Chương 25 -
Tùy Ly: “....”
Tiểu yêu quái làm gì vậy?
Hắn muốn vùng khỏi nàng, lại sợ hắn nhẹ nhàng vừa đẩy, nàng đã ngã khỏi từ trên lưng ba ba rồi.
Vì thế cũng chỉ có thể để cho Ô Tinh Tinh nắm lấy thôi.
Chóp mũi của Ô Tinh Tinh nhẹ nhàng hít hà một phát, đột nhiên nói: “Tay của ngươi sao mà có mùi thơm của rượu vậy? Thơm quá thơm quá.”
Lời nói vừa dứt, nàng một ngụm ngậm lấy ngón tay của hắn, đã mút hai phát.
Máu toàn thân của Tùy Ly lập tức ngưng kết.
Ô Tinh Tinh say bí tỉ chậc lưỡi thầm nghĩ.
Khá lắm!
Ngươi không chỉ đã lấy của ta nhiều hơn một quả sa sa! Còn giấu ta lén lút giấu rượu rồi! Đều không chia cho ta! Phu quân này không thể muốn rồi.....
A Tiêu lập tức bị dọa gần như hồn bay phách tán.
Nàng một ngụm rượu cũng không uống, suy cho cùng dù cho trong rượu đó có nhiều linh khí thế nào đi nữa, đối với nàng ta mà nói cũng không có tác dụng gì cả.
Vì thế đầu óc A Tiêu lúc này vô cùng tỉnh táo rồi.
A Tiêu run rẩy lên tiếng nói cho Ô Tinh Tinh: “Nàng say rồi.”
Tùy Ly không có đáp lời.
Đương nhiên hắn biết tiểu yêu quái đã say rồi, nếu như không phải bởi vì như vậy, hắn đã banh miệng của nàng ra, đã nhổ răng của nàng rồi.
Con ba ba cực lớn ở phía dưới này tiến lên rất chậm.
Trời đêm ngày càng tối đi.
Gió lạnh thổi bay mấy sợi tóc bên tai của Tùy Ly.
Điều này khiến A Tiêu cảm thấy hắn nhìn có vẻ giống như một sát nhân lạnh lùng.
Mà giây tiếp theo, sát nhân lạnh lùng này cuối cùng đã ra tay.
Ngón cái và ngón giữa của hắn sát vào nhau, đã bóp lấy hai má của Ô Tinh Tinh, sau đó nắm thời cơ đã rút ngón trỏ của bản thân ra khỏi miệng của nàng.
Đã.....Đã xong rồi?
A Tiêu hung hăng thở ra một hơi, hết sức đã nằm sấp trên vỏ của ba ba.
Quay đầu nhìn Ô Tinh Tinh lần nữa.
Thiếu nữ đã tiến vào ngủ say rồi, một chút dấu đỏ sau khi bị bóp ở trên hai má, rất nhanh đã tan đi rồi.
Trên vỏ ba ba, chỉ còn lại Tùy Ly vẫn thân hình thẳng tắp rồi ở đó.
Hắn xác vạt áo lên, cẩn thận lau tay.
Trong lòng nghĩ, lần sau không có đồ gì để rửat tay đi nữa, cũng tuyệt đối không lấy rượu để rửa nữa, để tránh mời gọi yêu quái cắn.
Nghĩ đến đây, Tùy Ly lại ngừng lại, sau đó nhanh chóng cau mày.
Sau này hắn cũng sẽ không gặp lại tiểu yêu quái, ngược lại nghĩ xa vời rồi.
Ba tiếng đồng hồ sau.
Khi trời hơi sáng, cuối cùng bọn họ đã về đếnnhà cũ ở trong núi.
Ô Tinh Tinh ở trên vỏ ba ba nhắm mắt một chút, bị gió thổi đã tỉnh táo không ít.
Nàng từ trên vỏ ba ba lật người đi xuống, quen đường thuộc lối đã mò đến cửa phòng.
“À, không đúng.” Ô Tinh Tinh đã chỉ cửa phòng: “Bây người ngươi ở.”
Nói thế, nàng lại chỉ cửa bên cạnh: “Ở đây mới là của ta.”
Ô Tinh Tinh đã nhường phòng của bản thân cho Tùy Ly, mấy ngày nay, nàng đa số thời gian đều là ở phòng bên cạnh.
Tùy Ly gật đầu, từ phía sau nàng bước lên phía trước, đẩy cửa bước vào.
May mà tiểu yêu quái này đã tỉnh táo hơn chút, có thể tự mình về phòng.
Nếu không....Vứt nàng ở trên vỏ ba ba, có phần đã mất phong độ. Vậy hắn cũng chỉ có xách cổ của nàng, xách nàng vào trong phòng rồi. Nếu như sử dụng sức mạnh quá, hắn còn phải lo lắng nắm da của nàng xuống luôn rồi.