Càn Kình hít mạnh một hơi, giống như muốn nhét cả quyền khí vào lá phổi. Một trăm lẻ tám đấu khiếu, chỉ có năm mươi đấu khiếu hoàn thành đấu khí bạo phát, còn dư lại năm mươi tám đấu khiếu không kịp tăng, trong nháy mắt hoàn toàn phát ra Hàng Ma cửu chiến.
Nắm đấm lớn dần trong con ngươi. Trong phút chốc năm ngón tay bỗng nhiên mở ra, biến thành móng vuốt thật lớn tăng lên gần gấp đôi. Ngón tay lao về phía thiên linh của Càn Kình.
Đấu kỹ! Lực lượng Bạo Hùng Nộ Chưởng! Nghe đồn, ma thú kỹ đặc biệt là khi ma thú Bạo Hùng tức giận, có thể khiến móng vuốt lớn lên gấp đôi. Cho dù ngươi mặc áo giáp, bị một chưởng này đánh xuống, cũng sẽ đập nát áo giáp, chặt xương của ngươi.
Đối mặt với lực lượng Bạo Hùng Nộ Chưởng đánh xuống đầu, Càn Kình cũng không cần đấu kỹ gì. Phong Vân Kim Thân hộ thể, hắn giơ cánh tay lên cứng rắn va chạm. Hai đấu khí hung mãnh va chạm vào nhau. Ván gỗ dưới chân vỡ vụn. Bàn tay Càn Kình cảm thấy hơi nóng rát. Năm ngón tay mở ra chụp vào bàn tay đối thủ.
- Không tốt!
Chiến sĩ kia liền sợ hãi kêu lên một tiếng. Bàn tay lớn lên, nhanh chóng co lại. Đấu kỹ lại bị phá! Hai chân có chút hụt hẫng, nhìn bàn tay đang chộp tới. Nhất thời hắn nhớ tới cú ném qua vai cách đó không lâu! Đối thủ này không chỉ có đấu lực hung mãnh. Lực lượng biến thái này đủ khiến chiến sĩ béo nặng bốn trăm cân giống như món đồ chơi té tới té lui.
Sau một đòn Bạo Hùng Nộ Chưởng, hẳn là tới Bạo Hùng va chạm. Vào giờ phút này hoàn toàn không cách nào tiếp tục sử dụng được nữa. Toàn bộ tiết tấu tấn công đã bị đảo loạn.
Còn chưa hoàn toàn đứng vững, trong không khí truyền đến một áp lực cực lớn. Thân thể Càn Kình nhanh chóng tới gần. Trong mắt chiến sĩ lại lộ vẻ kinh ngạc quang mang. Đấu kỹ Nộ Liên! Đó chính là Nộ Liên mà tiểu cô nương đã giao đấu với Càn Kình lúc đầu sử dụng Nộ Liên!
Lúc trước, tiểu cô nương sử dụng, đơn thuần, tự nhiên. Nhưng khi tới tay Càn Kình lại nhanh như sấm chớp, đúng như giống như một đóa hoa sen bất chợt nở rộ!
Một bàn tay hoàn toàn mở ra ngay ở bụng dưới của hắn, chưởng ấn như hoa sen nở rộ, chân thực áp trên bụng hắn.
Đây không phải là đấu kỹ Nộ Liên! Càn Kình chỉ bắt chước vẻ bề ngoài, đấu khí phát ra vẫn bình thường!
Một ý niệm chợt lóe ra trong đầu của chiến sĩ kia. Bụng trúng một đòn nghiêm trọng, khiến hắn bay lên thật cao. Lực đạo cường đại chấn động khiến chiến phục phía sau lưng hắn tung bay. Hắn há miệng, không nhịn được một búng máu tươi phun ra.
Quyền cước của bốn chiến sĩ đồng thời đánh tới. Thân thể Càn Kình hơi co lại, phía sau lưng cong lên. Mắt hắn nhìn chằm chằm vào quyền cước bay tới.
Bịch bịch bịch!
Quyền cước giống như mưa xối xả đánh xuống. Càn Kình vận dụng Phong Vân Kim Thân đấu khí. Lực lượng quyền cước đấu khí vừa đánh nát Kim thân, còn chưa tiến vào thân thể, lại được Kim thân chữa trị ngăn cản ở bên ngoài.
Hồi khí? Trong hồ kỳ quái kia hai năm, nếu như hồi khí hơi chậm một chút, có thể sẽ bị chết bỏng hoặc chết lạnh! Nếu như lực lượng quyền cước không đủ nhanh, cho dù đánh nát Phong Vân Kim Thân, vẫn không cách nào tổn thương được Càn Kình!
Đau!
Bụng dưới của Càn Kình trúng Phá Địa Trảm của Hàng Ma cửu chiến, đau đớn truyền tới không kém hơn một quyền của Ni Lạp bị trọng thương lúc trước.
Đấu kỹ! Đây là uy lực đấu kỹ tiêu chuẩn cao! Chiến sĩ Hàng Ma cửu chiến, thậm chí có thể phát huy ra lực sát thương tương tương với Phục Ma nhất chiến.
Thứ này trong tay bọn họ đã có uy lực như vậy, nếu như đến trong tay ta?
Càn Kình híp mắt lại. Trong đôi mắt chợt lóe lên hàn quang. Thân thể nặng nề của hắn đánh về phía Phá Địa Trảm của đối thủ. Cánh tay hắn vung lên cao nắm lấy một chân vừa bay tới trước mặt, dùng thân thể người đó đập về phía một đối thủ khác.
Bịch bịch bịch!
Trong nháy mắt, trận hỗn chiến lập tức bạo phát, nhưng chỉ trong nháy mắt đã kết thúc. Càn Kình đứng tại chỗ, đưa tay xoa bụng dưới đang đau. Lực sát thương của Phá Địa Trảm xem ra còn mạnh hơn so với sự tưởng tượng của hắn. Mặc dù không bị tổn thương tới thân thể, nhưng bị đánh trúng quả thực rất rất đau. Còn có một chưởng của người kia, thậm chí có lực đạo bỏng rát! Đấu khí tạo thành đấu kỹ, không ngờ sinh ra sức nóng giống như bị bỏng!
Càn Kình nhíu mày, âm thầm tán thưởng. Nếu không phải lúc đầu ngâm mình ở trong hồ, quen với nhiệt độ cao, vừa này đột nhiên trúng một chưởng này, cho dù là chưởng va chạm vào chưởng, đấu mạch cũng có thể bị hơi nóng xâm nhập, dẫn đến uy lực đấu khí giảm đi trong nháy mắt. Đây là đấu kỹ có thuộc tính hiếm thấy? Không nghĩ tới thậm chí ngay cả cái này cũng có.
Sân luyện võ khôi phục lại sự yên tĩnh lúc ban đầu. Các chiến sĩ xung quanh há hốc mồm, mắt có điểm đờ đẫn nhìn cảnh tượng đang diễn ra.
Đều là chiến sĩ đồng cấp! Một đấu một có thể đánh thắng. Cho dù năng lực rất dũng mãnh, một chọi hai nếu như khổ chiến vẫn có thể đánh thắng. Vậy thì không cường đại như nhau. Nhưng một chọi ba? Một chọi bốn? Người này một chọi năm đánh xong, trên mặt ngoại trừ có chút đau đớn ra, hoàn toàn không có vẻ gì là mệt mỏi quá sức.
Đây thật là chiến sĩ đồng cấp đối chiến. mà không phải chiến sĩ với cảnh giới hoàn toàn khác nhau đối chiến sao?
Càn Kình thu hai tay lại, cảm nhận đấu khí trong cơ thể tuần hoàn, âm thầm tính toán năng lực phòng ngự của Phong Vân Kim Thân. Hiện tại xem ra Hàng Ma cửu chiến bình thường muốn hoàn toàn đột phá phòng ngự của Phong Vân Kim Thân là chuyện không thể làm được. Trừ phi giống như Thập đoàn trưởng, có vận tốc đấu khí quay vượt quá cửu chiến bình thường. Hơn nữa còn có đấu kỹ đặc biệt trợ giúp, mới có thể chân chính đột phá được Phong Vân Kim Thân.
Hoặc chính là bốn gã chiến sĩ Hàng Ma cửu chiến trở lên, đồng thời chiến kỹ ở trên người, mới có thể hoàn toàn phá được phòng ngự của Phong Vân Kim Thân.
- Hai năm ngâm mình trong hồ kỳ quái kia, thật sự không uổng phí.
Trên mặt Càn Kình lộ vẻ tươi cười. Cảm giác đau đớn trên người, dưới hiệu suất khôi phục sức khỏe cao của Phong Vân Kim Thân, đã nhanh chóng biến mất.
- Đấu kỹ hộ thân thực sự không tồi.
Ân Lạp Khắc khẽ gật đầu, ánh mắt lộ vẻ tán dương:
- Vừa nãy, nếu là một cuộc chiến sinh tử, cho dù ngươi không sử dụng đấu kỹ hộ thân, giết địch là chính, cũng có thể thủ thắng.
Càn Kình tiếp nhận ánh mắt tò mò của các chiến sĩ xung quanh. Hắn khẽ gật đầu một cái. Tuy rằng không có quá nhiều đấu kỹ có thể dùng đến quyền cước, nhưng trong tay hắn cầm Trảo Mã Đao, còn có đấu kỹ cơ sở học được trong thời gian ở trong học viện, cùng với kinh nghiệm sinh tử trong suốt hai năm sống tại sơn cốc Tứ Quý khi theo đuổi con đường khổ chiến, tìm ra phương thức chiến đấu, cùng với Vạn Ảnh, phi đao, Mười tám búa thăng phong cùng với Khôn đấu kỹ của Càn gia.
Cuộc chiến sinh tử và hai bên so đấu hoàn toàn khác nhau. Khi đó, hắn có thể hoàn toàn buông tay chân ra, không cần để ý tới bất kỳ hậu quả chiến đấu nào.
- Tốt, ngươi bây giờ đã hoàn thành một nửa lựa chọn.