Chương 939. Ngài chính là Fujiwara-kun?!
Một vị trí nhất định trong con hẻm này thực sự là một trong những lối vào, danh tính mà Sở U có được đã được chia cho lối vào này.
Tóm lại, Tiểu Kiều đã kể cho Sở U nghe toàn bộ quá trình hành động, đồng thời hai người luôn luôn kết nối với nhau, không thấy phía trên lỗ tai hắn là tai nghe sao!
Khi hắn bước đến một cánh cửa không đáng chú ý, lúc này Sở U đang mặc chiếc áo choàng trên người, chiếc áo choàng cũng có những họa tiết kỳ quái giống thế.
Lấy trong túi ra chiếc chìa khóa thời Trung cổ phương Tây, họa tiết trên chiếc chìa khóa này giống hệt với họa tiết trên quần áo.
Sở U ngẩng đầu nhìn về phía camera trên cửa phòng, lúc này hắn đang đeo mặt nạ phòng độc, đầu đội mũ, ánh mắt không hề bộc lộ bất kỳ cảm xúc gì...
Ngay sau đó, Sở U dùng chìa khóa mở cửa phòng này!
“Ken két...”
Cửa mở ra, bên trong căn phòng phía sau có ánh đèn mờ ảo, chỉ là Sở U biết đây không phải là ánh đèn, là ánh nến!
Sở U đi vào, đóng cửa phòng lại, tiến tới căn phòng không có đèn, cầm mặt nạ đi đến cửa phòng có ánh nến, hắn đưa tay đẩy nhẹ, cửa mở ra.
Sở U lại bước vào lần nữa, chỉ là khi tiến vào cổng, hắn lập tức đứng yên không cử động.
Trong căn phòng này đặt một ngọn đèn phương Tây, bên cạnh bàn là một nữ hầu gái xinh đẹp mặc quần tất dài màu đen đang ngồi một mình!
Quả nhiên là một cô gái xinh đẹp, nhan sắc mỹ miều, ngây ngô, trắng nõn như ngọc, một đôi mắt đeo kính sát tròng chăm chú nhìn về phía hắn, trong mắt cô lóe lên sự ngạc nhiên và một loại lo lắng nào đó, trên đầu cô cũng đeo một cái tai thỏ trang trí.
Cô gái xinh đẹp đến từ đất nước Nhật Bản này có hơi căng thẳng!
Tại sao cô ấy lo lắng như vậy...
Cô gái xinh đẹp đứng dậy, Sở U nhìn thấy trên mông vểnh cao của người kia có một cái đuôi, thì ra là đuôi chó Corgi, nó rất ngắn, nhìn tròn xoe!
Chà, cô gái xinh đẹp này vô cùng dễ thương.
Sở U thấy người thiếu nữ xinh đẹp đặt hai tay để dưới bụng, trong đôi mắt xinh đẹp đầy sự dịu dàng, ngoan ngoãn và thuận theo, cô ấy cúi người chào hỏi hắn, nhẹ giọng, nói bằng tiếng Nhật: “Cùng oa lạp không đa sử liệt? (Ngài chính là Fujiwara-kun?)”
Nói xong, cô gái xinh đẹp khẽ cúi thấp đầu nhìn Sở U, khóe miệng quyến rũ hơi mím lại, từ góc độ này nhìn qua khiến đôi mắt của cô ấy trở nên vừa to tròn, vừa dịu dàng ngoan ngoãn, hơn nữa hai bên khóe miệng cô hơi nhếch lên, kéo dài ra, khiến cho người ta có cảm giác nụ cười của cô có nét mềm mại.
Còn Sở U thì hơi sững sờ, hắn cũng không bị đối phương mê hoặc, lúc này hắn đang cố gắng nghe cách phát âm tiếng Nhật mà Tiểu Kiều nói, những lời của cô gái xinh đẹp vừa rồi cũng được Tiểu Kiều phiên dịch qua tai nghe, tất nhiên Tiểu Kiều cũng nói cho hắn biết cách trả lời.
Đương nhiên, tai nghe mà Sở U đeo có thể so sánh với đẳng cấp quân đội, âm thanh không hề lọt ra ngoài, trên đầu còn đội một chiếc mũ, làm sao ai biết được?!
Ánh mắt của Sở U nhanh chóng khôi phục, ánh mắt lãnh đạm, giọng nói trở nên trầm thấp và bình ổn nhờ sự loại bỏ của lớp mặt nạ.
“A na đạt oa nga đát tây ngang lai anh liệt tê cát? (Bạn có phải là người dẫn đường của tôi không?)” Cách phát âm tiếng Nhật của hắn rất chuẩn, đó là nhờ vào sức mạnh ý nghĩ đã mô phỏng cách phát âm của Tiểu Kiều trong đầu khiến hắn có thể thông qua miệng phát tiếng nói.
“Hải y (đúng vậy), xin chủ nhân đưa thư giới thiệu của ngài cho tôi.” Lúc này, Yui Tsukino đã sửa cách xưng hô và đổi Fujiwara-kun thành chủ nhân...
“Đúng rồi, tôi tên là Yui Tsukino, hi vọng chủ nhân thích.”
Yui Tsukino rất lo lắng vì đây là lần đầu tiên cô làm một công việc như vậy, và nhiệm vụ lần này là đưa một người đàn ông giàu có đến cuộc đấu giá ngầm, nhưng lý do khiến cô ăn mặc như vậy là vì người đàn ông giàu có này thích kiểu dáng như vậy, bởi vậy cô ấy phải ăn mặc như thế này.
Vậy chính xác thì sở thích của người đàn ông giàu có này là gì?
Cô gái, nhan sắc tự nhiên có giá trị cao, trang phục hầu gái!
Nói cách khác, đứng ở trước mặt cô là người đàn ông rất trẻ trung, hắn có sở thích là như thế này...
Nhưng tình huống thực sự là do Tiểu Kiều tự tay sắp xếp, Sở U chưa bao giờ nói ra sở thích của mình với tổ chức này...
Nhưng xem ra thì với Yui Tsukino, hắn rất hài lòng với diện mạo của cô ấy, bởi vì nếu hắn không hài lòng, thì cô ấy không thể đứng ở chỗ này được!
Nói cách khác, người đàn ông đứng trước mặt cô đã xem qua ảnh cô rồi và cũng đồng ý thông qua cô dẫn đường vào hội đấu giá ngầm dưới mặt đất.
Hơn nữa, Yui Tsukino cũng bị tuổi tác của người đàn ông trước mặt làm cho kinh ngạc sâu sắc, hiện giờ nội tâm cô như con nai đi lạc, vô cùng căng thẳng, lo lắng.
Cô đã nhìn thấy diện mạo thật của người đàn ông này trong những bức ảnh do tổ chức gửi, khi nhìn thấy những bức ảnh, Yui Tsukino thầm cảm thán rằng người đàn ông này không chỉ trẻ đẹp, mà còn là một đại gia có nhiều tiền!
Phải biết rằng quy cách của cuộc đấu giá ngầm này rất cao!
Sự thay đổi xưng hô của Yui Tsukino khiến Sở U không hề bất ngờ, hắn đến gần khiến Yui Tsukino hơi lo lắng, bất an, lấy phong thư từ trong túi đưa cho cô, đồng thời tiện tay ném chiếc chìa khóa thời Trung cổ lên bàn.
“Được rồi.” Yui Tsukino nhẹ nhàng nói, mang theo sự dịu dàng khó tả, ngọt ngào mềm mại khiến người ta cảm thấy kích động...
“Chủ nhân, xin hãy đi theo tôi.” Cầm phong thư, Yui Tsukino đi vào trong cùng Sở U.
Sở U đi theo sau đối phương, con mắt dán vào cái đuôi đang vểnh cao trên cái mông tròn trịa và dáng vẻ đi đường của cô, ánh mắt không thể giải thích được.
Yui Tsukino mở cửa, nhưng bên ngoài cửa lại là một con đường khác.
Trước cửa có một chiếc xe đang đậu ở đây, toàn bộ thân xe đều được che kín lại, không thể nhìn ra nhãn hiệu, chủng loại cụ thể là gì, nhưng nhìn sơ qua có thể thấy được đó là một chiếc xe cỡ nhỏ.
Không khí bên ngoài rất lạnh, và điều kỳ lạ là Thành phố Tokyo dù lạnh nhưng chưa từng có tuyết rơi.
Dường như Yui Tsukino không sợ lạnh, giống như con gái Nhật Bản có khả năng chống lạnh bẩm sinh, khi cô đến bên cạnh xe, lấy ra toàn bộ vải che phủ xe, lập tức để lộ ra một chiếc xe khoa học viễn tưởng cỡ nhỏ mới tinh.
Cái xe này trông giống như một chiếc xe không người lái!
Trên con đường này cũng có người đi lại, nhưng không ai thấy kì lạ với trang phục của Yui Tsukino, chỉ có một vài người đàn ông không khỏi liếc nhìn vẻ ngoài của Yui Tsukino thêm vài lần, ừm, bí mật quan sát.
Trong khi sự bùng nổ dân số mang lại áp lực to lớn cho xã hội, đồng thời tỷ lệ người đẹp có ngoại hình hấp dẫn cũng tăng lên rất nhiều, tự nhiên luôn có thể tác động đến mức tối đa mà vô cùng tinh tế quy luật cân bằng.
Yui Tsukino lấy chìa khóa xe ra, nhấn một nút từ nó, chiếc xe tự động khởi động, tràn đầy cảm giác trí thông minh khoa học viễn tưởng.
Yui Tsukino xoay người, mỉm cười với Sở U đang đứng phía sau, có vẻ lấy lòng mà lại không mất đi sự dịu dàng nói: “Xin chủ nhân lên xe cùng Yui.”
“Ừm...”
“Chủ nhân, ngài muốn ngồi ở vị trí tài xế hay chỗ kế bên tài xế?”
“Ghế ngồi của tài xế.”
“Được rồi.” Yui Tsukino mở cửa xe: “Chủ nhân vào đi.” Nói xong trong mắt của Yui Tsukino lóe lên một tia kỳ quái, bởi vì phản ứng và lời nói của người đàn ông khiến cô cảm thấy chậm một nhịp.
Sau đó hai người lên xe, Yui Tsukino thiết lập tuyến đường bên trong và để xe tự động lái.
Trên đường đi, Yui Tsukino thỉnh thoảng vụng trộm nhìn người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh mình với vẻ lo lắng.
Hai tay cô ấy đan vào nhau, có thể thấy trong lòng cô đang diễn ra một suy nghĩ nào đấy.
“Chủ nhân, ngài thật sự rất trẻ đấy...” Thật lâu sau, Yui Tsukino mới nhẹ giọng nói.
“Tôi trẻ như vậy có gì kì lạ sao?” Sở U nhìn về phía trước, từ tốn nói.
“Tất nhiên là không phải, ha ... ý tôi là ... ờ ...”
“Cô bao nhiêu tuổi rồi?” Ngay khi Yui Tsukino làm chủ nhân hài lòng, bên kia lên tiếng. Chà, nhiệm vụ của họ là làm cho khách hàng hài lòng, nghe nói nếu khiến cho đối phương hài lòng thì sẽ có nhiều tiền bo hơn!