Có lẽ Chiến Sĩ đến từ sáu gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch chung cực có thể lợi dụng đấu kỹ thánh giai đỉnh giai trong gia tộc trốn thoát nhưng quyết không thể đánh thắng Đa Lạp Tháp được.
Người lùn như vậy thế mà thua, thua một Chiến Sĩ Tru Ma cửu chiến Càn Kình chỉ có đấu tâm đỉnh giai, hắn thậm chí không phải là Chiến Sĩ Diệt Ma.
Thua? Thân thể cao to của Đa Lạp Tháp như bong bóng xì hơi từ hơn hai thước rút trở về một thước ban đầu, đôi mắt ốc bưu ngơ ngác nhìn Phong Bạo chi chuy rơi dưới đất.
Một trận chiến này Đa Lạp Tháp không chỉ thua về đấu kỹ mà thua cả vũ khí. Ma pháp trên Phong Bạo chi chuy chưa kịp phát động đã bị Trảm Mã Đao chém nát.
Không chỉ là chém nát còn sửa chữa. Đa Lạp Tháp cảm giác gã vẫn phát động ma pháp trên Phong Bạo chi chuy, nhưng trước kia ma pháp sẽ bay theo đấu kỹ lần này thì không, ngược lại dọc theo chiến chùy nhập vào người gã.
Ma pháp vẫn là ma pháp cũ, chẳng qua quỹ đạo và hướng bắn khác hẳn. Ma pháp choáng trong tình huống Đa Lạp Tháp không hề đề phòng dánh vào người gã, tạo thành chóng mặt. Chỉ một giây nhưng đủ quyết định kết quả cuối cùng thắng bại, sinh tử. Đa Lạp Tháp thua!
Là trùng hợp hay . . . Đa Lạp Tháp chậm rãi ngẩng đầu lên, quên trên cổ còn gác Trảm Mã Đao có thể tùy thời lấy mnạg gã. Đao phong dữ tợn để lại vết máu cạn trên cần cổ thô, Đa Lạp Tháp không thấy đau đớn, trân trân nhìn Càn Kình, trong đầu đầy ngập phỏng đoán.
Nếu chỉ là trùng hợp thì không sao, nhưng . . . Nếu là phải trùng hợp . . . Khủng bố! Đa Lạp Tháp chỉ tìm được từ khủng bố hình dung thanh niên trước mắt.
Minh Văn Sư? Một Minh Văn Sư trẻ tuổi đủ khủng bố làm người ta mất ngủ, Minh Văn Sư trẻ cách mấy cũng khoảng ba mươi mấy tuổi, tại sao trông thanh niên này chỉ chừng hai mươi?
Là Minh Văn Sư đủ khiến rung động, nếu có thể trong chiến đấu lợi dụng Trảm Mã Đao nhìn như dao mổ trông giết gà khắc tỉ mỉ, dưới tình huống tràn ngập giết chóc vẫn có thể điêu khắc, sửa chữa minh văn trên vũ khí của đối thủ . . . Chỉ có chữ khủng bố mới hình dung được.
Dù là Minh Văn Sư mạnh nhất trên đời có thể điêu khắc trên vật thể di động nhưng không thể điêu khắc nhanh trong chiến đấu. Minh văn học mênh mông như sao, có dùng cả đời cũng chỉ thấy được một chút, Chiến Sĩ không có thời gian luyện tập.
Hai mươi tuổi, còn là Chiến Sĩ cường đại, lại là Minh Văn Sư? Điều này là không thể! Đặc Giao Phi tỉnh táo khỏi giật mình, lắc mạnh đầu, tuyệt đối không thể!
Càn Kình thu về Trảm Mã Đao, lau mồ hôi trán. Trong khoảnh khắc vừa rồi Càn Kình chợt phát hiện có thể sửa chữa minh văn trên Phong Bạo chi chuy của Đa Lạp Tháp. Mạo hiểm vài đao sửa chữa với tốc độ cực nhanh, Càn Kình miễn cưỡng hoàn thành nên mới thắng dễ như vậy, nhưng tiêu hao tinh thần quá lớn. Mấy đao này mệt hơn mấy hôm trước Càn Kình một đánh một đám mã tặc rất nhiều.
- Thì ra . . .
Càn Kình chìm trong suy tư, gật gù. Thì ra bình thường A Khắc Nạp Thập lão sư huấn luyện Càn Kình, buộc hắn điêu khắc nhanh trên tảng đá di động là vì đây.
Chỉ ba đao đã sửa chữa đường minh văn phóng ra ma pháp, trực tiếp quyết định thắng thua chiến đấu.
Nếu trong chiến đấu khắc minh văn tự bạo trên vũ khí của đối thủ thì . . . Càn Kình nghĩ đến đây đánh rùng mình. Minh văn, chỉ cần vũ khí đủ mạnh có thể khắc minh văn lên vũ khí của đối thủ thì Minh Văn Sư có năng lực chiến đấu là sự tồn tại đáng sợ.
Đa Lạp Tháp chua xót nói:
- Ta . . . Thua . . .
Đa Lạp Tháp cay đắng thốt lời nhận thua. Thua đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể thuộc về tộc người lùn không khiến Đa Lạp Tháp cay đắng, loại đấu kỹ chỉ thích hợp cho tộc người lùn không có gì phải tiếc nuối, nhưng thua . . . Thua một Chiến Sĩ bình thường trẻ không là Chiến Sĩ huyết mạch, nỗi cay đắng này có nằm mơ Đa Lạp Tháp cũng giật mình tỉnh dậy.
Cay đắng nhất không phải thua mà là đấu hồn, Đa Lạp Tháp thua trong tình huống ngưng luyện đấu hồn một nửa. Đa Lạp Tháp không thể tiếp tục cô đọng thành đấu hồn hoàn toàn, đấu hồn sinh ra là vì đối thủ trẻ phóng ra đấu khí hoa sen to lớn cho Đa Lạp Tháp cảm ngộ.
Đa Lạp Tháp hiểu rõ gã cô đọng ra đấu hồn sẽ là một đóa sen nở rộ, cố tình đóa sen chưa kịp nở hoàn toàn đã bị đóng băng.
Cơ hội đã qua, muốn tiếp tục ngưng luyện đấu hồn đã là chuyện không thể. Trừ phi Dị Đoàn Song Sát học được đấu kỹ đặc biệt kia. Đa Lạp Tháp thở dài thườn thượt, bộ đấu kỹ đó tương đương với chìa khóa cho gã bước vào đấu hồn, cố tình không thể lấy được chìa khóa.
- Ta thắng.
Càn Kình lấy đi đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể từ tay Đặc Giao Phi, ném vào đấu giới.
Càn Kình nói với Đa Lạp Tháp:
- Chắc ngươi là người dẫn đạo mã tặc nơi này? Ta có cần ở lại đây huấn luyện nửa năm không?
Đa Lạp Tháp ủ rũ lắc đầu, một đao vừa rồi đã đánh nát tự tin của gã, Nộ Liên đấu kỹ khiến gã không còn tâm trí suy nghĩ chuyện khác.
- Vậy được rồi.
Càn Kình gật đầu xoay người đi ra ngoài cửa.
- Thế ta đi đây, chờ khi nào thử thách thì đến tìm ta . . .
- Chờ chút!
Đa Lạp Tháp thất thần hét to đánh gãy lời Càn Kình hấp dẫn mọi người chú ý, người lùn đã thua lại muốn làm cái gì?
- Ta . . . Ta . .
Đa Lạp Tháp thở gốc nói:
- Ta . . . Ta muốn đánh cuộc với ngươi nữa!
- Cược?
Vành tai Càn Kình giật giật, nghi hoặc nhìn Đa Lạp Tháp, hỏi:
- Ngươi còn có gì để cược?
Người Đa Lạp Tháp khẽ run, làn da thô ráp đỏ rực. Đúng vậy, Đa Lạp Tháp thua cả đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể thì còn lấy được cái gì ra cược?
Không cược? Đa Lạp Tháp không cam lòng. Đa Lạp Tháp nhìn ánh mắt nghi hoặc của Càn Kình thì càng không cam lòng, bởi gã thua nên cảm giác ánh mắt hắn đầy coi rẻ. Lòng tự tôn người lùn khiến Đa Lạp Tháp không thể chịu đựng ánh mắt đó, nó là ánh mắt Chân Sách hoàng triều, Ma tộc luôn nhìn người lùn.
Dù tài nghệ rèn của tộc người lùn mạnh hơn Chân Sách hoàng triều, Lộ Tây Pháp hoàng triều một chút. Chân Sách hoàng triều sẽ mau các loại trang bị từ tộc người lùn nhưng ánh mắt luôn toát ra khinh miệt như nhìn sinh vật thấp kém.
Bởi vậy tộc người lùn rất nhạy cảm, dù không ai khinh thường thì bọn họ cũng sẽ tưởng tượng là bị xem thường.
Không thể bị người khinh thường! Đa Lạp Tháp hít sâu, ngực phập phồng, bất chất bị người khinh khi nói gian xảo lật kèo.
- Ta muốn cược rèn với ngươi!
Đa Lạp Tháp hồi hộp nhìn Càn Kình. Rèn tự động chảy trong dòng máu tộc người lùn, người lùn nào cũng biết rèn, chẳng qua trình độ cao thấp khác nhau.
Chân Sách hoàng triều thì khác, đa số không ai hiểu rèn là cái gì, Chiến Sĩ tập trung tu luyện đấu khí, đấu kỹ hoặc nghiên cứu chiến lược chiến thuật, căn bản sẽ không rèn.
So đấu như vậy đối với thành viên Chân Sách hoàng triều là cực kỳ bất công, Đa Lạp Tháp bất chấp lát nữa sẽ bị Đặc Giao Phi giễu cợt. Đa Lạp Tháp chỉ cần lấy đến đấu kỹ quái dị kia là có thể ngưng luyện ra đấu hồn, mọi thứ đều đáng giá.