Chương 848. Một đợt hai phần ba!
Lực hút rất lớn, thật sự quá mạnh, Cơ thể Sở U không chống đỡ được bị kéo về phía sau một chút, rất có thể sẽ bị hất bay lên, như vậy sẽ rất khó để bám trụ trên đất.
Có điều trong mắt Sở U không hề lộ ra chút hoảng sợ nào, Hỗn Thiên Lăng Cực Đạo trên đầu lặng lẽ chuyển động, theo ý niệm của Sở U nó biến thành một tấm lá chắn không kẽ hở trong nháy mắt, tấm lá chắn màu đỏ này liền che một đoạn lỗ hổng trong động lại!
Chẳng khác nào cắt đứt luôn lối đi, dải lụa đỏ gắt gao ngăn lại lỗ hổng, không chừa ra một chút khe hở nào, lực hút mạnh mẽ kia liền biến mất.
Sau khi ổn định thân thể, Sở U đã ý thức được mình không thể sử dụng kỹ năng biến về được, muốn sử dụng phải thu hồi Hồng Lăng, một khi đã thu hồi Hồng Lăng chắc chắn bản thân phải tiến vào trạng thái chiến đấu.
Lúc này Mắt Ma Thống lóe lên, Sở U lấy ra Tiên kích, trong phút chốc nội tâm khẽ động, một cỗ năng lượng mạnh mẽ chợt bùng nổ, cấp bậc của Tiên kích cao hơn Hồng Lăng, uy lực của nó trực tiếp xuyên qua Hồng Lăng truyền ra bên ngoài.
Sau đó từ bên ngoài truyền đến một tiếng kêu không cam lòng đầy thê thảm.
Chúc Thất Âm không cam lòng, mặc dù uy lực vừa đánh ra khiến nó cảm thấy sợ hãi ngay cả thuộc tính cũng bị yếu đi, nhưng mà rõ ràng bên trong kia chỉ là một con kiến nhỏ bé, không cần ra sức cũng giết chết được!
Thế mà con kiến này lại lừa nó, lại dám động tới vật cấm kỵ bên trong, Chúc Thất Âm ta đã đồng ý với tiên nhân đạo thống từ cổ xưa sẽ luôn luôn canh giữ nơi này, đáng chết, ngươi phải chết ở đây!
Sở U biết, đối mặt với BOSS này mà chỉ dựa vào vũ khí thần thánh cấp 75 cũng không thể dùng được, còn không bằng để Tiên kích phát huy tác dụng nhiều một chút.
Đối phó với con BOSS này nhất định phải triệu binh ra rồi.
Gần như ngay lập tức, sau khi nghe thấy tiếng gào thét bên ngoài, Sở U xuyên qua Hồng Lăng xem xét nhìn tình hình bên ngoài, trong lòng hắn lập tức hạ quyết tâm, chân sau dùng sức thân thể liền lao về phía trước, Sở U nện vào Hồng lăng cả người hòa vào không gian kỳ dị bên trong Hồng lăng.
Cùng lúc đó, Hỗn Thiên Lăng biến đổi, hóa thành dải lụa đỏ lóe lên ánh hồng, nháy mắt phi ra ngoài.
Bên ngoài hang là một con rắn lục cứng cáp, có răng nanh, do bị uy lực của Tiên kích đè nén mà nảy sinh tâm trạng không phục, nó gầm lên giận dữ, âm thanh kinh hoàng khủng bố vang vọng khắp không gian.
Nhưng đầu của nó đã không còn nhằm vào trong cửa hang nữa, lúc này từ bên trong hang lao ra một luồng sáng đỏ, tốc độ cực nhanh.
Chúc Thất Âm dường như cảm nhận được điều gì, đầu rắn lớn linh hoạt chặn ngay luồng sáng kia, ngay sau đó trong đôi mắt xanh cực lớn hiện lên tia sáng kỳ dị.
Sở U lập tức cảm nhận được một lực hút đang kéo lấy Hồng Lăng.
Nguyên khí lúc này liền bị tiêu hao đi không ít.
Chúc Thất Âm khẽ động, nó vẫn duy trì ánh mắt kỳ dị kia, thân hình rắn chắc di chuyển, nhanh chóng tiếp cận Hồng Lăng.
Cái miệng khổng lồ há ra, dường như có thể một ngụm nuốt trọn Hồng lăng vào bụng.
Giết người trong chớp mắt à!!
Sở U không biết chính xác chuyện gì sẽ xảy ra sau khi Hồng Lăng bị nuốt chửng, nhưng theo như kiếp trước, bất cứ ai rơi vào bụng rắn đều sẽ chết.
Sở U nhanh chóng dồn nguyên khí, lúc sắp bị nuốt chửng, Hồng Lăng thoát khỏi sự khống chế, đột nhiên nhảy tới chỗ cao cao nơi mà Đạm Đài Tĩnh Ninh đang đứng.
Sau đó Sở U từ trong Hồng Lăng nhảy ra, hai chân tiếp đất vững vàng, nghe bịch một cái.
“Thiếu gia!" Đạm Đài Tĩnh Ninh kêu lên, cô liền chú ý tới thứ vũ khí mới của Sở U, vũ khí này dài hơn bất kỳ vũ khí nào mà cô từng thấy, đồng thời nó cũng toát lên một luồng hơi thở có sức mạnh hùng hậu, không thể không gây chú ý được.
Hơn nữa cô cũng thấy khiếp sợ vì cảnh tượng Sở U và Hồng Lăng hòa làm một thể.
Tiếp đó, Hỗn Thiên Lăng Cực Đạo bỗng nhiên phóng to ra mấy lần, to mãi to mãi!
Ngay lập tức, toàn bộ sân trời có sức chứa 200 người được bao bọc toàn bộ, tạo thành một tấm chắn lớn màu đỏ.
Đạm Đài Tĩnh Ninh đứng bên trong không thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, chỉ có Sở U có thể thấy được.
Thần khí chính là thần khí, tuy chỉ là bán thần khí, nhưng trong tên có hai chữ thần khí là đủ để quyết định sức mạnh vô cùng đáng sợ của nó rồi!
Sở U không lên tiếng, lúc này, lớp vỏ bọc do Hồng lăng tạo thành đột nhiên bị chấn động, con rắn lớn Chúc Thất Âm đã bắt đầu tấn công.
Sắc mặt Sở U đanh lại rồi truyền lệnh gọi phi thuyền tới, 10 giây sau phi thuyền đã xuất hiện trên khoảng sân.
“Ra cả đi!”
Trừ Chiến Binh Tà Cơ ra, còn có 190 Chiến Binh Ma Cơ cùng với hai Đại Trưởng Thiên Sứ Thần Thánh từ bên trong xuất hiện, có thể nhìn thấy hai Trưởng Thiên Sứ Thần Thánh vốn đứng ở boong thuyền, mà các Chiến binh Ma Cơ còn lại đang xếp ở cabin, phân thành hai phe cánh đối lập rõ ràng.
Trong đó có 30 Chiến Binh Ma Cơ sĩ khí cũng không phải là max, điểm này thì Sở U đã biết, trong đám này còn thuận tiện đem cả Thần Sủng Đế Cơ gọi ra luôn.
“Tất cả vào trạng thái chiến đấu!"
“Cất cánh!”
Lập tức 193 binh sĩ phi hành đều sải cánh bay lên không trung, cảnh tượng khá ngoạn mục.
Để phòng ngừa vạn nhất, Sở U vẫn bỏ ra 10 giây cất phi thuyền vào túi trên lưng.
Nếu như nó bị phá hủy thì sao? Thiệt hại cũng không nhỏ, trong phi thuyền Dạ Tiên này còn có hai vị thần đặc biệt đấy.
Liếc qua tất cả thành viên một lượt, Mắt Ma Thống chợt lóe, một khắc tiếp theo tấm chắn màu đỏ chợt biến mất.
Cùng lúc đó, cái đầu khổng lồ của Chúc Thất Âm xà xuống.
Đồng thời, tất cả các phi hành viên bay tản ra, tiếp tục bay lên trời, có thể nhận thấy tốc độ di chuyển của họ không còn nhạy như trước.
Đạm Đài Tĩnh Ninh kích hoạt kĩ năng đột kích, di chuyển tránh né đòn tấn công của con rắn.
Lúc Sở U thu hồi Hồng lăng cũng phán đoán được đòn tấn công của đối phương sẽ rơi xuống vị trí nào, biết rõ mình sẽ không bị thương.
Hồng Lăng vẫn được hắn dùng ý niệm điều khiển, lập tức quấn lấy Chúc Thất Âm, đồng thời quật nó xuống nền đất.
Mặc dù Hỗn Thiên Lăng Cực Đạo này không có lực tấn công, nhưng nó có thể dùng trị số nguyên khí thôi thúc năng lượng mạnh mẽ nha!
Có điều quá trình thôi thúc này tiêu hao quá nhiều nguyên khí, Chúc Thất Âm há cái miệng to đỏ lòm như chậu máu gào lên, dưới áp lực của Tiên kích, nó không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của mình, không thì nguyên khí của Hỗn Thiên Lăng Cực Đạo còn tiêu hao nhiều hơn nữa.
Đạm Đài Tĩnh Ninh dường như nhìn đến ngây người.
Sau đó, 160 Chiến Binh Ma Cơ đồng loạt kích hoạt kỹ năng siêu cường “Địa ngục Viêm Bộc” hướng về phía Chúc Thất Âm, trên người rắn liền xuất hiện rất nhiều hình vẽ.
Trên người hai Trưởng thiên sứ thần thánh cũng phát ra ánh sáng chói mắt.
Lúc này, Sở U nhìn thấy hệ thống hiện ra lời nhắc.
Hệ thống: Chúc Thất Âm sử dụng kỹ năng bảo hộ!
Không sai, con rắn Chúc Thất Âm này đã sử dụng xong kỹ năng bảo hộ, đừng nói là do Hồng lăng không còn quấn trên thân nó nữa nên nó có thể sử dụng kỹ năng này nhé? !
Quấn lấy toàn thân Chúc Thất Âm, vừa nghĩ vậy, Sở U nhìn vào thân thể con rắn kia, đến tận bây giờ hắn vẫn chưa nhìn rõ toàn bộ thân rắn, phân nửa thân thể của Chúc Thất Âm vẫn còn bên trong Bắc Hải.
Có thể tưởng tượng được con rắn này to lớn như thế nào, muốn dùng Hồng Lăng trói chặt toàn bộ cơ thể nó, có trời mới viết sẽ phải tiêu hao bao nhiêu nguyên khí, hơn nữa dải lụa này có thể tiếp tục phóng to nữa hay không lại là điều không thể chắc chắn được.
Cũng không thể cứ đánh mãi như vậy được.
Nghĩ xong, Sở U kích hoạt kỹ năng nhắm trúng Chúc Thất Âm mà nổ.
“Rầm rầm rầm!"
Âm thanh kích nổ dồn dập, trong mắt hai người chơi, thanh máu của Chúc Thất Âm thoáng cái giảm xuống còn hai phần ba.
Cảnh tượng này cực kỳ chấn động lòng người.
Chúc Thất Âm gầm lên một tiếng, ở bên miệng nó còn có thể thấy một vệt máu chảy ra.