- Ai dà, Quân Vô Đạo thật rảnh rang.
Hai tay hiệu trưởng Y Sa khoanh trước ngực, cùi nhỏ nhẹ đụng cánh tay Càn Kình, nói:
- Ngươi thật có mặt mũi, Quân Vô Đạo là một người kiêu ngạo, người ta sùng bái Chiến Sĩ huyết mạch còn hắn coi Thiết Khắc không ra gì. Quân Vô Đạo có thế lực như ngày nay hoàn toàn là dựa vào chính mình cố gắng từng chút một.
Không tôn sùng Chiến Sĩ huyết mạch, xem Chiến Sĩ huyết mạch không ra gì? Càn Kình mở thiệp ra, mặt trên viết đơn giản thời gian, địa điểm dự tiệc, không viết gì khác.
Mấy chữ ngắn ngủi lại toát ra bá khí cuồn cuộn ập vào mặt, hiển nhiên Quân Vô Đạo không phải loại thô lỗ chỉ biết vác dao chém lung tung.
Hiệu trưởng Y Sa rút thiệp mời từ tay Càn Kình ra, ngón tay búng thiệp kêu bóc bóc.
Hiệu trưởng Y Sa nói:
- Chữ viết rất đẹp, hơn nhiều lão sư trong học viện chúng ta. Trở về hỏi đại đương gia của các ngươi có hứng thú đến học viện của ta dạy học không? Ta nói thật, không phải đùa. Được rồi, ngươi có việc thì đi làm đi bên tacòn có việc.
Càn Kình phát hiện từ sau khi trở về Vĩnh Lưu thành, đi đến đâu cũng gặp chuyện. Chuyện xảy ra từ ba tháng trước hay thậm chí lâu hơn nữa theo Càn Kình trở về từng cái nhảy ra, khác hẳn với trạng thái sinh hoạt trong Cổ Hoang Sa Hải.
Cổ Hoang Sa Hải khô ráo, nguy hiểm nhưng không thể không nói nó đơn giản hơn Vĩnh Lưu thành nhiều. Lòng người mới là phức tạp nhất.
Tại Cổ Hoang Sa Hải chỉ cần chú ý thời tiết, vị trí, ma thú tùy thời xông ra từ cát vàng một kích trí mạng thì nơi đó có chút giống đất lành.
Tuy Vĩnh Lưu thành không có ma thú tùy thời lao ra đoạt mạng nhưng sự việc phức tạp hơn Cổ Hoang Sa Hải. Lôi gia, Công Hội Thiết Tượng, Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp của Ái Bích Giai, các chuyện chợt xuất hiện vào lúc Càn Kình không ngờ nhất.
Lần này hiệu trưởng đại nhân sớm xuất hiện đuổi đám thế lực xã hội đen Quân Vô Đạo đi cũng nói là có sự việc, là chuyện gì?
Càn Kình nghi hoặc nhìn hiệu trưởng mỹ nữ thân hình chuẩn, váy ngắn bao bọc đùi trắng nõn hấp dẫn đặc biệt chói mắt, quyến rũ.
- Tiểu tử, nhìn đi đâu?
Hiệu trưởng Y Sa làm bộ muốn đá. Càn Kình ngẩng đầu cười lúng túng. Càn Kình không phải người háo sắc nhưng mỹ sắc trước mặt sẽ bản năng muốn nhìn.
- Hiệu trưởng đại nhân.
Càn Kình thu lại ánh mắt nhìn chân hiệu trưởng Y Sa, nói:
- Người ăn mặc như vậy nếu giơ cao chân thì sẽ...
Hiệu trưởng Y Sa làm bộ muốn giơ cao chân:
- Ngươi nghĩ rằng ta không dám? Một cước đá choáng ngươi, để xem hai chúng ta ai chịu thiệt.
Càn Kình vội làm động tác phòng ngự. Tuy hiệu trưởng đại nhân làm bộ như đang đùa nhưng lỡ nàng máu nóng dồn não thì Càn Kình sẽ chịu thiệt. Mỹ nữ thì trong ành Càn Kình đã có hai người, cần gì vì một cái nhìn bị người ta đá, thế này chẳng phải là muốn ăn đập sao?
- Coi như ngươi biết điều, tha cho ngươi một lần.
Hiệu trưởng Y Sa thu lại chân dài sắp giơ lên, bày ra dáng người chữ S xinh đẹp.
- Tìm ngươi là tối hôm nay học viện sẽ tổ chức một bữa vũ hội.
Vũ hội? Càn Kình nhướng mày. Trước kia Càn Kình có nghe nói cao đẳng Chiến Sĩ học viện sẽ định kỳ hoặc bất ngờ, bởi vì các loại nguyên nhân tổ chức một ít vũ hội, loại tình huống này sẽ không có trong sơ cấp ma pháp và Chiến Sĩ học viện ở Áo Khắc Lan.
- A!
Càn Kình gật gù. Tại Càn gia Càn Kình có đọc nhiều sách, học được nhiều thứ. Khiêu vũ thì Càn Kình chỉ biết thảo váy vũ, là lúc nhỏ cùng Hải Thanh Nhi nhảy bên đống lửa ban đêm hồi nhỏ.
Vũ hội chính thức trong học viện thì... Càn Kình ắc đầu, thật là một nơi không thích hợp cho hắn. Càn Kình không biết bước nhảy gì, có đi thì đành làm nền. Hiệu trưởng đặc biệt chạy tới nói chuyện này...
- A? Ngươi chỉ biết a thôi sao?
Hiệu trưởng Y Sa nhìn Càn Kình như thấy vong linh, nói:
- A rồi thôi?
Càn Kình nghi hoặc nhìn hiệu trưởng Y Sa, nếu không thì kêu hắn làm gì?
- Ngươi có biết tại sao sẽ tổ chức vũ hội không?
Hiệu trưởng Y Sa lắc đầu nhìn Càn Kình, khẽ thở dài:
- Xem ra ngươi thật sự không biết.
Càn Kình nhún vai. Lúc trước ở Càn gia Càn Kình đọc nhiều sách nhưng toàn là bút ký cuộc đời cường giả, trong đó đa số ghi chép ai cường đại cỡ nào, đấu kỹ thành danh là cái gì, quá trình chiến đấu ra sao, không hề ghi đến vũ hội gì đó thì làm sao Càn Kình hiểu biết về nó?
- Vũ hội là gì cũng không biết thì có còn là đệ tử của Chiến Tranh Chinh Phạt học viện không?
Hiệu trưởng Y Sa nghe giọng nói quái dị cao chót vót chất chứa kiêu ngạo, địch ý thì khẽ thở dài, này thanh âm thật là đáng ghét rồi lại quen thuộc.
Hôm nay Ái Bích Giai mặc trường bào ma pháp màu vàng nhạt, sau lưng vẫn là bốn đệ tử Ma Pháp Sư hỗ trợ theo đuôi, vẻ mặt không còn nét sợ hãi ngày hôm qua.
Càn Kình đánh giá Ái Bích Giai làm biểu tình khiêu khích, hít sâu. Nữ nhi của phó hội trưởng Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp chẳng lẽ không biết chữ chết viết như thế nào?
- Thứ nhà quê đến từ Áo Khắc Lan như ngươi hãy nghe ta nói sự thật về vũ hội đây.
Ái Bích Giai vung ma pháp trượng tựa như chỉ điểm giang sơn nói:
- Vũ hội chẳng qua là hoạt động xã giao bình thường của cao cấp Chiến ranh học viện, dù sao những đệ tử cao cấp chúng ta mai sau sẽ thành đại nhân vật.
Đại nhân vật? Càn Kình bĩu môi. Nếu đại nhân vật mà giống Ái Bích Giai thì không biết Chân Sách hoàng triều bị ma tộc tiêu diệt bao nhiêu lần. Tuy Càn Kình và Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đối địch nhau nhưng hắn không thể không thừa nhận ma nữ kia phản ứng nhanh, đủ thông minh, thực lực cường đại. Ái Bích Giai mà so với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là hồn binh, Ái Bích Giai cùng lắm là sắt vụn trong sắt vụn.
- Đại nhân vật cần có hỗ trợ.
Ái Bích Giai kiêu ngạo ngẩng đầu nói:
- Vũ hội là nơi những đại nhân vật tương lai như chúng ta bày ra sức hấp dẫn, khí phách, trí tuệ, thực lực hấp dẫn hỗ trợ gia nhập.
Càn Kình gật gù hiểu ra. Cao đẳng Chiến Tranh học viện suy xét toàn diện, mọi người giao tiếp có hạn, dù muốn tìm đến một thế lực tự mình đề cử cũng khó.
Vũ hội như vậy đúng là trường hợp tốt nhất. Tâm tình mọi người thả lỏng nhất, nói chuyện với nhau dễ dàng hơn, muốn tìm người cũng dễ.
- Nhưng ngươi thì e là... Ha ha ha ha ha ha!
Ái Bích Giai cười khinh thường, liên tục lắc đầu, nói:
- E là rất khó được đại thế lực chiêu lãm, làm hỗ trợ nho nhỏ thì được.
Càn Kình lười nói chuyện với Ái Bích Giai. Từ sau khi bị Càn Kình ném vào vũng bùn hai lần thì Ái Bích Giai như chó điên chạy theo táp hắn.
Ái Bích Giai phát hiện Càn Kình không để ý tới nàng, ánh mắt hờ hững kia xem nàng là không khí. Ái Bích Giai đường đường là nữ nhi của phó hội trưởng Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp vậy mà bị loại Chiến Sĩ không biết chui từ đâu ra phớt lờ.