Từng có nhóm điên nghiên cứu thần bí dược tề nêu đề tài trao đổi bộ phận thân thể, nhưng lập tức bị vô số đồng nghiệp trách mắng là điên.
Phần thân thể người bị lấy xuống là phế, sao có thể lắp vào thân thể người khác được? Càng đừng nói tới lấy một phần đặc biệt từ thân thể ma thú lắp vào thân mình Chiến Sĩ.
Đoạn Phong Bất Nhị vỗ đầu, chợt nhớ Càn Kình chẳng những là Dược sư mà còn nghiên cứu thần bí dược tề người ta cho rằng đồ điên mới đụng vào. Càn Kình lên tiếng đòi đổi mắt!
- Càn Kình, ngươi nói đùa hả?
Đoạn Phong Bất Nhị muốn nói nhẹ nhàng chút nhưng pahsdt hiện mình cười không nổi. Bỏ con mắt là chuyện đơn giản, tùy tiện tìm một người là có thể móc mắt người ta.
Muốn lắp lại là chuyện cực kỳ rắc rối. Thiết Khắc tuyệt đối tin tưởng Càn Kình, cả ngày muốn quay về ma tộc giết thái tử Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách đón công chúa Vưu Na Lạp. Uy lực Hủy Diệt Ma Nhãn thì ai cũng thấy, siêu mạnh.
Tùy theo thực lực tăng lên, số lần thức tỉnh lực lượng huyết mạch càng nhiều thì lực lượng Hủy Diệt Ma Nhãn sẽ tăng vèo vèo.
Đối với Thiết Khắc khát vọng lực lượng thì lời mời này hấp dẫn khó thể từ chối.
Quả nhiên!
Thiết Khắc thấy trong đôi mắt mệt mỏi vì bị thương của Thiết Khắc dấy lên hưng phấn, dục vọng, đó không đơn giản là muốn đánh cược mà là không chút do dự.
Tuy mọi người tin tưởng Càn Kình, nhưng nghe liền đồng ý chứ không hề đắn đo gì giống như Thiết Khắc thì Phần Đồ Cuồng Ca không tới mức đó. Mặc dù cuối cùng Phần Đồ Cuồng Ca sẽ tin tưởng, đồng ý đổi mắt nhưng không đồng ý ngay như Thiết Khắc.
- Cược, đến đây!
Phản ứng của Thiết Khắc làm Càn Kình giật nảy mình, đồng ý nhanh quá vậy?
- Chờ chút đi.
Càn Kình cười nói:
- Đổi mắt cũng cần chuẩn bị, không thể thiếu tài liệu, công cụ.
- Được rồi.
Thiết Khắc nhắm mắt lại, vì bị thương nặng nên cần nghỉ ngơi.
Càn Kình đạp trên cát dày, cảm nhận đấu khí sôi trào trong người và nhiệt lưu như có sinh mệnh từ từ trên trời giáng xuống, tâm tình phấn chấn.
- Đi, đi nhìn xem. Nếu chúng ta còn sống rời khỏi Cổ Hoang Sa Hải thì hai tháng sau, ta sẽ cho Chiến Sĩ huyết mạch huyết mạch mà Càn Chiến Huyền phái ra một bài học!
Sơn động đen ẩm ướt, gió ấm. Đoạn Phong Bất Nhị đốt lửa đi trước nhất.
Càn Kình quan sát vách tường bốn phía, tuy có nhiều cát bay vào nhưng số lượng rất ít.
Gió cát trong Cổ Hoang Sa Hải chưa bao giờ cố định một hướng, buổi sáng từ phía nam thổi tới, có lẽ buổi chiều cũng vậy, thế thì cửa hang nên bị cát lấp mới đúng, thế nhưng không có bao nhiêu hạt cát.
Rất nhanh đi đến cuối đường hầm. Có một cái ao lớn, hình tòn, bán kính ba, bốn thước, ánh lửa chiếu trên mặt nước nhẹ nhàng gợn sóng, dù trong sơn động tối đen vẫn tỏa ra ánh sáng xanh âm u.
- Nước này...
Càn Kình ngồi xổm xuống. Đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc căng thẳng.
Ngón trỏ Càn Kình chấm mặt nước gợn sóng đặt bên môi, nhấp thử.
Càn Kình nhíu mày nói:
- Hình như bên trong có vật chất đặc biệt gì nhưng không có độc.
Vật chất? Phần Đồ Cuồng Ca chấm nước nếm thử, cuối cùng múc nước lên uống, cảm nhận chất lỏng trôi qua cổ họng, nắm đấm đặt ở bụng tùy thời cảm giác không ổn sẽ đấm vào bụng ói nước ra.
Càn Kình cũng uống một hớp nước, cảm giác trừ hơi ngọt ra không có vấn đề gì khác.
- Ha ha ha ha ha ha! Xem ra không có độc.
Đoạn Phong Bất Nhị ngồi xuống, hai tay múc nước, cười nói:
- Trong Cổ Hoang Sa Hải này trừ ma thú, thời tiết là đáng sợ nhất ra, nguồn nước cũng là vấn đề lớn. Tuy trong đấu giới của Càn Kình có túi nước nhưng không mang theo bao nhiêu, vẫn là cái này... a...
Nước rót vào yết hầu Đoạn Phong Bất Nhị, khuôn mặt trắng chợt đỏ rực, hai tay bóp cổ, mặt lộ vẻ đau đớn.
Cái này... ?
Càn Kình ngẩn ra. Mọi người cùng uống nước đều không sao, tại sao Đoạn Phong Bất Nhị uống vào rồi...
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Từng luồng lực lượng trướng từ trong ra ngoài người Đoạn Phong Bất Nhị, đấu khí như hòn đá rơi xuống nước tạo sóng gợn, không ngừng khuếch tán lăn tăn.
Đây là... Càn Kình ngơ ngác nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, không thể tin điều trông thấy và cảm giác được. Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà uống một ngụm nước thế mà... Thế mà sắp thức tỉnh lực lượng huyết mạch lần hai!
Đúng vậy, đây là điềm báo tự nhiên thức tỉnh lực lượng huyết mạch. Trước đó tại cửa lớn Càn gia, Càn Kình thấy có người tự nhiên thức tỉnh, suýt chút nữa là thức tỉnh thành công. Càn Kình không ngờ Đoạn Phong Bất Nhị trước mắt hắn cũng sắp thức tỉnh.
Chỉ một hớp nước? Càn Kình nhìn nguồn nước bên cạnh, nếu thật sự nước này là nguyên nhân thì lát nữa cũng phải để Thiết Khắc uống một hớp, thức tỉnh lực lượng huyết mạch là điều chỉnh lại thân thể với quy mô lớn.
Đồn rằng từng có Chiến Sĩ huyết mạch bị thương thân thể trong lúc chiến đấu, khi sắp thua thì thức tỉnh lực lượng huyết mạch mới, thân thể bị thương nặng cực kỳ nhanh lành lặn, dựa vào sức bật vừa thức tỉnh giết chết đối thủ.
- Đè xuống... đè xuống cho ta!
Đoạn Phong Bất Nhị lăn trên mặt đất cuộn mình thành con tôm, không ngừng mấp máy, miệng lầm bầm:
- Ta không muốn thức tỉnh vào lúc này, ta không muốn có được lực lượng từ may mắn! Ta muốn tự sắp xếp đặc kỹ huyết mạch Cửu Đầu Xà của ta, độc! Năng lực mới của ta nhất định phải là độc! Mặc kệ là nọc độc rắn hay bò cạp hoặc là độc khác, độc gì cũng được!
Sau đợt trùng kích sắp thức tỉnh lực lượng ngắn ngủi lại bị Đoạn Phong Bất Nhị đè nén, khuôn mặt trắng xanh ướt đẫm mồ hôi.
Bất cứ Chiến Sĩ huyết mạch nào nếu đến giai đoạn thức tỉnh có thể đè ép lại, tự mình khống chế để lần sau tự chủ thời gian thức tỉnh lực lượng.
Cửa đã mở nhưng bị người tự tay đón, người biết cách đóng cửa muốn lại mở ra thì rất đơn giản.
- Ha ha ha ha ha ha! Suýt chút nữa...
Đoạn Phong Bất Nhị lau mồ hôi trán:
- Suýt chút nữa là có vấn đề rồi.
Càn Kình khó hiểu nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, hỏi:
- Tại sao muốn có độc?
- Khi gặp phải những đối thủ không thể đánh bại ta trong chớp mắt.
Đoạn Phong Bất Nhị cười nói:
- Vậy là ta chỉ cần cho hắn chút độc rồi kéo dài thời gian chiến đấu, ai sẽ là người thắng?
Càn Kình không biết nên nói cái gì trước suy nghĩ chiến đấu của Đoạn Phong Bất Nhị, hoàn toàn là cách nghĩ khác nhau. Càn Kình ở trong Vô Tận thế giới, Tứ Quý sơn cốc thời gian dài, thói quen dũng mãnh tinh tiến, quyết không thụt lùi, nhanh chóng, dứt khoát, rõ ràng. Cách chiến đấu nếu một kích giết đối thủ thì sẽ không kéo dài đến chiêu thứ hai.
Độc?
Càn Kình trầm ngâm nói:
- Có hai loại độc khá hợp với ngươi, một là ma hạch của Sa Hạt vương vừa nãy, còn có Nguyệt Ma Hoa Chu.
- Nguyệt Ma Hoa Chu? Đó là thứ tốt!
Mắt Đoạn Phong Bất Nhị sáng rỡ còn hơn cả lửa cháy.
- Càn Kình, ngươi có ma hạch của ma thú mạnh như Nguyệt Ma Hoa Chu sao? Cái này thật là...
- Nằm mơ đi.
Càn Kình lắc đầu, nói:
- Ta chỉ biết chỗ nào có Nguyệt Ma Hoa Chu.
- Cái này... vậy thì để cân nhắc xem.
Đoạn Phong Bất Nhị nghiêm túc tay chống cằm.