế Cơ đã giao thủ với đối phương, Mộc Hoa Đêm Cửu quả nhiên đã trở nên điên loạn, không hề có chiêu thức, cũng không có phong thái như trước.
Vừa nhìn tình hình trận đấu, Sở U vừa chuyển vận Đá Nguyên Khí Thiên Địa cho Ngọc Ban Chỉ, trong mắt có vẻ hơi chán.
Ước chừng khoảng 3 phút sau, 50.000 viên Đá Nguyên Khí Thiên Địa đã được chuyển xong, trong người còn lại 250.000 Đá Nguyên Khí Thiên Địa.
. . . . . .
"Sao có thể như vậy được?! Ngươi đang dưỡng Lô Đỉnh (1)!!"
(1) Lô Đỉnh: Một hình thức song tu, mượn thân thể đối phương để gia tăng tu vi cho bản thân.
Ở mặt trận khác, tổng tư lệnh hải quân Nhật Bản vô cùng bất ngờ, nhìn chằm chằm Kim Thùy Đóa cách đó không xa, trên người nàng toát một vòng sáng xanh mờ nhạt.
"Ha ha, thật châm biếm! Không ngờ một người băng thanh ngọc khiết như ngươi lại dưỡng Lô Đỉnh!" Tổng tư lệnh hải quân Nhật Bản lặp lại câu nói trên, có thể thấy hắn bất ngờ đến cỡ nào.
Ý nghĩa của Lô Đỉnh chính là nam nữ song tu! Lấy dương bổ âm, lấy âm bổ dương! Là một phương thức kẻ mạnh dùng để hút tu vi của kẻ yếu, giúp tăng cường tu vi bản thân!
Kim Thùy Đóa không trả lời, thần sắc vẫn lạnh lẽo như khối hàn băng ngàn năm. Nàng vung tay lên, mây mù cuồn cuộn, đại pháp lực từ bốn phương tám hướng quét ngang qua!
Trên chiến trường, bên nước Yến chỉ có mỗi Kim Thùy Đóa, trong khi đối phương có đến năm người!
Tổng tư lệnh hải quân Nhật Bản là cấp mười sao, bốn người còn lại là cấp tám sao!
Một mình Kim Thùy Đóa chiến đấu với năm Tu Sĩ cấp cao!
Kết quả cuộc chiến này liên quan đến thắng thua trận chiến trên biển lần này!
"Ha ha ha, tốt! Tốt lắm! Yosi!" Trong mắt tổng tư lệnh Nhật Bản hiện lên vẻ chế giễu, miệng cười ha ha. Hắn ta không quan tâm đến sự công kích của Kim Thùy Đóa, bởi vì bốn tên thuộc hạ đã ngăn cản.
"Xem ra ngươi khá thương xót Lô Đỉnh kia nhỉ? Có phải trước đó ngươi đã chuyển tu vi sang cho hắn không? Ha ha ha!"
"Ta thật sự rất tò mò người đàn ông đó như thế nào mà khiến ngươi muốn bảo vệ như vậy?"