Sất Trá Phong Vân

Chương 356: Đánh bạo cường giả đấu hồn

Lôi Quang Nhật Nguyệt như cục đá bay ra khỏi máy ném đá vọt hướng Càn Kình, năm ngón tay nổ bóc bóc trên không trung. Nguyên bàn tay Lôi Quang Nhật Nguyệt biến to gấp đôi, dường như muốn che cả bầu trời.

Bí kỹ của Lôi gia: Già Thiên Thủ!

Tốc độ của Lôi Quang Nhật Nguyệt nhanh hơn Càn Kình, lực lượng mạnh mẽ đẩy gã đến trước mặt Càn Kình ngay khi gã tuyên bố.

Càn Kình đối diện Già Thiên Thủ, cảm giác như con gà con trước bàn tay to, dù có tránh cỡ nào cũng không thoát khỏi. Nếu bị bắt trúng thì Càn Kình sẽ nát bấy.

Trong phút chốc các đấu kỹ từng học xoay nhanh trong đầu Càn Kình, dường như đang tổ hợp cái gì. Thân thể Càn Kình bản năng nhanh chóng ngưng tụ đấu khí.

Giây phút sinh tử!

Càn Kình bản năng ngưng tụ đấu khí, đôi tay hơi giơ lên. Tung Hoành Thiên Hạ Khôn đấu kỹ của Càn gia sắp phát ra, bên tai Càn Kình chợt vang tiếng rống như sấm.

Tiếng rống quen thuộc của Lôi Địch vang lên:

- Lôi Quang Nhật Nguyệt, bà nội ngươi, muốn chết hả!?

Nguyên diễn võ trường rung rinh trong sóng âm, ánh sáng đỏ xẹt qua người Càn Kình.

Lôi Địch đã đứng trước mặt Càn Kình, ánh sáng đỏ bao phủ toàn thân gã. Lôi Địch tung một đấm vào bàn tay của Lôi Quang Nhật Nguyệt. Lực lượng mạnh mẽ va chạm, mắt thường có thể thấy không khí diễn võ trường lắc lư.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Bàn tay Lôi Quang Nhật Nguyệt phát ra tiếng xương gãy. Cùng lúc đó, cánh tay, bả vai, thậm chí nguyên người Lôi Quang Nhật Nguyệt đều vang tiếng xương gãy.

- Ngươi...

Mắt Lôi Quang Nhật Nguyệt có tia khó tin, ngực gã chợt phát ra tiếng nổ tung.

Chết rồi! Gia chủ Lôi gia cường đại, Lôi Quang Nhật Nguyệt, cường giả gần như hoàn thành đấu hồn hoàn toàn cô đọng thế nhưng không thể ngăn một đấm của Lôi Địch.

Lý Đức Ước Khắc đứng bật dậy, ngơ ngác nhìn Lôi Địch. Coi như thực lực của Lôi Địch gần đến đỉnh nhập thánh thì chỉ có thể một đấm trọng thương Lôi Quang Nhật Nguyệt, đánh gã văng ra ngoài. Bây giờ Lôi Địch có thể đánh nát Lôi Quang Nhật Nguyệt thì chỉ có một loại khả năng.

Lôi Địch kiêu ngạo ngẩng đầu lên nói:

- Đúng vậy. Lý Đức Ước Khắc, ta nhập thánh!

Khóe mắt Lôi Địch lóe tia cảm kích nhìn Càn Kình. Nếu nói nhiều người cảm thấy nhập thánh tựa như thần thì Càn Kình chính là vị thần tạo ra thần.

- Đại thúc, ngươi không nên ra tay sớm như vậy.

Càn Kình vỗ vai Lôi Địch, nói:

- Mới nãy ta có tự tin đỡ một kích kia mà không chết.

- Vậy sao?

Vẻ mặt Lôi Địch từ kiêu ngạo biến thành lúng túng:

- Ta ra tay sớm?

- Đúng vậy.

Càn Kình thở dài thườn thượt:

- Mới rồi hắn tạo áp lực khiến ta trong khoảnh khắc hiểu ra nhiều đấu kỹ trước kia không nghĩ ra, có lẽ cứ tiếp tục thì ta sẽ đỡ được, cùng lắm là bị thương nặng, đổi lại được đến rất nhiều.

Sắc mặt của Lôi Địch càng lúng túng hơn, giơ tay gãi đầu.

Lôi Địch nói:

- Sao ngươi không nói sớm, ta không biết.

Lý Đức Ước Khắc cảm giác đang nằm mơ. Lôi Địch nhập thánh! Sau khi nhập thánh, Lôi Địch kiêu ngạo, mạnh mẽ giết chết gia chủ của Lôi gia vậy mà xin lỗi một thanh niên Chiến Sĩ? Cái... này là sao?

Nhập thánh!

Đây là lĩnh vực chỉ thuộc về Chiến Sĩ huyết mạch. Chỉ có Chiến Sĩ huyết mạch cường đại đến cảnh giới nhất định mới dung hợp đấu hồn bẩm sinh thuộc về mình với thân thể, hoàn thành nhập thánh, trở thành cường giả Thánh giai.

Mấy năm qua bao nhiêu Chiến Sĩ bình thường kỳ tài ngút trời muốn vượt qua ngưỡng cửa nhập thánh nhưng chưa ai thật sự bước vào.

Đấu hồn bá đạo nở rộ sau lưng Lôi Địch, hình thành đấu khí hùng hồn đặc biệt, dường như muốn hình thành một pháp tắc cực kỳ đặc biệt trong một khoảnh thiên địa nầy.

- Thế nhưng... Thế nhưng nhập thánh...

Lý Đức Ước Khắc ngồi bệch xuống ghế đá nhìn Lôi Địch chậm rãi bay lên. Chiến Sĩ khác với Ma Pháp Sư! Chỉ có nhập thánh mới thoát khỏi mặt đất trói buộc, tự do bay trên bầu trời.

Mộc Quy Vô Tâm trợn to mắt gấu, ngơ ngác nhìn Lôi Địch bềnh bồng giữa không trung, rõ ràng không sử dụng ma pháp bay gì.

- Không phải thật đi? Nhập... Lôi Địch... hắn... hắn nhập thánh!

Nhập thánh! Chiến Sĩ bình thường nhập thánh! Đôi tay Mộc Quy Vô Tâm nhéo mạnh đùi mình, đau thấu óc chứng minh gã không nằm mơ. Mộc Quy Vô Tâm nhìn chằm chằm Càn Kình ở bên cạnh Lôi Địch, phát hiện thanh niên này bình tĩnh như thấy gà mái già đẻ trứng, chẳng hề kinh ngạc hay rung động.

- Không đúng!

Lý Đức Ước Khắc đứng bật dậy, đôi tay bấu chặt lan can kim loại trước mặt.

Lý Đức Ước Khắc cao giọng quát:

- Ngươi không phải hoàn toàn nhập thánh, hiện tại ngươi chỉ là bán thánh. Hồn vực của ngươi không hoàn chỉnh! Ngươi... Ngươi mới nhập thánh? Sao ngươi làm được?

Đúng vậy. Vẻ mặt Mộc Quy Vô Tâm hưng phấn. Hồn vực của Lôi Địch chưa thật sự hình thành nên không nói gì đến pháp tắc Hồn vực. Bây giờ Lôi Địch chỉ có sức phá hạo mạnh mẽ sau khi nhập thánh, không tính là hoàn toàn nhập thánh.

Chỉ có hai loại tình huống giống thế này, một là kẹt ở trạng thái bán thánh, Chân Sách hoàng triều từng xảy ra tình huống này. Có Chiến Sĩ huyết mạch bởi vì tình huống đặc biệt bị kẹt ở trạng thái bán thánh, amĩ vẫn không thể hình thành pháp tắc Hồn vực cho mình, hoàn chỉnh nhập thánh.

Còn có một loại tình huống, chính là vừa mới nhập thánh! Chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng thánh hồn thì tất nhiên không thể hình thành pháp tắc Hồn vực hoàn chỉnh.

Lực lượng thánh hồn trên người Lôi Địch dào dạt sức sóng, loại hơi thở này không phải là hơi thở Chiến Sĩ huyết mạch già ôcĩ kẹt ở giai đoạn bán thánh mãi vẫn không thể đột phá. Rõ ràng là Lôi Địch vừa mới ngưng luyện ra đấu hồn thành thánh hồn.

Chiến Sĩ bình thường nhập thánh! Đây là sức hấp dẫn mà bất cứ Chiến Sĩ bình thường nào đều không thể cưỡng lại. Trước kia không ai có thể làm được, vô số người muốn hoàn thành nó.

Bây giờ, khi có người thật sự làm được thì hy vọng này phóng to vô hạn trong thế giới tinh thần của mọi người. Bọn họ đều hy vọng biết Lôi Địch làm sao thực hiện được.

- Ước Khắc thành chủ, hiện tại không phải lúc nói về chuyện này.

Lôi Địch chậm rãi đáp xuống đất, tay nhẹ vỗ vai Càn Kình:

- Phải chăng thành chủ nên bình phán cuộc quyết đấu vừa rồi?

Bình phán? Lý Đức Ước Khắc nghe vậy mới giật mình tỉnh lại. Vừa rồi Hồng Lưu Chiến Bảo quyết đấu với Lôi gia, nhân vật chính là Càn Kình tay vác Trảm Mã Đao.

Ánh mắt tràn ngập nghi ngờ của Lý Đức Ước Khắc lại nhìn chằm chằm vào Càn Kình. Thanh niên này chưa đến mười chín tuổi mà đấu khí đã cường đại như vậy. Phục Ma nhị chiến! Chỉ tính mặt Chiến Sĩ thậm chí cường đại hơn cả nhi tử Hồng Sắc Ước Khắc của Lý Đức Ước Khắc.

Thanh niên này từ đâu chui ra? Nếu có lực lượng huyết mạch đã thức tỉnh của Chiến Sĩ huyết mạch thì còn nói thông. Lý Đức Ước Khắc đánh giá kỹ Càn Kình, khóe mắt liên tục co giật. Sự đáng sợ nhất của thanh niên này không phải đấu khí mà là năng lực sức chiến đấu.

Lôi Nguyệt Nguyệt cũng là Phục Ma nhị chiến, hơn nữa nàng còn là đấu ma song tu, đã đột phá bình chướng tinh thần lực tam giai, có được tinh thần lực ngũ giai, sở hữu ma pháp quyển tục quý giá. Đối chiến cùng cấp, có thể nói không ai thắng được Lôi Nguyệt Nguyệt. Dù là Chiến Sĩ Phục Ma tam chiến cũng chưa chắc thắng được Lôi Nguyệt Nguyệt, đối diện Phục Ma tứ chiến cùng lắm là thua chứ không chết.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất