Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 208: Liên tục ra Kim Ti Chủng

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyen360.com

Trịnh Khải Đạt so với Tư Mã Lâm thì dụng tâm hơn không ít, tỉ mỉ chọn vị trí hạ đao, rồi mới gạch vẽ lên trên khối đổ thạch.

Mang kính mắt vào, Trịnh Khải Đạt nắm thiết đao yên lặng nhìn chằm chằm vào khối đổ thạch. Hiện giờ mọi người đều đổ tăng, chỉ còn hắn cùng Lý Dương chưa có giải thạch. Lý Dương thì không cần phải nghĩ cũng biết được chắc chắn đổ trướng rồi. Trịnh Khải Đạt cũng không muốn làm người không may mắn nhất trong số bọn họ.

Người chung quanh nghị luận không ngừng, thời gian chậm rãi trôi qua.

Rầm.

Lý Dương mở ra khối đổ thạch trước tiên, thời gian hắn hạ đao nhanh hơn của Trịnh Khải Đạt không ít. Đổ thạch mở ra, Vương Hạo Dân là người đầu tiên chạy tới, dùng nước rửa sạch sẽ bề mặt cắt một chút.

-Kim Ti Chủng, không ngờ là Kim Ti Chủng.

Tôiy của Vương Hạo Dân có chút rung động, hắn tuyệt đối không thể ngờ được khối đổ thạch này lại được Lý Dương cắt ra được Kim Ti Chủng. Vương Hạo Dân hiện giờ hận không thể ôm lấy Lý Dương mà hôn một cái.

-Thật là Kim Ti Chủng, tăng, tăng à.

Trương Vĩ thấy mặt phẳng cắt có Kim Ti Chủng thì sửng sốt một chút, lập tức hét lớn mừng rỡ. Bọn họ cắt trướng bên này làm cho Trịnh Khải Đạt có một phần áp lực, Trịnh Khải Đạt quay đầu lại nhìn thoáng qua, rồi tiếp tục chăm chú mở đổ thạch của mình ra.

Thanh âm nghị luận của người chung quanh càng lớn hơn nữa, thanh niên này không ngờ cắt tăng, lại cắt ra Kim Ti Chủng rồi.

-Vương tổng, nếu cắt tăng, thì tiếp theo tới phiên anh giải thạch đó.

Lý Dương than nhẹ một tiếng, chậm rãi nhượng lại vị trí. Nếu như bảo hắn giúp mọi người tiếp tục giải thạch, Lý Dương khẳng định là mặc kệ. Giải thạch là một công việc tốn sức, giải hết xuống thì không phải mệt chết sao.

-A, được được, Lý lão đệ cậu yên tâm đi, tối hôm nay tất cả đều do tôi sắp xếp. Cậu muốn chơi cái gì thì có cái đó, muốn cái gì sẽ có cái đó.

Vương Hạo Dân cười ha ha một tiếng, trong mắt hiện lên ý vị mà chỉ nam nhân mới có thể cảm nhận được. Nhưng mà lúc quay đầu lại nhìn thấy Ngô Hiểu Lỵ thì Vương Hạo Dân lập tức biến thành hình dạng nghiêm trang. Hắn hối hận vì đã nói ra những lời này trước mặt Ngô Hiểu Lỵ nha.

Mặc dù Lý Dương cũng không nói rõ quan hệ của hắn với Ngô Hiểu Lỵ là gì. Nhưng mà tất cả mọi người đều coi hai người là một đôi rồi. Ngô Hiểu Lỵ đi theo đám người Lý Dương tới công ty mới, hơn nữa Lý Dương đi đâu thì Ngô Hiểu Lỵ đi đó, không phải một đôi mới lạ.

-Lý lão đệ, lợi hại.

Trương Vĩ lặng lẽ đi tới trước mặt Lý Dương, vươn ngón tôiy cái khâm phục tự đáy lòng. Vận khí của Lý Dương là không phải bàn cãi rồi, ngay cả Vương Hạo Dân liên tục đổ khóa mà hắn cũng trở mình lại cho được.

Lúc này, không chỉ mình Trương Vĩ nghĩ như vậy, người xem chung quanh từ đầu cũng có ý nghĩ như vậy.

Vương Hạo Dân bắt đầu giải khối đổ thạch Phỉ Thúy Kim Ti Chủng của hắn. Lý Dương nhân cơ hội quay sang nhìn đổ thạch mà Trịnh Khải Đạt đang giải.

Vừa nhìn thấy Lý Dương chợt sững sờ cả người. Trịnh Khải Đạt chọn hai khối đổ thạch một khóa một trướng. Khóa là hoàn toàn khóa, còn trướng là đại trướng. Trịnh Khải Đạt chọn khối đổ thạch đang giải hiện nay chính là khối đại trướng. Bên trong Phỉ Thúy cũng là Kim Ti Chủng, nhưng mà biểu hiện còn mạnh hơn hai khối trước nhiều lần, diễm dương lục phi thường đẹp.

Thấy khối đổ thạch Lý Dương không nhịn được mà lắc đầu, trướng kiểu gì mà xuất hiện liên tục vậy, chẳng lẽ vận khí cũng biết lây truyền sao?

Xoẹt xoẹt.

Đổ thạch của Vương Hạo Dân cắt còn nhanh hơn của Trịnh Khải Đạt nhiều, lúc mở ra lớp vỏ ngoài nụ cười trên mặt Trịnh Khải Đạt còn đậm hơn nhiều. Hiện giờ khối đổ thạch vẫn còn đang trướng.

Hai ba phút sau, đổ thạch của Trịnh Khải Đạt rốt cuộc cũng được mở ra rồi. Lúc mở ra Trịnh Khải Đạt hít vào một hơi, nhìn chằm chằm vào bề mặt phẳng cắt mà Tư Mã Lâm đang rửa giúp hắn.

-Kim Ti Chủng, Kim Ti Chủng, còn là Diễm Dương Lục, lão Trịnh, tăng, đại tăng rồi.

Tư Mã Lâm vừa mới rửa sạch mặt phẳng cắt xong lớn tiếng gầm rút. Trịnh Khải Đạt bước lên trước nhìn tỉ mỉ bề mặt cắt, thấy Phỉ Thúy trong suốt như tơ cùng với màu xanh đậm thanh thúy, trên mặt Trịnh Khải Đạt lập tức trở nên kích động.

-Thực sự là Kim Ti Chủng, ha ha, Tư Mã Lâm, tôi cũng đổ tăng rồi.

Trịnh Khải Đạt ngửa mặt lên trời cười ha hả, vừa rồi mọi người liên tục đổ trướng làm cho hắn chịu không ít áp lực. Hiện giờ cuối cùng một chút áp lực cũng không có, Kim Ti Chủng không phải chỉ có mọi người đổ ra được, hắn Trịnh Khải Đạt cũng đổ ra được Kim Ti Chủng.

Người chung quanh lúc này đờ cả người ra, lại là Kim Ti Chủng, bọn họ không ngờ có tới bốn người đổ ra Phỉ Thúy Kim Ti Chủng. Hình như hôm nay Kim Ti Chủng không đáng giá thì phải, tùy ý là có thể đi ra.

Trọng yếu nhất là, bốn người đều là bạn bè của nhau, hơn nữa bốn khối Phỉ Thúy kim ti này cũng xuất hiện không có khoảng cách. Từng khối từng khối đi ra, Phỉ Thúy Kim Ti Chủng cũng học cách ra ngoài thành đôi sao?

Lần nữa xuất hiện Kim Ti Chủng, người chung quanh hai máy giải thạch càng ngày càng đông hơn. Những cái khác không nói, bốn khối Kim Ti Chủng này cũng là một đoạn giai thoại rồi.

Trong cái chợ này một ngày đêm giải ra bốn khối Kim Ti Chủng cũng không phải là chuyện chưa từng phát sinh qua. Thậm chí năm sáu khối đều có thể, thế nhưng đều là bạn bè, lại đồng thời đổ ra thì chuyện này chưa từng xuất hiện. Đây chính là lần đầu tiên.

Người tập chung quanh hai máy giải thạch này đã lên tới hơn sáu mươi người. Người tới chậm cũng không ảo não, hai khối kim ti này biểu biện cũng không tồi. Bọn họ nếu có thể bán hai khối trước thì hai khối này tự nhiên không lưu lại.

Một lát sau, Phỉ Thúy Kim Ti Chủng của Vương Hạo Dân đã được giải ra, so sánh với khối Phỉ Thúy kim ti của Trịnh Khải Đạt thì khối của hắn thua kém hơn rất nhiều. Cuối cùng bán được 138 vạn.

Nếu không có Phỉ Thúy Kim Ti Chủng cực tốt của Trịnh Khải Đạt thì khối của Vương Hạo Dân còn có thể bán được giá cao hơn một chút.

Nhưng mà cái giá này đã làm Vương Hạo Dân thỏa mãn rồi, hai khối Phỉ Thúy bán được hơn 200 vạn. Hắn không chỉ không bị lỗ mà con buôn bán lời ra mấy chục vạn. So với liên tục đổ khóa lúc đầu thì tốt hơn nhiều rồi.

Trương Vĩ vừa chứng kiến Trịnh Khải Đạt cắt ra Kim Ti Chủng xong, do dự một chút cuối cùng cũng hạ quyết tâm ôm khối đổ thạch mao liêu một nửa có sương trắng ra. Khối mao liêu này hắn kỳ thực muốn mang tới Nam Dương sang năm để giải thạch. Nhưng mà nghĩ tới biểu hiện của năm khối đổ thạch trước làm cho hắn có chút do dự. Không bằng nhân lúc còn đang nóng, để cho Lý Dương hỗ trợ mở ra đi.

-Lý lão đệ, cậu xem.

Trương Vĩ cười rất ngại ngùng, nhưng đôi mắt vẫn nhìn vào Lý Dương. Thấy hắn mang khối đổ thạch mao liêu tới, Lý Dương đã biết Trương Vĩ nghĩ như thế nào rồi, nhìn hắn ngơ ngác.

Lý Dương không phải vì hành động của Trương Vĩ mà đờ người ra, mà khối đổ thạch này mới làm cho hắn đờ người.

Khối đổ thạch này Lý Dương cũng đã xem qua, bên trong cũng là Phỉ Thúy Kim Ti Chủng. Trương Vĩ không ngờ muốn mang ra cắt ngay ở đây, nếu như mở ra, chẳng phải bọn họ sẽ có một lúc năm khối Phỉ Thúy Kim Ti Chủng sao?

Nghĩ tới đây ngay cả Lý Dương cũng cảm thấy rất là kinh ngạc, tuy rằng bọn họ lúc mua mao liêu đều có hỏi qua ý kiến của Lý Dương. Thế nhưng mao liêu này chủ yếu là bọn họ chọn ra đi. Lý Dương chỉ biết nói lúc nhìn thấy, tuyệt đối không giúp bọn họ chọn đổ thạch.

Ngay từ đầu Lý Dương còn không có lưu ý, hiện giờ lúc giải thạch ra, Lý Dương mới phát hiện ra, bất tri bất giác bọn họ không ngờ giải ra được năm khối Phỉ Thúy Kim Ti Chủng. Tỉ lệ này cũng hơi cao một chút đi. Đổ thạch ở Bình Châu Đại Công Bàn quả thực là mạnh hơn ở Nam Dương không ít.

Lý Dương cũng hiểu được một chút, lần này giải ra nhiều Phỉ Thúy như vậy có quan hệ rất lớn với hắn. Nếu không phải Lý Dương sàng chọn một số loại đổ thạch không tốt ra bên ngoài thì bọn họ cũng không thể có nhiều Phỉ Thúy tốt như vậy. Hiện giờ nghĩ lại một chút, mao liêu loại tốt ở trong nhà kho lão Cát cũng không nhiều lắm rồi, nếu như để lão Cát biết kết quả này, không biết sẽ nghĩ thế nào.

-Lý lão đệ, cậu giúp tôi một lần nữa đi, mặc kệ kết quả thế nào. Sau này trong khoảng thời gian ở Bình Châu mỗi ngày tôi đều mời cậu ăn uống.

Trương Vĩ thấy Lý Dương đờ người ra, còn tưởng rằng Lý Dương đang suy nghĩ, vội vàng nói một câu. Lý Dương phục hồi lại tinh thần, cười khổ gật đầu.

Thấy Lý Dương đứng ở trước máy giải thạch, người chung quanh càng nghị luận nhiều hơn nữa. Từ khi thanh niên này ra mặt, bọn họ liên tiếp một người lại một người giải ra Phỉ Thúy loại tốt, ngay cả Phỉ Thúy Kim Ti Chủng cũng cùng nhau đi ra, thật là không thể tin được.

Những người mới tới biết được chuyện, rất kinh ngạc nhìn Lý Dương. Một số người của công ty châu báu bắt đầu suy nghĩ, không biết là đang nghĩ cái gì.

Chọn đường cắt xong, Lý Dương lần nữa hạ đao, lúc này, ngay cả Trương Vĩ cùng Vương Hạo Dân cũng rất khẩn trương. Những người chung quanh xem cũng khẩn trương vô cùng. Tất cả mọi người đều hiếu kỳ không biết khối đổ thạch tiếp theo có tiếp tục trướng nữa không, hay là cắt khóa, áp lực ngày một tăng.

Chi chi.

Thiết đao của Lý Dương cũng động rồi, người chung quanh lúc này bị hấp dẫn hết sang bên này. Người quan tâm tới khối Phỉ Thúy mà Trịnh Khải Đạt đang giải ra cũng vì thế mà trở nên không nhiều lắm, điều này làm cho Trịnh Khải Đạt có chút phiền muộn.

Người chung quanh lên tiếng nghị luận, việc này không giống với lúc trước yên tĩnh lúc đầu. Thanh âm nghị luận bên đám người Lý Dương là lớn nhất, hơn nữa phía sau đoàn người còn có người không ngừng chạy tới bên này.

Trịnh Khải Đạt đã giải được nửa khối Phỉ Thúy ra tay, đang cầm chơi đùa. Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dương đang cắt thạch, lập tức cúi đầu giải nốt nửa khối còn lại.

Sau vài phút, thiết đao của Lý Dương rốt cuộc cũng hạ xuống sát biên giới của đổ thạch. Một tiếng động vang lên khối đổ thạch cuối cùng cũng bị chia làm hai nửa.

Lúc mở ra, mọi người chung quanh hầu như đồng thời tiến tới trước một bước. Lúc này tất cả mọi người đều sốt ruột nhìn kết quả bên trong đổ thạch.

Trương Vĩ mang theo tâm tình khẩn trương chậm rãi dùng nước rửa bề mặt phẳng cắt. Lúc tẩy sạch Trương Vĩ lập tức ngây ngốc đúng tại đó, mà người chung quanh hắn cũng lập tức im lặng vài giây, sau đó bộc phát tiếng oanh minh.

Tăng, lại tăng rồi.

Kim Ti Chủng, không ngờ lại là Kim Ti Chủng.

Đây là khối Kim Ti Chủng thứ năm rồi. Liên tục giải ra năm khối Kim Ti Chủng, đừng nói ở chỗ này, dù ở Thụy Lệ, Doanh Giang, hay thậm chí Myanmar cũng không có xuất hiện chuyện như vậy.

Kim Ti Chủng không có giống như loại đậu hay loại xanh lá cây thông thường, Kim Ti Chủng dù sao cũng là Phỉ Thúy cấp bậc trung cao. Chỉ cần giải ra được giá trị đều trên trăm vạn. Mà lúc này, Kim Ti Chủng rất không thông thường lại phảng phất như tìm được vài người có duyên với nó vậy. Một người rồi lại một người liên tiếp đào ra được, trong ngắn ngủi mấy giờ đồng hồ không ngờ lại ra năm khối Kim Ti Chủng, thật đúng là không thể tin nổi.

Người vây xem chung quanh đồng thời vỗ tay, những người đứng ở chỗ này đã nhìn quen mắt Lý Dương, tất cả đều cho rằng thần kỳ bắt đầu từ thiếu niên giải thạch này.

Tiếng vỗ tay kịch liệt làm cho mọi người chơi chung quanh đều ngừng lại. Tất cả đều ngừng lại nhìn xem bên này phát sinh ra chuyện gì, thậm chí còn có một số nhân viên của khu giải thạch này chạy tới, cuống quít gọi mười mấy bảo an.

stevenqb1890

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất