Chương 810. Sao sớm sáng ngời nhất!
Tới thành Trung Ương Hoa Hạ, khi Sở U lấy tư thái “thần linh xuất hiện” ở đây thì khắp nơi đều vang lên tiếng kêu kinh ngạc.
“Ồ!!!”
“Ồ, kia là ai vậy?” Tuy hỏi như vậy nhưng họ đã nhận ra người này là ai.
“Còn phải hỏi nữa hả, dĩ nhiên là U Dạ rồi, đây là thần tượng của tôi đấy.” Một người chơi nhìn thấy U Dạ thì vô cùng kích động, tựa như nhìn thấy thần tượng mình sùng bái vậy.
“Oa oa oa, U Dạ U Dạ!” Lại thêm tiếng la hét của người chơi nữ.
Và rất nhiều người chơi nữ dùng ánh mắt phức tạp và kỳ dị nhìn người đàn ông này. Ai cũng không ngờ tới, U Dạ thế mà trực tiếp xuất hiện giữa dòng người dày đặc ở thành Trung Ương, hơn nữa còn không thèm che giấu ngoại hình.
Giờ phút này, bất kể là người yêu thích sùng bái hay hận và ghen ghét hắn, ai ai cũng bị dáng vẻ của Sở U làm cho khiếp sợ không thôi. Phần lớn người chơi ở đây, thậm chí có người là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ của hắn.
Người đàn ông này chính là người chơi cấp Thần đứng đầu thế giới!
Điều này cũng khiến tất cả mọi người ý thức được đâu là kẻ mạnh đỉnh cấp thực sự. Lúc không tận mắt nhìn thấy U Dạ, họ đối với người đàn ông trong truyền thuyết này nhiều lắm chỉ là một cái bóng mông lung thôi, khoảng cách đó xa xôi vô cùng, hoàn toàn không cùng một thế giới.
Nhưng khi họ tận mắt thấy dáng vẻ của hắn, thấy được khí chất khiến lòng người sùng bái cùng hơi thở siêu cường khiến người xung quanh phải ảm đạm đi kia, giờ phút này, họ có được nhận thức trực quan về kẻ mạnh và ngôi sao.
Đồng thời họ cũng cho rằng, ngôi sao thực sự của Thiên Thế chỉ có mỗi U Dạ, đồ trên người hắn chính là bằng chứng tốt nhất.
Những người chơi có lượng quan tâm lớn mà đem so với người đàn ông này cũng chẳng đáng là gì!
Hắn tràn ngập vẻ huyền huyễn, kỳ dị và thần bí, là ngôi sao ban mai sáng nhất.
Chính là hắn! U Dạ, người chơi cấp Thần!
Người chơi thành Trung Ương Hoa Hạ còn có một đặc tính khác là thích khoe khoang. Người chơi nam và nữ đến từ bảy nước lớn đều mặc quần áo đẹp đẽ và trang bị chói mắt rêu rao khắp nơi.
Một số nhóm paparazzi nhỏ nhiều chuyện thích nơi này nhất, dĩ nhiên cũng có nhiều người chơi “phóng viên”, bởi vì ở đây thường xuyên gặp được nhân vật lớn!
Người chơi thần tượng có lượng quan tâm lớn, ví dụ như ngôi sao lớn trong hiện thực và đại lão lớn của các tầng lớp, vân vân.
Mà lần này, U Dạ xuất hiện quá đột ngột.
Sở U không ngờ sẽ tạo thành tình huống vạn người chú ý, chuyện phải làm rất nhiều khiến hắn không để ý thuộc tính “thần hiện” đặc biệt trên người mình và bản thân cực kỳ được người chơi mến mộ, hay có thể nói là có sức hấp dẫn cực lớn.
Nhìn đám người ào ào tuôn ra, Sở U hơi nhíu một bên mày, cứ tiếp tục vậy hắn sẽ bị chặn ở đây.
Mà nơi này có quy tắc cấm đánh nhau rất gắt, người chơi không thể sử dụng kỹ năng, đúng vậy, đây là với phần lớn người chơi nhưng không bao gồm cả hắn!
Ngay sau đó ánh mắt hắn sáng lên, thấy trong chỗ rẽ cách đó không xa có một người chơi.
Chốc lát sau, chỉ thấy Sở U nâng tay chớp nhoáng điểm nhẹ lên không trung mấy cái, một vầng sáng cực mỏng tản ra từ ngón trỏ của hắn rồi lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
Hiện tượng bất ngờ này khiến nhiều người cảm thấy ngạc nhiên và sợ hãi. Động tác U Dạ mới làm hình như là sử dụng kỹ năng hả?
Sao được chứ? Ở đây cấm người chơi sử dụng kỹ năng công kích mà!
Còn nữa, có ai thấy rõ động tác vừa rồi của U Dạ không vậy? Hình như không ai đúng không?
Má nó muốn thăng thiên à! U Dạ, rốt cuộc anh kinh khủng đến mức nào?!!
Lúc đám người ồn ào sắp tuôn đến bên cạnh, Sở U đột nhiên biến mất.
"CMN, anh ta sử dụng kỹ năng thật này! U Dạ có thể sử dụng kỹ năng trong khu an toàn!!!” Một người chơi hô to lên, tình huống chân thực khiến hắn nhất thời không tiếp nhận được.
“Mịa nó chứ, thần tượng quả nhiên là thần tượng!”
“Không thể nào…”
Tất cả người chơi nhìn thấy đều biết U Dạ thực sự dùng kỹ năng rồi biến mất, hơn nữa hắn còn chọn rời đi bằng truyền tống trận.
Điều này nhất thời khiến người chơi đều trở nên hoang mang và sợ hãi khôn cùng, sợ rằng đây sẽ là cảnh tượng khó quên nhất trong đời họ.
Thần là gì? Hành động của U Dạ đã nói cho bọn họ biết!
Vậy vừa rồi U Dạ sử dụng kỹ năng gì?
Dĩ nhiên là kỹ năng cấp 9: Thuật vô danh cấm kỵ!
Thuật này không bị những khu vực cấm tầng sáu trở xuống trói buộc. Thành Trung Ương Hoa Hạ không phải không có khu vực cấm tầng sáu trở lên, chỉ là cấp khu vực cấm của ma pháp trận tại khu công cộng không cao hơn tầng sáu mà thôi!
Chớp mắt Sở U đã xuất hiện trong một khúc cua, hiện ra ngay bên cạnh người chơi bị in dấu ấn linh hồn.
Sở U biết hắn có thể xuất đao hoặc là giết người này trong chớp mắt, chẳng qua…
Đối với người xuất hiện ở đây Sở U nhếch miệng tươi cười, hắn không thể ra tay.
Mà hắn đột nhiên xuất hiện kèm theo thần thái như vậy khiến những người chơi thấy hắn đều bị chập não.
Hắn nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, phát hiện tình huống càng ngày càng không ổn, bởi vì quanh đây đều thông với đường chính, bất kể đi đường nào chỉ cần người chơi nhìn thấy hắn đều sẽ khiếp sợ mà kêu loạn lên, khiến càng nhiều người xung quanh chú ý hắn hơn.
Chuyện này giống như trên đường phố phồn hoa đột nhiên xuất hiện một thiên sứ vậy, ảnh hưởng mang lại có thể đoán được.
Người chơi tuôn ra càng nhiều, tầm mắt ai nấy đều phấn khích như nhau. Sở U quả thực đã đánh giá thấp sức hấp dẫn từ dáng vẻ siêu cường và sự mến mộ của mọi người với hắn rồi.
Tôi có thể chết ở đây hay không? Tôi còn là một người chơi nữa hay không hả?!
Sở U nhìn sự kinh ngạc, kích động và say mê tột cùng trong mắt người chơi thì đột nhiên nảy ra suy nghĩ đó.
Rất nhanh suy nghĩ này đã bị xóa bỏ vì hắn chợt có ý tưởng.
Sao anh đây lại quên sáu cánh sau lưng được chứ, đây là đôi cánh sinh mệnh của anh đấy, là một phần của thân thể, hoàn toàn có thể bay đó biết không!
Hắn chủ quan quá, tự nhiên lãng phí một kỹ năng cấp 9, thời gian hồi của nó là ba ngày lận!
Nghĩ là làm, đôi cánh trên lưng khẽ vỗ, toàn bộ cơ thể Sở U lập tức bay lên không trung.
Thực ra chuyện này không thể trách hắn được, kiếp trước Sở U chưa từng tự do bay trong thành Trung Ương. Mặc dù có thấy người bay rồi nhưng vẫn là số ít, suy nghĩ của hắn vẫn luôn bị loại nhận thức chung này ảnh hưởng một cách vô thức, cứ cho rằng không thể bay được. Lúc trước Sở U quả thực không ý thức đến điểm này, nếu không hắn đã bay lên từ điểm truyền tống rồi.
Đồng thời cũng đó có thể thấy được, cánh trang bị và cánh sinh mệnh có bản chất khác nhau!
Cho dù có người có được cánh cấp Thần Thánh thì sao chứ, thứ không phải của mình thì sẽ luôn luôn là vậy, còn bị trói buộc bởi quy tắc.
Từng lối đi bên dưới đều cuồn cuộn người, đồng thời cũng có thể nghe thấy từng hồi từng hồi tiếng hô ngạc nhiên bên dưới truyền đến, tạo nên một cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Lúc này trên mặt Sở U rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, hắn vẫy tay với người chơi bên dưới sau đó bay về hướng con đường phía xa.
Chốc lát sau chỉ thấy bóng dáng Sở U lại biến mất không thấy tăm hơi, xuất hiện trên bầu trời cách đó 50 mét. Trong trạng thái bay, sáu cánh thiên sứ thần thánh có thể xuyên không gian tùy ý trong khoảng cách 50 mét, thời gian chờ là 1 phút.
Một lúc sau, Sở U bay đến độ cao nhất định, bởi vì nơi này có tầng mây che khuất tầm mắt người chơi.
Song đừng tưởng có tầng mây là không thấy được gì vì khu vực nòng cốt trong thành là một kiến trúc cực kỳ tráng lệ và hùng vĩ.
Chẳng mấy chốc Sở U đã đặt chân lên cơ thể của vị chủ thần Hoa Hạ nào đó, đó là con rồng, chẳng qua chủ thần chưa tỉnh lại nên cơ thể vẫn trong trạng thái hóa đá.
Từ đây phóng tầm mắt ra có thể thấy rất nhiều lầu quỳnh điện ngọc và đỉnh chóp các đại điện hoặc là một phần kiến trúc cao tầng hùng tráng và độ sộ nào đó, cao hơn cả tầng mây.
Nhìn từ góc độ của Sở U, ở đây giống như thế giới thần tiên vậy!