Sau khi phu quân giả chết trở về

Chương 3:

Chương 3:
Bốn năm trước, tôi và Ngụy Quân thành hôn.
Mới cưới không lâu, chàng đã từ biệt tôi để tòng quân.
Nửa năm sau, tôi nhận được tin báo tử của chàng.
Đau lòng muốn chết, tôi cũng muốn đi theo chàng.
Dây thừng vừa quàng vào cổ thì tôi mới nhớ ra tiền trong nhà vẫn chưa tiêu hết.
May mà chưa kịp đá ghế.
Tôi lau nước mắt, đút túi bạc vào người rồi ra trấn.
Định mua sắm tất cả những thứ mà bình thường tôi không nỡ ăn, không nỡ dùng.
Thế nhưng chưa kịp vung tiền, tôi đã nhìn thấy Tiết Thừa An đang lưu lạc ở chợ nô lệ.
Chàng bị nhốt trong lồng.
Toàn thân dơ bẩn, áo quần rách nát, tóc tai cũng bù xù.
Ánh mắt trống rỗng và vô hồn.
Chỉ một cái nhìn đó, tôi đã dừng bước.
Rồi như bị ma xui quỷ ám, tôi lấy túi bạc ra mua chàng.
Trên đường về nhà cùng tôi, chàng không nói một lời.
Sau này tôi mới phát hiện, chàng đã bị người ta đánh câm.
Tiền trong nhà, vì mua chàng mà đã không còn một xu.
Để chữa bệnh cho chàng, tôi vào núi săn bắn, ra ngoài hái thuốc.
Sự đề phòng trong mắt Tiết Thừa An, sau khi thấy tôi ngày ngày vất vả, dần dần biến mất.
Đôi khi tôi về nhà lúc đêm khuya, vẫn có thể thấy một ngọn nến vàng ấm áp.
Sau này ngọn nến biến thành đèn lồng.
Từ trong nhà ra đến cổng sân.
Bóng dáng cao gầy in trên mặt đất.
Dù tôi về muộn đến mấy, cũng đều thấy Tiết Thừa An cầm đèn đợi tôi.
Tiền bạc kiếm được từ sự vất vả cứ như nước chảy.
May mà trời không phụ lòng người, Tiết Thừa An cuối cùng cũng có thể mở miệng nói chuyện.
Giọng nói cũng trong trẻo, ấm áp như tôi tưởng tượng.
Tôi mừng rỡ vô cùng.
Dỗ dành chàng gọi tôi ‘A Chi’ hết lần này đến lần khác.
Tiết Thừa An không hề tỏ ra chút khó chịu nào.
Thần sắc nghiêm túc mà dịu dàng.
Chàng nâng đôi bàn tay đầy vết sẹo của tôi, “A Chi, đời này ta nhất định sẽ đối xử tốt với nàng.”
Tôi gần như muốn rơi nước mắt.
Vậy là từ khi nào mà mọi thứ thay đổi?
Có lẽ là từ khi tôi giúp chàng quay trở lại Tiết phủ.
Người em trai độc ác đã bị trục xuất khỏi gia tộc.
Cuối cùng chết thảm trong ngôi miếu đổ nát, mặt mũi không còn nguyên vẹn.
Tiết Thừa An nắm một con dao găm dính máu.
Dưới đống cỏ khô dưới chân chàng rõ ràng là nửa cái lưỡi đứt lìa.
Chàng cười với tôi.
“A Chi, nàng đến rồi.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất