Lâm A Mỗ ngược lại thấy tiếp xúc như vậy thoải mái hơn, thầm cảm thán vị gia chủ này không uổng được gọi là anh chủ hiếm có trong gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà, phong cách làm việc đánh sâu vào lòng người.
- Gia chủ đại nhân.
Lâm A Mỗ đứng dậy, hơi cúi đầu.
- Càn Kình chỉ dặn ta kêu đi hỏi Bàn Mộng Vân.
Bàn Mộng Vân? Bàn Hoành Cơ đưa mắt nhìn bốn Chiến Sĩ trẻ tuổi mới thức tỉnh lực lượng huyết mạch.
- Trong bốn ngươi có ai tên Bàn Mộng Vân?
- Gia chủ.
Bàn Mộng Vân bước ra khỏi hàng, tay đặt lên ngực vị trí trái tim, cảm nhận ánh mắt Bàn Hoành Cơ đánh giá, có cảm giác bị người nhìn xuyên qua lớp vải.
Bàn Hoành Cơ nhìn chằm chằm Bàn Mộng Vân vài giây, từ từ gật đầu, chân mày rậm đâm xéo vào tóc nhướng lên, khóe môi nhếch cao:
- Càn Kình này thú vị, biết đề cử nhân tài với ta.
Bàn Mộng Vân ngây người, Càn Kình đề cử? Khi nào?
- Ta đã nghe chuyện của ngươi.
Ngón tay Bàn Hoành Cơ nhẹ gõ tay vịn ghế.
- Lúc thấy Càn Kình chắc ngươi có cảm giác đặc biệt nên không biểu hiện ra kiêu ngạo với hắn đúng không?
Bàn Mộng Vân nhẹ gật đầu, thầm nghi ngờ không lẽ lúc đó gia chủ ở bên cạnh? Nhưng dù Bàn Hoành Cơ có mặt tại đó thì sao biết trong lòng Bàn Mộng Vân nghĩ gì?
- Ngươi rất có ánh mắt.
Bàn Hoành Cơ mỉm cười nói:
- Càn Kình, đệ tử gia tộc huyết mạch Tinh Linh Vương Càn châu, ba năm trước thất bại thức tỉnh huyết mạch Tinh Linh Vương, tự tiện rời khỏi gia tộc, mất tích ba năm. Gần đây đột nhiên xuất hiện tại Càn châu, đánh nhau trước cửa Càn gia, liên tục đánh bại ba đệ tử mở ra huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia. Trong đó Càn Vô Thanh mở chiến thân huyết mạch Tinh Linh Vương, dùng lực lượng Phục Ma thất chiến vẫn không địch lại Càn Kình không mở lực lượng huyết mạch.
- Cái gì?
Lâm A Mỗ, Bàn Mộng Vân, Bàn Hoành Khánh, ba Chiến Sĩ trẻ tuổi khác hét thất thanh.
Càn Vô Thanh biến thân huyết mạch Tinh Linh Vương Phục Ma thất chiến vậy mà thua Càn Kình? Bàn Hoành Khánh nghi ngờ lỗ tai của mình bị gì. Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương! Tuy trước khi mở ra lực lượng huyết mạch chung cực thì Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương không mạnh hơn Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà bao nhiêu, nhưng dù gì cũng là huyết mạch vô địch gần như thần hóa trong Chân Sách hoàng triều.
Thua một Chiến Sĩ bình thường cùng tuổi? Bàn Hoành Khánh lắc đầu nguầy nguậy, không thể nào! Tuyệt đối không thể! Nhưng lời do gia chủ nói thì không phải là giả.
- Cùng ngày, Càn Kình vào Cổ Hoang Sa Hải, mất tích.
Bàn Hoành Cơ nhìn người xung quanh, chậm rãi nói:
- Hôm nay hắn lại xuất hiện trong Vô Hạn thành của ta.
Bàn Hoành Khánh gần như tuyệt vọng. Bàn Hoành Khánh không thể nghĩ ra một Chiến Sĩ bình thường lại có lý lịch thần kỳ như vậy, đặc biệt là xuất thân từ Càn gia, đánh Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia, đối với Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thì rất vui thấy Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương của Càn gia xấu mặt.
- Đoạn Phong Bất Nhị, Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà vẫn không chịu gia nhập gia tộc.
Bàn Hoành Cơ nhìn Bàn Hoành Khánh như nhìn người chết:
- Từ sau khi gặp Càn Kình luôn đi theo người này, hai người trở thành bằng hữu.
Bàn Hoành Khánh hoàn toàn tuyệt vọng. Đoạn Phong Bất Nhị! Không ngờ Đoạn Phong Bất Nhị đi chung với Càn Kình! Nhiều người trong gia tộc không biết Đoạn Phong Bất Nhị là ai, chỉ biết Đoạn Phong Bất Nhị tự nhiên thức tỉnh lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà nhưng không ai biết khi Đoạn Phong Bất Nhị tự nhiên thức tỉnh lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà thì có dị dượng gì xuất hiện.
Cửu ảnh đều hiện! Bàn Hoành Khánh đưa ánh mắt van xin gần như tuyệt vọng nhìn Bàn Hoành Huyền, bây giờ chỉ có nhị ca mới cứu được gã.
- Nhìn ta? Ngươi còn có mặt mũi nhìn ta?
Bàn Hoành Huyền lạnh băng nói:
- Đại ca ngồi ở đây, ngươi nên hiểu rõ người ta không biết Đoạn Phong Bất Nhị nhưng ngươi phải rõ ràng chứ! Cửu ảnh đều hiện trong gia tộc khi thức tỉnh lực lượng huyết mạch xuất hiện dị tượng này thì cuối cùng đều đến thức tỉnh thiên cực!
Mặt Bàn Hoành Khánh xám xịt. Đúng vậy, đại ca Bàn Hoành Cơ lúc thức tỉnh lực lượng huyết mạch nhất giai thì sau lưng cũng xuất hiện ảo ảnh Cửu Đầu Xà màu đen, chín cái đầu rắn hiện rõ.
Mộ Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà thức tỉnh lực lượng không có nhiều giá trị, một người khi thức tỉnh lực lượng có ảo ảnh Cửu Đầu Xà thì khác hẳn, đó là Chiến Sĩ có tiềm lực thức tỉnh thiên cực.
Chính vì Đoạn Phong Bất Nhị từng có cửu ảnh đều hiện trong chớp mắt nên gia tộc mới phái ra nhân viên đi Đoạn Phong gia tộc, yêu cầu Đoạn Phong Bất Nhị quay về gia tộc nhưng bị hắn từ chối.
Chiến Sĩ cửu ảnh đều hiện này nếu đọc ghi chép lịch sử gia tộc sẽ phát hiện ngay bọn họ có đặc điểm chung.
Ngạo, kiêu ngạo khắc sâu trong xương và linh hồn của bọn họ, ít người được họ xem là bằng hữu, thậm chí có người suốt đời không có bằng hữu.
Bàn gia từng nghiêm túc nghiên cứu Đoạn Phong Bất Nhị, một thanh niên có thể từ chối gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà thì có lẽ là kẻ kiêu ngạo nhất trong lịch sử gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà. Có lẽ suốt đời loại người này không có bằng hữu.
Nhưng cố tình bây giờ Đoạn Phong Bất Nhị có bằng hữu.
Bàn Hoành Khánh xụi lơ dưới đất. Bàn gia chưa từng thật sự từ bỏ Đoạn Phong Bất Nhị, chẳng qua muốn khiến gã rèn luyện bên ngoài rồi sau này đàm phán cho gã đủ thứ tốt, dẫn gã về gia tộc.
Phương châm này khi sử dụng người bên cạnh Đoạn Phong Bất Nhị thì chuyển sang lôi kéo. Bàn Hoành Khánh hoàn toàn tuyệt vọng. Đừng nói là Càn Kình có năng lực khiến huyết mạch Tinh Linh Vương thức tỉnh thất bại lại lần nữa thức tỉnh, cho dù hắn bán thịt bên đường, chỉ cần hắn là bằng hữu của Đoạn Phong Bất Nhị thì Bàn gia sẽ thân thiện với hắn, bây giờ...
Bàn Hoành Khánh đã hiểu cách xử lý cao cao tại thượng thường ngày vô tình đắc tội một quái thai không thể đắc tội.
- Vân Mông.
Bàn Hoành Cơ lại tập trung chú ý vào Bàn Mộng Vân:
- Bây giờ ngươi đã biết Càn Kình quan trọng với Bàn gia chúng ta bao nhiêu rồi đi?
Bàn Mộng Vân đần độn gật gù, vốn tưởng Càn Kình dùng năng lực đặc biệt mở ra lực lượng huyết mạch hấp dẫn gia chủ chú ý, không ngờ sau lưng còn có ẩn dụ sâu như vậy.
- Gia chủ đại nhân.
Bàn Mộng Vân lấy lại tinh thần, vội nói:
- Khi Càn Kình đi từng nói Bàn Mộng Chí thủ thành biết chỗ hắn ở.
- Bàn Mộng Chí?
Khuôn mặt thô kệch của Bàn Hoành Cơ lại nở nụ cười nghiền ngẫm:
- Tiểu bằng hữu này thú vị thật, muốn dùng thủ đoạn đề cử nhân viên chứng minh ánh mắt đặc biệt của hắn với ta? Tốt. Mộng Vận, ngươi kêu Bàn Mộng Chí đến đây.
Lâm A Mỗ nhìn tất cả chuyện xảy ra, lén nhéo mình. Những chuyện này đều là thật sự. Vốn tưởng rằng Càn Kình chỉ là có chút thế lực sau lưng, không ngờ hắn là một tiểu quái vật.
Bàn Mộng Chí thở hổn hển đứng trong đại sảnh, không thể tin có ngày gã đứng trong này.
Bàn Mộng Chí nhìn gia chủ ngồi trên đài cao, nói:
- Gia chủ đại nhân, đúng là có mấy người nói nếu người Bàn gia tìm bọn họ thì nói là họ nghỉ trong khách sạn tốt nhất tại Vô Hạn thành.