Sất Trá Phong Vân

Chương 358: Trái tim không bao giờ nhận thua (hạ)

Lý Đức Ước Khắc quay đầu nhìn nhi tử Hồng Sắc Ước Khắc của mình.

Lý Đức Ước Khắc vui mừng gật đầu, nói:

- Coi như ngươi còn có não. Hình như Càn Kình kia có quan hệ đặc biệt với La Thanh Thanh, nếu ngươi tùy tiện gây sự chọc giận Càn Kình quyết đấu với ngươi thì ngươi có nhận hay không?

Trong đầu Hồng Sắc Ước Khắc hiện ra hình ảnh Càn Kình vung đao sát phạt, đôi mắt hung dữ tràn ngập sát ý, bản năng run lên, lắc đầu nguầy nguậy. Nhận quyết đấu là chết, còn không nhận? Vậy sau này Tân Nhân Vương làm sao lăn lộn trong Vĩnh Lưu thành?

- Như quả, ta là nói nếu như...

Lý Đức Ước Khắc nhíu mày, khẽ thở dài:

- Nếu như Càn Kình có thể sống sót, có lẽ sau này hắn phát triển càng mạnh hơn Lôi Địch. Người như vậy nếu chúng ta không xung đột lợi ích lớn thì tốt nhất không cần đắc tội hắn.

- Vượt qua Lôi Địch?

Hồng Sắc Ước Khắc ngoái đầu nhìn cửa lớn Hồng Lưu Chiến Bảo, nhẹ lắc đầu. Con đường Chiến Sĩ trước giờ không dễ đi, bây giờ Càn Kình lộ hết mũi nhọn chưa chắc sau này sẽ vượt qua Lôi Địch.

Lý Đức Ước Khắc nhìn biểu tình của nhi tử Hồng Sắc Ước Khắc thì ngẩn ra.

Lý Đức Ước Khắc hỏi:

- Ngươi không tin sao?

Hồng Sắc Ước Khắc gật đầu, nói:

- Đúng vậy, phụ thân.

Hồng Sắc Ước Khắc cung kính nói:

- Ta còn nhớ cái ngày ta bắt đầu bước lên con đường Chiến Sĩ, có một đám đồng bạn đi cùng ta, trong số đó có nhiều người vượt xa ta nhưng sau này thì sao? Theo thời gian trôi qua, những người lúc trước vượt trên ta bây giờ bị ta bỏ lại phía sau.

- Phụ thân từng nói lúc nhỏ khi phụ thân còn đi học, rất nhiều đồng học có thành tích học tập tốt hơn phụ thân nhiều.

Hồng Sắc Ước Khắc cười nói:

- Nhưng sau này thì sao? Phụ thân tiến vào Chiến Tranh học viện cao đẳng hơn bọn họ, sau này phụ thân là thành chủ của Vĩnh Lưu thành. Còn các Chiến Sĩ cùng năm mạnh hơn phụ thân khi xưa bây giờ như thế nào?

Lý Đức Ước Khắc nở nụ cười vui mừng. Điều quan trọng nhất của Chiến Sĩ là có trái tim không bao giờ nhận thua. Hồng Sắc Ước Khắc chứng kiến Càn Kình cường đại nhưng không bị mất tinh thần mà tiếp tục trưởng thành.

- Nhi tử, Càn Kình khác với những người trước kia ta, ngươi từng gặp.

Lý Đức Ước Khắc chắp hai tay sau lưng chậm rãi đi tới.

- Ngươi thấy trong khi Càn Kình chiến đấu không chỉ có đôi mắt hung ác, bên trong toát ra một điều, đó là đã tín niệm nhận định mục tiêu tuyệt đối sẽ không dao động kiên định. Điều này rất đáng sợ. Lần này Hồng Lưu Chiến Bảo của Mộc Quy Vô Tâm đã nhặt được báu vật, không biết hiện tại trong lòng hắn vui đến cỡ nào.

- Vui gì? Suýt hù chết ta!

Mộc Quy Vô Tâm đấm vào ngực Lôi Địch, nói:

- Ngươi nhập thánh? Rốt cuộc làm sao được? Ngươi là Chiến Sĩ bình thường thứ nhấty nhập thánh! Còn ngươi nữa Càn Kình, mạnh đến mức này... Tà Nguyệt Thiên Sứ là đấu ma song tu...

- Ta làm sao nhập thánh?

Lôi Địch cười tủm tỉm nhìn bốn phía không có người ngoài, đưa mắt nhìn Càn Kình.

Lôi Địch nói:

- Tiểu tử này dùng hơn một tháng rèn ra hồn binh thuộc về chính ta, cho nên ta... nhập thánh.

Mộc Quy Vô Tâm vung nắm đấm khựng lại giữa chừng không trung, con mắt vốn trợn to nay suýt rớt ra ngoài. Bởi vì con ngươi trợn to nên trông như sắp rách khóe mắt, Mộc Quy Vô Tâm như tủngs ma pháp hóa thạch, ngơ ngác đứng ngây ra nhìn Càn Kình.

Lôi Địch thấy bộ dạng ngơ ngác của Mộc Quy Vô Tâm thì rất sướng. Đúng vậy, đúng thế, chính là vẻ mặt này! Lúc trước Lôi Địch thấy các loại biểu hiện của Càn Kình thì cũng giống y như Mộc Quy Vô Tâm hiện giờ. Đường đường là một trong tam kiệt Chiến Đường, thấy đủ thứ trường hợp vậy mà biểu hiện như chim non mớt nứt mắt.

Nay một trong tám thế lực Vĩnh Lưu thành, hội trưởng nghiệp đoàn Chiến Sĩ Hồng Lưu Chiến Bảo, dù thấy hoàng đế bệ hạ cũng không hề căng thẳng, dù vác chiến phủ đi chiến trường thần ma chém giết với Đại Ma Vương bệ hạ đương thời đều không nhíu mày chút nào, Mộc Quy Vô Tâm sớm trải qua vô số tình hình thế nhưng biểu hiện còn không bằng người mới.

Càn Kình nhìn phản ứng ngốc nghếch bị rung động của Mộc Quy Vô Tâm thì khẽ thở dài:

- May mắn, chỉ là may mắn.

May mắn? Mộc Quy Vô Tâm nghe Càn Kình khiêm tốn nói thật muốn bóp cổ hắn. Rèn hồn binh có vụ may mắn sao? Công Hội Thiết Tượng có một đống thợ rèn cực kỳ nhiệt tình với hỏa lò nhưng không thấy tên nào may mắn tạo ra một thanh hồn binh!

Mộc Quy Vô Tâm thầm lầu bầu vài giây sau đó đầu óc lóe tia sáng.

Mộc Quy Vô Tâm la lên:

- Lão tử giàu rồi!

Lôi Địch khinh thường liếc Mộc Quy Vô Tâm. Vị thủ lĩnh gấu này không lẽ mấy năm nay đầu tóc tiến hóa hướng con gấu sao? Bây giờ mới phản ứng lại, chậm đến không đành lòng nhìn.

Trước kia Mộc Quy Vô Tâm chỉ biết Càn Kình là Rèn tạo Đại Sư nhưng không ngờ hắn là Rèn tạo Đại Sư rèn ra hồn binh, cái này có phân biệt rõ ràng với Rèn tạo Đại Sư bình thường.

Hưng phấn qua đi, Mộc Quy Vô Tâm trở lại bộ dạng ngơ ngác ban đầu. Càn Kình đồng tình vị hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo này, ngại không dám nói với gã rằng hắn là Dược sư toàn hệ đỉnh giai. Nếu hù thủ lĩnh Hồng Lưu Chiến Bảo xảy ra chuyện gì thì thật là vô nhận đạo.

- Đi đi đi, chúng ta trước tiên đi ăn cơm. Các ngươi cũng nên chuẩn bị, lần này bế quan hơn một tháng, chắc Chiến Tranh cao đẳng học viện đã bắt đầu học rồi. Đi trường học quen chỗ trước là hơn.

Lôi Địch cười nói:

- Chiến Tranh cao đẳng học viện tích lũy nhiều năm qua, tuyệt đối không thể xem thường. Đó là nơi học tập cũng là nơi tham khảo, càng mở rộng tầm mắt hơn.

Càn Kình khiêm tốn gật đầu. Mấy ngày trước Càn Kình trò chuyện với Phần Đồ Cuồng Ca, càng hiểu rõ về Chiến Tranh cao đẳng học viện. Không phải Càn Kình cầm một cái Vô Tận thế giới tìm một chỗ không người vùi đầu khổ luyện là xong. Chỗ đó có thể cung cấp tài nguyên tốt hơn cho đệ tử Chiến Sĩ, ví dụ như dựa theo thành tích khác nhau mà được thưởng cho đấu thạch, đấu tinh, thậm chí tài liệu kim tiền.

Chiến Tranh cao đẳng học viện là căn cứ quan trọng nhất bồi dưỡng Chiến Sĩ cho Phần Đồ Cuồng Ca, đây làn ơi thành danh. Phần Đồ Cuồng Ca có hai chỗ để Chiến Sĩ dễ dàng nổi danh nhất.

Chiến trường nhân ma không ngừng chém giết, Chân Sách Tân Nhân Vương Đại Lôi Đài do các học viện cao đẳng hợp tác tổ chức. Chiến Sĩ nào vào Chiến Tranh cao đẳng học viện tiến tu, Ma Pháp Sư cũng có tư cách tham gia thịnh hội này. Dù ngươi đã tốt nghiệp Chiến Tranh cao đẳng học viện, chỉ cần chưa từng tham gia thịnh hội thì vẫn có thể báo danh.

Có nhiều Chiến Sĩ đã học xong chương trình Chiến Tranh cao đẳng học viện, trải qua một đoạn thời gian rèn luyện trong chiến trường nhân ma, sau đó tham gia Chân Sách Tân Nhân Vương Đại Lôi Đài ba năm một quý.

Đây là lôi đài xếp hạng học viện, cũng là võ đại cho Chiến Sĩ hoặc Ma Pháp Sư danh chấn thiên hạ. Không chỉ Tân Nhân Vương óc vinh diệu vô cùng vàp hần thưởng, tiến vào tốp mười hoặc năm mươi đều được thưởng khác nhau.

Thần binh, lợi khí, kim tiền, địa vị, danh dự! Trừ hoàng vị ra, muốn cái gì đều có cái đó.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất