Nguồn: truyen360.com
- Tư Mã đại ca, khu Minh Tiêu ở đâu vậy?
Lý Dương đột nhiên quay đầu hỏi. Lý Dương thực ra không hề hứng thú gì với khu Minh Tiêu, mỗi ngày chỉ xuất hiện một nghìn khối đổ thạch, hơn nữa còn là bán theo hình thức đấu giá, chi bằng chọn nhiều nguyên thạch một chút.
Nhưng trước khi Thiệu Ngọc Cường rời khỏi đã kêu hắn đến khu Minh Tiêu xem sao, còn đưa ra lời mời với Lý Dương, đặc biệt còn nhắc tới khu Minh Tiêu cũng có thể xuất hiện Phỉ Thúy trong suốt, khiến Lý Dương sinh ra tò mò.
- Triển lãm đổ thạch của khu Minh Tiêu ở kia nhưng phải vào phòng bán đấu giá tiến hành bán đấu giá.
Tư Mã Lâm không được nghe câu chuyện giữa Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường, vô cùng tò mò nhìn Lý Dương. Tư Mã Lâm cũng không có hứng thú gì đặc biệt với khu Minh Tiêu, khu Minh Tiêu có một số đổ thạch có vẻ không tồi nhưng vẻ bên ngoài càng tốt thì người thích càng nhiều, muốn nắm trong tay thì cũng phải cần càng nhiều tiền, có lúc thậm chí còn phải bồi thường tiền.
- Quay lại đi, tôi muốn xem một chút!
Lý Dương gật đầu. Đổ thạch ở khu Minh Tiêu trong một phạm vi khu vực sẽ dễ tìm hiểu hơn nhiều, dựa vào năng lực của Lý Dương, chỉ cần khoảng cách không quá xa, quan sát trong vòng một tiếng đồng hồ, hơn nghìn khối đổ thạch tuyệt đối không thành vấn đề.
Tư Mã Lâm nói:
- Xem cũng được, khu Minh Tiêu trong hội Đại Công Bàn từ trước đều xuất hiện Phỉ Thúy hảo hạng, và giá mua lại vô cùng cao!
- Cũng có loại Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng?
Lý Dương đột nhiên hỏi.
Tư Mã Lâm hơi ngẩn người ra, lập tức gật đầu.
- Đã từng có. Năm ngoái đã xuất hiện khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng không tồi, rất lớn.
Lý Dương lại gật đầu. Thiệu Ngọc Cường không hề lừa hắn, khu Minh Tiêu chỉ cần đã từng xuất hiện Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng là đáng để hắn qua xem. Người khác cạnh tranh sợ bồi thường tiền, Lý Dương không hề sợ chút nào. Mỗi khối đổ thạch trong mắt hắn thật ra đều rất rõ ràng, nếu có thể xuất hiện thêm một khối Phỉ Thúy trong suốt nữa thì không chỉ Thiệu Ngọc Cường khó mà thắng hắn, mà còn có thể làm cho càng nhiều người để ý tới buổi đấu giá của Trịnh Khải Đạt.
- Lý lão đệ, cậu thấy hai khối cược thạch này thế nào?
Tư Mã Lâm đột nhiên chỉ hai khối nguyên thạch trên quầy hàng trước mặt hỏi Lý Dương. Hai khối nguyên thạch, một khối là nguyên thạch hoàn toàn, một khối là nửa nguyên thạch. Khối nửa nguyên thạch quét ra một mặt rất lớn, nhìn từ mặt đó thì không tồi, rất có khả năng có Phỉ Thúy cao cấp bên trong.
Lý Dương ngẩng đầu nhìn Tư Mã Lâm, trong lòng thầm thở dài. Hai khối đổ thạch mà Tư Mã Lâm nhìn trúng, có một khối là Lý Dương đã sớm phát hiện, chính là khối nửa nguyên thạch nhìn thấy mặt ngoài.
Còn về khối kia, Lý Dương không có ấn tượng gì, tuyệt đối không có triển vọng gì.
- Cũng được, nếu giá không cao có thể liều một phen!
Lý Dương suy nghĩ xong, cuối cùng chậm rãi nói. Vận may của Tư Mã Lâm hôm nay xem ra thật sự không tồi, vừa rồi nếu không có sự xuất hiện của Thiệu Ngọc Cường thì Lý Dương cũng sẽ mua lại hai khối nguyên thạch này.
- Được, ông chủ, hai khối nguyên thạch này bán thế nào?
Tư Mã Lâm lập tức gật đầu vui mừng. Về cơ bản, khối đổ thạch mà Lý Dương đã nói cũng được đó sẽ không làm bọn họ thất vọng.
- Bán nguyên thạch 60 nghìn tệ, nguyên thạch 50 nghìn tệ!
Người bán đổ thạch vội vàng trả lời. Nguyên thạch ở đó của y không được Lý Dương mua nhưng có thể được người bên cạnh Lý Dương mua cũng tốt rồi, chỉ cần một khối có triển vọng thì có thể đem lại danh tiếng lẫy lừng cho y.
- Hai khối tổng cộng 100 nghìn tệ, xem như là để lại hết số nguyên thạch cho tôi, thế nào?
Tư Mã Lâm lập tức trả giá, người bán hàng do dự một lúc, nhìn xem Lý Dương có biểu hiện gì không, cuối cùng mới gật đầu.
Tư Mã Lâm lấy 100 nghìn tệ mua hai khối đổ thạch, về giá cả thì cũng được. Trong khối nguyên thạch có mặt ngoài kia có một loại Kiền Thanh, bán ra hơn 200 nghìn tệ cũng không thành vấn đề.
Trên quầy hàng còn có một khối Phỉ Thúy phù dung, giá cả cao hơn, có thể lên tới 3 triệu tệ. Đợi sau khi Tư Mã Lâm mua xong, Lý Dương lập tức cũng mua khối Phỉ Thúy phù dung đó. Khối Phỉ Thúy này cũng là bán nguyên thạch sáng sủa, giá tiền rẻ hơn khối nguyên thạch của Tư Mã Lâm một chút, 450 nghìn tệ.
- Lý lão đệ, giải thạch đi!
Tư Mã Lâm trả tiền, vô cùng phấn khởi ôm lấy đổ thạch. Chuyến đến Bình Châu lần này y thật sự là rất đáng. Chỉ cần sau đó tiến thêm một bước thì Tư Mã Lâm chuyến này nhất định sẽ kiếm được tiền.
- Không được, anh cứ làm trước đi, tôi xem loanh quanh đã!
Lý Dương lắc lắc đầu. Sau khi đồng ý đánh cược cùng Thiệu Ngọc Cường, Lý Dương cũng có áp lực nhất định. Thanh niên ai cũng có sự háo thắng, Lý Dương cũng không muốn thua Thiệu Ngọc Cường.
4h, giờ bán đấu giá còn lâu lâu nữa. Lý Dương có lòng tin trong một giờ đồng hồ có thể xem hết số nguyên thạch trong một khu vực sau đó đi đến khu Minh Tiêu cũng chưa muộn. Nhân lúc người trong khu giao dịch tự do vẫn chưa nhiều, Lý Dương muốn xem nhiều một chút, đi loanh quanh một chút, mua thêm ít nguyên thạch nữa về.
- Vậy cũng được, đừng đi quá xa, hễ cần thì gọi điện liên lạc nhé!
Tư Mã Lâm ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý. Hai khối nguyên thạch này chỉ cần có tiền đồ, ít nhất cũng cần 45 phút gia công, đến lúc đó đi tìm Lý Dương cũng không muộn.
Lý Dương dẫn theo Ngô Hiểu Lỵ, chậm rãi đi về phía khu giao dịch tự do. Quảng trường này còn rộng hơn cả bên Nam Dương, nhưng quầy hàng không nhiều bằng Nam Dương, mỗi quầy hàng đa số bày hàng trăm khối nguyên thạch, vì vậy không có vẻ chật chội như ở bên kia.
Lúc gần 2h, Trịnh Khải Đạt và Lưu Cương đã quay về, Lưu Cương còn mang về cho Lý Dương 1 triệu tiền mặt. Lý Dương lập tức lấy 20 nghìn tệ ra mua một khối đổ thạch mà hắn nhìn trúng ở một quầy hàng Myanmar. Trong này là khối Phỉ Thúy màu xanh táo không đến nỗi nào, ít nhất cũng đáng giá 4 triệu tệ.
Gần đến giờ bán đấu giá thì Lý Dương đã mua được mười khối đổ thạch, trong đó sáu khối là có thể gia công có tiền đồ, bốn khối thuần túy còn lại đều là để che dấu, tùy y mua mấy khối đổ thạch rẻ về.
Nhiều đổ thạch thế này, một mình Lý Dương chắc chắn không gia công hết, chỉ có thể tìm người giúp một tay. Ở Bình Châu Công Bàn là nơi có người chuyên gia công thạch, có gia công thạch chuyên nghiệp và máy gia công thạch phục vụ cho những người không biết làm. Chỉ có điều tiền phí không rẻ, đều thu phí theo giờ.
Thật sự không được, Lý Dương chỉ có thể tìm người đến làm giúp, thêm hai khối nguyên thạch nữa, Lý Dương đã đủ bận lắm rồi, có thêm tám khối Phỉ Thúy cần giải, trừ khi Lý Dương không đi khu Minh Tiêu nữa. Bây giờ bắt đầu giải thạch, lại gọi thêm bọn người Trịnh Khải Đạt đến giúp đỡ, thì mới có thể giải hết số Phỉ Thúy này trước khi đại hội giao dịch hôm nay kết thúc.
Trong tòa nhà làm việc của trung tâm quảng trường, trong một căn phòng thoải mái, đang mở điều hòa, Thiệu Ngọc Cường trợn tròn mắt.
Sau khi tách khỏi Lý Dương, y liền đến đến, từ đó nghỉ ngơi luôn.
Buổi sáng Thiệu Ngọc Cường thật sự luôn ở khu giao dịch tự do chọn nguyên thạch, khu Ám Tiêu cuối ngày mới ra giá, đi sớm đi muộn thì cũng như nhau. Khu Minh Tiêu mỗi ngày chỉ bán 1 nghìn khối đổ thạch, trong 1 nghìn khối này đáng lưu tâm cũng không nhiều, Thiệu Ngọc Cường tin rằng mình trong một giờ có thể xem hết số nguyên thạch này.
Thời gian còn lại, Thiệu Ngọc Cường đều ở khu giao dịch tự do. Chất lượng đổ thạch ở khu giao dịch tự do bình thường, nhưng số lượng lớn. Mỗi khu giao dịch tự do đều có thể có Phỉ Thúy tốt. Chọn đổ thạch ở đây khiến Thiệu Ngọc Cường có cảm giác tìm kiếm bảo bối.
Trên thực tế cũng như vậy. Buổi sáng Thiệu Ngọc Cường thật sự rất may măn, chọn được một khối nguyên thạch chắc chắn chín phần có thể xuất hiện Băng Chủng Phỉ Thúy, nhìn thấy khối nguyên thạch đó, Thiệu Ngọc Cường không hề do dự chụp lấy.
Ngoài ra, Thiệu Ngọc Cường còn mua ba khối nguyên thạch nữa, biểu hiện không tệ lắm. Có một khối bán nguyên thạch rất có khả năng sẽ xuất hiện Phỉ Thúy cao cấp băng hoặc trong suốt.
Thiệu Ngọc Cường vốn định gia công khối nguyên thạch có khả năng xuất hiện Phỉ Thúy nhưng sau khi nghe tin Lý Dương đã tìm ra Phỉ Thúy cao băng thì lập tức thay đổi chủ ý, đổi lấy khối nguyên thạch có đến 9 phần xuất hiện Phỉ Thúy. Khối nguyên thạch này không làm cho Thiệu Ngọc Cường thất vọng, thật sự đã xuất hiện Phỉ Thúy cao băng.
Tìm ra khối Phỉ Thúy cao băng này, Thiệu Ngọc Cường lập tức bắt đầu gia công khối nguyên thạch lúc trước. Thật ra Thiệu Ngọc Cường không nắm chắc khối nguyên thạch này sẽ xuất hiện Phỉ Thúy trong suốt lắm, chỉ nắm chắc 1, 2 phần mà thôi. Một, hai phần hi vọng này đã đủ để Thiệu Ngọc Cường đánh cược một lần.
Lần này, y đã thắng cược, loại Thủy Tinh Chủng, có đều là Phỉ Thúy trong suốt. Lúc đó Thiệu Ngọc Cường thật sự rất hưng phấn, cho rằng giữa mình và Lý Dương ở Bình Châu thì người thắng nhất định là mình, đến ông trời cũng giúp y.
Chỉ đáng tiếc, cảm giác hưng phấn chưa kéo dài đến 10 phút đã bị Lý Dương hung hăng dập tắt.
Gần như là cùng lúc, Lý Dương cũng tìm ra Phỉ Thúy trong suốt, hơn nữa còn là Ngọc Lục Bảo trong suốt. Trong nháy mắt lúc đó, Thiệu Ngọc Cường thật sự có cảm giác nản lòng, nhưng rất nhanh chóng liền khôi phục lại. Thiệu Ngọc Cường là người không chịu khuất phục, đã từng có trải qua thất bại, nên không sợ thất bại. Không thể không nói đây thật sự là tiến bộ của Thiệu Ngọc Cường.
Sau đó, lúc gặp phải Lý Dương, ý nghĩ đánh cược liền bất giác được nói ra khỏi miệng y. Nói là đánh cược chi bằng nói là lại thêm một lần đo tài đo sức giữa y và Lý Dương. Lần đọ sức này, Thiệu Ngọc Cường mang hết sức lực ra ứng chiến, nhất định phải thắng Lý Dương, dù cho Lý Dương đã chiếm ưu thế tuyệt đối.
- Tam công tử, còn 5 phút nữa là đến giờ rồi!
Sau khi một người gõ cửa bước vào, nói nhỏ, Thiệu Ngọc Cường không nói gì, chỉ chỉnh lại trang phục, trong mắt lóe lên cảm giác vô cùng tự tin, bước nhanh ra khỏi căn phòng thoải mái đó.
Cuộc bán đấu giá Minh Tiêu buổi chiều cũng là một lần đọ sức, là cuộc đọ sức quy mô nhỏ giữa y và Lý Dương.
Ngoài khu Minh Tiêu, Lý Dương đang kinh ngạc đánh giá cửa lớn, nói rằng cửa lớn thật sự không rộng, cũng chỉ nhét vừa một chiếc xe con.
- Đây là khu triển lãm Minh Tiêu?
Lý Dương vô cùng kinh ngạc hỏi, cửa lớn trước mắt thật sự rất giống cổng trong một gia đình bình thường. Nếu không phải bên ngoài cổng còn có một số người bày quầy hàng bán lẽ thì Lý Dương vốn không tin đây là một khu triển lãm của đại hội giao dịch.
- Đây chính là khu triển lãm Minh Tiêu, khu triển lãm Minh Tiểu thực ra trước đây là kho hàng, sau này được sửa thành khu triển lãm. Ngoài quảng trường mà đại hội giao dịch chiếm dụng ra thì những nơi giao dịch trước đây không có quảng trường rộng.
Tư Mã Lâm gật gật đầu. Lý Dương muốn đi khu Minh Tiêu, không chỉ có Tư Mã Lâm đi cùng mà Vương Hạo Dân và Trịnh Khải Đạt cũng đi cùng.
- Thì ra là như vậy, vậy vào xem đi!
Lý Dương bất đắc dĩ gật gật đầu. Hắn biết rất ít về Bình Châu. Đây là lần đầu tiên hắn tham gia đại hội giao dịch nguyên thạch Bình Châu, có chút tò mò cũng khó trách.
- Bây giờ không thể vào được, muốn vào khu Minh Tiêu chọn đổ thạch phải trả tiền mua thước đấu giá, đổ thạch Minh Tiêu sẽ tiến hành bán đấu giá trong một phòng lớn, không có thước đấu giá thì sẽ không được vào khu Minh Tiêu, cũng không thể vào phòng đấu giá được, khu Ám Tiêu thì lại không có hạn chế này!
Tư Mã Lâm lắc lắc đầu. Lý Dương lại ngây người ra nhìn y, cầm điện thoại nhìn đồng hồ, đã sắp tới giờ rồi! Lúc này Tư Mã Lâm mới cho hắn biết xem đổ thạch Minh Tiêu cần phải làm một số thủ tục, ai biết biệt làm thủ tục này mất bao lâu.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ