Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 501: Hôm nay không được

- Trịnh đại ca, Trương quản lý?

Lý Dương hơi giật mình, Trịnh Khải Đạt và Trương Ưng đều là người yêu thích đồ cổ, khi ở Minh Dương quen lão gia tử, khi đó Lý Dương và lão gia tử quen nhau là thông qua Trương Ưng.

Trịnh Khải Đạt tìm Lý Dương không phải là ngoài dự đoán, anh không ngờ Trương Ưng cũng tới, cô gái đi cùng Trương Ưng rất có thể là An Văn Quân, Trương Ưng hiện tại là làm việc dưới quyền của An Văn Quân.

- Những thứ kia ông đều giữ giúp cháu, một lát nữa cháu từ từ xem, ông đi nghỉ trước.

Hà lão cười vang rồi nói, đứng thẳng lưng, đi về phía phòng ngủ, thời gian bọn Lý Dương tới Bắc Kinh là buổi chiều, thời gian này chính là thời gian Hà lão nghỉ ngơi, nếu không vì đợi Lý Dương ông đã sớm đi nghỉ rồi.

- Lý Dương, tôi về trước, ra ngoài nhiều ngày như vậy có bao nhiêu việc phải giải quyết, không làm phiền các bạn nữa.

Hà Kiệt vừa nói vừa đi ra ngoài, khi tới cửa lại nháy mắt với Lý Dương, tỏ vẻ rất ám muội

Vương Giai Giai ngẩng đầu, đúng lúc phát hiện ra động tác này của Hà Kiệt, có chút ngạc nhiên, rồi lại cúi đầu, sắc mặt có chút đỏ, cô ấy có thể đoán ra ý đồ của Hà Kiệt.

-Khụ khụ, Giai Giai, chúng ta tới phòng sách đi, anh sẽ kể cho em nghe chuyện đi Tây Tạng lần này của anh cho em nghe.

Lý Dương vội ho một tiếng, Vương Giai Giai bộ dạng mặt đỏ trông càng đáng yêu, Lý Dương hận không thể cắn một cái nhưng đáng tiếc lại đang ở phòng khách, còn có mấy vị cảnh vệ của Hà lão, Lý Dương không có thói quen thể hiện trước chỗ đông người.

- Được.

Mặt Vương Giai Giai liền ửng đỏ, giọng nhỏ nhẹ như tiếng muỗi, may mà thính lực của Lý Dương tốt, không đến nỗi không nghe thấy câu trả lời này.

Trong điệu cười đầy ẩn ý của Lưu Cương, Lý Dương kéo Vương Giai Giai bước nhanh lên lầu hai, vừa vào phòng sách hai người đã không chế được đã hôn nhau nồng nhiệt, bao nhiêu ngày không gặp, hai người trong lòng đều vô cùng nhớ nhung.

Cái hôn nồng nhiệt mất tới hơn ba phút, tay Lý Dương không chịu được liền mân mê tới chỗ nhạy cảm, vừa thò tay đã bị Vương Giai Giai ngăn cản rồi, Vương Giai Giai mặt ửng đỏ lắc đầu.

- Hôm nay không được.

Giọng nói của Vương Giai Giai rất nhỏ Lý Dương hơi giật mình, trên mặt lộ ra chút mừng rỡ. Vương Giai Giai lần này không nói không được như lần trước, lần này chỉ nói “ Hôm nay không được” , ý này chẳng phải có nghĩa là ngày khác thì được sao? Mà ngày khác dường như không còn xa.

- Hơ hơ, được, anh đi xem rốt cuộc là lời mời gì.

Lý Dương có chút hưng phấn buông lỏng Vương Giai Giai ra, anh cũng hiểu việc này không thể gấp được, phải có sự chuẩn bị, Lý Dương tin rằng có một ngày anh cũng sẽ hạ gục được thành lũy này.

- Đại hội giao dịch I-an-gon?

Thư mời trên bàn sách, Lý Dương nhìn phát hiện mấy trang giấy này rất đặc sắc, mỗi phần ký tên đều khác nhau nhưng nội dung lại giống nhau, đều là mời Lý Dương đi tham gia đại hội giao dịch I-an-gon.

- Đại hội giao dịch I-an-gon là cái gì?

Vương Giai Giai đứng bên cạnh Lý Dương sắc mặt cô đã hồi phục lại nhiều rồi, đã bớt ửng đỏ, nhưng trông vẫn rất đáng yêu.

Một sự kiện trọng đại của giới đổ thạch nhưng là ở nước ngoài.

Lý Dương nhẹ nhàng giải thích một câu, đại hội giao dịch I-an-gon tổ chức mỗi năm một lần, quy mô lớn hơn Bình Châu, nhưng mấy năm gần đây do nguyên liệu không đủ, đại hội giao dịch I-an-gon đang thu hẹp thời gian lại, một năm tổ chức một lần trở thành một năm rưỡi.

Số lượng nguyên liệu tiêu thụ ở đại hội giao dịch I-an-gon không nhiều, không bằng đại hội giao dịch ở Bình Châu nhưng chất lượng lại không thể so sánh được.

Mấy năm gần đây, đại hội giao dịch I-an-gon hằng năm đều xuất hiện những nguyên thạch trị giá trên trăm triệu, lần trước xuất hiện Cấp Tiêu Vương giá trị hơn ba trăm triệu, việc này được báo chí lan truyền rộng rãi.

Một khối thạch, là khối thạch bán thành phẩm, bán ra giá hơn ba trăm triệu, trong mắt rất nhiều người đây có thể là điều không thể tưởng tượng được

Đại hội giao dịch Bình Châu chưa bao giờ có nguyên thạch trị giá trên trăm triệu, mà I-an-gon hằng năm xuất hiện đều không phải là một khối, có thể nhìn ra sự chênh lệch về chất lượng.

Giống như Tư Mã Lâm đã nói, cuộc tụ họp ở Nam Dương là trình độ tiểu học thì ở Bình Châu là trung học còn tới Myanma là đại học rồi, đây mới chính là quái địa đổ thạch chân chính.

Lý Dương cầm thư mời tới ghế sô pha cùng với Vương Giai Giai ngồi xem tỉ mỉ.

Thư mời này một số là của tập đoàn đầu tư gửi tới, Lý Dương gần đây biểu hiện ngày càng giỏi về lĩnh vực đổ thạch, rất nhiều người hi vọng có thể mời được “Ngọc Thánh” tới giúp họ mở mang tầm mắt.

Mặc kệ có mời được không cũng phải thử một lần, không gửi thư mời thì chắc chắn không có bất kỳ cơ hội nào.

Ngoài công ty đầu tư còn có công ty Châu Bảo. An Thị, Thiệu Thị đều gửi thư mời tới, cầm lá thư mời của Thiệu Thị Lý Dương hơi lắc đầu, xem ra mâu thuẫn của Thiệu Thị và An Thị lại tăng thêm rồi, ít nhất cũng đã công khai rồi.

Nếu không Thiệu Thị không thể công khai mời thủ tịch cố vấn đổ thạch của An Thị, điều này gần giống như chọc tức.

Ngoài những công ty Châu Bảo này, Lý Dương còn phát hiện ra một thư mời ngoài dự liệu, thư mời này gửi trực tiếp từ Myanmar, là Sang Dala đặc ý gửi tới.

Lời mời của Sang Dala khác với những người khác, những người khác mời Lý Dương đều là khoàng giữa tháng mười hai, chỉ có Sang Dala là mời Lý Dương nhanh chóng tới Myanma, càng sớm càng tốt, tốt nhất là bây giờ đi.

- Lý Dương, em có việc cần nói với anh.

Vương Giai Giai đột nhiên ngẩng đầu, cảnh giác nhìn Lý Dương, Lý Dương vừa đi bảy tám ngày cô ấy bây giờ không muốn để Lý Dương đi tiếp.

- Việc gì?

Đặt toàn bộ thư mời xuống Lý Dương ngẩng đầu cười với Vương Giai Giai, trong lòng anh bây giờ cũng không muốn đi, thời gian tổ chức đại hội giao dịch I-an-gon là 20 tháng 12, cả quá trình cũng phải mười ngày, còn một tháng nữa.

Nhưng đại hội giao dịch lần này anh đã quyết định tham gia, hoạt động như thế này đối với Lý Dương là cơ hội tốt nhất để kiếm tiền, thứ thu được sẽ rất nhiều, Lý Dương cảm giác tiền của bản thân không đủ dùng.

Sản phẩm hiện tại của anh đa phần là thứ kiếm được từ việc kiếm hời, nhưng thứ này không phải lúc nào cũng gặp, khi thấy thứ mình thích thì hắn vẫn phải dùng tiền mua, ánh mắt của hắn bây giờ đã rất cao, thứ lọt vào mắt của hắn khẳng định là có giá không thấp.

- Bố mẹ em mấy hôm trước muốn mời bố mẹ anh tới một chuyến, hai bên thông gia gặp mặt.

Vương Giai Giai hơi cúi đầu, bố mẹ cô gái đưa ra việc gặp mặt người lớn là rất bình thường, chỉ là Vương Giai Giai cũng không ngờ bố mẹ mình lại đưa ra yêu cầu này nhanh như vậy.

Theo tập tục của Trung Quốc, sau khi người lớn gặp mặt bước tiếp theo là đính hôn, sau khi đính hôn là kết hôn, tình yêu chính thức thu được thành quả.

- Nhanh như vậy?

Lý Dương cũng giật mình, thốt lên một tiếng, Vương Giai Giai lập tức ngẩng đầu lên, miệng nhếch lên:

- Nhanh quá à? Thế anh muốn khi nào?

- Không, anh không có ý đó, lát anh gọi cho bố mẹ anh để họ sớm tới Bắc Kinh.

Sắc mặt Lý Dương thay đổi luôn, nhẹ nhàng ôm Vương Giai Giai vào lòng, nói nhỏ nhẹ, bố mẹ gặp nhau chứng tỏ quan hệ của họ chính thức bước vào một lối ngoặt mới, Lý Dương nên suy nghĩ việc mua nhà ở Bắc Kinh được rồi.

Khi Lý Dương ở một mình ở Bắc Kinh ở chỗ Hà lão thì không vấn đề gì nhưng không thể để bố mẹ cũng ở đây, biệt thự của Hà lão Lý Dương đã biết rõ nguồn gốc. Đây là nhà nước cung cấp cho cán bộ cao cấp về hưu, Lý Dương không thể đem người nhà đến cứ ở đây được.

Vương Giai Giai tựa trong lòng Lý Dương, nhẹ nhàng nắm tay Lý Dương, nói:

- Cũng không cần vội, để xem cô chú sắp xếp thời gian như thế nào, nếu không có thời gian thì lùi lại cũng không sao.

Lý Dương hơi ngạc nhiên một chút, cúi xuống hôn đôi môi mềm của Vương Giai Giai, Vương Giai Giai đều là xem người khác trước, người vợ tốt như vậy thật khó có thể tìm được.

Bỏ hết thư mời sang một bên, Lý Dương lập tức gọi điện cho bố mẹ, được biết bố mẹ của Vương Giai Giai cũng mời họ, hai người đều rất vui, Lý Quân Sơn đồng ý ngay, sau ba ngày họ sẽ tới Bắc Kinh gặp thông gia.

- Tốt rồi, ba ngày nữa bố mẹ sẽ đi tàu lửa tới, đến lúc đó chúng ta sẽ đi đón.

Cúp điện thoại Lý Dương cười nói lớn, trên mặt Vương Giai Giai cũng nở nụ cười sán lạn.

- Lý Dương, cô chú đến anh chuẩn bị chỗ ở cho họ ở đâu, em cảm thấy ở đây không thích hợp.

Vương Giai Giai đột nhiên cau mày, biệt thự của Hà lão là biệt thự cao cấp, Lý Dương và lão gia tử quan hệ mật thiết, sống ở đây không có vấn đề gì, nhưng nếu bố mẹ Lý Dương cũng đến ở thì sợ sẽ có một số người có cái nhìn không tốt.

Ở đây dù sao cũng là nhà công, không phải là nhà ở riêng, mà hiện tại đang là thời kỳ mẫn cảm.

- Anh cũng nghĩ rồi, xem ra chúng ta phải tranh thủ thời gian mua nhà, Giai Giai, em thích nhà như thế nào? Ngày mai chồng em sẽ đưa em đi xem, chúng ta mua một căn nhà thật lớn.

Lý Dương cười ha ha gật đầu, tiền mặt trong tài khoản của anh có hơn ba trăm triệu, trong nhà còn có Phỉ Thúy trị giá hơn hai trăm triệu vẫn chưa giải, số Phỉ Thúy này đã đồng ý đưa cho Trương Ưng chỉ là thời gian này Lý Dương bận nên chưa có thời gian giải.

Thứ này giải ra có thể lập tức đổi ra tiền mặt, còn tiện hơn so với vàng, nói chung tổng Lý Dương có khoảng năm trăm vạn tiền mặt có thể cầm đi, số tiền này có thể đủ để anh mua một căn phòng và đi tham gia đại hội giao dịch I-an-gon.

- Được, ngày mai chúng ta đi xem nhà.

Vương Giai Giai vui vẻ đề xướng, tài sản của Lý Dương cô cũng biết một chút, nhà ở Bắc Kinh rất đắt, nhưng đối với Lý Dương không hề có bất kỳ áp lực nào, Vương Giai Giai cũng không phải là người thích xa hoa, chỉ cần ở thoải mái là được, không cần nhà phải đắt quá.

Sau khi dự định như vậy hai người lại triền miên một hồi Lý Dương mới đưa Vương Giai Giai về, lúc đi trên mặt Vương Giai Giai vẫn còn rất đỏ.

Trong thư phòng yên tĩnh cô không kiềm chế được bản thân, trong hoàn cảnh như vậy cô cũng không biết bản thân có thể kiên trì được bao lâu.

Cũng may quan hệ của hai người đều rất tốt, chắc chắn sẽ rất nhanh có một ngày cô xuất giá, Vương Giai Giai rất mong chờ ngày đó.

-o0o-

Nguồn:

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất