Chương 10
Lúc tôi đang vun đất trong vườn sau, đột nhiên cảm giác có người đứng phía sau.
“Hạ Hạ? Lấy giúp mình bình tưới với.”
Chờ mãi không thấy động tĩnh, tôi hơi khó hiểu quay đầu lại.
Bất ngờ bị ai đó nắm lấy cổ tay, ép chặt vào tường:
“Thà đến đây trồng hoa cũng không chịu ở bên anh nữa à?”
“Anh đến đây làm gì! Hôm nay là 21/5! Em đã để lại thỏa thuận ly hôn rồi!”
“Ai cho em thật sự ký vào đó!”
Hơi thở anh gấp gáp:
“Anh không hề muốn em rời khỏi anh… Nếu biết em sẽ thật sự ký, anh tuyệt đối không đem chuyện đó ra đùa.”
“Đùa?”
Tôi sững sờ.
Anh siết chặt nắm tay:
“Anh chỉ đang giận…
Dù sao thì chuyện em làm với Y Y quá đáng thật.
Anh hiểu là em ghen, nhưng cách làm của em thật sự rất bẩn thỉu.
Lúc đó, anh chỉ muốn dằn mặt em một chút, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện thật sự ly hôn.”
Tôi kinh ngạc nhìn anh:
“Anh lấy ly hôn ra làm công cụ dằn mặt người khác à?”
“Bởi vì anh nghĩ em sẽ không nỡ…”
Yết hầu anh khẽ động:
“Anh biết em chỉ coi anh là người chu cấp tiền bạc.
Thỉnh thoảng làm mình làm mẩy một chút là để được nhiều tiền hơn.
Nhưng lần đó, em đi quá giới hạn. Nên khi em lại đòi ly hôn, anh nghĩ em lại đang diễn, nên mới không dỗ dành.”
Tôi bỗng bật cười.
Chát!
Một cái tát bất ngờ giáng xuống mặt Hách Cảnh Thâm – là Hạ Hà vừa đi mua đồ về.
“Người thích làm mình làm mẩy chính là anh đấy! Anh và Tống Y Y đều như nhau!
Nếu Tiểu Thố thật sự chỉ là diễn, thì cô ấy đã chẳng để lại thẻ đen!
Nếu cô ấy coi anh là kẻ cung cấp tiền, thì cô ấy đã thuê luật sư, kiện đòi chia đôi tài sản từ lâu rồi!”
Cơ thể Hách Cảnh Thâm khựng lại.
Anh ngạc nhiên quay sang nhìn tôi,
Dường như đến lúc này anh mới nhận ra điều đó:
“Vợ à, là thật sao?”
Trong mắt anh thoáng lên ánh sáng hy vọng.
Nhưng tôi lại bật cười:
“Thế này nhé, đưa cho tôi hai phần ba tài sản của anh, tôi sẽ về với anh.”
Ánh sáng trong mắt anh lập tức vụt tắt.
Anh cúi đầu, cười khẽ một tiếng:
“Quả nhiên, em vẫn là người như trước kia.
Về hay không, tùy em.”
Nói xong, anh quay lưng rời đi.