Lúc chạng vạng tối, khu nhà giàu quận Golf có chút vắng lặng.
Trong một tòa biệt thự, Tần Đông Tuyết đang ngồi trong thư phòng đang xem sách kinh tế học, mà Hạ Y Na thì ở đại sảnh cầm điện thoại di động gọi cho Hạ Hà.
- Đông Tuyết, ba của tớ hôm nay đi bái phỏng Tịch lão gia tử, theo lão gia tử nói thì trong cuộc thi lần này Đông Lai sẽ đụng phải những đối thủ rất mạnh.
Sau khi cúp điện thoại, Hạ Y Na mặt đầy lo lắng chạy vào phòng sách nói cho Tần Đông Tuyết biết.
Hả?
Ngạc nhiên nghe được lời Hạ Y Na nói, Tần Đông Tuyết buông sách xuống hỏi:
- Hạ thúc có nói cho cậu biết tình huống hiện tại của Bùi Đông Lai không?
- Tớ có hỏi, nhưng ba tớ nói mới đi làm từ Châu Âu về nên chưa kịp hỏi thăm tình huống.
Hạ Y Na nói xong, liền đề nghị:
- Đông Tuyết, cậu gọi cho Tần thúc để hỏi thăm tình huống của Đông Lai đi.
- Được.
Tần Đông Tuyết gật gật đầu, trực tiếp cầm lấy điện thoại trong thư phòng gọi cho Tần Tranh.
- Ba, người có biết tình hình của Đông Lai ra sao không?
Điện thoại vừa nối, Tần Đông Tuyết liền hỏi.
Tần Tranh nghe Tần Đông Tuyết hỏi liền trả lời:
- Ta vừa gọi điện thoại hỏi thăm tình huống, thì biết được cuộc thi đột kích cá nhân Đông Lai đã đoạt được giải quán quân.
"Hô ~ "
Nghe được lời Tần Tranh nói, thì Tần Đông Tuyết thở nhẹ ra, sau đó nói:
- Tịch gia gia nói, Đông Lai sẽ đụng phải những đối thủ mạnh mẽ, hiện giờ xem ra cũng không gặp nguy hiểm mấy.
- Ừ.
Tần Tranh nghe vậy, do dự một chút, cuối cùng cũng không có nói cho Tần Đông Tuyết tình hình thực tế, hắn sợ Tần Đông Tuyết lo lắng.
Nửa phút đồng hồ sau, điện thoại chấm dứt, Tần Đông Tuyết cùng Hạ Y Na hai người không hề lo lắng cho Bùi Đông Lai, mà còn cảm thấy cao hứng khi Bùi Đông Lai đạt giải quán quân trong cuộc thi đột kích cá nhân.
Mà Tần Tranh thì tràn đầy lo lắng, đốt điếu thuốc lên hút. Một bên hút, một bên đang châm chước điều gì.
Hút hết nửa điếu thuốc, Tần Tranh bóp tắt thuốc lá, làm ra quyết định, cầm điện thoại lên gọi cho Long Vương Diệp Cô Thành
Diệp Cô Thành đang nói chuyện qua điện thoại cùng với lão đại trong quân đội, thì thấy chiếc điện thoại tư nhân vang lên, người biết được số điện thoại này rất ít có thể đếm trên đầu ngón tay.
Vì thế khi hắn chấm cuộc nói chuyện với lão đại quân đội, nghe được chiếc điện thoại tư nhân vang lên, hắn có chút nghi hoặc, sau đó kéo ngăn kéo ra, lấy chiếc điện thoại ra.
Bởi vì thân phận đặc thù, nên Diệp Cô Thành làm ra số điện thoại tư nhân này chỉ cho một ít người biết, khi hắn nhìn lên màn hình di động thì thấy hai chữ Tần Tranh, trong lòng hắn lập tức đoán được dụng ý của Tần Tranh.
- Thiếu tướng Diệp Cô Thành, thật xin lỗi vì quấy rầy ngài, tôi hi vọng không ảnh hưởng đến công việc của ngài.
Khi điện thoại vừa được chuyển tới, Tần Tranh lập tức mở miệng hỏi:
- Tôi nghe nói có một số tổ chức ngầm nước ngoài phái người tham gia cuộc thi quân sự lần này đúng không? Bùi Đông Lai có gặp nguy hiểm hay không?
- Có
Diệp Cô Thành cấp ra một cái đáp án rõ ràng.
"Ách..."
Có lẽ thật không ngờ Bùi Đông Lai thật sự gặp nguy hiểm, Tần Tranh không khỏi ngẩn người sau đó lo lắng hỏi:
- Có nguy hiểm tại sao lại vẫn cho hắn đi? Vì cái gì không phái mười tám Long Vệ cùng với ba Long Hồn đi.
- Chính bản thân hắn xin ra trận giết giặc, hắn đã đáp ứng với Tiêu lão thủ trưởng sẽ giành giải quán quân trong cuộc thi toàn cầu Đại Bỉ Vũ quán.
Diệp Cô Thành bốn mùa khuôn mặt đều lạnh như băng vậy mà hôm nay gương mặt lộ ra cảm xúc phức tạp:
- Mặt khác, hắn là con của Vũ Phu.
- Con của Bùi Vũ Phu là sao?
Tần Tranh khó hiểu:
- Vậy là có ý gì?
- Thân là con của Bùi Vũ Phu, có một số chuyện hắn không thể tránh né.
Diệp Cô Thành cấp ra một cậu trả lời, sau đó không đợi Tần Tranh đáp hắn liền cúp máy.
- Đông Lai, trận kế tiếp nguy hiểm trùng trùng, nhưng ta biết cậu sẽ không để Vũ Phu thất vọng.
Cúp điện thoại, Diệp Cô Thành để điện thoại di đông xuống, đi đến bên cửa sổ
…
Giống như Bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ, bộ đội đặc chủng Red Alert Indi không có đi ăn mà quay về lều trại.
- Thành nữ tôn quý, trận cách đấu ngày mai đều phải dựa vào ngài.
Trong trướng bồng chính là bộ đội đặc chủng Red Alert, Cổ Tang và bốn gã thành viên đều có vẻ mặt mong chờ nhìn một trong tam đại thánh nữ Tô Bồ Đề.
- Các ngươi nên biết, thánh nữ tới đây chỉ vì muốn giáo huấn tiện nam Tung Của kia.
Nghe được lời Cổ Tang, thấy được ánh mắt chờ mong của bốn người, Tô Bồ Đề nhíu mày, đối với nàng mà nói, thì lần này nàng tới đây tham dự cuộc thi này chỉ bởi vì Bùi Đông Lai, vinh dự quân đội Ấn Độ nàng chẳng thèm quan tâm.
- Thánh nữ tôn quý, điểm này chúng tôi biết rất rõ.
Cổ Tang nghe bốn người nói sắc mặt hơi đổi, sau đó nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
TruyenFull.com chấm c.o.m
- Tôi biết thánh nữ tôn quý không hề coi trọng cái gì là giải quán quân. Nhưng giải quán quân này đối với quân đội nước ta, thậm chí cả nước Indi rất có ý nghĩa, chúng tôi chân thành hi vọng thánh nữ có thể giúp chúng tôi đạt lại giải quán quân. Chúng tôi tin tưởng với thực lực của thánh nữ thì việc này rất dễ dàng.
Nữ nhân thích ca ngợi, đây là tính chung.
Từ nhỏ Tô Bồ Đề đã được Long Bồ Tổ Đềnhận làm đệ tử, trở thành Ma Bồ tam đại thánh nữ.
Đối mặt Cổ Tang khen tặng, Tô Bồ Đề nhăn mày lại chậm rãi buông ra lời nói:
- Ta sẽ thử, nhưng không đảm bảo sẽ giúp các ngươi đoạt được giải quán quân.
- Thánh nữ tôn quý, tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ có người có thể đối kháng với ngài sao?
Mắt thấy Tô Bồ Đề có ý muốn giúp, nhưng nghe Tô Bồ Đề nói Cổ Tang bốn người có chút khó hiểu.
- Là tiện nam Tung Của kia.
Mặc dù Tô Bồ Đề thân là Ma Bồ một trong tam đại thánh nữ, với lại được Long bồ tổ cưng chiều nên tạo thành tính nết tiểu thư, nhưng nàng cũng tự mình hiểu lấy:
- Battty Ann và Merck đều tới đây vì tiểu tiện nam đó, thực lực của hai người bọn hắn không hề yếu, nhất là Merck ngay cả ta cũng không nắm chắc có thể thắng được hắn.
"Ách..."
Khi nghe được lời Tô Bồ Đề nói làm cho bọn hắn rất ngạc nhiên, bọn hắn thật không ngờ thực lực của Battty Ann với Merck lại mạnh như vậy, ngay cả Tô Bồ Đề cũng không nắm chắc phần thắng.
Mặc dù trong lòng tràn ngập khát vọng đạt được giải quán quân cuộc thi cách đấu, nhưng Cổ Tang cũng biết Tô Bồ Đề chỉ một lòng hướng về phía Bùi Đông Lai, sẽ không mạo hiểm tính mạng trong cuộc thi trừ khi người đó là Bùi Đông Lai.
Hiểu được điểm này Cổ Tang tuy có chút tiếc nuối, hắn nói:
- Bất kể như thế nào chúng tôi đều ủng hộ thánh nữ tôn quý.
- Tiểu tiện nam ơi tiểu tiện nam, ngươi ngàn vạn lần đừng gặp 2 tên hỗn đản kia trước a.
Lúc này Tô Bồ Đề không đề ý đến lời nói của Cổ Tang, mà lo lắng nói:
- Tiểu tiện nam ơi tiểu tiện nam, ta tới đây chỉ muốn giáo huấn ngươi một chút, cho ngươi biết không nên đắc tội với ta. Nhưng hai tên hỗn đản Merck với Battty Ann tới đây vì mạng của ngươi.
Nghe được ngữ khí phức tạp của Tô Bồ Đề, trong lòng Cổ Tang cả kinh.
Cùng lúc đó trong trướng bồng của bộ đội đặc chủng Braxin Châu Mỹ.
- Battty Ann tôn quý, chúng tôi biết vì Bùi Đông Lai ngài mới tham gia trận đấu này.
Đội trưởng bộ đội đặc chủng Braxin Châu Mỹ vẻ mặt kính ý nhìn Battty Ann, do dự một chút nói:
-Nhưng chúng tôi hi vọng ngài có thể giúp chúng tôi đoạt giải quán quân trong cuộc thi cách đấu.
- Lý do?
Battty Ann lạnh lùng nhìn đội trưởng bộ đội đặc chủng Braxin Châu Mỹ.
"Ách..."
Đối mặt với câu hỏi của Battty Ann đội trưởng bộ đội đặc chủng Braxin Châu Mỹ trong lòng căng thẳng, không biết trả lời như thế nào.
Mắt thấy đội trưởng bộ đội đặc chủng Braxin Châu Mỹ không dám lên tiếng, Battty Ann nói:
- Tuy ta đối với chức quán quân chó má kia không có hứng thú, nhưng Tô Bồ Đề, Merck và Bùi Đông Lai là đối thủ của ta, ở trên võ đài đánh bại bọn hắn ít nhiều sẽ cho thế giới biết sức mạnh của ta, ta tin tưởng thế lực sau lưng bọn hắn cũng không oán hận câu nào.
- Battty Ann tôn quý, chúng tôi thật mong muốn được nhìn thấy ngài đứng trên đỉnh thế giới này.
4 gã thành viên bộ đội đặc chủng Braxin Châu Mỹ nghe vậy, nhất thời mừng rỡ giống như bọn hắn đã đoạt giải quán quân vậy.
Battty Ann nhịn không được bật cười lên, cười đến dị thường cuồng ngạo:
- Một trận chiến này, ta sẽ cho các thế lực lớn toàn cầu biết sự lợi hại của ta.