Chương 944. Mày đã từng bị nó giết 1 lần!
Toàn bộ quá trình tràn đầy sự quỷ dị không nói lên lời!
Tại sao?!
Những người tham gia hội đấu giá khi đi vào hành lang này đều phải trải qua kiểm tra an toàn, hạng mục kiểm tra không chỉ để người máy quét toàn thân xem có mang vũ khí vào không, mà còn quét khuôn mặt để xác nhận trùng khớp với thân phận của họ, chỉ khi được cho phép mới được vào, nếu không … ngay cả cửa cũng đừng hòng vào, đồng thời còn bị tổ chức uy hiếp và điều tra!
Sở U và Fujiwara là hai người khác nhau hoàn toàn, làm thế nào mà Sở U vượt qua được cửa kiểm tra an ninh, tham gia đấu giá, cuối cùng còn lấy được “món hàng” đắt tiền nhất!
Trong này có rất nhiều điều kỳ lạ!
Còn một điều nữa, bằng cách nào hắn vượt qua được sự sàng lọc của tổ chức để tham gia hội đấu giá này? Phải biết rằng, khách hàng để có thể tham gia hội đấu giá này, thông tin của bọn họ cũng được tổ chức kiểm tra nghiêm ngặt. Vậy, làm thế nào để hai người hoàn toàn khác nhau vượt qua được những cửa ải khó khăn hết lần này đến lần khác?!
Chẳng lẽ bên trong có quỷ?
Cảm giác cũng rất không đúng. . . .
Càng nghĩ Lý Hạo Vinh càng sợ run lên.
Lý Hạo Vinh hoàn toàn không biết Sở U! Thế nhưng hắn ta lại cảm thấy gương mặt này có chút quen mắt, hình như đã thấy qua ở đâu rồi!
Đồng thời, trong lòng dâng lên sợ hãi mơ hồ nói cho hắn ta biết, người đàn ông trước mặt nói tiếng Trung lại có chút quen thuộc này, giống như là đặc biệt đến tìm Lý Hạo Vinh hắn, một khi tìm được sẽ xảy ra chuyện không may …
Kỳ lạ là, Lý Hạo Vinh lại tự mình mời người này vào phòng của hắn!
Cứ như thể mọi thứ đều bị đối phương nắm trong tay.
Coi như tạm thời thay đổi kế hoạch, đối phương cũng có thể biết được!
Lý Hạo Vinh vốn nằm ở thế chủ động ngay lập tức cảm thấy vị trí của hai người bị đảo ngược, từ thợ săn biến thành con mồi, mà con mồi thì biến thành thợ săn!
Bởi vì đối phương lại dám lộ ra bộ mặt thật trước mặt hắn! Để cho Lý Hạo Vinh biết Fujiwara không phải là Fujiwara.
Hơn nữa đây là nơi nào? Đối phương đến cùng dựa vào cái gì mà gan lớn đến nỗi để Lý Hạo Vinh biết được cái gọi là “bộ mặt thật” ?
Đối phương làm tất cả những thứ đó là có ý gì?!
“Mày rốt cuộc là ai?” Lý Hạo Vinh quát lên, đồng thời ném mạnh ly rượu xuống đất.
Cùng lúc đó, người đàn ông Nhật Bản cạnh Sở U nhanh chóng phản ứng, lập tức móc súng ra từ thắt lưng, nhưng một khắc sau hắn ta liền phát hiện hắn ta không thể cử động được. Người đàn ông vẫn duy trì động tác móc súng, ừm, tay hắn đã ở chỗ báng súng rồi.
“Người bên ngoài sẽ không nghe được bất cứ cái gì.” Trên mặt Sở U vẫn là nụ cười đó, hắn nói. “Tao cho mày biết, cho dù chỗ này có xảy ra một vụ nổ tương đương TNT thì bên ngoài cũng không nghe thấy!"
"Yamashita, mày làm gì vậy?" Lý Hạo Vinh rống to, chỉ là người đàn ông Nhật Bản tên là Yamashita vẫn giữ nguyên động tác này.
Trong nháy mắt, nội tâm Lý Hạo Vinh chợt 'lộp bộp' một tiếng, hắn ta cuối cùng cũng nhận ra người đàn ông hắn đang đối mặt rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Điều này khiến trong lòng hắn ta tràn ngập sợ hãi, đồng thời lại cảm thấy vô lý!
“Vô dụng, dù mày có gọi rách cổ họng cũng không có ai nghe thấy đâu.” Sở U bắt đầu đi lại, từng bước tới gần Lý Hạo Vinh.
“Mày… Cái gì!!” Sắc mặt Lý Hạo Vinh trở nên méo mó và sợ hãi, ngay khi hắn ta nhìn thấy đối phương đến gần, cơ thể theo bản năng muốn lùi lại, nhưng thân thể của hắn ta giờ đây lại không thể cử động, như thể bị thứ gì đó hoàn toàn giam cầm. Sự bất ngờ, vô lý và sợ hãi ngay lập tức tràn ngập nội tâm của hắn ta.
Cũng vì vậy mà câu “cái gì” hắn ta thốt ra kia cao gấp mấy lần bình thường!
“Xuỵt!” Vươn ngón tay ra hiệu im lặng, nụ cười trên mặt Sở U khó mà diễn tả được… hình như là dữ tợn hoặc có lẽ là nụ cười quỷ dị?!
Lý Hạo Vinh cố gắng mở to mắt nhìn Sở U tới gần, trong mắt tràn đầy sợ hãi, đồng thời lúc này cũng có thể nhìn ra hắn ta đang không ngừng đổ mồ hôi lạnh, cơ thể yếu ớt run rẩy. Cái này nói lên Sở U giam cầm thân thể Lý Hạo Vinh cũng không phải là ‘hết sức’!
“Ha hả … mày biết tao là ai không?” Nụ cười của Sở U ở trong mắt Lý Hạo Vinh hoàn toàn chính là một ác ma!
Nhìn thấy đối phương sợ hãi lắc đầu, Sở U mới gật đầu. “Vậy mày chắc chắn đã từng nghe qua tên người này: Sở U!”
Sở U?!
Trong mắt Lý Hạo Vinh xuất hiện phản ứng khiến cho Sở U cảm thấy hài lòng, bởi vì đối phương thực sự nghe qua tên của hắn.
“Sở U? Sở U của tập đoàn Thiên Sở?” Lý Hạo Vinh cuối cùng cũng nhớ ra, chỉ là người này đối với hắn ta mà nói rất xa lạ, hai năm trước có một tin tức lớn nói cho hắn ta biết, một thiếu niên trở thành ông chủ của một tập đoàn hùng mạnh top 500!
“Không sai, chính là tao!”
“Mày, mày có dị năng rồi? Lý, Lý Hạo Vinh tao có quan hệ gì với mày chứ ?”
“Quan hệ? Vậy xin hỏi anh Lý Hạo Vinh đây kêu tôi đến là muốn làm gì? Hắc hắc hắc …”
Kinh khủng! Quá kinh khủng!
Nhìn nụ cười của Sở U, trong lòng Lý Hạo Vinh có cảm giác muốn chạy, tại sao mọi chuyện lại trở thành thế này?!
“Mày, mày rốt cuộc định làm gì? Tao căn bản không biết mày là ai.”
“Aaaaa!” một khắc sau, Lý Hạo Vinh phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Sở U túm tóc của đối phương, hung hăng kéo!
“Dám kêu người giết người đấu giá, Hạo Vinh, mày được lắm!!”
“Không không không, anh U, em sai rồi, em thực sự sai rồi! Anh muốn quyền lợi gì em đều cho anh! Em cũng không có cách nào, ông già nhà em bảo em nhất định phải mang người tiến hóa về nước!”
“Ông già nhà mày? Ông ta sắp thành người chết rồi!”
Nghe Sở U nói vậy, Lý Hạo Vinh giống như ngửi thấy mùi vị của cái chết, chỉ là hắn ta chưa thưởng thức xong, một lúc sau một tiếng kêu thảm thiết lại phát ra từ trong miệng hắn, chỉ là lần này so với lần trước to gấp mấy lần! Tiếng hét đó có chút dọa người.
“Rắc!”
Chỉ nghe một âm thanh khủng khiếp vang lên, cánh tay Lý Hạo Vinh liền biến dạng, thành một hình chữ Z khiến người ta rợn tóc gáy!
Nhìn nước mắt nước mũi Lý Hạo Vinh thi nhau chảy ra, miệng rên như sấm, trong lòng Sở U không chút rung động.
“Ông đây nói cho mày biết ông là ai, ông chính là người sẽ cho mày biết người giết mày!”
“Nói thật, mục tiêu thật sự của tao là ông nội mày! Tao muốn giết lão ta, mà mày là cháu lão, thực xin lỗi, tao cần một vật trên người mày dụ lão xuất hiện!”
“Tại sao! Tại sao!!” Lý Hạo Vinh vô cùng thê thảm gào thét, hắn ta còn không biết rõ nội tình thẳng thắn mà nói, hắn ta chỉ là một người ngoài cuộc.
“Tại sao?” Sở U cười gằn. “Còn nhớ rõ tin tức hai năm trước không, mày cho rằng chỉ là máy bay hỏng hóc sao? CMN! Các ngươi một người đều không chạy thoát đâu!!”
Nói xong, nội tâm Sở U khẽ động, sức mạnh ý nghĩ có mặt ở khắp nơi giống như con rối bị Sở U thao túng, bắt đầu di chuyển trên người Lý Hạo Vinh.
Sau đó, chỉ nghe tiếng xương gãy trên người hắn ta “Rắc rắc rắc … “
Tứ chi và lồng ngực hoàn toàn xiêu vẹo và lõm xuống, đột nhiên đau tới mức như vậy, loại đau khổ này con người không thể chịu đựng.
Thân thể Lý Hạo Vinh cho phép hắn ngất đi, nhưng hắn lại không thể …
Một mùi hôi thối phát ra từ trên người Lý Hạo Vinh, hắn mất không chế tiểu tiện …
Lúc này, Sở U hủy bỏ khống chế Lý Hạo Vinh bằng sức mạnh ý nghĩ.
Lý Hạo Vinh lập tức xụi lơ trên mặt đất, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết, âm thanh hơi khàn, cả người hắn ta co quắp lại.
Cũng vào lúc này, Sở U lấy một thứ từ trong ngực ra, là một cây … súng.
Hắn ngồi xổm xuống, nhìn khuôn mặt biến dạng hoàn toàn vì đau, Sở U giơ súng ra trước mặt Lý Hạo Vinh.
“Biết đây là cái gì chứ?”
“...”
“Tao nói mày biết, mày đã từng bị nó giết một lần!”