Ban đêm, trong một tòa khách sạn được coi như là nhà giam. Lúc này sau khi bị đám người Từ Lệ đưa đi thì Liễu Nguyệt đã ở đây.
Sau khi Bùi Đông Lai gọi điện thoại tới kể lại mọi chuyện thì Liễu Nguyệt biết được đã không có việc gì cho nên đã an lòng.
"Reng..Reng"
Đột nhiên vào lúc này, tiếng điện thoại vang lên, Liễu Nguyệt tỏ ra tò mò cầm lấy điện thoại.
Đang trong lúc bị thẩm vấn, điều tra nên điện thoại của nàng đã bị tổ điều tra giữ lấy, thẳng cho đến khi đến Bùi Đông Lai xoay thế cục, mặt trên ra lệnh, tổ điều tra mới trả lại điện thoại cho nàng, mà sau khi nhận điện thoại thì nàng chỉ gọi cho Đông Phương Lãnh Vũ, Đông Phương Uyển Nhi và Bùi Đông Lai.
Mọi người bên ngoài đều cho rằng nàng đang bị cầm tù, trong lúc nửa đêm lại có người gọi điện cho nàng, điều này có thể làm cho nàng không hiếu kỳ sao?
Tò mò rất nhiều, Liễu Nguyệt nhìn vào màn hình thì thấy được số gọi điện là ở bên Mỹ.
Hả?
Trong chốc lát, Liễu Nguyệt liền nhận ra chủ nhân của số điện thoại này chính là Anthony Gambino.
Thấy được người gọi điện là Anthony thì Liễu Nguyệt cũng không có nghe máy.
"Reng…Reng"
Vài giây sau, điện thoại lại vang lên, dường như Anthony đang muốn gọi điện cho Liễu Nguyệt.
Lại nghe tiếng điện thoại vang lên, Liễu Nguyệt vốn rất muốn tắt điện thoại nhưng lại lo Bùi Đông Lai sẽ gọi đến nên trầm ngâm một chút rồi cũng nghe máy.
- Liễu thân ái, thật xin lỗi muộn như vậy quấy rầy em.
Điện thoại được chuyển, giọng nói ôn nhu của Anthony vang lên.
Liễu Nguyệt có thể nhận ra được Anthony có ý với mình nhưng mà nàng chỉ xem Anthony là bạn hợp tác làm ăn. Từ sau khi Bùi Đông Lai cầm quyền thì toàn vộ mọi chuyện đều do Bùi Đông Lai xử lý, nàng cũng trở nên xa xách Anthony. Mà từ sau khi tin Bùi Vũ Phu chết trận ở nước ngoài truyền ra, Bùi Đông Lai biết được người cầm quyền của Mafia cũng có tham gia vào việc đó thì liền cắt đứt toàn bộ sinh ý với gia tộc Gambino.
Có lẽ nguyên nhân là yêu ai yêu cả đường đi cho nên từ sau lúc đó, bởi vì nguyên nhân là Bùi Đông Lai nên ấn tượng của Liễu Nguyệt đối với Anthony ngày càng tồi tệ hơn.
Bất quá.
Anthony vẫn tiếp tục theo đuổi nàng, thế cho nên mấy ngày trước, hắn muốn Mafia xâm nhập vào TQ cho nên nói với Pavarotti đi tìm qua Liễu Nguyệt nhưng lại bị Liễu Nguyệt cự tuyệt.
- Anthony, ngươi hẳn là rất rõ, bởi vì chuyện cha của ngươi tham gia trận chiến ở châu Phi nên chúng ta đã không còn là bạn bè hợp tác nữa.
Liễu Nguyệt lạnh lùng nói.
- Anh biết.
Dường như Anthony sớm đoán được Liễu Nguyệt sẽ nói như vậy, mặt không đổi sắc giải thích:
- Liễu, anh luôn luôn nghĩ biện pháp liên hệ với em, kỳ thật chính là muốn giải thích chuyện này.
- Anthony, sự việc đã đến nước này, cần phải giải thích sao?
Giọng nói Liễu Nguyệt lạnh như băng:
- Không cần nữa, sau này chúng ta sẽ là địch nhân.
Kỹ nữ chết tiệt.
Nghe được lời nói lạnh như băng của Liễu Nguyệt nghĩ đến chuyện Bùi Vũ Phu chết mà Liễu Nguyệt coi mình là địch thì trong lòng Anthony chửi má nó, nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra tiếc nuối:
- Liễu, trong chuyện này có chút hiểu lầm, tuy rằng cha anh đã đến châu Phi nhưng mà người cũng không tham dự vào trận chiến ấy, người chỉ đứng ở bên ngoài xem bọn họ chiến đấu, nhưng mà cuối cùng không hiểu vì sao lại bị cuốn vào trận chiến ấy.
- Có gì khác nhau sao?
- Có.
Anthony thề son thề sắt, nói:
- Anh lấy danh nghĩa thượng đế để thề, người không có ra tay đối phó với Vũ Thần TQ, sau khi người bị Vũ Thần TQ làm bị thương, chưa kịp phản kích thì đã bị đám người Odin liên thủ đẩy xuống núi.
- Anthony, ngươi coi ta là kẻ ngu sao?
Liễu Nguyệt cười lạnh.
- Liễu, anh biết em không tin cho nên anh nghĩ muốn mời em đến Mỹ một chuyến, để cha anh nói cho em biết toàn bộ mọi chuyện.
Anthony nói xong, cố nén tức giận trong lòng, tiếp tục dụ dỗ nói:
- Nếu như bạn của em là Bùi Đông Lai có hứng thú với chuyện ấy thì có thể đi cùng em.
- Anthony, theo ta được biết thì người đã phái người tiền vào TQ, nếu ta đoán không sai thì ngươi tính đợi cho Bùi Đông Lai chết thì liền để cho người của Mafia hoàn toàn xâm nhập vào TQ, hiện giờ ngươi biết Đông Lai không có việc gì, cho nên muốn dùng lý do này để dụ dỗ ta cùng Đông Lai sang Mỹ, để người xử lý, đúng không?
Càng nói giọng nói của Liễu Nguyệt càng trở nên lạnh lùng:
- Anthony, tốt nhất là người đừng để cho ta gặp lại người, nếu không ta nhất định sẽ giết ngươi!
- Ha ha, Liễu, cô đang nói đùa sao? Giết ta, bằng vào cô sao? Hay là bằng tên phế vật kia?
Mắt thấy Liễu Nguyệt hoàn toàn bộc phát thì Anthony không hề giả tạo, giận quá thành cười. Nói:
- Chỉ cần ta tát một các là nhóm người các cô sẽ chết hết.
Liễu Nguyệt nghe vậy, ánh mắt nheo lại, lại không nói cái gì nữa, trực tiếp cúp điện thoại.
"Đô đô... Đô đô..."
Bên tai vang lên tiếng "Đô đô... Đô đô..." Anthony tức giận đến xanh mặt, sát khí trong mắt hiện ra:
- Kỹ nữ, Trung Quốc có câu ngạn ngữ kêu rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cô sẽ hối hận.
Nói xong, Anthony cầm lấy điện thoại, bấm số của người phụ trách công việc Mafia ở TQ là Pavarotti.
"Reng..Reng.."
Lúc này, Pavarotti đang chiến với một cô gái u18 ở trên giường, vì muốn kiếm tiền để mẹ mình làm cuộc phẫu thuật nên cô gái này đã chấp nhận cái giá 10 vạn, để bán lần đầu tiên của mình cho Pavarotti.
Nhưng mà nàng không ngờ, mới vừa vào cuộc thì Pavarotti giống như là một con thú, không ngừng đâm vào, rút ra, làm cho nàng cảm thấy vô cùng đau đớn, khóc thét lên.
Hả?
Bên tai vang lên tiếng khóc của cô gái, Pavarotti thấy được số gọi đến là Anthony thì đồng tử của hắn liền phóng đại ra.
- Kỹ nữ, câm miệng lại cho tao.
Phát hiện người gọi đến là Anthony thì trong lòng Pavarotti liền nhảy dựng lên, hắn lạnh lùng quát với cô gái kia một tiếng, sau đó cầm điện thoại, đi vào phòng vệ sinh rồi nghe máy.
- Chết tiệt, Pavarotti, mày đang làm gì đó? Vì sao hiện giờ mới nghe máy?
Điện thoại được chuyển, trong điện thoại truyền ra giọng trách cứ của Anthony.
Trong lòng Pavarotti căng thẳng:
- Thật có lỗi, Anthony thiếu gia, thức ăn ở TQ thật sự là quá tệ, vừa rồi tôi mới ở toilet…
- Hiện tại cậu hãy làm cho ta một việc.
Anthony cắt ngang.
- Anthony thiếu gia xin phân phó.
Pavarotti âm thầm thở dài một hơi, giọng nói vô cùng tôn kính.
- Hãy dẫn người đi bắt cóc 2 đứa con bên cạnh Liễu Nguyệt, sau đó mang bọn hắn rời khỏi Đông Hải, trở về Mỹ.
Anthony ra lệnh.
Pavarotti nghe vậy, trong lòng vừa động, nháy mắt đoán được dụng ý Anthony:
- Vâng, Anthony thiếu gia.
"Đô... Đô..."
Nói xong trong điện thoại liền truyền ra tiếng "Đô... Đô...".
Pavarotti nhẹ nhàng thở ra, thu hồi di động, đi ra buồng vệ sinh, rõ ràng phát hiện cô gái cố nén đau đớn, toát mồ hôi lạnh, mặc áo vào thì liền nhíu mày:
- Kỹ nữ, ai bảo mày mặc quần áo?
- Tôi không làm nữa, tôi không cần tiền… Tôi muốn rời khỏi đây.
Bởi vì Pavarotti mạnh mẽ tiến vào mà xuất huyết nhiều nên cô gái đầm đìa nước mắt, lắc lắc đầu Pavarotti, nàng biết nếu mình còn ở đây thì sẽ chết.
- Mày nói không làm sẽ không làm sao?
Pavarotti nghe vậy, cười lạnh tiến lên, một tay nắm lấy cô gái rồi quăng xuống giường, mạnh mẽ xông vào.
Khoảng 10" sau,Pavarotti phát tiết xong, rút thương ra đi vào phòng vệ sinh rửa sạch một phen rồi mặc quân áo đi xuống lầu.
Mà cô gái thì đau ngất, màu tươi nhuộm đỏ cả tấm đệm giường, nhìn thấy ghê người.
- Anthony thiếu gia vừa rồi gọi điện thoại tới, yêu cầu chúng ta lập tức đi tới biệt thự Đàn Cung bắt 2 đứa con của Liễu Nguyệt rồi mang về Mỹ.
Đi xuống lầu, Pavarotti đối với một gã đại hán người da đen làm ra chỉ thị.
- Vâng, Pavarotti tiên sinh.
Text được lấy tại Truyện FULLThuộc hạ cúi đầu lĩnh mệnh, sau đó do dự một chút hỏi:
- Mặt cái cô bé kia làm sao bây giờ? Trả thù lao rồi để nó rời đi sao?
- Nó muốn rời khỏi nơi này, ông nói còn muốn đưa tiền cho nó sao?
Nghĩ đến chuyện lúc nãy thì Pavarotti cười lạnh một tiếng, bước đi ra đại sảnh:
- Gọi điện cho tên nịnh bợ chó đẻ người TQ kia, để cho hắn xử lý chuyện này, nếu ngay cả chuyện này mà không xử lý xong thì hắn không có tư cách liếm giày cho ta, càng không nói đến chuyện hợp tác.
- Vâng, Pavarotti tiên sinh.
Nhận thấy được trong giọng nói Pavarotti lộ ra bất mãn, tên đại hán người da đen hông có bất kỳ dị nghị gì.
1" sau.
Pavarotti trực tiếp dẫn người rời khỏi biệt thự.
Cùng lúc đó.
Máy bay chở Bùi Đông Lai đến sân bay Đông Hải.