Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 308: Phỏng vấn

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyen360.com

Hội giao lưu tổ chức vào giữa tháng 8, thời gian còn khoảng 1 tháng nữa nên không cần sốt ruột.

Lý Dương không có thân thể khỏe mạnh như Lưu Cương, liên tục bôn ba hơn nữa tháng làm chi hằn rất mệt mỏi, vừa lúc thừa dịp này nên nghĩ ngơi dưỡng sức cũng tốt.

Buổi tối Hà lão chuẩn bị cho Lý Dương một buổi tiệc lớn làm cho Lý Dương ăn tới nổi đầu lưỡi suýt chút nữa rớt xuống luôn, lúc đó hắn liên tục la hét sau này phải thường xuyên tới nhà Hà lão ăn cơm làm cho hà lão cười to một trận.

Khi Lý Dương trở về nhà mình thì ngôi nhà đã được thu dọn sạch sẽ, nằm trên giường, Lý Dương cảm thấy thoải mái hơn nằm trong khách sạn nhiều.

Sau khi rửa mặt rồi nhìn thiệp mời một lần nữa, Lý Dương từ từ chìm vào mộng đẹp.

Đêm nay Lý Dương mơ một giấc mộng kỳ lạ, hắn mơ thấy mình đang lang thang trong viện bảo tàng Cố Cung ngắm nhìn những món đồ cổ, đột nhiên hắn phát hiện cái khạp của mình cũng nằm trong những vật này. Lý Dương muốn cầm cái khạp của mình lại nhưng thế nào hắn cũng không với tay tới hơn nữa khoảng cách giữa hắn và cái khạp càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất không thấy nữa.

Lúc cái khạp biến mất cũng là lúc Lý Dương tỉnh lại, lúc này Lý Dương mới phát hiện bên ngoài trời đã sáng.

-Thì ra là một giấc mộng, quả thật là ngày nghỉ nhiều đêm gặp mộng, cổ nhân không hề nói sai

Lý Dương tự giễu cười cười, hắn nhanh chóng thay quần áo, hôm nay hắn còn muốn tới nhà Hà lão học tập một số thứ, trong khoảng thời gian vừa qua hắn có một số thứ mới không rõ nên cần hỏi Hà lão.

Trong khoảng thời gian này Lý Dương không ngừng học tập, Lý Dương hiểu hắn khởi đầu trể nên phải chăm chỉ hơn người khác, năng lực đặc thù tuy giúp hắn rất nhiều, cũng rất quan trọng nhưng đây không phải là điểm quyết định, thứ quyết định chính là kiến thức của hắn.

Giống như lúc thấy được cái khạp thời Vạn Lịch vậy, Lý Dương chỉ có thông qua niên đại nên mới chiếm được tiện nghi. Nếu như người bàn đặt giá ba năm trăm vạn thì Lý Dương khẳng định sẽ không mua rồi.

Học không bờ bến, học càng sâu, Lý Dương càng hiểu rõ câu nói này.

Với thái độ học tập của Lý Dương Hà lão rất vừa lòng, ông từ từ giảng giải những chỗ không hiểu của Lý Dương, mỗi khi giải quyết được một vấn đề Lý Dương có cảm giác giống như là nhìn thấy một bầu trời tươi sáng vậy, loại cảm giác này làm cho Lý Dương vô cùng thích thú.

Năm ngày sau, Vương Giai Giai và bọn người Mao lão đều đã đến Minh Dương để phỏng vấn về cái bình Nguyên Thanh Hoa.

Thẩm Hạo đã bị tòa soạn báo khai trừ, hiện giờ Vương Giai Giai là người phụ trách chuyên mục này, Trần Vi vốn đã thích Vương Giai Giai, ấn tượng của đám người Mao lão với cô cũng không tệ nên lúc này việc hợp tác giữa hai bên chính thức được xem là hòa hợp.

Sau khi biết người của đài truyền hình tới Lý Dương tự mình ra đón, một lần nhiều người như vậy bảo an cũng không dám cho vào, nếu có bất cứ ai ở nơi này xảy ra chuyện thì bọn họ cũng không gánh nổi trách nhiệm.

Bên ngoài tiểu khu, Mao lão, thầy Bạch, Trần Vi, Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh đều đang ở đây, mặt khác còn có 4,5 nhân viên công tác của đài truyền hình, có người thì mang chiếc camera lớn, người thì cầm microphone và những thứ lonh tinh, tổng cộng có tới hơn mười người đang đứng bên ngoài.

Trần Vi ngày hôm nay măc đồng phục công việc, đây là lần đầu Lý Dương thấy cô ăn mặc như thế này, không thể không nói, phụ nữ mặc đồng phục chuyên chức có vẻ như rất dà dặng trưởng thành, Trần Vi cũng như thế.

Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh đều mặc chiếc váy trắng áo liền quần nhìn rất đáng yêu, đặc biệt là Vương Giai Giai, cô có vẻ rất điềm đạm đáng yêu làm cho người khác không nhịn được nổi lên ý muốn che chở.

-Lý lão đệ, cậu cũng ở trong đây sao?

Bạch Minh đánh giá những căn biệt thự xung quanh, trong mắt còn mang theo sự hâm mộ, lúc gọi điện mấy ngày hôm trước bọn họ đã biết Lý Dương đang là hàng xóm của Hà lão.

Lý Dương đang ở chỗ những nhân viện bảo vệ ký tên khi nghe hỏi vậy vội vàng ngẩng đầu nói:

-Một thời gian trước vừa mới mua nhà, đã làm cho thầy Bạch chê cười rồi

-Chê cười, nếu cậu mà bị chê cười thì chúng tôi đã biến thành heo hết rồi

Bạch Minh lập tức liên tục lắc đầu, những nhân viên truyền hình xung quanh cũng nở nụ cười, tính tình của Bạch Minh chính là như vậy, đi theo hắn thì không sợ thiếu mất nụ cười.

-Vào đi thôi, Hà lão đang chờ mọi người

Lý Dương cười khẽ lắc đầu, sau khi ký tên xong hắn liền dẫn mọi người vào, nhiều người như vậy lại thêm có camera linh tinh nên có nhiều người trong khu tò mò nhìn bọn họ.

Tò mò thì tò mò nhưng không có ai chạy tới xem, ở nơi này mọi người đều quen mặt nhau nên không hê có chuyện giống như bình thường chạy tới tìm vui.

Hà lão đang ngồi ở trong sân, tình trạng cũng giống như là lần đầu tiên ông và hắn gặp nhau vậy, tiếp xúc một thời gian dài Lý Dương cũng từ từ hiểu được tính tình của Hà lão.

Hà lão không giống với những người khác, ông rất hiếu khách, cũng thích phương thức dùng đồ cổ trao đổi, có người đến thăm ông cũng không hề từ chối, ông hôm nay đón khách ở ngoài sân cũng như là lần đầu đón tiếp Lý Dương vậy.

-Chào Hà lão

Sau khi đi theo Lý Dương vào, Mao lão và Bạch Minh lập tức trở thành cung kính, bọn họ chủ động đi tới trước mặt Hà lão rồi chào, thái độ của bọn họ thậm chí còn cung kính hơn khi gặp Hoàng lão nữa.

-Đến đây, đều ngồi đi

Hà lão mỉm cười gật gật đầu, trong sân đã chuẩn bị sẵn vài cái ghế nhựa, Lý Dương bướ lên hổ trợ việc chỗ ngồi cho bọn người Mao lão, hắn hoàn toàn xem nơi này là nhà của mình rồi hơn nữa còn xem mình chính là chủ nhân của nơi này nữa, mà Hà lão thì cái gì cũng chưa nói mà chỉ mĩm cười nhìn mọi thứ.

Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh nhìn nhau, bọn họ đều nhận thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương, các cô biết Lý Dương là học trò của Hà lão nhưng hai người không ngờ là quan hệ của hai người lại thân mật như vậy.

-Hà gia gia, chào ông

Tiểu ma nữ luôn vô pháp vô thiên không ngờ hôm nay cũng biết cung kính, không ngờ cô lại cùng Vương Giai Giai đi tới trước mặt Hà lão cúi đầu chào làm cho Lý Dương rất là kinh ngạc.

-Các cháu cũng tới à, ngồi xuống đi, Lý Dương, cháu đi lấy thứ kia ra đi, còn phải để cho bọn họ phỏng vấn nữa chứ

Lý Dương lập tức chạy vào phòng khách, Nguyên Thanh Hoa đang được đặt trong này, Lý Dương lấy đem ra ngoài cho bọn họ phỏng vấn, trong sân rất sáng sủa thông thoáng hơn nữa còn rất rộng lớn, phỏng vấn ở bên ngoài tốt hơn phỏng vấn trong phòng khách nhiều.

Trần Vi quay đầu lại liếc nhìn Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh một cái, trên mặt đầy sự nghi ngờ, nghe giọng điệu của Hà lão dường như là đã quen với hai người từ trước rồi vậy.

-Hà lão, thật sự thực cảm ơn ngài đã cho chúng tôi cơ hội lần này...

Bạch Minh và Mao lão vội vàng đứng dậy, Mao lão còn nhịn không được nhìn vào bên trong một cái, từ sau khi Lý Dương mua được Nguyên Thanh Hoa bọn họ luôn rất nôn nóng muốn được phỏng vấn, sau khi trở về Mao lão đã gọi điện thoại cho Lý Dương vài lần, cuối cùng mới bàn bạc xong hôm nay là ngày phỏng vấn.

Lý Dương mang cái bình từ trong phòng khách ra, Lưu Cương đã lau sạch bàn đá, nhân viên của đài truyền hình cũng đã lắp đặt xong camera, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu phỏng vấn.

Ánh mắt của Mao lão và Bạch Minh bắt đầu nóng rực lên, Lý Dương đặt cái bình xuống bàn, hai người lập tức mang bao tay vào cẩn thận xem xét, camera bên cạnh cũng bắt đầu thu hình rồi.

-Hà gia gia, ngài vẫn luôn ở Minh Dương hay sao?

Thừa dịp này, Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh đi lại trước mặt Hà lão nhỏ giọng trò chuyện, bài viết của toàn soạn thì dễ dàng thôi, hôm nay người làm nhân vật chính là đài truyền hình.

-Cũng không phải, hàng năm chỉ ở mấy tháng, thân thể của ông cháu dạo này thế nào?

Nhắc tới ông mình, ánh mắt của Vương Giai nhanh chóng tối lại, cô nhỏ giọng lắc đầu, nói:

-Không tốt lắm, vẫn còn đang an dưỡng, mỗi lần đều chỉ nói được mấy câu thôi

-Không có việc gì, không cần lo lắng, ông của cháu sẽ khỏe lên thôi mà

Hà lão cảm thán một tiếng, với Hà lão mà nói, thân thể của những bạn cũ không tốt cho lắm, có thể giống Hà lão có thân thể khỏe mạnh không có nhiều, rất nhiều người đều rất hâm mộ Hà lão.

-Cháu cũng tin ông cháu sẽ khỏe mạnh lại, ông cháu đã từng nói là muốn thấy cháu lập gia đình nữa mà

Vương Giai Giai quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dương, Hà lão nhìn cô, trong mắt hiện ra sự kinh ngạc, Hà lão phát hiện ra torng mắt Vương Giai Giai xuất hiện sự ôn nhu nồng đậm.

Hà lão nhìn theo ánh mắt của Vương Giai Giai thì phát hiện ra Lý Dương, trên mặt lập tức biến thành giật mình, trong mắt lại liên tục lóe sáng.

Trong lần phỏng vấn này Lý Dương và Hà lão đều không có xuất hiện, Lưu Cương bị đẩy ra làm chủ nhân lâm thời của cái bình Nguyên Thanh Hoa, hơn nữa còn bị ép nói vài câu. Nhìn bộ dáng lúng túng của Lưu Cương, Lý Dương liền cười thầm trong lòng, người vốn bị phỏng vấn là hắn nhưng hắn không muốn xuất hiện trên TV nên chỉ có thể cho Lưu Cương làm đại diện mà thôi.

Phỏng vấn tiến hành rất thuận lợi, lúc Mao lão và Bạch Minh đi còn liên tục cảm ơn Hà lão, Trần Vi còn đại biểu đài truyền hình đưa ra một phần quà tặng, lễ vật tuy nhẹ, nhưng cũng là tâm ý nên Hà lão không có cự tuyệt.

Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh cũng rời khỏi, nhưng mà hai người không có lập tức trở về mà tiếp tục dạo chơi ở Minh Dương.

-Lý Dương, Minh Dương có chỗ nào chơi vui không, đừng có cứ chạy lòng vòng như thế mãi chứ

Trong xe mặt, Cố Nhã Tĩnh quệt miệng không ngừng oán giận, cô và Vương Giai Giai hôm nay vốn không tính trở về Trịnh Châu, đến Minh Dương Vương Giai Giai muốn đến thăm chú cô một chút, Cố Nhã Tĩnh thuận tiện cũng đi theo.

Nhưng mà lúc các cô rời khỏi nhà Hà lão thì Lý Dương cũng bị đuổi ra ngoài, Lý Dương bị Hà lão ra lệnh đưa hai cô đi xung quanh Minh Duong dạo chơi, Lý Dương thật sự là không biết Minh Dương có chỗ nào vui để chơi nên chỉ có thể trước tiên cho Lưu Cương lái xe chạy vòng vòng, chạy được một hồi tiểu ma nữ liền bắt đầu đưa ra ý kiến.

Suy nghĩ một chút, Lý Dương hỏi:

-Nếu không chúng ta đi cổ thành chơi?

-Đi đâu chúng tôi mặc kệ, chỉ cần chơi vui là được, nếu như chơi không vui thì cẩn thận tôi tìm Hà gia gia tố cáo đấy

Cố Nhã Tĩnh nói.

-Vậy đi cổ thành thôi

Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu, Minh Dương cũng chỉ có chỗ đó là có thể dạo chơi mà thôi, cổ thành ở Minh Dương là một khu du lịch nhưng mà không biết hai vị tiểu thư này có thích nơi này không nữa.

Xe dừng lại ở bên ngoài cổ thành, bốn người cùng nhau đi vào bên trong, Cố Nhã Tĩnh vừa nhìn thấy bức tường cổ được phục chế lập tức có hứng thú ngay, việc này làm cho Lý Dương thở ra một hơi, tiểu ma nữ này có thể không trêu chọc thì nên tránh trêu chọc mới tốt.

Hôm nay là lễ bái thiên nên trong cổ thành có không ít người, khắp nơi đều là những quầy bán hàng rong bán đủ thứ đặc sản của Minh Dương, Cố Nhã Tĩnh thấy có nơi bán mức quả lập tức chạy tới mua, hơn nữa còn mua cho Lý Dương và Lưu Cương mỗi người một cái.

Tiếp nhận mứt quả, Lý Dương không khỏi lắc lắc đầu, trong lòng cũng rất cảm thán.

Năm trước hắn vẫn còn rất thích loại mức quả này, cảm giác ăn mức quả giống như trở về thời tuổi thơ vậy rất là vui vẻ.

Mà hiện nay, trên đường có bán không ít mứt quả, còn đều mọi thứ đã chính quy hóa, có cửa hàng mặt tiền hơn nữa còn có tủ thủy tinh, tuy có vẻ tốt hơn nhưng lại đánh mất đi cảm giác thân thuộc ngày xưa.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất