Màn đêm buông xuống, từng cơn gió biển thổi trên mặt sóng, vỗ vào nhng tảng đá bên bờ, tạo lên nhữngâm thanh xé sự im lặng của đêm tối.
Trong bóng đđ êm, Tô Bồ Đề đang gỡ bỏ tất chân, cô gắng hóp bụng, ngồi thẳng dậy, biểu hiện ra bộ dáng không có vấn đề gì cả… nhưng mà thân thể cô khẽ run lên, chứng tỏ tình hình không mấy lạc quan.
Trên thực tế, đúng là như vậy.
Nàng bị trúng một kích toàn lực của BattyAnn, dù sử dụng bí thuật "Niết bàn" nhưng vẫn bị tổn thương nguyên khí, thậm chí… Nếu không phải vào thời khắc mấu chốt, Bùi Đông Lai lợi dụng kình thực thúc đẩy dược lực, để dược lực truyền đi khắp toàn thân thì e rằng kinh mạch, gân cốt, lục phủ ngũ tạng đều sẽ bị tổn thương nghêm trọng.
So với Tô Bồ Đề, thương thể của BattyAnn cũng chả khá khẩm hơn là bao.
Tô Bồ Đề sử dụng bí thuật "Niết Bàn" phát động lâm tử phản kích, uy lực mạnh hơn một kích thông thương rất nhiều.
Batty Ann tuy rằng có sức phòng ngự kinh người, bất quá vẫn bị chấn thương lục phủ ngũ tạng, nguyên khí bị hao tổn rất nhiều. Nếu không phải khi đó sử dụng thứ thần thủy vô cùng trân quý của Bộ Lạc Cuồng Nhân đúng lúc thì sau này có khôi phục thương thế, thực lực sẽ không thể nào tăng tiến.
- Đ!S^.^E, không ngờ "Niết Bàn" của Tô Bồ Đề này lại lợi hại như vậy.
Xuyên qua rừng tùng, BattyAnn nghĩ lại trận chiến vừa rồi mà có chút sợ hợi, hắn thấy rằng nếu thực lực Tô Bồ Đề mạnh hơn một chút, có lẽ hắn đã tèo rồi.
Tim BattyAnn đập liên hồi, thở phào than may mắn:
- Tuy rằng bởi vì trận chiến này mà mình bị thươg nặng, không thể hồi phục trong thời gian ngắn, nên không cách nào có thể quyết đấu với con trai của Vũ Thần được. Nhưng qua trận chiến này, mình tựa hồ lại có dấu hiệu đột phá. Mong rằng trước cuộc thi đấu có thể hoàn toàn khôi phục thương thế và đột phá cả bình cảnh. Đến lúc đó, không riêng gì Tô Bồ Đề, mà ngay cả con trai của Vũ Thần Hoa Hạ cũng chạy không thoát được.
Nói tới đây, BattyAnn không nhịn được bật cười. Sau đó, hắn không trở về quân doanh ngay, thay vào đó, hắn ngồi khoanh chân ngay tại chỗ, hấp thu dược lực để chữa lành thương thế.
Coi như thời điểm BattyAnn khôi phục thương thế cũng sẽ là lúc rạng sáng tại New York.
Sáng sớm, nắng chiếu sáng trang viên Gambino, chỉ là vẫn không đủ để làm trang viên quạnh quẽ này ấm áp, nơi đây vẫn tỏa ta một khí tức lạnh lẽo.
Trong thư phong biệt thự của trang viên, người tạm thời nắm quyền gia tộc Gambino và hội đồng Mafialà Anthony Gambino đang ngồi trên chiếc ghế phong cách cổ xưa, xem một ít văn kiện trọng yếu sau khi đã luyện công buổi sáng và ăn sáng xong.
- Reng reng reng…
Tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên làm quấy nhiễm tâm tình Annthony đang xem văn kiện. Hắn nhíu mày, đứng lên nhìn qua số điện thoại gọi đến, liền lập tức sửng sốt, lập tức nghe máy:
- Buổi sáng tốt lạnh, chú Otto.
- Buổi sáng tốt lành Anthony.
Bên kia đầu dây điện thoại, người tên Otto trả lời, ngữ khí của lão có chút cổ quái.
- Chú Otto, nghe ngữ khí của chú, hình như đã xảy ra chuyện gì sao?
Nhận thấy ngữ khí dị thường của Otto, Anthony mơ hồ cảm thấy Otto sáng sớm đã gọi cho mình chắc hẳn có liên quan đến cuộc thi đấu quân sự. Nhưng hắn nhớ rõ là tối hôm nay Merck mới giao thủ cũng với Bùi Đông Lai mà, vì thể trong giọng nói tràn ngập nghi hoặc.
- Đúng vậy, Anthony, ta nói cho cháu nghe một tin tức xấu.
Thân là nhân vật thực quyền trong giới quân đội mà Otto vẫn hợp tác với hội đồng Mafia, hoặc nói trắng ra là làmô dù cho bọn họ, hắnvừa giúp Bùi Đông Lai huyết tẩy NB trong nghị sự cổ động để gây áp lực lên TQ, lại vừa đưa quyền lực của căn cứ bộ đội đặc chủng nước M đóng tại vùng châu thổvào tay Anthony để giúp hắn giết Bùi Đông Lai.
- Tin tức xấu?
Trong lòng Anthony tràn ngập dự cảm xấu.
Otto thở dài:
- Merck đã chết.
- Cái… cái gì?
- Meck đã bị tên Bùi Đông Lai khốn kiếp kia giết chết…
- Tại… tại sao hắn có thể làm được như thế?
Không đợi Otto nói hết lời, Anthony cả kinh nhảy dựng ra khỏi ghế:
- Chú Otto, chú không nhầm chứ? Không phải tối nay bọn họ mới đấu với nhau ư? Làm thế nào mà Merck lại chết được chứ? Meck vốn đã bước được nữa bước vào hàng ngũ Chiến Sĩ Cấp Chính, đâu phải muốn giết là giết được!
- Đó là sự thật, Anthony. Người ở căn cứ bộ đội đặc chùng vùng châu thổ đã báo tin tới Merck đánh một gã bộ đội đặc chủng của TQ, chọc giận tới hắn nên hắn đề nghị tiến hành sớm trận đấu. Kết quả là… hắn chỉ mất chưa đến 1" đồng hồ để đánh bại Merck.
- Không đến 1" đồng hồ?
Anthony hoàn toàn sững sờ ngay tại chỗ, có vẻ như không thể nào tin nổi đây lại là sự thật. Nhưng lý trí của hắn cho biết rằng Otto không hề lừa gạt hắn.
- Mặt khác, hắn sau khi giết chết Merck, hắn dùng dao găm khắc hai chữ lên ngực Merck để các thành viên bộ đội đặc chủng vùng châu thổ gửi thi thể Merck đến cho cháu.
Thấy Anthony không nói lời nào, Otto nói tiếp, vốn lão định nói ra sự thật, bất quá lại cảm thấy không được ổn, cuối cùng lại đổi thành nhắc nhở:
- Anthony, hắn thựcs ự quá nguy hiểm, ta nghĩ cháu không nên đi trêu học vào hắn nữa….
- Hắn đã viết gì trên ngực Merck?
Anthony cắt đứt lời của Otto, lớn tiếng hỏi
- Diệt tộc!
"Loảng xoảng"
Nghe thấy hai từ "diệt tộc", Anthony trực tiếp đập vỡ điện thoại.
Gừo khắc này, hắn thật sự muốn lao đến trước mặt Bùi Đông Lai, cho Đông Lai mấy phát tát cho biết mặt.
Cùng lúc đó.
Tổng bộ Thần Võng.
- Thân vương Dracula, tra được tin tức gìư?
Trong một gian phòng của tòa thành, dáng người của Sonali mập mạp đang ngồi trên cái ghế, hai nữ tử dáng người thướt tha đang quỳ xuống làm đệm chân cho ả, ngoài ra còn 2 gã đàn ông cũng quỳ trên mặt đất liếm bàn chân to béo của ả.
Nương theo ngọn đèn, có thể thấy 2 mặt nữ tử kia đều có vết dao hằn sâu vào, dung nhan hoàn toàn bị hủy hoại. Còn 2 người đàn ông kia mặ dù không bi hủy dung nhân nhưng có thể là bị Sonali bạo dâm nhiều quá nên cơ thể gày như que củi, đôi mắt mờ mịt như cái xác không hồn.
Dracula tựa hồ đã sớm không quen với cảnh tượng này, hành lễ nói:
- Thưa Sonali, một bộ giáo phái báo tin rằng thánh nữ Serena sinh bệnh nên lùi ngày khởi hành tới St. Petersburg 10 ngày.
- Không hiểu tại sao Giáo Đình lại đưa một con bé gầy yếu lên làm thánh nữ chứ?
Nghe được tin tức thánh nữ bị sinh bệnh, Sonali độc địa mắng, trong mắt hiện lên hận ý sâu đậm
Dracula nghe vậy, beiét điều không lên tiếng.
Thân là một trong tứ đại hoàng thân của Thần Võng, hắn biết ngày xưa khi Sonali còn bé đã được Giáo Đình thu nạp, hơn nữa còn được là một trong những người được đề cử làm thánh nữ.
Khác với những người sinh ở gia đình đầm ấm, Sonali từng có 2 năm đi ăn mày, tuổi còn nhỏ mà ả đã dùng tâm kế nghĩ mọi biện pháp để được làm thánh nữ. Kết quả rõ ràng rằng ả bị loại những người có tư cách làm thánh nữ.
Điều này làm tính cách của ả đại biến, cũng rất hận Giáo Đình.
Còn Odin sở dĩ muốn nhận ả vì ngoại trừ ả là một người có thiên phú trong võ học ra, còn vì Odin coi trọng sự hận thù của ả đối với Giáo Đình. Odin cảm thấy nếu như để Sonali từng là người của Giáo Đình mà pháVatican, đó sẽ là một chuyện thập phần thú vị.
- Thế còn tính hình của con trai Vũ Thần Hoa Hạ?
Độc địa mắng Serena xong, Sonali quai lại hỏi tin tức của Bùi Đông Lai.
- Hắn hôm nay đã đích thân ra tay giết chết Merck của hội đồng Mafia.
Nói đến Bùi Đông Lai, ngữ khí của Dracula hơi cổ quái:
- Căn cứ theo tin tức nhận được thì hắn chỉ mất chưa đến 1"t để tiễn Merck xuống âm phủ, hơn nữa còn dùng thủ pháp rất tàn nhẫn để giết chết Merck trước mặt mọi người.
- Oh?
Nghe Dracula nói, Sonali nghe đếnđây thấy hứng thú, ả dùng đầu ngón chân đột ngột thúc vào miệng 2 nam tử, sau đó phát lực, đẩy mạnh 2 nam tửđó về phía sau, chỉ nghe "ầm" một tiếng, 2 nam tử đó đã bay thẳng về phía sau, bộ mặt bị lún vào, chắc chắnđã toi đời.
- A~~~~~
2 cô gái quỳ dưới chân tuy biết Sonali giết người như ngóe, những vẫn bịả dọa cho sợ hãi thét lên, xụi lơ dưới nền nhà.
Sonali không có giết tiếp 2 cô gái này mà chỉ cười gian đứng lên:
- Thân vương Dracula, ta muốn biết bảo bối tương lai của ta đã giết hắn như thế nào?
- Hắn đánh bại Merck xong, dùng chân dậm nát mắt cả chân của Merck thành cám.
Nghe Sonali gọi Bùi Đông Lai làm "bảo bối tương lai" làm Dracula thấy nổi da gà, bất quá hắn vẫn thành thậtđáp:
- Sau đó, hắn giật đứt cánh tay của Merk ra, dung cánh tay đó tát cho Merk chục phát, hơn nữa còn khắc lên ngực Merk hai chữ "diệt tộc"!
- Quá hay, hắn thực sự làm cho ta động tâm. Ngẫm lại, nếu để một kẻ tàn nhân như vậy, lại còn là con trai của Vũ Thẫn Hoa Hạ nữa trở thành nô lệ của ta thì sẽ tuyệt vời như thế nào nhỉ?
Sonali nghe vậy chẳng những không thấy sợ hãi mà còn giống như uống được thuốc kích thích, hưng phấn lạ thường, bọ dáng như một con lợn nái động tình:
- Thân vương Dracula, ta phải có được hắn, nhất định phải có được.
Hiểu rõ ý tử của Sonali, Dracula có chút khó xử.
- Sao? Hoàng thân Dracula, chẳng nhẽ ngươi không muốn giúp ta?
Thấy Dracula không lên tiếng, Sonali đang tươi cười dẫn trở thành lạnh lùng, làm người ta dựng hết cả lông tóc.
Nhận thấy Sonali nổi giận, Dracula thở dài nói:
- Sonali, thân chi tử Dixi đã nói qua rằng ngài muốn tự tay giết chết con trai của Vũ Thần Hoa Hạ….
- Dracula, không cần mang hắn ra đây dọa ta.
Sonali nghe vậy vô cùng tức giận, ngữ khí hoàn toàn lạnh lẽo:
- Tuy rằng hắn vẫn tạm thời tiếp quản thần võng, nhưng chủ nhân thực sĩ là cha của hắn. Chưa đến lượt hắn quản ta!
Dracula thở dài, cả Dixi lẫn Sonali hắn đều không dám đắc tội.
- Hoàng thần Dracula, ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có giúp ta không?
Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.comSonali buộc Dracula ỏ rõ thái độ.
Dracula thấy Sonali quyết tâm xuống tay với Bùi Đông Lai, đành bất đắc dĩ cười khổ nói:
- Sonali đã nói, sao ta dám không giúp chứ?
- Khá khen cho ngươi, thân vương Dracula, lấy thực lực của ngươi và ta, hơn nữa còn có hai thân vệ của ngươi và bốn thần vệ của ta thì trừ phi lão Giáo Hoàng quái vật kia xuất thế thì không có ai có thể ngăn được chúng ta!
Sonali nghe vậy, nở nụ cười tà ác.