Từ thị, tập đoàn buôn lâu lớn nhất TQ đã bị cảnh sát tiêu diệt.
Lúc trưa, đài truyền hình Tây Nam đã phát đi tin này, trong tin tức này đã kể lại quá trình hành động của cảnh sát và quân đội Tây Nam, bọn họ đã dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai để vây bắt đám người Từ Vạn Sơn, trong lúc xảy ra vây bắt thì bởi vì 2 bên đã dùng súng sống mái với nhau nên có 4 chiến sỹ đặc công đã anh dũng hy sinh.
Trong tin tức không có nhắc đến một chữ nào về Bùi Đông Lai, thậm chí cũng không nói đến quá trình chạy trốn của Từ Vạn Sơn và quá trình giằng co của 2 bên.
Sau khi tin tức được truyền ra thì mọi người dân đều vỗ tay, hình tượng của cảnh sát bỗng được đưa lên một tầm cao mới.
So với nhân dân mà nói thì Bùi Đông Lai liền mượn dùng thế lực cảnh sát để tiêu diệt toàn bộ thành viên còn sót lại của tập đoàn buôn lậu thuốc phiện Từ thị.
Trong lúc nhất thời, cái tên Bùi Đông Lai lại vang lên trong hắc đạo, thậm chí người trong hắc đọa còn đặt cho Bùi Đông Lai một cái danh hiệu “ Bùi Diêm Vương”.
Tên như ý nghĩa, chỉ cần chọc phải Bùi Đông Lai là liền xuống kia nói chuyện với ông bà.
Lúc này đây, trong một tòa trang viên ở Băng Cốc, Thailand.
Hạ Hà người được cho rằng đã chết đi đang đứng ở cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.
Bên ngoài cửa sổ có vài tên thành viên phản động của Thailand đang đứng chung quanh làm cho Hạ Hà không có cơ hội để chạy trốn.
Nhìn mấy tên phản động này thì Hạ Hà chau mày.
“ Bịch…Bịch”
Lúc này đây, bên ngoài đã truyền đến những tiếng bước chân.
“Két”
Vào giây sau, tiếng bước chân dừng lại, nương theo một tiếng vang nhỏ, cửa phòng đã bị đẩy ra. Một nam nhân có dáng người khôi ngô, có làn da trắng cùng với một nam nhân có dáng người thấp bé, làn da ngăm đen đi vào phòng.
Sau lưng bọn hắn còn có mấy tên đại hán, trên người đám đại hán này đều có súng máy bán tự động hơn nữa trong tay còn có bộ đàm, bộ dạng đằng đằng sát khí.
- Quỷ tha ma bắt, sự kiên nhẫn của tao có hạn, tao hỏi mày một lần nữa, mày có nguyện ý hợp tác làm việc với bọn tao không?
Đi vào phòng, tên nam nhân có làn da trắng liền nhìn vào Hạ Hà, lạnh giọng hỏi.
- Đậu mja, bọn mày đã giết hết anh em của tao, cmn bọn mày cảm thấy tao sẽ hợp tác sao?
Nghe được những lời nói của tên nam nhân da trắng kia thì Hạ Hà liền nhìn chằm chằm vào hắn, trong đầu không khỏi hiện ra một màn đám người của mình bị phục kích.
Lúc ấy, hắn và toàn bộ người bên hắn đã bị đám người này phục kích, thủ hạ dưới tay đã bị giết hết. Hắn bị bắt giữ, dẫn tới Băng Cốc.
- Hạ lão đại, TQ các ông có câu “'Kẻ thức thời trang tuấn kiệt”. Nếu ông không làm cho Thiên Võng thì chẳng những ông chết mà vợ và con ông cũng sẽ chết.
Nghe được lời nói của Hạ Hà thì tên nam nhân da đen bên cạnh mở miệng:
- Không cần hoài nghi năng lực của Thần Võng, ông đã thấy qua rồi đó, hơn nữa đây chỉ là một phần của tảng băng mà thôi.
Sắc mặt Hạ Hà hơi đổi.
Thân là Ngọc Thạch chi vương của TQ thì Hạ Hà đều không xa lạ gì với đám người này, ngược lại hắn biết đối phương tên là Thái Hổ, là người dẫn đầu phe phái phản động ở Thailand hơn nữa cũng là lão đại của thế giới ngầm trong Thailand. Ở hắc đạo ĐNA thì cũng được coi là một người có thanh danh.
Ngoài ra, hắn còn nghe được tổ chức Thần Võng kia.
Thần Võng.
Tổ chức thống trị thế giới ngầm ở Châu Âu.
Nó cũng giống với Mafia ở Bắc Mĩ, bộ lạc Cuồng Nhân ở Nam Mĩ, tổ chức Ma Bồ ở Trung Đông…
Hơn nữa, nếu nói về hắc bang thì tổ chức Thần Võng này đứng đầu.
Đối với việc này thì Hạ Hà rất rõ, sở dĩ Thái Hổ thần phục Thần Võng là bởi vì Thần Võng vô cùng cường đại, cường đại đến nỗi ngay cả Thái Hộ cũng không có dũng khí để chống lại. Cường đại đến nổi chỉ cần Thần Võng phải là một tên lâu la cũng có thể làm thịt toàn bộ đám người Thái Hổ.
Ngoài ra, Hạ Hà cũng biết sở dĩ đám người Thần Võng không có xử lý là bởi vì bọn hắn muốn hắn trở thành như Hạ Hà, trở thành tay sai của Thần Võng, để Thần Võng có thể thâm nhập vào TQ.
- Hạ Hà, ông suy nghĩ một chút, nếu ông thần phục vào Thần Võng thì ông sẽ không chết, vợ và con của công cũng sẽ không chết. Hơn nữa, dựa vào thực lực của Thần Võng thì cũng có thể giúp ông tiêu diệt được những thế lực đối nghịch với ông, ví dụ như là Từ Vạn Sơn chẳng hạn, đến lúc đó thì ông có thể trở thành ông chủ của thế giới ngầm cả TQ.
Mắt thấy Hạ Hà trầm mặc không nói thì lúc này bởi vì chưa biết tin tức Từ Vạn Sơn chết đi, Thái Hổ lại tiếp tục khuyên.
"Hắc!"
Hạ Hà cười khan, trong tiếng người tràn ngập ý vị châm chọc.
- Tao thật tò mò, tại sao mày lại có thể cự tuyệt được lời mời hấp dẫn như thế?
Thấy Hạ Hà không cử động thì tên nam nhân người da trắng kia nhíu mày hỏi.
Nghe được tên da trắng kia nói như thế thì Hạ Hà đứng thẳng lưng, ngạo nghễ nói:
- Tuy rằng lão tử không phải là người tốt gì nhưng mà lão tử không phải là quân bán nước, đệt cm chúng mày.
Không phải là quân bán nước?
Nghe được lời nói này của Hạ Hà thì Thái Hổ và tên nam nhân kia liền sửng sốt.
Dường như bọn hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng Hạ Hà sẽ nói ra cái lý do này.
- Yêu nước sao? Ha ha ha… đây là lý do buồn cười nhất là tao từng nghe được.
Ngắn ngủi ngạc nhiên đi quan, tên nam nhân da trắng kia cười một cách trào phúng, sau đó giọng nói trở nên âm trầm, gằn từng chữ:
- Hạ tiên sinh nếu ông đã muốn làm như thế thì tôi sẽ cho ông phải trả giá vì lựa chọn của mình. Ta sẽ phái người đem vợ và con của mày đến đây, sau đó tìm người đến pháo dàn bọn họ, cuối cùng là đem bọn họ bán vào những clb đêm lớn nhất ở Thailand.
“ ….”
Nghe được lời uy hiếp kia thì Hạ Hà tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hiện ra ngọn lửa phẫn nộ.
“Reng…Reng..”
Ngay tại lúc Hạ Hà muốn liều mạng với tên nam nhân da trắng kia thì một tiếng điện thoại vang lên.
“Ách?”
Nghe được tiếng chuông điện thoại thì tên nam nhân da trắng hởi ngẩn ra sau đó lấy ra một chiếc điện thoại vệ tinh.
- Tôn quý chi thần, tôi Monterey người hầu trung thành nhất của ngài, xin hỏi ngài có gì cần phân phó.
Thấy được số gọi tới thì tên nam nhân da trắng tên là Monterey liền khom người, giọng nói vô cùng tôn kính.
- Monterey, tên người TQ gọi là Hạ Hà kia đã dồng ý chưa?
Một giọng nói âm âm quái quái thông qua điện thoại, truyền vào tai của Monterey.
- Thật có lỗi, tôn quý chi thần, tôi sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ này.
Monterey mang theo vài phần lo lắng và khẩn trương, đáp lại.
- Đưa hắn đến khách sạn, ta muốn đích thân nói chuyện với hắn.
- Vâng, tôn quý chi thần.
Monterey trả lời, thấy bên kia cúp điện thoại thì hắn nhìn qua Thái Hồ ở bên cạnh rồi hạ lệnh:
- Đưa hắn đến khách sạn Crowne Plaza, chi thần muốn gặp hắn.
- Vâng, Monterey tôn kính.
Nghe được chữ “ Chi thần” thì Thái Hổ sợ tới mức cả người run lên, vội vàng cúi đầu trả lời.
30’ sau.
Hạ Hà được đưa tới một gian phòng tổng thống trong khách sạn Crowne Plaza.
Cả phòng tổng thống to như vậy chỉ có một tên thanh niên tóc vàng, trên người quấn một chiếc khăn tắm, tùy ý vẫy vẫy tay, nhìn về phía Hạ Hà.
Ngay sau đó.
Hạ Hà có thể thấy được khuôn mặt của tên thanh niên tóc vàng này.
Thanh niên tóc vàng này có dáng người khôi ngô, cả người đều là cơ, toàn thân tràn ngập một cỗ lực lượng bạo tạc.
Thứ làm cho Hạ Hà chú ý đến tên thanh niên này chính là đôi mắt của hắn.
Thanh niên này có một đôi mắt màu tím, trong mắt hiện ra một mảnh tro tàn, làm cho người ta có một loại cảm giác đây là một kẻ đã chết đi.
- Hạ tiên sinh, ta vốn rất hiếu kỳ vì sao ông lại không thần phục Thần Võng, hiện giờ ta đã biết được đáp án.
Thanh niên tóc vàng khẽ cười, nói:
- Ừh, mới vừa rồi ta nhận được tin tức, tên gia hỏa tên là Bùi Đông Lai kia đã ra tay xử lý tên Từ Vạn Sơn, đối thủ một mất một còn của ông. Có lẽ là ông sẽ đem toàn bộ hy vọng gởi lên trên người hắn, Ấy, hoặc là đặt trên người cha của hắn ư?
“Ách?”
Bởi vì lúc này Hạ Hà đang ở Thailand nên căn bản hắn không biết chuyện tình ở trong nước, lúc này nghe tên thanh niên tóc vàng kia nói như vậy thì trong lòng hắn liền cả kinh.
- Hắc, nếu ta đoán không sai thì sở dĩ các ngươi không dám tiến vào TQ là bởi vì kiêng kị Bùi Vũ Phu a?
Mặc dù trong lòng bị cả kinh không nhẹ nhưng mà dựa vào tố chất tâm lý của mình thì Hạ Hà không có đem vẻ ngạc nhiên lộ ra trên mặt mà là khinh thường cười cười.
- Ông đã nói rất chính xác, đúng vậy trong vài năm qua sở dĩ Thần Võng không có tiến vào TQ đúng là bởi vì tên Vũ Thần TQ kia, hoặc có thể nói hắn là thần giữ cửa của TQ.
Thanh niên tóc vàng cười hờ hững rồi giọng nói đột nhiên biến chuyển:
- Bất quá, ông thật sự cho rằng hắn có thể bảo vệ được ông, hoặc là nói có thể bảo vệ được TQ sao?
Hạ Hà nhíu mày, tuy rằng hắn không biết lực lượng của Thần Võng đã cường đạt đến trình độ nào nhưng mà ở hắn xem ra, ngay cả Thái Hồ người đứng đầu thế giới ngầm ở Thailand, có tiếng trong thế giới ngầm ở ĐNA mà cũng đầu nhập vào Thần Võng thì…..
Bằng vào một mình sức của Bùi Vũ Phu có thể chống lại Thần Võng sao?
Hạ Hà không dám cam đoan Bùi Vũ Phu có thể làm được điểm này.
- Tương lai không xa, cha của ta sẽ tự mình chém đầu Vũ Thần TQ.
Thấy Hạ Hà không nói lời nào, thanh niên tóc vàng liếm liếm môi, tà ác cười nói:
- Vốn ông là người được chúng ta chọn để phát ngôn tại TQ nhưng hiện tại ta đã thay đổi kế hoạch. Ta sẽ lợi dụng ông để dụ con của Vũ Thần đến Thailand này.
- Mày…
Sắc mặt Hạ Hà đột nhiên thay đổi.
- Nếu hắn bằng lòng giúp con và vợ của ông tiêu diệt Từ Vạn Sơn thì hắn sẽ vì ông mà đến Thailand này.
Thanh niên tóc vàng nói xong, nở nụ cười âm trầm:
- Trước tiên ta sẽ nhấm nháp một chút máu tươi của hắn, Ừh, ta nghĩ, mùi vì nhất định sẽ rất ngon.
Nói xong, một cỗ sát ý ở trên người hắn liền tỏa ra khắp nơi trong phòng.
Thật mạnh!
Cảm nhận được cỗ sát ý trên người tên thanh niên tóc vàng này thì mặc dù thân là cao thủ Ám Kính nhập môn thì trong lòng Hạ Hà cũng nhấc lên sóng to gió lớn.
Hắn giống như bị thầy mo sử dụng vu thuật vậy, cả người đứng im, không động đậy được.