Màn đêm buông xuống, ánh đèn mờ nhạt chiếu sáng khắp nơi. Hàng Hồ được ca ngợi là thiên đường của nhân gian, tòa thành thị phảng phất như một mỹ nhân ôm đàn tỳ bà, tràn đầy vẻ hấp dẫn đồng thời lại mang theo vài phần lịch sử khiến cho nó thêm phần huyền bí.
Nó cùng với Đông Hải bất đồng —— so sánh với Đông Hải mà nói, cuộc sống về đêm ở Hàng Hồ có chút kém hơn.
Dưới ánh đèn lờ mờ, một chiếc Mercedes-Benz s600 đang lướt như bay trên đường ở Hàng Hồ.
Trong ô tô, Ngô Sinh mới vừa bị buộc nhường lại chức Ngô gia gia chủ ngồi ở phía sau xe hơi, chau mày, vẻ mặt tương đối ngưng trọng.
Sở dĩ như vậy, là bởi vì nửa tiếng đồng hồ trước, hắn nhận được điện thoại của Quý Hồng.
Nếu như là ở thời gian trước đó, Quý Hồng ngày hôm qua gọi điện thoại cho Ngô Sinh, Ngô Sinh chưa chắc sẽ cảm thấy khẩn trương, dù sao ngày hôm qua Quý Hồng chẳng qua là một đại tỷ ở Đông Hải, chủ tịch tập đoàn Hồng Hải.
Nhưng mà.
Thân phận hôm nay của Quý Hồng lại bất đồng.
Xế chiều tin tức buổi họp báo của tập đoàn Bảo Hồ đã truyền khắp đại giang nam bắc, ở thương giới đã gây ra một cơn địa chấn khổng lồ, cũng làm cho giới thương nhân cả nước biết được thủ đoạn kinh khủng của Xà mỹ nữ Quý Hồng.
Thân là một trong những tập đoàn lớn nhất Hàng Hồ, Ngô Sinh tự nhiên cũng nghe nói Quý Hồng là người thay thế cho Phương Chấn, trở thành tân chủ tịch tập đoàn Bảo Hồ.
Đồng thời, hắn còn biết, cùng Liễu Nguyệt được xưng là Đông Hải tuyệt đại Song Kiêu Hỏa mỹ nhân Quý Hồng cùng Liễu Nguyệt đúng là quan hệ đối địch, mà Ngô Vũ Trạch là bạn của Bùi Đông Lai lại cùng Liễu Nguyệt có quan hệ mật thiết.
Ở dưới dạng tình hình này, Quý Hồng đột nhiên gọi điện thoại hẹn gặp Ngô Sinh, Ngô Sinh theo bản năng cảm thấy, Ngô gia một lần nữa vì Bùi Đông Lai mà tai họa ngập đầu.
Ngay cả khi hắn đã rời khỏi vị trí Ngô gia gia chủ, chỉ là … Sâu trong nội tâm hắn cũng không hy vọng thấy Ngô gia xuống dốc, đối với chuyện lần này, trong lòng của hắn tràn đầy lo lắng.
Nửa giờ sau, trong tâm trạng lo lắng bất an của Ngô Sinh, Mercedes-Benz s600 đã tới trước cửa khách sạn Sophie ở Tây Hồ Hàng Châu.
Ô tô dừng hẳn, Ngô Sinh ngẩng đầu nhìn thoáng qua khách sạn Sophie ở Tây Hồ kết hợp hoàn mỹ văn hóa truyền thồng Trung Quốc và nét hiện đại thời thượng của nước Pháp, phun ra một ngụm khó chịu thật sâu, cắn răng bước xuống ô tô, một mình một người tiến vào khách sạn.
Mười phút sau.
Dưới sự dẫn đường của nhân viên phục vụ, Ngô Sinh đã tới trước cửa phòng VIP.
Mặc dù Ngô Sinh đã rất cố gắng khống chế suy nghĩ của mình, chính là … Đứng ở trước cửa phòng, hắn vẫn lộ ra một chút khẩn trương.
Bởi vì khẩn trương, bước chân của hắn có chút chột dạ hơn nữa trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.
"Hô… Hô… Hô…"Liên tục hít sâu, Ngô Sinh liền gõ vang cửa phòng.
- Mời vào.
Tiếng gõ cửa vừa dứt, trong phòng truyền ra một thanh âm quyến rũ, chẳng qua là… Thanh âm kia rơi vào trong tai Ngô Sinh không có gợi lên được dục vọng của hắn, ngược lại, thanh âm kia giống như là tiếng gọi của ác ma vậy, làm cho trái tim của hắn treo lên tận đến cổ họng.
" Két"Kèm theo một tiếng vang nhỏ, Ngô Sinh mang tâm tình khủng hoảng, đẩy cửa bước vào.
Trong đại sảnh phòng, Quý Hồng giống như ngày thường giống nhau, cởi bỏ giày cao gót, chân trần dẫm trên mặt thảm, đứng ở một bên cửa sổ, bưng một chén rượu đỏ, thưởng thức cảnh đêm.
- Quý tiểu thư.
Thấy bóng lưng mê người kia của Quý Hồng, trong lòng Ngô Sinh không có một chút dục vọng nào, mà là thức thời đứng ở cửa vào gian phòng, giọng nói phức tạp chào hỏi Quý Hồng đưa lưng về phía hắn.
Bên tai vang lên lời chào mang theo vài phần lo lắng của Ngô Sinh, Quý Hồng xoay người, vẻ mặt mê người mỉm cười, nói:
- Ngô tiên sinh, tôi chờ ông đã lâu, tới, mời ngồi.
Vừa nói, Quý Hồng làm ra một tư thế mời ngồi, hơn nữa bước nhanh đi tới ghế sa lon bên cạnh, tự mình rót cho Ngô Sinh một ly rượu đỏ.
Thấy Quý Hồng nhiệt tình như vậy, trong lòng Ngô Sinh ngẩn ra, cũng không dám tùy tiện ngồi xuống.
- Ngô tiên sinh còn đứng làm cái gì?
Quý Hồng đem ly rượu đỏ đặt trước mặt Ngô Sinh, mỉm cười nói:
- Mời ngồi.
Ngô Sinh tâm tư không yên nhận lấy ly rượu đỏ, ngồi xuống, lại như có cảm giác ngồi trên đống lửa, đứng trên đống than.
- Quý tiểu thư, không biết cô tìm tôi là có chuyện gì?
Trong tay bưng ly rượu đỏ, nhưng Ngô Sinh không có uống, mà là trước tiên hướng Quý Hồng hỏi.
- Không biết Ngô tiên sinh đối với thị trường vay mượn tiền này có hứng thú hay không?
Cùng Ngô Sinh bất đồng, Quý Hồng không có trả lời câu hỏi, mà là mỉm cười hỏi lại.
Ân?
Nghe được câu hỏi của Quý Hồng, Ngô Sinh một lần nữa ngẩn ra, trong lòng âm thầm suy nghĩ mục đích của Quý Hồng, không dám trả lời dễ dàng.
- Quý tiểu thư, mọi người đều biết, thị trường cho vay mượn là một lĩnh vực lợi nhuận vô cùng lớn, rất nhiều nhân sĩ thương giới đều tranh nhau chui vào bên trong, tôi tự nhiên có hứng thú.
Ngô Sinh trầm ngâm một phen, nói:
- Bất quá Ngô mỗ tự mình biết rõ, cái lĩnh vực kia không phải là Ngô mỗ cùng Ngô gia có khả năng tiến vào.
- Ngô tiên sinh khiêm tốn rồi.
-
Quý Hồng cười lắc lắc ly rượu đỏ, hỏi:
- Ngô tiên sinh, nếu có người muốn đem tập đoàn Vận Đạt giao cho ông xử lý, ông có hứng thú không?
"Bá!"Nếu như lúc trước mà nói, Ngô Sinh chẳng qua là đối với lời nói của Quý Hồng cảm thấy nghi ngờ cùng kinh ngạc, như vậy, giờ khắc này, nghe được Quý Hồng nói muốn đem tập đoàn Vận Đạt giao cho mình xử lý, Ngô Sinh trực tiếp bị dọa cho ngây người.
Không sai …
Hắn trực tiếp bị dọa cho ngây người!
Thân là một trong những tập đoàn lớn nhất Hàng Hồ, Ngô Sinh chính là rất rõ ràng, lợi nhuận hàng năm của tập đoàn Vận Đạt kinh khủng cỡ nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Truyện FULL chấm cơm.
Có thể không chút nào khoa trương, bao gồm những tập đoàn cho vay mượn tiền ở bên trong, tất cả tập đoàn trong thương giới đều muốn thay thế vị trí không thể rung chuyển được của Phương Hiểu Hồng ở thị trường cho vay ở Hàng Hồ, chẳng qua là… Bởi vì Phương Hiểu Hồng có Tào Nghiễm Giang ủng hộ, bọn họ chỉ có thể đem lòng dục vọng áp chế… Lại áp chế, đem ý niệm trong đầu đó giấu thật sâu ở trong nội tâm.
- Quý tiểu thư, cô đây là có ý gì?
Khiếp sợ thật nhiều, sắc mặt Ngô Sinh phức tạp nhìn Quý Hồng.
Giờ khắc này, hắn bị Quý Hồng làm cho hồ đồ.
- Ngô tiên sinh có biết Bùi tiên sinh chăng? Ân, hắn và con của ông là đồng học.
Quý Hồng một lần nữa chuyển hướng đề tài.
Lộp bộp!
Thấy Quý Hồng nhắc tới Bùi Đông Lai, phần kinh ngạc còn sót lại trong lòng Ngô Sinh tan biến không còn chút gì, thay vào đó là vẻ hoảng sợ.
- Biết.
Ngô Sinh thở dài, trong con ngươi hiện rõ khủng hoảng cùng lo lắng không che dấu chút nào.
- Bùi tiên sinh để cho tôi chuyển cáo tới ông, bởi vì nhi tử ông tại lần tụ hội vùng tam giác Trường Giang trong lúc cùng hắn quá thân cận, đưa đến cục diện Ngô gia gặp phải sự chèn ép của Phương gia, tổn thât trầm trọng.
Quý Hồng không chút để ý, nói:
- Vì đền bù tổn thất của Ngô gia, Bùi tiên sinh nguyện ý đem mươi phần trăm cổ phần tập đoàn Vận Đạt giao cho Ngô gia, đồng thời do ông chịu trách nhiệm xử lý tập đoàn Vận Đạt.
"Oanh!"Bên tai vang lên lời nói không chút để ý của Quý Hồng, Ngô Sinh chỉ cảm thấy một đạo sấm rền nổ vang bên tai mình, đầu óc trống rỗng không nói, hai mắt mở to nhìn, trên mặt hiện lên bốn chữ
"không thể tin nổi"!
Không thể tin nổi sao?
Đúng vậy!
Vốn là Ngô Sinh lại lo lắng bởi vì Ngô Vũ Trạch quan hệ với Bùi Đông Lai quá gần là nguyên nhân, Ngô gia một lần nữa gặp phải tai ương, mà hôm nay, Quý Hồng lại nói cho hắn biết, Bùi Đông Lai vốn bị thành viên Ngô gia coi là tai tinh kia lại muốn đem mười phần trăm cổ phần tập đoàn Vận Đạt đưa cho Ngô gia, hơn nữa để cho hắn xử lý sự vụ của tập đoàn Vận Đạt…
Nếu như… Nếu như không phải lời này xuất ra từ chính miệng của Quý Hồng, Ngô Sinh nhất định sẽ cho đối phương là một người điên!
Nhưng mà.
Cho dù là xuất ra từ miệng của Quý Hồng, Ngô Sinh vẫn có một cảm giác như đang nằm mộng, hắn thậm chí hoài nghi mình xuất hiện ảo giác!
- Bùi tiên sinh trước mắt là lão bản của tôi, tôi ở đây là vì hắn mà làm công.
Thấy Ngô Sinh bị dọa cho cả kinh trợn mắt há mồm, vẻ mặt Quý Hồng phức tạp nói:
- Cho nên, ông hoàn toàn không cần hoài nghi lời của ta!
Quý Hồng lại đi làm việc cho Bùi Đông Lai
Một lần nữa nghe được lời nói của Quý Hồng…, Ngô Sinh đột nhiên cảm giác được cái thế giới này tan vỡ!
Bởi vì… Tất cả chuyện này quả thực là làm cho người ta khó có thể tin!
Mắt thấy Ngô Sinh hoàn toàn bị kinh ngạc đến ngây người, Quý Hồng không có giải thích cái gì, mà là bưng lên ly rượu đỏ, nhẹ nhấp một ngụm, bộ dáng ưu nhã tới cực điểm.
"Hô… Hô…"Không biết qua bao lâu, Ngô Sinh thở một hơi thật dài, nuốt nước bọt, mang theo vài phần không tin nhìn Quý Hồng, hỏi:
- Quý tiểu thư, ý của cô là, hôm nay là Bùi tiên sinh âm thầm tiếp thu toàn bộ tài sản của Phương Chấn cùng Phương Hiểu Hồng lưu lại sao?
- Hắn ngay cả ta cũng có thể thu phục, tiếp thu cái này, có gì kỳ quái sao?
Quý Hồng trả lời một nẻo, tuy nhiên nó có sức thuyết phục hơn.
- Hắn… Hắn thật muốn đem mười phần trăm cổ phần tập đoàn Vận Đạt giao cho Ngô gia, hơn nữa để cho tôi đi xử lý sự vụ tập đoàn Vận Đạt?
Có lẽ là cảm thấy tất cả thật sự là bất khả tư nghị, Ngô Sinh vẫn có chút không tin.
Dù sao… Hắn biết rõ, mười phần trăm cổ phần tập đoàn Vận Đạt đổi thành tiền mặt là một con số thiên văn, hắn rõ ràng hơn, xử lý sự vụ tập đoàn Vận Đạt đối với cả Ngô gia có ý nghĩa như thế nào.
Có thể không chút nào khoa trương, nếu như Quý Hồng nói là sự thật, Ngô Sinh có một vạn lý do để tin tưởng, Ngô gia đang từ từ xuống dốc, bởi vì lần này mà có cơ hội quật khởi!
- Lúc hắn đề nghị việc này với Bạch tỉnh trưởng thì tôi cũng ngồi gần đó.
Quý Hồng nghiêm mặt nói:
- Bạch tỉnh trưởng đáp ứng lời đề nghị của hắn!
Một lần nữa nghe được câu trả lời thuyết phục của Quý Hồng…, Ngô Sinh cuối cùng cũng tin vào điểm này, hắn cơ hồ từ trên ghế sa lon nhảy dựng lên, vẻ mặt cảm kích nhìn Quý Hồng nói:
- Mời Quý tiểu thư giúp tôi cám ơn đại ân đại đức của Bùi tiên sinh.
- Tạ ơn Bùi tiên sinh thì không cần, tôi hẳn là nên cảm thấy may mắn khi con của ông đã kết giao với một người bằng hữu đáng giá như vậy, giống như trước ông cũng có thể may mắn, con của ông ở trong thời gian mấu chốt, làm ra lựa chọn chính xác nhất!
Lần này, Ngô Sinh không trả lời, trong đầu của hắn không khỏi nghĩ, ngày đó ở tụ hội vùng tam giác Trường Giang, Bùi Đông Lai bị mọi người coi là ôn thần; hắn vậy mà đang nhớ lại lúc Ngô Vũ Trạch cùng Bùi Đông Lai đi lại rất gần, những thương nhân Hồ Giang kia lộ ra bộ dáng lo lắng như thế nào.
Cùng lúc đó, tai của hắn không khỏi hồi tưởng lại lời nói của chị dâu Trương Lệ:
"Tiểu Sinh, chú đã chủ động nhường lại vị trí gia chủ, như vậy chuyện này chúng ta không truy cứu nữa, bất quá… Chúng ta đều là hy vọng tên nhi tử bất tranh khí kia của chú, sau này lúc kết giao bằng hữu thì nên thông minh một chút, không phải cứ chó với mèo đều kết giao, tránh trường hợp giống với lần này, chọc tới phiền toái, làm cho cả Ngô gia đều bị liên lụy."Chó và mèo…
Một người đáng giá làm bằng hữu cả đời!
Loại đánh giá hoàn toàn ngược lại này, làm cho trong lòng Ngô Sinh thổn thức không dứt.
Ngô Sinh thổn thức, bên tai Quý Hồng cũng vang lên lời nói của Bùi Vũ Phu tối hôm qua nói với nàng:
"Ta nhìn hắn từ bé lớn lên, người khác kính hắn một thước, hắn kính người khác một trượng, hắn ân oán rõ ràng, chỉ cần cô chân tâm thật ý nương tựa hắn, hắn sẽ không bao giờ bạc đãi cô."Thiên đường và địa ngục
Bên trái là thiên đường, bên phải là địa ngục.
Ngô gia bởi vì Ngô Vũ Trạch đi về phía bên trái.
Quý Hồng bởi vì Bùi Vũ Phu, xoay người, đi về phía bên trái.
…
Boom to xuất hiện Mừng Noel
Ch 25