- Bùi tiên sinh, người của chúng ta đã được bố trí xung quanh.
Mắt thấy đoàn xe Bùi Đông Lai đến chân núi, Hồng Diệp liền gọi điện báo cáo cho Bùi Đông Lai.
Bên tai nghe được lời nói của Hồng Diệp, nhìn cảnh vật xung quanh Bùi Đông Lai chỉ cảm thấy nội tâm hơi hoảng hốt, không thể nào bình tĩnh.
Thân là Long Nha thứ 3 của Tung của thì năng lực cảm ứng tử vong của Tiêu Phi khiến người khác phải líu lưỡi.
Sau khi Bùi Đông Lai hoàn thành giai đoạn dung hợp thứ nhất với Tiêu Phi thì năng lực Tiên Thiên của hắn tăng lên, đến giai đoạn thứ hai thì hắn đã nhớ được một ít trí nhớ của Tiêu Phi, đã khôi phục lại kỹ năng đua xe cùng một ít kỹ năng sinh tồn, hơn nữa khả năng cảm ứng với nguy hiểm cũng được tăng cao.
Lúc này, cảm thấy trong lòng không yên tĩnh, Bùi Đông Lai biết rõ đây là dấu hiệu cảm ứng được nguy hiểm.
- Tiếp tục kiểm tra, phải bảo đảm không có sơ hở.
Vài giây sau, Bùi Đông Lai trầm giọng nói:
- Mặt khác, chờ sau khi ta lên núi, mọi người cũng không cần lộ diện.
Bởi vì trong lòng không yên tĩnh, Bùi Đông Lai vẫn lo lắng như cũ, đồng thời hắn cũng rõ ràng chuyện đến bây giờ nếu khuyên bảo Liễu Nguyệt đừng vào nữa thì đó là việc không có khả năng. Ngoài ra, trước kia giữa Đông Nguyệt bang và Mãnh Hổ bang tranh đấu với nhau, hiện giờ tuy rằng 2 bên đã hợp lại nhưng nếu để cho Liễu Nguyệt và thành viên Huyết Sát biết được Phong Diệp đến đây thì hơn phân nữa trong lòng mọi người sẽ không thoải mái.
Bởi vậy, Bùi Đông Lai chẳng những thừa dịp hắn và Liễu Nguyệt lên núi để Phong Diệp điều tra lại, hơn nữa còn không để Phong Diệp lộ diện.
- Vâng, Bùi tiên sinh.
Hồng Diệp liền trả lời, sau đó hắn truyền mệnh lênh của Bùi Đông Lai xuống dưới.
Mà Bùi Đông Lai thì để điện thoại xuống, âm thầm tự hỏi nguy hiểm phát ra từ chỗ nào, nhưng mà hắn cũng không thể nào nghĩ ra được.
Dù sao, dựa vào tình báo của Liễu Nguyệt và Quý Hồng thì trừ bỏ vài tên quân nhân đặc chủng bên người Dương Sách ra thì thủ hạ lợi hại nhất của Dương Sách chính là Vương Hùng kẻ giúp hắn buôn lậu vũ khí, đạn dược.
Mà hiện giờ, theo lời Hồng Diệp nói, đám người Vương Hùng đã đến Ngưu Thủ Sơn hơn nữa lại bì hù chạy.
Dưới tình hình như vậy mà Bùi Đông Lai vẫn còn cảm thấy được có nguy cơ tồn tại.
- Chẳng lẽ là mình đa nghi sao?
Bùi Đông Lai thầm nghĩ, bất quá hắn không có buông lỏng, mà vẫn chằm chằm nhìn về phía trước.
Ước chừng 20" sau, 5 chiếc Benz cùng với chiếc Camru kia đã tới bãi đỗ xe của mộ địa.
Khi xe dừng lại, trừ những người phụ trách bảo vệ Liễu Nguyệt, Đông Phương Lãnh Vũ, Đông Phương Uyển Nhi và tiểu Lang ra thì tất cả thành viên Huyết Sát khác đều nhảy xuống xe, sau đó nhìn về khắp nơi, sau khi xác định không có góc chết thì mới mở cửa xe để 3 người đi xuống.
Thấy như vậy một màn, Bùi Đông Lai yên lòng, xuống xe, hướng về đám người đi tới.
Cửa xe Camry được mở ra, tiểu Lang cũng 2 gã thành viên Huyết Sát xuống, sau đó là Đông Phương Lãnh Vũ.
Thấy vẻ mặt nghiêm túc như lâm vào đại địch của thành viên Huyết Sát, Đông Phương Lãnh Vũ dường như đã biết được cái gì nhưng không hé răng.
Sau khi Liễu Nguyệt xuống xe thì Đông Phương Uyển Nhi là người xuống xe cuối cùng.
- Liễu tỷ, để ta.
Bùi Đông Lai thấy thế liền tiến đến phía trước nói.
Liễu Nguyệt nhẹ nhàng " Ừh" một tiếng, sau đó đem Đông Phương Uyển Nhi giao cho Bùi Đông Lai.
Có lẽ là do đi bái tế Đông Phương Thần, cũng có lẽ là do không khí quá nghiêm túc cho nên tiểu loli cũng không nghịch ngợm, mà là nhu thuận, ôm lấy cổ của Bùi Đông Lai.
Mấy năm qua, năm nào Liễu Nguyệt cũng đến đây. Vì thế người quản lý của nghĩa trang thấy vậy cũng không để ý, mà là vào phòng, ngồi uống rượu.
Dần dần, khoảng cách giữa đoàn người Bùi Đông Lai và nghĩa trang càng gần.
Mắt thấy đám người Bùi Đông Lai sắp bước vào nghĩa trang, thì Luke Fu sớm núp ở trong bụi cỏ ra tay thủ thế.
Thấy hắn thủ thế, 2 tên lính đánh thuê liền hiểu, liền đeo mặt nạ phòng độc, sau đó lặng yên không một tiếng động bò về phía đỉnh núi.
Luke Fu đi ở phía sau 2 gã, 3 người tạo thành một thế trận tam giác.
Trên đỉnh núi, ánh mắt của Hồng Diệp vẫn nhìn chằm chằm vào đoàn người Bùi Đông Lai, mà bên cạnh hắn 3 tay súng bắn tỉa vẫn thông qua ống nhắm trên sùng để quan sát ở các vị trí khác.
" Vù
"
" Vù
"
Đột nhiên, 2 trái lựu đạn cay được 2 gã lính đánh thuê quăng tới bên người của Hồng Diệp.
" Bịch… Bịch…
"
2 trái lựu đạn cay vừa rời xuống đất thì liền nổ ra, khói trong lựu đạn bay ra khắp nơi.
- Cẩn thận.
Hồng Diệp thấy thế, biến sắc, hét lớn một tiếng, ngừng thở, thuận thế lăn qua một bên.
Không đợi Hồng Diệp nói xong, 3 người Luke Fu sớm đã đêu mặt nạ phòng độc, cả người giống như u linh, trực tiếp đi đến bên người 3 tay súng bắn tỉa, sau đó bóp cò.
"Pằng …Pằng… Pằng …
"
Dường như 3 tiếng súng cùng vang lên một lúc, 3 gã thành viên Phong Diệp liền chết tại chỗ.
" Pằng
"
Bên tai vang lên tiếng súng, Hồng Diệp không ngừng lại, sau khi nhảy qua một bên thì liền nổ súng, trực tiếp bắn thẳng vào đầu một tên lính đánh thuê.
" Bịch
"
Thân hình Hồng Diệp ngã xuống đất.
" Vù
"
Sắc mặt Luke Fu lạnh lùng, cả người giống như là liệp báo, đánh về phía Hồng Diệp.
" Bốp
"
Ngay sau đó, không đợi Hồng Diệp bóp cò, Luke Fu đã nhanh như gió, một cước đá vào cổ tay của Hồng Diệp, trực tiếp làm khẩu súng lục văng ra xau, đồng thời rút thành M9 đâm vào ngực Hồng Diệp.
" Phịch
"
Hồng Diệp thuận thế lăn một vòng, né tránh một đao trí mạng.
Một đao Luke Fu đâm vào đất nhưng mà hắn không rút ra, cả người giống như mãnh thú đánh về phía Hồng Diệp, cùi chỏ hung hăng đánh về ngực Hồng Diệp, tốc độ nhanh như chớp.
" Phịch
"
Hồng Diệp không né kịp, bị cùi chỏ Luke Fu nện thẳng vào ngực, xương sườn liền gãy, miệng phun ra một ngụm máu.
Hắn không để ý đến đau đớn mà hóa thủ vi đao chém về phía cổ Luke Fu.
Luke Fu cười lạnh, đầu chợt lóe lên thoát một kích của Hồng Diệp, tay phải thuận thế vung lên, một phát nắm được cổ của Hồng Diệp.
" Rắc"
Tiếng xương gãy truyền ra, cổ của Hồng Diệp đã bị vặn gãy, cả người trừng to mắt, gắt gao nhìn vào Luke Fu. Nguồn truyện:
Truyện FULL- Mày có thể chết trong tay Luke Fu tao cũng coi như là may mắn.
Luke Fu cười lạnh lùng, buông tay ra.
Luke Fu, một trong thập đại Dong Binh chi vương?
Bên tai nghe được tên của Luke Fu, đồng tử của Hồng Diệp mở to ra sau đó tắt thở ngay tại chỗ.
Mắt thấy Hồng Diệp tắt thở, Luke Fu lập tức xoay người trở lại, chuẩn bị ra tay với đám bắn tỉa ở bên dưới.
Cùng lúc đó.
Nghĩa trang im lặng sớm đã trở thành hỗn loạn, lúc Luke Fu vừa ra tay thì các tên lính đánh thuê còn lại ở xung quanh liền nổ súng bắn về phía đám thành viên Phong Diệp, bởi vì không biết có người mai phục nên Phong Diệp đã trở tay không kịp, trong chốc lát số thương vong đã quá nửa.
Bùi Đông Lai nghe có tiếng súng thì liền nhắc nhở, yêu cầu mọi người lui lại.
Trên đường quay lại bãi đỗ xe, đám thành viên Huyết Sát liền tạo thành hình tròn, bảo vệ 4 người Liễu Nguyệt.
Trong đám người, sắc mặt Bùi Đông Lai âm trầm, mà Đông Phương Uyển Nhi đã bị hắn đánh ngất đi, đây là lần đầu tiên Đông Phương Lãnh Vũ gặp cảnh tượng này nên 2 chân mềm nhũn, may là được A Long đỡ lấy, mà một bên Tiểu Lang lại che chở Liễu Nguyệt, không để cho Liễu Nguyệt bại lộ.
" Pằng… Pằng..
"
Trong lúc nhất thời, xung quanh đều phát ra tiếng súng, đạn bay tứ tung.
" Phốc… Phốc
"
Bỗng nhiên, không biết tại sao có 2 gã thành viên Huyết Sát nằm xuống, tắt thở ngay tại chỗ.
- Có tay súng bắn tỉa, đi mau lên.
Bùi Đông Lai thấy thế thì quát một tiếng, theo bản năng nhìn về phía đỉnh núi.
" Phốc… Phốc"
Lại có thể 2 tên thành viên Huyết Sát nữa ngã xuống, đám người liền xuất hiện lỗ hổng, tên thành viên Huyết Sát bên cạnh thấy thế thì vội vàng tiến đến, lấp lại lỗ hổng.
- Tiểu Lang, ôm lấy Uyển Nhi.
Mắt thấy có 2 người ngã xuống, Bùi Đông Lai rất rõ, nếu cứ tiếp tục như thế thì người bên mình sẽ chết hết.
Nói xong, Bùi Đông Lai trực tiếp đem Uyển Nhi đưa cho Tiểu Lang, sau đó chạy ra.
- Đông Lai, không nên.
Liễu Nguyệt thấy thế, biết Bùi Đông Lai sẽ đi ra hấp dẫn lực chú ý của tay súng bắn tỉa cho nên sợ tới mức kêu lên.
Không riêng gì Liễu Nguyệt, mà tất cả các thành viên Huyết Sát thấy hành động của Bùi Đông Lai cũng ngẩn ngơ.
- Lão tử gọi là Bùi Đông Lai, các người muốn nổ súng thì hướng lão tử mà bắn.
Không để ý đến Liễu Nguyệt, hắn liền giống như một trận gió chạy như điên, vừa chạy vừa vận khí đan điền rống lớn.
- Đội trưởng, dường như tên kia chính là mục tiêu của chúng ta.
Trên đỉnh núi, tay súng bắn tỉa đứng chung với Luke Fu nghe được Bùi Đông Lai rống to thì quay đầu lại nói với Luke Fu.
- Hắc, thật không ngờ hắn lại dám làm như thế.
Luke Fu cười lạnh một tiếng:
- Mẹ nó, hắn tưởng hắn là siêu nhân, có thể coi thường tay súng bắn tỉa ư?
Nói xong, Luke Fu liền cúi người xuống, cầm khẩu súng nhắm lên, cả người tập trung vào bóng dáng Bùi Đông Lai, tay phải đã để lên cò súng.
" Pằng"
Cò súng bị bóp, viên đạn bay ra khỏi nòng hướng về phía Bùi Đông Lai.
Một viên đạn mang theo hơi thở của tử vong, hướng về phía Bùi Đông Lai.
Sinh tử một đường.
…
…