Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 146: Tiểu ma đầu bên người Vương Giai Giai

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyen360.com

Sáng sớm ngày hôm sau Lý Dương đã dậy từ sớm để chuẩn bị, hắn và Vương Giai Giai đã ẹn nhau lúc chín giờ.

Lý Dương cũng không chọn quần áo cầu kỳ gì mà chỉ mặc một bộ quần áo sạch sẽ, trong nhà hắn bây giờ ngoại trừ bộ quần áo cố ý mua kia thì toàn bộ đều là hàng vỉa hè, quần áo loại tốt của hắn có thể nói là vô cùng hiếm hoi.

Không phải là Lý Dương không mua nổi mà là do thói quen hơn hai mươi năm ảnh hưởng nên lý Dương rất khó thay đổi, cho dù Lý Dương bây giờ đã có gia sản trăm triệu thì cuộc sống bình thường và chi phí hàng ngày so với trước cũng chẵng khác nhau bao nhiêu, thứ khác lúc trước chỉ là một chiếc xe mà thôi, khi ăn cơm thì hắn vẫn lựa chọn những quán thức ăn nhanh như lúc trước.

Chưa tới tám giờ, Lý Dương đã thúc giục Lưu Cương đi ra ngoài, vốn hắn cũng không muốn Lưu Cương đi theo, nhưng mà Lưu Cương cứ bám dính hắn làm hắn không còn cách nào khác đành phải cho Lưu Cương đi theo. Nhưng mà hắn đã quy định trước là khi hai người gặp mặt thi Lưu Cương không thể đi theo mà phải tự tìm chỗ khác mà chơi.

Tám giờ mười phút, Lý Dương cuối cùng cũng rời khỏi nhà, khi thấy bộ dáng có chút kích động của Lý Dương Lưu Cương có chút thở dài, hắn hiện tại cũng không có tin tưởng cho Ngô Hiểu Lỵ lắm.

Nơi mà Lý Dương và Vương Giai Giai hẹn nhau là một quán cà phê ở cạnh nhà ga, trên đường tuy có chút kẹt xe, nhưng mà cho dù vậy thì Lý Dương cũng đã tới chỗ ước hẹn sớm mười lăm phút.

Đứng trước cửa quán cà phê Lý Dương ngẩn đầu lên nhìn, khi xác định không nhầm chỗ thì hắn mới bắt đầu đi vào.

Tám giờ năm mươi lăm, Lý Dương có chút lo lắng, mười phút vừa qua với hắn cứ như đã mười giờ vậy, Lưu Cương ở trên xe khi thấy vậy thì không ngừng lắc đầu. Căn cứ theo tin tức mà hắn có thì Ngô Hiểu Lỵ hẵn đã từ chức, người mà Lý Dương thích vừa vặn lại ở Trịnh Châu, không biết khi Ngô Hiểu Lỵ tới nơi này rồi nghe được tin tức thì sẽ như thế nào nữa.

Một phút nữa là tới chín giờ, Lý Dương đã có chút đứng ngồi không yên.

Từ xa có hai cô gái vừa xuống xe taxi, Lý Dương đột nhiên sửng sốt rồi chuyển sang vui sướng, người hắn chờ rốt cuộc cũng đã xuất hiện.

-Giai Giai, anh ở đây

Lý Dương vội vàng phất tay, Cố Nhã Tĩnh bên cạnh Vương Giai Giai nhịn không được liếc mắt nhìn, cô biết Vương Giai Giai vẫn đang nhớ thương một người, nhưng mà cô lại không ngờ người đó lại là một người bình thường như vậy.

Vương Giai Giai mặc một bộ quần áo màu vàng, Cố Nhã Tĩnh bên cạnh thì mặc một bộ quần áo màu tím, trên đầu cô còn buộc thành hai cái đuôi ngựa, bộ dáng giống như một cô em gái nhỏ vậy.

Nhìn thấy Lý Dương, Vương Giai Giai lập tức bước nhanh qua,trong lòng Vương Giai Giai kỳ thực cũng có chút kích động, bộ dáng cao to của Lý Dương trong đêm giáng sinh kia cô không thể nào quên được, hiện tại rốt cục cô cũng đã gặp lại.

Vương Giai Giai kéo Cố Nhã Tĩnh đến chỗ Lý Dương, Cố Nhã Tĩnh là một cô gái có vóc người nhỏ nhắn, bộ dáng của cô kết hợp với trang phục nhìn rất đáng yêu.

-Lý Dương, đã lâu không gặp

Đứng ở trước mặt Lý Dương, những lời cô vốn định nói nhưng không sao nói ra được, cô chỉ cười cười gật đầu với hắn mà thôi.

-Đúng vậy, cũng đã bốn tháng rồi, chúng ta vào trong ngồi đi"

Lý Dương lập tức cười nói, khuôn mặt còn có chút không được tự nhiên.

Ba người vào quán cà phê, Lý Dương lúc này có chút hối hận là không cho Lưu Cương xuống xe, hắn không nghĩ tới Vương Giai Giai lại mang theo một người tới.

-Lý Dương, em giới thiệu một chút, đây là Cố Nhã Tĩnh, là bạn lớn lên từ nhỏ với em, là chị em tốt hiện đang cùng làm việc với em

Sau khi ngồi xuống Vương Giai Giai giới thiệu Cố Nhã Tĩnh cho Lý Dương, Lý Dương thấy sắc quên bạn nhưng cô thì không như vậy.

-Xin chào

Lý Dương vội vàng đứng dậy chào Cố Nhã Tĩnh, cô thì kinh ngạc nhìn Lý Dương chứ không đáp lời.

Lý Dương có chút xấu hổ nên tự mình ngồi xuống, Cố Nhã Tĩnh đột nhiên hỏi:

-Anh chính là Lý Dương? Cũng không thấy anh có gì đặc biệt a, thật là kỳ quái, một người như anh sao có thể làm cho Vương Giai Giai kính trọng thế chứ?

Lý Dương sửng sốt, Vương Giai Giai vội vàng kéo kéo cô rồi nhìn Lý Dương nói:

-Thực xin lỗi, Nhã Tĩnh chính là như vậy, cô ấy luôn nghĩ gì nói đó, có gì thì anh đừng trách

-Không, có gì đâu chứ, cô gái như vậy hiện tại rất hiếm gặp

Lý Dương vội vàng lắc đầu, sau khi xấu hổ thì hắn lập tức mừng như điên, tuy cô gái này nói chuyện thẳng thắng nhưng cũng chính vì vậy hắn mới biết vị trí của mình trong lòng Vương Giai Giai.

-Anh đang công tác ở đâu?

Cố Nhã Tĩnh không để ý đến Vương Giai Giai mà tiếp tục hỏi Lý Dương, Vương Giai Giai ở bên cạnh trong lúc nhất thời biến thành mướp đắng, cô cực kỳ hối hận là đã mang tiểu tổ tông này đến đây.

Nhưng mà hối hận cũng đã vô dụng, Cố Nhã Tĩnh là do mình cứng rắn mang đến, nếu không mang theo thì hậu quã lại càng nghiêm trọng hơn.

-Tôi vừa mới từ chức, hiện tại đang định cùng bạn bè buôn bán

Lý Dương cười khổ một tiếng, gặp người như thế này hắn quả thật là chẳng có biện pháp gì.

-Từ chức, sao lại từ chức? Anh còn trẻ như vậy mà đã nghĩ tới việc làm ăn buôn bán? Cũng quá đã tâm đi chứ, tôi khẳng định là anh sẽ lỗ vốn

Cố Nhã Tĩnh ngay lập tức không chút khách khí phê bình Lý Dương, giọng của cô không nhỏ nên mọi người đều chứ ý nhìn sang bên này, Lý Dương bị cô gái này nói tới mức thiếu chút nữa là phải tìm một cái bàn để chui xuống.

-Nhã Tĩnh, không được nói bậy

Vương Giai Giai vội vàng nói nhỏ với Cố Nhã Tĩnh, tình huống của Lý Dương Vương Giai Giai cũng có biết một chút, nhưng cũng không quá rõ ràng, cô cũng chỉ thông qua người em họ mới biết được cuộc sống của Lý Dương bây giờ rất không tệ mà thôi.

-Sao mà không thể nói chứ, mình chỉ muốn nhìn xem người này rốt cuộc là như thế nào, nếu như không cận thận thì bạn bị hắn lừa mất thì sao, mình chỉ muốn tốt cho bạn thôi

Cố Nhã Tĩnh quay đầu lại nghiêm trang nhìn Vương Giai Giai nói, Vương Giai Giai bị cô nói như vậy không cách nào phản đối được nên chỉ còn cách cúi đầu xuống.

-Nên nói

Lý Dương cảm thấy trán mình đầy mồ hôi lạnh nhưng hắn cũng không dám phản đối lời của tiểu tổ tông này, hắn thầm mong tiểu tổ tông này nói nhanh lên rồi chừa cho hai người một chút không gian riêng.

-Bạn xem, chính hắn cũng đã nói vậy rồi đó

Lời của Lý Dương đã giúp cho Cố Nhã Tĩnh tìm được lý do nên cô không khách khí nói, lời của cô giống như là Lý Dương đang cầu cô nói vậy.

Vương Giai Giai nhìn Lý Dương với ánh mắt xin lỗi, cô hiện tại không dám nói nữa, tính cách của cô bạn này cô biết rất rõ, nếu như cô còn nói thêm thì không chừng những câu nói khó nghe hơn Cố Nhã Tĩnh cũng nói ra được.

Cố Nhã Tĩnh nhìn Lý Dương rồi nghiêm túc nói:

-Tôi hỏi anh, cha mẹ anh làm cái gì? Trong nhà có bao nhiêu người? Đúng rồi, việc quan trọng nhất là trước đó anh đã từng yêu chưa?

Lý Dương nhất thời ngây người ở đó, lần này không phải là có cảm giác nữa mà mồ hôi lạnh thật sự đã chảy xuống, đây không phải là tiểu tổ tông mà là một tiểu ma đầu.

-Nói mau, những câu trước không cần trả lời nhưng câu cuối thì nhất định phải nói

Cố Nhã Tĩnh gắt gao nhìn chằm chằm Lý Dương, thấy Lý Dương không trả lời thì cô tiếp tục nói, lần này ngay cả Vương Giai Giai cũng nhìn trộm về phía Lý Dương, vấn đề này kỳ thật cô cũng muốn biết đáp án.

-Không, chưa từng có bao giờ

Lý Dương dùng sức lắc đầu, hắn thật sự là chưa từng yêu, trường hắn học cũng chỉ là trường bình thường, hắn thì cũng chỉ cùng bạn học ở trong phòng cả ngày đề chơi game, chưa từng nghĩ tới việc tìm bạn gái, sau khi tốt nghiệp thì hắn lại vì cuộc sống mà bôn ba nên lại càng không dám nghĩ tới chuyện này.

-Lừa ai a, tôi không tin, nói mau, rốt cuộc là mấy lần? Năm lần, sáu lần, hay là bảy lần?

Cố Nhã Tĩnh nói, khuôn mặt cô đang rất không vui, dường như là cô đã nhận định Lý Dương đang lừa cô vậy.

Lý Dương hoàn toàn ngây dại, hắn hiện tại đã có cảm giác muốn khóc, tiểu ma đầu này từ đâu chui ra vậy, hắn rất muốn nổi giận nhưng mà cô đi chung với Vương Giai Giai nên hắn cũng không thể nào nổi nóng được.

-Lý ca

Lưu Cương vội vàng từ bên ngoài đi đến, khi đến gần Lý Dương thì hắn nhỏ giọng kêu lên, khi nói xong hắn còn quay đầu sang liếc nhìn Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh một cái.

-A, Lưu Cương, có chuyện gì?

Lý Dương đột nhiên đứng lên, ân nhân cứu mạng tới rất đúng lúc.

Lý Dương vội vàng đứng lên rồi nhìn hai cô gái nói:

-Đây là Lưu Cương bạn anh, vừa rồi hắn đang đi mua đồ

Bất đắc dĩ, Lý Dương đành phải nói dối, hắn thật sự rất ngượng vì đã để cho Lưu Cương ở bên ngoài đợi hắn.

-Lý ca, Hà lão vừa rồi điện hỏi tại sao anh lai không nghe điện thoại?

Lưu Cương không nhìn hai cô gái mà nhỏ giọng nói một câu.

-Hà lão

Lý Dương đột nhiên ngẩn ngơ rồi lập tức lấy điện thoại ra.

Quả thật là có một cuộc điện thoại của Hà lão, Lý Dương vừa rồi bị tiểu ma đầu dây dưa thiếu chút nữa là nổi điên nên di động rung hắn cũng không cảm giác được.

-Tôi lập tức gọi lại cho Hà lão

Lý Dương vừa bấm số vừa nhìn Vương Giai Giai nói:

-Người lớn gọi tới nên anh phải gọi điện lại

Cố Nhã Tĩnh lạnh như băng nhìn Lý Dương, Vương Giai Giai thì mĩm cười gật gật đầu nhìn Lý Dương.

-Chào Hà lão, có thời gian ạ, tốt, cháu hiểu được, ngày mai đi, ngày mai cháu qua được không, tốt, cám ơn ngài

Lý Dương nói điện thoại xong thì thở ra một hơi, cú điện thoại này của Hà lão thật là đúng lúc.

Vương Giai Giai ảm đạm cười hỏi Lý Dương:

-Anh có chuyện?

-Không, trong nhà có một người lớn tìm anh có việc, ông bảo anh ngày mai đi Bắc Kinh, anh nghĩ từ đây tới Bắc Kinh cũng không xa nên ngày may đi cũng được

Lý Dương nói tới đây liền có chút sửng sốt, nếu như lúc bình thường Hà lão gọi tới thì hắn sẽ nhanh chng1 chạy qua, không ngờ là bây giờ vừa mới nhìn thấy Vương Giai Giai thì hắn lại có thể dời ngày lại.

Vương Giai Giai tò mò nhìn Lý Dương hỏi:

-Người lớn có việc tìm thì phải nhanh chóng đi, nhưng mà nhà anh không phải ở Minh Dương sao? Bắc Kinh còn có người thân à?

-Là một trưởng bối có quen biết chứ không phải người thân

Lý Dương lại cúi đầu, vừa rồi hắn nói là người lớn trong nhà vì hắn không tiện giới thiệu về Hà lão, không ngờ Vương Giai Giai lại hỏi về việc này.

-Giai Giai, cậu thấy chưa, hắn hiện tại đã bắt đầu nói dối, sau này sẽ còn hơn thế nữa, mình thấy là nên chấm dứt đi, nên cách tên lừa đảo này xa một chút

Vương Giai Giai còn chưa nói gì thì Cố Nhã Tĩnh đã muốn nhảy dựng lên. Lý Dương thì ngơ ngác nhìn cô, từ từ, khuôn mặt Lý Dương hiện ra một tia tức giận, nha đầu kia rõ ràng là nhắm vào mình mà.

stevenqb1890

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất