Đây mới thật sự là Phỉ Thúy Vương, là sức ảnh hưởng mà Phỉ Thúy Vương nên có, hắn cũng đã từng được báo Ngọc khí Bình Châu tặng cho danh hiệu là Phỉ Thúy Vương, tuy nhiên hắn hiểu rất rõ bản thân mình còn rất cách xa cái danh hiệu này, hắn còn phải nổ lực nhiều.
Tiếng ầm ĩ bên ngoài cũng làm cho Phỉ Thúy Vương phải ngẩng đầu lên xem, khuôn mặt nở nụ cười.
Tư Mã Lâm, Sang Dala đố kị nhìn về phía Phỉ Thúy Vương, vẻ mặt không tránh khỏi nuối tiếc. Phỉ Thúy Vương thắng thì tất nhiên Lý Dương phải thua, hai người cũng đang muốn nhìn thấy Phỉ thúy cao cấp xuất thế nhưng lại không muốn Lý Dương bị thua, cái tâm lý mâu thuẫn này thực sự làm hai người rất đau khổ.
Phỉ Thúy Vương chỉ nhìn một cái rồi lại tiếp tục mài đá.
Thiệu Ngọc Cường lo lắng quan sát, chưa đầy một phút, một khối nhỏ Phỉ thúy xuất hiện.
Phỉ thúy vô cùng trong suốt, cảm giác như có thể nhìn xuyên được vào bên trong, tim của Thiệu Ngọc Cường lại đập rộn ràng hơn, rất có khả năng đây là Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng.
Liên tiếp giải ra ba khối Thủy Tinh Chủng, trong có có hai khối thượng hạng, cứ nghĩ đến thành quả này là hắn lại chóng mặt, đây có lẻ sẽ trở thành mục tiêu phấn đấu cả đời của hắn.
Bề mặt mỗi lúc một lớn hơn, những người đang đứng quan sát cũng mỗi lúc một kích động.
- Thủy Tinh Chủng, đúng là Thủy Tinh Chủng rồi! Thủy Tinh Chủng Lam Tinh Linh!
Phía dưới người ta không ngừng reo hò, phía trên giải ra được Phỉ thúy, Phỉ thúy trong suốt không nói với bọn họ đây là một loại Phỉ thúy vô cùng tốt.
Người ta lại một lần nữa lên cao trào, nếu đây là Thủy tinh chủng Lam tinh linh thì sẽ là khối Phỉ thúy thượng hạng thứ ba của ngày hôm nay rồi.
- Tiếc quá!
Phỉ Thúy Vương hơi thất vọng, qua màn hình lớn người ta không thể nhìn thấy phẩm chất thực sự của Phỉ Thúy được, nhưng Phỉ Thúy Vương lại biết rất rõ.
Thiệu Ngọc Cường giờ cũng bớt xúc động hơn lúc nãy, hắn cũng tỏ ra hối tiếc.
Phỉ Thúy đã hoàn toàn lộ ra, độ trong suốt vẫn chưa đạt đến trình độ của Thủy Tinh Chủng, đây là một khối Phỉ Thúy Băng Chủng, nó chỉ còn cách Thủy Tinh Chủng một cái ranh giới thôi.
Ranh giới này nhìn rất gần nhưng thực chất lại rất xa, chưa đạt đến trình độ Thủy Tinh Chủng thì vẫn chưa được gọi là Phỉ thúy thượng hạng nhất.
Cũng giống như người phụ nữ có một cơ thể hoàn mỹ, một trí tuệ hoàn mỹ và một làn da hoàn mỹ, nhưng trên mặt lại xuất hiện một cái mụn thì có hoàn mỹ đến đâu người ta cũng có chút tiếc nuối.
Cao Băng Chủng Lam Tinh Linh, Thiệu Ngọc Cường có nuối tiếc nhưng giờ cũng đã lấy lại sự tự tin, cho dù không phải là Thủy Tinh Chủng, muốn thắng Lý Dương cũng không khó, giá trị của khối Phỉ Thúy này rất cao, nếu Lý Dương giải ra Kim Ti Chủng thì cả khối đều là Phỉ Thúy cũng không thắng nổi bọn họ.
Lúc này tâm trạng của Thiệu Ngọc Cường rất tốt, có thể thắng Lý Dương là được, như vậy hắn sẽ có thêm hai khối Thủy tinh chủng nữa, trong đó có một khối Thủy Tinh Chủng Chí Tôn Hoàng, cũng không thua kém gì Thủy tinh chủng Lam Tinh Linh cả.
Người xem dần dần ổn định trở lại, bề mặt mà Phỉ Thúy Vương đang mài cũng mỗi lúc một lớn hơn, những người có mắt nhìn đều đã nhìn ra, khối Phỉ thúy này chưa đạt đến trình độ Thủy tinh chủng, chỉ là Cao băng chủng thôi.
Có người tiếc nuối, có người tán thưởng, tuy nhiên rất nhiều người đều thấy thỏa mãn, Cao Băng Chủng Lam Tinh Linh, cũng không tồi.
Bất kể thế nào đây cũng là khối có màu sắc thượng hạng.
Cũng không phải là tất cả mọi người đều vui mừng, những người phía bên An Văn Quân ai cũng thấy chua xót, An Văn Bình là người tin tưởng Lý Dương nhất nhưng cũng không nghĩ là lần này hắn sẽ thắng.
Còn mấy người bên Lý Dương thì ai cũng làm vẻ mặt đưa đám, Cao Băng Chủng Lam Tinh Linh, Phỉ Thúy Vương lại giải ra được Phỉ thúy tốt, đúng là không để cho họ đường sống mà. Nhìn hai khối Thuỷ Tinh Chủng bên cạnh, tim của Tư Mã Lâm và Sang Dala như đang nhỏ máu.
Tư Mã Lâm còn quay lại nhìn Phỉ Thúy Vương một cái rồi lắc đầu, hắn cố kìm chế không nhìn sang bên kia nữa.
- Ào ào
Tiếng máy giải của Lý Dương chợt vang lên trong hơn, đây là tiếng sau khi lưỡi dao cắt xuyên qua nguyên thạch, Tư Mã Lâm vội vàng lấy lại tinh thần, cẩn thận tách hai mặt cắt ra.
- Rầm!
Nguyên thạch vừa tách ra liền được dội nước rửa sạch, dội xong Sang Dala cũng không nhìn liền đi múc chậu khác dội tiếp, hắn muốn sớm rửa sạch cho rồi.
Lúc này hắn không dám nhìn vào mặt cắt.
Nhưng Tư Mã Lâm lại chăm chăm vào đó, đoạn đứt gãy vẫn còn nhìn rất rõ nhưng lại rất mỏng, phía sau lại hiện lên tầng bụi mờ màu trắng, tầng bụi này còn trắng hơn cả sương mù nữa.
Phía dưới màu trắng có xuất hiện một chút màu sắc, tại nơi mỏng nhất có thể thấy rõ được màu gì.
Tư Mã Lâm mở to mắt, hắn không tin vào mắt mình, tay hắn run run, vô thức bước đến gần nguyên thạch, bây giờ hắn chỉ muốn đưa tay sờ vào nó, xem mình có phải đang nằm mơ hay không.
Sang Dala quay lại rồi, chậu trên tay đựng đầy nước.
Vừa bước đến hắn đã thấy Tư Mã Lâm có gì đó là lạ, rồi hắn nhìn vào mặt cắt.
Hắn tròn mắt lại, ngơ ngác đứng ở đó, phản ứng của hắn cũng chẳng khác gì Tư Mã Lâm, tuy nhiên hắn không làm chậu nước rơi xuống đất, giữ bình tĩnh cũng giỏi đấy.
Người ta cũng đang chú ý về bên phía Lý Dương, ai cũng ngẩn người ra, nhưng người ta không mấy hi vọng, cho rằng nguyên thạch này sớm muộn gì cũng giải lỗ.
Vẫn chưa biết được phẩm chất của Phỉ Thúy như thế nào nhưng màu sắc đã lộ ra.
Những chuyên gia đổ thạch, ông chủ của công ty châu báu cũng như những nhà buôn chỉ cần nhìn là biết màu sắc này cũng là một màu sắc thượng hạng.
Tử Nhãn Tình loại thượng hạng.
Một màu tím thuần khiết tràn đầy, giống như màu mắt của yêu cơ làm cho người ta bị mê mẩn vậy. Tử Phỉ (Phỉ Thúy tím) đại diện cho vẻ đẹp và sự mê hoặc của người con gái, sức mê hoặc cua tử phỉ là lớn nhất, và cũng là loại Phỉ thúy mà phụ nữ thích nhất.
Tử phỉ thượng hạng nhất là màu tím mắt, làm cho người ta sau khi nhìn sẽ không cưỡng lại được, đây chính là sức mê hoặc của màu tím mắt.
Trên mặt cắt của nguyên thạch này có tầng bụi, không xuất hiện được phẩm chất của Phỉ Thúy, nhưng Tử Nhãn Tình đã lộ ra, nhìn màu tím xinh đẹp mà ai cũng mê tít, đặc biệt là phụ nữ, người nào cũng say đắm nó.
- Lý, Lý, Lý lão đệ, Tử Nhãn Tình, đây là Tử Nhãn Tình!
Tư Mã Lâm cố làm tim mình đập chậm lại, nhưng vẫn bị nói lắp, Sang Dala đứng bên cạnh cũng không ngừng gật đầu, hắn quên mất công việc dội nước của hắn.
Tử Nhãn Tình, Tử Nhãn Tình thượng hạng, trong lúc tuyệt vọng lại phát hiện ra Phỉ Thúy như thế này giống như là thấy được ánh sáng ở cuối đường hầm vậy.
- Tử Nhãn Tình, thật là đẹp!
Vương Giai Giai từ sau bước đến, ngơ ngẩn nhìn Phỉ Thúy, đây chỉ là nguyên thạch Phỉ Thúy, Tử Nhãn Tình này mà làm thành đồ trang sức thì không biết sẽ hấp dẫn biết bao nhiêu cô gái.
Vương Giai Giai không phải là người thích ăn diện mà cũng có phản ứng như thế thì cũng đủ biêt những người khác sẽ như thế nào rồi.
- Đúng, rất đẹp, rất hợp với bảo bối của anh!
Lý Dương kéo Vương Giai Giai cười, hắn lau mồ hôi trên mặt, nhát dao này rất chuẩn, làm xuất hiện Phỉ Thúy mà không gây ra một chút lãng phí nào.
Bên kia, sau khi nhìn thấy Lý Dương giải ra được Tử Nhãn Tình thì Thiệu Ngọc Cường cũng tròn mắt lại, hắn chợt nghĩ đến câu sư phụ hỏi hắn lúc nãy.
Đặc điểm lớn nhất của đổ thạch là gì? Lúc này Thiệu Ngọc Cường nghĩ mình lại học thêm một bài nữa, là bài học cơ bản, đố thạch chưa giải xong thì không ai biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào, và bây giờ nguyên thạch của Lý Dương đã chứng minh tính chính xác của câu nói đó.
Hai phút trôi qua Sang Dala mới sực nhớ lại công việc của mình liền vội vàng xách nước rửa sạch mặt cắt, hắn xúc động quá.
Lý Dương cũng khởi động máy mài, tầng bụi bây giờ rất mỏng, chỉ một lát là mài xong, và sau đó Phỉ thúy sẽ thực sự xuất hiện.
- Tử Nhãn Tình, đúng là Tử Nhãn Tình, đây là màu sắc thượng hạng thứ tư rồi đó!
- Không ai có thể xem thường Nam Vương Bắc Thánh được!
- Thật là đã, thực sự là rất đã, xem một cuộc quyết đấu như thế này xong, sau này cũng không còn hứng xem người khác đổ thạch nữa!
Phía dưới màn hình, người ta lại rộn ràng hẳn lên.
Lúc này, không còn ai là về phe Lý Dương hay là phe Phỉ Thúy Vương nữa, họ đều sùng bài hai vị đại sư đã đạt đến trình độ tiêu chuẩn này.
An Văn Quân vui mừng nhìn mấy người Hoàng Lão, họ cũng đang rất kích động, lần đổ thạch này mang về cho họ quá nhiều niềm vui và bất ngờ.
- Xao xao!
-
Lý Dương chầm chậm mài tầng bụi, hắn giải đá không nhanh bằng Phỉ Thúy Vương, nếu đã theo không kịp thì thôi không theo nữa, nguyên thạch mà Lý Dương đang giải cũng là nguyên thạch sau cùng rồi.
- Thủy Tinh Chủng, Thủy Tinh Chủng!
Mọi người cùng đồng loạt hô hào, lúc nãy Lam Tinh Linh lúc nãy vẫn chưa đạt đến trình độ Thủy Tinh Chủng, cũng làm cho người ta thấy hơi tiếc, lần này lại xuất hiện loại thượng hạng Tử Nhãn Tình, cũng là cơ hội để bù lại sự nuối tiếc lúc nãy.
Lúc này mấy người Tư Mã Lâm mới cảm nhận được cảm giác của Thiệu Ngọc Cường lúc nãy, ai cũng tươi cười hò hét, Tư Mã Lâm thậm chí còn gào lớn một tiếng.
Còn phía Thiệu Ngọc Cường bây giờ cũng cảm nhận được cảm giác của Tư Mã Lâm lúc nãy, tuy là không đến nỗi tuyệt vọng, nhưng cũng không hề thấy thoải mái.
Nhát dao này của Lý Dương lại làm cho tình thế lấy lại sự cân bằng, mọi người đều chăm chú nhìn, cuối cùng thì ẩn dưới tầng bụi kia sẽ là Phỉ Thúy gì đây.