Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 445: Vương Toàn Minh kiểm tra

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyen360.com

-Cháu chào chú, lần đầu tiên đến, nghe nói chú thích uống trà nên cháu có mang tới một ít

Lý Dương vội vàng lấy hộp quà ra đặt lên bàn.

Cha của Vương Giai Giai gọi là Vương Toàn Minh, năm nay năm mươi ba tuổi, là thị trưởng Bắc Kinh, tương lai còn có thể bước thêm một bậc nữa, đây cũng chính là nguyên nhân mà Vương Giai Giai không dám nói công việc của cha mình cho Lý Dương nghe.

-Lá trà, để tôi xem thử

Hai mắt Vương Toàn Minh sáng lên, ông cần lấy hộp trà xe thử, Lương Phụng Anh đang định nói cái gì đó nhưng cuối cùng chỉ lắc lắc đầu.

Lương Phụng Anh biết chồng mình bình thường không có ham mê gì mà chỉ thích uống trà, có thể nói là ông yêu trà như mạng, Lý Dương không coi là người ngoài, con rễ tặng trà thì không cũng không có gì, lúc này Lương Phụng Anh đã hoàn toàn tiếp nhận Lý Dương rồi.

Mở hộp quà ra, bên trong có một gói giấy, mả ra, bên trong có một cái hộp gỗ, mở hộp gỗ ra thì mới thấy có lá trà bên trong.

Lý Dương có chút sững sốt, hắn không nghĩ ngờ lá trà bên trong lại ít như vậy, bởi vì Hà lão chuẩn bị nên Lý Dương cũng không có xem qua bên trong nên không biết bên trong có bao nhiêu.

-Cực phẩm Đại Hồng Bào, Lý Dương, thứ này ở đâu cháu có?

Vương Toàn Minh có chút sững sốt, ông đột nhiên kích động nói, Lý Dương gãi gãi đầu, trong mắt có chút mờ mịt.

-Đây là thứ Hà lão chuẩn bị cho cháu

Lý Dương suy nghĩ một chút rồi quyết định nói thật, hắn không hiểu về thứ này, nếu nói bừa thì sẽ làm cho người ta hiểu lầm, không bằng cứ nói thật là được.

-Hà lão?

Hai mắt Vương Toàn Minh sáng lên, ông cười nói:

-Tốt, Lý Dương, cám ơn cháu, cũng thay tôi cám ơn Hà lão, những lá trà này tôi nhận

Vương Toàn Minh vô cùng vui vẻ, Lý Dương cho dù không hiểu chuyện gì nhưng thấy Vương Toàn Trung vui vẻ như thế thì cũng biết mọi chuyện đang rất ổn thỏa, thứ này Vương Toàn Trung rất thích, vậy là được rồi.

Nhìn thấy Vương Toàn Minh kích động như vậy, Lý Dương càng thêm cảm kích Hà lão.

-Mọi người biết không, thứ này không phải là lá trà bình thường, đây là loại lá trà tốt nhất, sản lượng hàng năm không tới 1 kg, đây chính là loại trà cực phẩm đó

Thua số lá trà này lại, Vương Toàn Minh không nhịn được nói thêm một câu.

Lý Dương lại ngây người, hắn không ngờ thứ mà Hà lão chuẩn bị lại là thứ tốt như vậy, sản lượng hàng năm cực kỳ ít cho thấy giá trị của thứ này rất lớn, khó trách cha Vương Giai Giai lại kích động như vậy.

-Lý Dương, nghe nói cháu vừa lập một công tyviệc làm ăn thế nào rồi?

Lương Phụng Anh mĩm cười nhìn Lý Dương rồi lại hỏi một câu, Lý Dương còn chưa nói gì Vương Giai Giai đã mở miệng nói:

-Mẹ, công ty kia của Lý Dương làm ăn rất tốt, mua hẳn 2 tầng lầu để làm trụ sở công ty, con đã tới xem qua, tinh thần của nhân viên bên trong rất tốt, về sau khẳng định có thể phát triển trở thành công ty tốt nhất nước

-Con gái lớn rồi không giữ lại đươc

Lương Phụng Anh cười khẽ lắc đầu, lần này bà nói chuyện rất nhỏ chỉ có bà và Vương Giai Giai mới có thể nghe được thôi.

-Mẹ

Vương Giai Giai vội vàng nắm cánh tay Lương Phụng Anh, mặt có chút đỏ lên, nhưng trong lòng lại rất vui vẻ.

Từ tính huống trước mắt xem ra mọi việc vẫn tiến triễn theo tình huống tốt nhất, cho dù là cha hay mẹ cô đều có ấn tượng rất tốt với Lý Dương, đối với cô mà nói thì đây là tình huống tốt nhất.

Kỳ thật Vương Giai Giai cũng không biết là từ khi hai người còn chưa thiết lập quan hệ, Lý Dương đã bị cha cô điều tra kỹ càng rồi.

Nếu Lý Dương không gặp được Hà lão, hoặc là không có thành tựu như bây giờ thì hai người không thể ở cùng một chỗ được, cha mẹ cô không muốn dùng cô để đổi lấy bất cứ thứ gì nhưng cũng không muốn cô gả cho một người bình thường, gả cho một người bình thường thì cũng chẵng phải là chuyện tốt gì cho một cô gái cả.

Hiện giờ Lý Dương không thể coi là người thường được, thành tựu của hắn trên phương diện đồ cổ và ngọc thạch ngay cả Vương Toàn Minh cũng không ngờ hiện tại có thể nói Lý Dương là một trong những người nổi tiếng nhất cả nước rồi.

Lý Dương chỉ hơn 20 tuổi mà đã có thành tích như vậy, thế thì trong tương lai hắn trở thành người đứng đầu cũng không phải là không có khả năng, người như thế thì sao là người bình thường được.

Tiếp theo, Lý Dương có lòng giúp người đã chiếm được không ít thiện cảm của Vương Toàn Trung, Lý Dương kiếm được tiền, rất có thể số tiền này kiếm được bằng con đường không tốt, nhưng hắn dùng số tiền này để làm từ thiện, thế thì không có gì không tốt cả.

Số đồ cổ của Lý Dương có giá trị không thấp, nhưng tiền mặt của hắn thì chỉ có vài trăm triệu, nếu tính nhiều thì cũng chỉ có 300 triệu. Dưới tình huống này không ngờ hắn lại dám dùng 200 triệu đi làm từ thiện, điều này đủ thấy hắn không phải là người xem trọng tiền.

Khó có nhất chính là Lý Dương chỉ mới hơn 20 tuổi mà đã có thể làm được như vậy, người như vậy không dễ có chút nào, chính vì những điều này nên Vương Toàn Minh mới yên tâm giao con gái cho hắn.

Việc cuối cùng, cũng là việc quan trọng nhất, quan hệ của Lý Dương và Hà lão quá tốt, hiện giờ hắn không khác nào một thành viên của Hà gia cả, thân phận của Hà lão không cần bàn tới, chỉ nói tới Hà gia là gia đình chính trị thôi cũng đủ để nói lên rất nhiều việc. Cho dù là khi Hà lão mất thì người Hà gia cũng sẽ chiếu cố Lý Dương vì đây chính là học trò mà Hà lão yêu thương nhất.

Như vậy, chẳng khác nào gia đình Lý Dương và Vương Giai Giai không hề có chênh lệch nữa, Vương Giai Giai thích Lý Dương, Lý Dương lại là là một người thanh niên vĩ đại, lại còn cứu con và cháu mình, Vương Toàn Minh không thể nào đi phá rối được.

Những việc này Vương Giai Giai và Lý Dương đều không biết, nếu như biết thì chắc họ sẽ không khẩn trương như vậy rồi.

Vấn đề của Lương Phụng Anh Lý Dương tự mình trả lời, hắn đơn giản đem tình huống công ty nói lại một lần, Vương Toàn Minh ở bên cạnh vừa nghe vừa gật đầu

Hắn biết Lý Dương một năm trước không hề có cái gì, người torng một năm mà có thể đến tình trạng như thế nào thì bình thường sẽ vênh váo tự đắc. Người như Lý Dương có thể tự kiềm chế mình, không vênh váo, không tự đắc quả thật là khó có.

Lúc này, cho dù là Lương Phụng Anh hay Vương Toàn Minh đều rất vừa lòng với Lý Dương, có điều Vương Toàn Minh vẫn cần kiểm tra Lý Dương một chút nữa.

-Tiểu Lưu, đem món bảo bối mà người bạn nước ngoài tặng kia tới đây

Vương Toàn Minh đột nhiên nói một câu, Lương Phụng Anh và Vương Giai Giai đều kỳ quái nhìn ông, đặc biệt là Lương phụng Anh, Vương Toàn Trung chưa bao giờ nhận quà của người nước ngoài, điểm này bà biết rất rõ không ngờ là ông lại nói thế.

Chỉ chốc lát, một người phụ nữ hơn ba mươi, trên tay mang theo một cái đĩa, bên trên còn có hai cây nến có màu sắc rực rỡ.

Lương Phụng Anh nghi hoặc liếc mắt nhìn Vương Toàn Minh một cái, đây không phải là thứ vừa mua hôm qua sao, tại sao lại nói là bạn tặng?

Nghi hoặc thì nghi hoặc, Lương Phụng Anh cũng khng6 có nói gì, Vương Toàn Minh làm như vậy khẳng định có dụng ý của ông, bà không cần xen vào làm gì.

-Ba, đây là cái gì vậy, thật xinh đẹp a?

Vương Giai Giai đi tới bên cạnh Vương Toàn Minh tò mò đánh giá hai cây nến, bề ngoài hai cây nến này rất tốt, trên người chúng có một hơi thở cổ xưa.

-Lý Dương là chuyên gia mặc này, để cho hắn nói đi

Vương Toàn Minh cười lắc đầu, sắc mặt Lý Dương thì có chút kỳ lạ, vừa nhìn thôi thì hắn đã biết thứ này có vấn đề rồi, có điều hắn đang nghĩ trong lòng xem nói ra bằng cách nào thì mới tốt.

Hiện tại không cần do dự, Vương Toàn Minh đã hỏi hắn, hắn không nói cũng không được.

-Lý Dương, đây là cái gì?

Vương Giai Giai hỏi, cô rất đồng ý vói câu nói của cha mình, thứ này để cho Lý Dương nói thì tốt hơn, hắn mới là chân chính là người trong nghề.

Suy nghĩ một chút, Lý Dương chậm rãi nói:

-Thứ này gọi là Cảnh Thái Lam, tên khoa học là men Kháp Ti, thứ này từ Tây Vực truyền vào nước ta, bởi vì ngoại hình đẹp nên rất được hoàng thất yêu thích

-Em nhớ rồi, đây đúng là Cảnh Thái Lam

Vương Giai Giai cũng nói một câu, Cảnh Thái Lam cô từ sớm đã nghe qua, mấy năm gần đây có rất nhiều người sưu tầm thứ này, thứ này có rất nhiều loại, có loại thậm chí có giá lên tới mấy nghìn vạn.

-Người bạn của tôi nói thứ này là một đôi Cảnh Thái Lam thời Thanh, có phải thật như vậy không?

Vương Toàn Minh mỉm cười gật đầu rồi tiếp tục hỏi một câu.

-Tạo hình bên ngoài thì đúng như vậy, trong nước cũng có rất nhiều câu chuyện về ngọn nến, thần bí nhất chính là đoạn thơ 《 vô đề 》của Lý Thương Ẩn, Giai Giai, bài thơ này em biết chứ?

-Em biết

“Tương kiến thì nan biệt diệc nan

Đông phong vô lực bách hoa tàn

Xuân tàm đáo tử ti phương tận

Lạp cự thành hôi lệ thủy can

Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải

Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn

Bồng Lai thử khứ vô đa lộ

Thanh điểu ân cần vị thám khan *"

*Hán Văn:

相見時難別亦難

東風無力百花殘

春蠶到死絲方盡

蠟炬成灰淚始幹

曉鏡但愁雲鬢改

夜吟應覺月光寒

蓬山此去無多路

青鳥殷勤為探看

Hán Việt:

Tương kiến thì nan biệt diệc nan

Đông phong vô lực bách hoa tàn

Xuân tàm đáo tử ti phương tận

Lạp cự thành hôi lệ thủy can

Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải

Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn

Bồng Lai thử khứ vô đa lộ

Thanh điểu ân cần vị thám khan

Dịch thơ:

Đã khó gặp nhau lại khó xa

Gió đông sức cạn rụng trăm hoa

Tằm xuân đến thác tơ đành dứt

Nến sáp khi tàn lệ kiệt sa

Sớm ngắm chạnh buồn mây tóc điểm

Đêm ngâm chợt cảm lạnh trăng tà

Bồng lai đến đó khôn nhiều lối

Dò hỏi chim xanh hậu giúp mà

Vương Giai Giai gật gật đầu rồi từ từ đọc bài thơ ra, lực chú ý của Vương Toàn Minh và Lương Phụng Anh đều bị bài thơ hấp dẫn, bài thơ này là bài thơ trường tồn thiên cổ, đặc biệt là hai câu cuối càng được truyền lưu rộng rãi.

-Chú Vương, dì Lương, chúng ta đều biết thời cổ đại không có điện, lúc đó con người chỉ dùng dầu hỏa hoặc là nến để thắp sáng, kỳ thật ở thời cổ đại người ta đốt đèn nhiều hơn đốt nến, ngọn nến thì chỉ xuất hiện ở từ đường, hơn nữa củng chỉ có quan to mới sử dụng, dân gian tuy rằng cũng có dùng, nhưng chỉ khi có dịp đặc thù mới sử dụng mà thôi

Vương Toàn Minh là Lương Phụng Anh đều gật đầu, hai người đều tò mò nhìn Lý Dương, bọn họ muốn nghe Lý Dương bình luận một chút về ngọn nế này, Lý Dương lại đi kể chuyện xưa của cây nến, có điều Lý Dương nói rất cuốn hút, hay người đều nghe rất say mê.

-Kỳ thật từ rất nhiều cho tiết có thể thấy được ngọn nến cổ đại là vật xa xỉ, thời cổ đại có 4 chuyện vui là hạn hán gặp trời mua, xứ lạ gặp người quen, đêm động phòng hoa chúc, tên ghi danh bản vàng

Lý Dương cười cười, lại nói tiếp:

-Ngọn nến của đêm động phòng hoa chúc rất quý trọng, không chỉ có thân nến được điêu khắc tinh tế mà ngay cả tiêm nến cũng rất tinh xảo. Dân thường thì cũng chỉ có dịp này mới có thể dùng loại nến tinh xảo này, bình thường bọn họ củng chỉ đốt đèn thôi

codon.trai

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất