Có thể nói rằng bằng vào tốc độ khủng khiếp của mình, Bùi Đông Lai có tư cách cuồng ngạo, cũng có tư cách giành chức quán quân.
Tuyệt đại bộ phận người ở đây vẫn còn bị vây trong kinh hãi, Bùi Đông Lai vẫn giống như trước từ từ đi xuống sàn đấu.
Cùng lúc đó đội quân y khẩn trương lên sàn đấu kiểm tra sức khỏe Park Ji Yong.
- Báo cáo trưởng quan, hắn còn thở, nhưng đầu bị tổn thương nghiêm trọng cần lập tức phẫu thuật.
Chờ đợi vài tên quân y nâng Park Ji Yong lên cáng, đội trưởng quân y hướng về phía Austin Rostov báo cáo.
- Lập tức tiến hành phẫu thuật cho hắn.
Ratatosk vội vàng truyền đạt mệnh lệnh.
- Vâng, trưởng quan.
Người cầm đầu quân y cuối chào lĩnh mệnh, sau đó cùng với vài tên quân y đưa Park Ji Yong đang hôn mê vào căn cứ chữa bệnh.
Thấy một màn này mọi người đều hiểu được, cho dù Park Ji Yong may mắn sống sót qua lần này, nhưng trong lòng hắn sẽ để lại bóng ma, thậm chí không còn dũng khí để sống tiếp trên đời này.
- Thực lực của tiểu tiện nam này tăng lên rất nhanh a.
Đối với thực lực Bùi Đông Lai tăng lên, nàng cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng sau đó lại lắc đầu nói:
- Tuy hắn có tiến bộ nhưng thật sự quá ít, mới chỉ đạt đến cảnh giới Hóa Kình đại thành mà thôi.
Nàng cảm thấy dù thực lực của Bùi Đông Lai có tăng lên nhưng vẫn chưa đủ để so sánh với Merck.
- Hắc, thực lực chỉ có như vậy mà cũng dám kiêu ngạo nói chức quán quân là của hắn, thực sự là buồn cười chết người.
Nguyên bản Battty Ann nghĩ thực lực của Bùi Đông Lai đã đạt tới Chiến Sĩ Cấp 8 đỉnh phong ( Hóa Kình đại thành đỉnh phong) hiện giờ xem ra thực lực Bùi Đông Lai chỉ mới đạt tới Chiến Sĩ Cấp 7 thông thường, trong lòng không khỏi cười lạnh.
Về phần Merck nhìn Bùi Đông Lai ánh mắt toát lên vẻ xem thường, trào phúng, hắn thấy Bùi Đông Lai là kẻ không biết lượng sức mình.
- Hắc đúng là đám ngốc, bọn hắn cho rằng thực lực Bùi Đông Lai chỉ có vậy thôi sao?
Nhận ra Battty Ann cùng Merck trào phúng khinh thường Bùi Đông Lai, Tiêu Cuồng không hề tức giận, mà là trong lòng chờ mong Bùi Đông Lai sẽ dạy cho bọn hắn một bài học.
Chờ mong rất nhiều nhưng Tiêu Cuồng không tùy tiện nói ra, mà là nhìn Bùi Đông Lai cười, sau đó đấm ra một quyền không nhẹ không nặng vào ngực Bùi Đông Lai để chúc mừng.
Trần Anh, Vương Khuê cùng Tôn Nhận ba người cũng là vẻ mặt sáng lạn tươi cười nhìn Bùi Đông Lai.
- Tiêu Cuồng thực lực tên Gele kia là Hóa Kình nhập môn, anh phải cẩn thận.
Đối mặt Tiêu Cuồng bốn người chúc mừng, Bùi Đông Lai cũng không có biểu hiện ra một chút vui sướng, cảm giác giống như đó là chuyện thường tình, sau đó hắn nhắc nhở Tiêu Cuồng.
Tiêu Cuồng nghe vậy liền nhìn Gele, hắn phát hiện Gele đang dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Bùi Đông Lai, nhịn không được bật cười:
- Hóa Kính nhập môn? Ka sẽ từ từ chơi với hắn.
Bên tai vang lên lời nói tràn đầy tự tin của Tiêu Cuồng, Bùi Đông Lai cười khổ không thôi, hắn biết lời nhắc nhở của mình hoàn toàn vô dụng, nhưng hắn tin tưởng Tiêu Cuồng được Diệp Cô Thành nhận làm đệ tử đồng thời truyền thụ cho sát chiêu, tuy rằng thực lực mới chỉ là Hóa Kinh nhập môn nhưng đối phó với Gele không có vấn đề gì lớn, thậm chí có thể dùng sát chiêu để lấy mạng Gele.
Bùi Đông Lai biết rõ điểm này, nhưng Gele thì không biết.
Bởi vì Bùi Đông Lai đánh cho Park Ji Yong thành tàn phế nên trong lòng hắn sợ hãi không thôi, nhưng hắn lại phát hiện Tiêu Cuồng đang dùng vẻ mặt khinh thường nhìn hắn, thì trong lòng hắn bốc lên nộ hỏa không thôi.
Trong phút chốc, ánh mắt Tiêu Cuồng cùng Gele đụng nhau trên không trung, song phương đều cảm nhận được chiến ý cùng sát ý trong mắt đối phương.
Sau đó, Gele thu hồi ánh mắt, nhỏ giọng nói với Johan đồng đội hắn.
Bởi vì Bùi Đông Lai ở cùng tổ với Johan, mà lần trước Bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ xảy ra xích mích với bộ đội đặc chủng hoàng gia A quốc, Gele sợ Johan sẽ bị cho đi chầu diêm vương nên hắn nói với Johan đụng phải Bùi Đông Lai lập tức nhận thua.
Gele tiến hành an ủi Johan, sau đó bảo Johan điều chỉnh tâm trạng, rồi tiến lên sàn đấu đánh một trận với bộ đội đặc chủng Israel, cuối cùng Johan giành chiến thắng đánh tàn phế tên bộ đội đặc chủng tới từ Israel.
Đối với kết quả này, Gele hết sức hài lòng, nhưng Johan lại biết cuộc thi này hắn nên dừng lại ở đây, nếu tiếp tục hắn sẽ đụng phải Bùi Đông Lai, đến lúc đó không những bị tàn phế mà còn đem đến sỉ nhục cho bộ đội đặc chủng A quốc.
Trong tất cả các tổ, tổ F là tổ có thực lực yếu nhất trong các tổ, bốn gã thành viên trong tổ F đánh nhau u đầu chảy máu mới xong trận.
Nhưng cũng là tổ hấp dẫn nhất trong các tổ, vì đa số các tổ khác toàn hack 1 hit, nên trận đấu kết thúc một cách nhanh chóng.
- Trận kế tiếp cũng là trận đầu tiên của tổ G, đội trưởng bộ đội đặc chủng nước Đức Podor sẽ đấu với bộ đội đặc chủng M quốc Merck.
Sau khi cuộc tranh tài ở tổ F kết thúc, Austin Rostov đứng dậy chủ trì trận đấu, hắn mở miệng nói đồng thời liếc nhìn Podor một cái ý như nhắc nhở, nhưng ở mặt ngoài vẫn trước sau như một:
- Mời 2 bên lên sàn đấu.
"Bá!"
Nhận được sự nhắc nhở của Austin Rostov, vì Merck là một tên giết ngươi điên cuồng, Austin Rostov vừa nói xong, tất cả mọi người kể cả Bùi Đông Lai đều nhìn về phía Podor, bọn hắn cùng đợi quyết định nhận thua hay tử chiến.
Đang lúc mọi người nhìn chăm chú, thì Podor xoay người đối mặt với ba gã chiến hữu vươn tay lên.
"Ba! Ba! Ba!"
Mắt của 3 gã thành viên còn lại của nước Đức đỏ lên, cắn răng, trước sau đưa tay lên đập vào tay của Podor, như lời cổ vũ.
- Chỉ có tiến, vĩnh viễn không lùi.
Hô to khẩu hiệu của nước Đức vang lên, Podor mỉm cười, sau đó xoay người đi lên sàn đấu.
Dưới ánh mặt trời hắn đứng thẳng tắp, nện từng bước chân trầm ổn bước lên sàn đấu, giống như một gã cảm tử quân, biết rõ là sẽ phải hi sinh nhưng vẫn lao vào không hề ngần ngại.
- Cúi chào!
Thấy một màn như vậy, trong lòng Bùi Đông Lai dâng lên một cỗ kính ý, nói nhẹ một tiếng, đối với bóng lưng dần xa kia cúi chào.
"Bá! Bá! Bá! Bá!"
Text được lấy tại Truyện FULLNghe được Bùi Đông Lai quát khẽ, 4 người Tiêu Cuồng trước tiên đối với Podor cúi chào.
"Bá... Bá... Bá..."
Sau đó lần lượt đội viên dự thi cúi chào, đến cuối cùng ngũ đại Dong Binh Vương và thành viên ủy hội cũng đứng lên cúi chào, đó là hành động biểu đạt sự kính ý.
Đám bộ độ đặc chủng HQ không có cúi chào, Park Ji Yong bị đánh cho tàn phế, trong lòng cực kỳ hận Bùi Đông Lai, làm sao còn tâm tư để cúi chào.
Không cúi chào còn có bộ đội đặc chủng M quốc, vì Podor nằm chung tổ với Merck nên được xem là địch nhân, tự nhiên sẽ không ở trước trận đấu cúi đầu chào địch nhân.
Có lẽ thật không ngờ Podor không chịu thua mà quyết tâm liều chết đánh một trận, con ngươi Merck lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng sau đó lại thay đổi thành ánh mắt hoàn toàn coi thường.
Một cỗ sát khí bất tri bất giác xuất hiện mạnh mẽ trên người Merck, hắn giống như một cỗ máy giết chốc, lãnh đạm đi lên sàn đấu.
Trẹn sàn đấu sắc mặt của Podor cực kỳ nghiêm trọng khi thấy Merck lên sàn đấu.
Tiến lên sàn đấu, Merck không hề dừng bước lại mà lập tức đi tới chỗ Podor, cùng lúc đó sát khí trên người hắn ngày càng đậm, ánh mắt lạnh lẽo như băng nhìn Podor, giống như là trực tiếp tuyên bố án tử cho Podor.
Cảm nhận được sát khí trên người Merck điên cuồng tuông ra, nhìn Merck cả người băng lãnh, Podor như rơi vào hầm băng, một trận lạnh lẽo từ đầu đến chân.
Hắn có gắng bước lên thêm một bước, nhưng hắn lại phát hiện chân hắn giống như đeo quả tạ nặng ngàn cân, dù nữa bước cũng không thêm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Merck đi tới chỗ hắn đứng.
Hắn biết mình bị sát khí khủng bố trên người Merck làm kinh sợ, nhưng hắn vẫn ương ngạnh dùng sức mạnh ý để chống cự.
Nhưng..
Trong tay Merck nhuốm máu của vô số người, sát khí của hắn do máu tươi mà tạo thành, khủng bố tới mức người thường không thể tưởng tượng nổi, thế cho nên Podor đem toàn bộ lực lượng của mình bày ra nhưng vẫn không thể đối kháng.
10m. 8m, 5m…
Khoảng cách giữa Podor và Merck ngày càng rút ngắn, tất cả đội viên dự thi đều thấy trán Podor xuất hiện mồ hôi lạnh, thân mình không thể khống chế được run lên, tựa hồ như đang giãy dụa giữa sự sống và cái chết.
- Tới.
Khoảng cách giữa Merck và Podor chỉ còn 3m, Podor dùng ý chí ương ngạnh của mình để chống lại sát khí trên người Merck, sau đó hắn rống to một tiếng, hóa thủ thành đao đâm vào yết hầu của Merck.
"Bốp!"
Merck tùy ý đưa tay lên đỡ, sau đó biến chưởng thành trảo, năm ngón tay như gọng sắt kẹp lấy cổ Podor.
"Rắc"
Một tiếng vang giòn truyền ra, cổ Pador trực tiếp bị Merck bẽ gãy.
"Vèo"
Sau khi giết chết Pador, hắn tùy tiện ném xác Pador ra ngoài như một món đồ chơi.
Làm xong tất cả chuyện này.
Hắn nhìn Bùi Đông Lai một cái như muốn nói ngươi cũng sẽ như hắn.