Tốt, tốt, tốt!
Lôi Quang Nhật Nguyệt nhắm mắt lại hít sâu vài lần. Lôi Quang Nhật Nguyệt đã tính sai, nếu biết Càn Kình gia nhập Hồng Lưu Chiến Bảo, nếu biết vừa lúc Mộc Quy Vô Tâm ở đây thì gã quyết nhẫn nhịn chờ khi gã đi mới đến giải quyết vụ việc. Khi người đã chết thì Mộc Quy Vô Tâm chỉ có thể nhận bồi thường, xin lỗi, sẽ không nói được tiếng nào.
Bây giờ... Lôi Quang Nhật Nguyệt thấy gã rất bị động, nhưng nếu cứ rời khỏi La gia thì hôm sau nguyên Vĩnh Lưu thành đều biết Lôi gia sợ Hồng Lưu Chiến Bảo, nhi tử bị người đánh mà gã như con rùa rút đầu vào vỏ không dám chui ra.
- Nếu đã là vậy.
Lôi Quang Nhật Nguyệt lại mở mắt ra, bên trong không còn sát khí hay giận dữ mà chất chứa kiên quyết.
- Thế thì Lôi gia vì lấy lại công bằng nên có chỉ có một con đường để đi, tuyên chiến! Tuyên chiến với Hồng Lưu Chiến Bảo, chỉ cần Lôi gia không chết thì sẽ không ngừng!
Khai chiến! Càn Kình không ngờ gia chủ của Lôi gia có khí phách như vậy, lựa chọn khai chiến giữa các thế lực. Chuyện này nếu leo thang đến thế lực đấu tranh thì như gia tộc với gia tộc, chỉ cần không tạo phản, không chống đối Chân Sách hoàng triều thống trị thì pháp luật sẽ không xen vào. Đây cũng là Phục Long Chân Sách đại đế đặc biệt dặn dò, tuyệt đối không thể sửa điều luật quốc gia này.
Nội chiến có tiêu hao nhưng sẽ để lại tinh hoa, chính là tinh anh trong tinh anh. Dù là chiến tranh với Ma tộc hay thế lực tranh đấu với nhau đều là cách trút ra, càng không dễ ảnh hưởng đến hoàng quyền thống trị.
- Đánh thì đánh.
Lôi Địch tiến lên trước một bước, đấu binh Thiên Lô xoay chuyển trong tay.
- Nếu Hồng Lưu Chiến Bảo gặp chiến tranh liên quan đến sinh tử thì vừa lúc ta có cớ trở về chiến bảo.
Lôi Quang Nhật Nguyệt nghe tin này tim đập nhanh, biến sắc mặt thành màu xanh đen. Tên khốn Lôi Địch tham gia vào chiến tranh thì sẽ biến rắc rối to. Lôi Địch được gọi là có khả năng nhập thánh nhất trong Chiến Sĩ bình thường, bây giờ là Chiến Sĩ đẳng cấp đấu hồn rất gần với nhập thánh.
- Đánh đến cuối cùng hai bên đều chịu thiệt, khiến thế lực có cơ hội nổi lên khuếch trương vậy thì cần gì đánh?
Lôi Quang Nhật Nguyệt nghe thanh âm quen thuộc, sắc mặt âm trầm biến dễ xem hơn. Lôi Quang Nhật Nguyệt ngoái đầu nhìn con giá yêu quý duy nhất Lôi Nguyệt Nguyệt, lòng khẽ thở dài. Nếu nha đầu này là thân nam nhi thì tốt biết mấy. Hai mươi bốn tuổi chẳng những luyện thành thực lực Chiến Sĩ cường đại, càng khó được là năng lực đối xử sự vật hơn xa Lôi Uy.
Lôi Nguyệt Nguyệt mặc y phục Chiến Sĩ nữ tính khiến bầu ngực không to nhưng cao vút, đôi chân thon dài ẩn hiện dưới váy rất hấp dẫn, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt toát ra hấp dẫn tà dị.
- Phụ thân đại nhân, Mộc Quy Vô Tâm đại nhân, bất cứ chuyện gì đều có cách giải quyết, đâu cần nổi nóng như vậy?
Lôi Nguyệt Nguyệt mỉm cười nhìn thấy La Thanh Thanh thì ngây ra, hơi hiểu tại sao đệ đệ Lôi Uy bị người đánh.
Mộc Quy Vô Tâm khó chịu nhìn Lôi Nguyệt Nguyệt. Cô nương này không phải loại dựa vào bộ dạng xinh đẹp não rỗng, ngược lại cực kỳ trí tuệ, làm việc dứt khoát gọn gàng xen lẫn tà khí, bởi vậy được cái danh Tà Nguyệt Thiên Sứ. Người ta không hiểu thấu con bài chưa lật của Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt là cái gì, thậm chí có người đồn rằng nàng không đơn giản là Chiến Sĩ mà còn lén tu luyện ma pháp, rất có thể là năng lực đấu ma song tu.
Nhiều người có thể đấu ma song tu liền tuyên dương khắp nơi, ngược lại Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt chịu đựng không nói với bất cứ ai để làm vũ khí, đó là sự nhẫn nại như thế nào?
- Thật ra chuyện này nói thẳng là tiểu hài tử đánh nhau.
Lôi Nguyệt Nguyệt cười híp mắt đánh giá Càn Kình, nói:
- Nếu là hải tử của chúng ta làm sai thì nên do người cùng thế hệ đó giải quyết thì tốt rồi?
Lôi Quang Nhật Nguyệt nhẹ gật đầu, nói:
- Nữ nhi có đề nghị gì?
- Chuyện của đệ đệ ta dĩ nhiên là chuyện của tỷ tỷ ta đây. Đệ đệ bị đánh, ta là tỷ tỷ nên ra mặt đúng không?
Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt mỉm cười nhìn Mộc Quy Vô Tâm, nói:
- Như vậy đi, ta và Càn Kình quyết đấu công bình, chuyện này không cần gây lớn được không?
- Tốt!
Lôi Quang Nhật Nguyệt là người thứ nhất cao giọng đồng ý, lòng thầm đắc ý nữ nhi Lôi Nguyệt Nguyệt chẳng những bí mật hệ sức chiến đấu cá nhân còn có đấu khí rất kinh người. Hai mươi bốn tuổi tiến vào cảnh giới Chiến Sĩ Phục Ma, chém một hài tử chưa đến mười chín tuổi dễ như chơi, trừ phi hắn là Chiến Sĩ huyết mạch! Nhưng Lôi Uy đã nói Càn Kình tuyệt đối không phải Chiến Sĩ huyết mạch.
Mộc Quy Vô Tâm cười nhạt nói:
- Đúng là công bình. Lôi Nguyệt Nguyệt, ngươi bao nhiêu tuổi? Hai mươi bốn hay hai mươi lăm tuổi? Ngươi đánh nhau với Chiến Sĩ trẻ tuổi chưa đầy mười chín tuổi mà nói là công bình? Công bình thật! Ngươi có thể công bình hơn nữa không? Hay là để phụ thân của ngươi ra tay công bình đánh một trận với Càn Kình cho rồi.
- Nhưng ta là nữ nhân.
Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt không thèm để ý, cười nói:
- Càn Kình là nam nhân không dám nhận khiêu chiến của nữ nhân ta đây sao?
- Thật tình cờ, ta cũng là nữ nhân.
Cổ Nguyệt Gia Anh bình tĩnh như cũ bước đến bên cạnh Càn Kình, nói:
- Hay là hai chúng ta đánh đi?
Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt nhướng mày liễu nhìn Cổ Nguyệt Gia Anh, khóe mắt lộ e ngại, nói:
- Ngại quá, ngươi không thể đánh với ta. Ta cần giải quyết chuyện của người thân, ngươi là người ngoài cuộc.
- Đúng vậy. Nàng là người ngoài cuộc!
Lôi Quang Nhật Nguyệt vội cao giọng hòa cùng, khen ngợi nữ nhi của gã nhanh trí. Trước khi Lôi Địch rời khỏi Vĩnh Lưu thành không phải Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt chưa từng đánh nhau với Cổ Nguyệt Gia Anh, hai nữ Chiến Sĩ cùng là xuất sắc nhất, mỗi lần Cổ Nguyệt Gia Anh đều đánh Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt không bò dậy nổi.
Tuy rằng khi đó Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt chưa tu luyện ma pháp nhưng trong lòng nàng vẫn bản năng e ngại đấu với Cổ Nguyệt Gia Anh, là ám ảnh tâm lý từ nhiều năm trước Cổ Nguyệt Gia Anh ấn Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt xuống bùn.
Cổ Nguyệt Gia Anh bình tĩnh thốt ra một câu hù mọi người choáng váng:
- Ta là vị hôn thê của hắn.
Mộc Quy Vô Tâm trợn to mắt gấu ngơ ngác nhìn Lôi Địch mong chứng thực, đổi lấy gã cười đắc ý gật đầu.
Cha nó!
Mộc Quy Vô Tâm khinh thường liếc Lôi Địch. Ngươi ra tay nhanh thật, hèn chi cố gắng đề cử người với lão tử, thì ra ngươi định để nữ tế soán quyền!
Người Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt run lên, môi anh đào há to. Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt hiểu rõ nhất tính cách của Cổ Nguyệt Gia Anh, nàng chưa từng để nam nhân nào vào mắt. Lúc trước từng có một nam nhân khiến Cổ Nguyệt Gia Anh động tâm nhưng người đó vừa thành công thì đã vắn số, tại sao Càn Kình này...
Cổ tay Cổ Nguyệt Gia Anh rung lên, hai thanh loan đao bay khỏi tay áo chớp lóe tia sáng lạnh.
- Ngươi muốn đánh khi nào, đánh như thế nào?
Biểu tình Tà Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt cực kỳ khó xem.