Nhóm chuyên gia bắt đầu đứng lên thảo luận, bảo bối thứ nhất là Nguyên Thanh Hoa rất tinh xảo, khiến cho mọi người rất kinh ngạc, khiến cho nhiều người xem trọng hội nghị giám bảo này hơn.
- Thật sự, chắc chắn là thật.
Mao lão lên tiếng đầu tiên, xem ra rất hài lòng về Nguyên Thanh Hoa, một Nguyên Thanh Hoa đầy đủ như vậy, ông ta không thể có.
Hội nghị giám bảo không hạn chế người trao đổi, chỉ có điều phán đoán cuối cùng do chính mình quyết định, phán đoán sai lầm sẽ rất xấu hổ, mọi người đều là chuyên gia, cũng có sự tin tưởng vào chính bản thân mình.
- Nguyên Thanh Hoa này tôi đã nghe nói qua, mười mấy năm trước xuất hiện một lần, sau đó không bao giờ thấy tin tức nữa, không nghĩ là Lâm Lang lại có được.
Hoàng lão nhỏ giọng nói, hơn nữa có vẻ có chút tiếc nuối.
Lúc trước Nguyên Thanh Hoa không có giá trị như bây giờ, ông nghe chuyện cũng đã đến Hungary, nhưng cuối cùng lại đến chậm một bước, Nguyên Thanh Hoa đã bị người khác mua mất, cho đến buổi hôm nay ông mới biết được người đó là ai.
Nghe các chuyên gia xung quanh bàn tán, Lâm Bá Văn tự nhiên cũng ngồi thẳng lên, khuôn mặt cũng lộ vẻ tự hào, Nguyên Thanh Hoa này đúng là năm đó Lâm Lang đi Hungary mua được.
Lý Dương lặng lẽ sử dụng năng lực đặc thù của mình, nơi anh ngồi cách bàn triển làm chưa đến 50m, khoảng cách vừa đủ.
Chiều, hình ảnh và màu sắc xinh đẹp của bảo bối dần hiện ra, đây có thể xác định có từ triều đại nhà Nguyên, bảo bối này là thật.
- Các vị chuyên gia, các vị hãy dùng giám bảo khí của mình đánh giá xem đồ vật này có đúng như lời Lâm tiên sinh nói không, đó có phải là chính phẩm không.
Người chủ trì đứng dậy nói vấn đề mấu chốt.
Cái gọi là giám bảo, chính là một máy bỏ phiếu trên cổ tay, mặt trên có màn hình nhỏ, có hai nút một đỏ và một đen.
Màu đỏ biểu thị đó là thật, màu đen biểu thị đó là giả, chỉ có hai lựa chọn, không có lựa chọn thứ ba.
Nơi này không phải không có đồ phỏng chế, không cẩn thận đều có thể xem như đồ dởm, thời điểm Vương Cương ấn, người bên cạnh còn trêu ghẹo anh, nói rằng nơi này có xuất hiện đồ giả.
Sau khi ấn nút còn có xác nhận, sau khi xác nhận xong thì sẽ cho chuyên gia biết sự lựa chọn của chính mình, sau đó kết thúc thì tự động tắt.
Trước khi tiến hành đánh giá có nhân viên giải thích cách sử dụng, đây là lần đầu tiên sử dụng nên xung quanh có rất nhiều nhân viên để hướng dẫn cách sử dụng.
Lần này tới đây, cũng không có nhiều chuyên gia nhiều tuổi, đại đa số đều hiểu được ý tưởng mới mẻ này.
Đèn chiếu sáng trong tay các chuyên gia bắt đầu sáng lên, hầu như thuần một màu đỏ, có người không cẩn thận ấn nhầm nút có nhân viên bên cạnh giúp anh ta sửa lỗi ngay, bởi vì thao tác sai lầm chọn sai kết quả có thể sửa lại được.
Chỉ có điều phải sửa trước khi kết thúc, nếu có kết quả rồi mới sửa thì không được.
Màu đỏ, tất cả đều là màu đỏ, trên màn hình lớn xuất hiện kết quả.
Trong hội trường có tất cả 515 chuyên gia đến từ các nước, toàn bộ đều nhận định Nguyên Thanh Hoa này là thật, như vậy Nguyên Thanh Hoa được đưa ra, chỉ cần có một trình độ nhất định là có thể thấy được sự thật giả và không có ai đánh giá sai cả.
Huống hồ đây là bảo bối thứ nhất, lại của chủ nhà, làm sao có thể là giả được.
Lâm Lang mang theo bảo bối của mình và mỉm cười đi xuống, năm ngày sau bảo bối này còn được triển lãm tại trung tâm triển lãm, để mọi người xem.
Sau khi Lâm Lang đi xuống thì có ba nhà sưu tầm Canada đi lên.
Ba người họ mang theo tất cả 5 bảo bối, lần lượt đặt trên bàn triển lãm, tiếp đó giới thiệu ngắn gọn về bảo bối của mình.
Năm bảo bối, trong đó có một vương miện người Anh-điêng xứ Canada giá trị cao, đoán chừng mấy chục triệu nhân dân tệ, còn có tác phẩm điêu khắc nổi tiếng ở thế kỷ 13 châu Âu giá trị ít nhất cũng 5 triệu nhân dân tệ.
Mặt khác còn có hai bức tranh và một đồ sứ Trung Quốc.
Đồ sứ thời nhà Thanh giá trị cũng không thấp, hiện tại xuất hiện 6 bảo bối, đã có hai bảo bối là đồ sứ Trung Quốc, khiến cho các chuyên gia trong nước rất tự hào.
Trong nước rất nhiều bảo bối được lưu truyền ở nước ngoài, điều này là sự thật ai cũng phải công nhận.
Song có điều đa số mọi người lúc này đều đang chú ý đến bức tranh ở chính giữa, màn hình lớn đang hiển thị 5 bảo bối để lúc nữa các chuyên gia đánh giá sự thật giả, mấy người Lý Dương cũng đang chú ý đến bức tranh ở giữa kia.
Bức họa này là tác phẩm nổi tiếng của họa sĩ Miller
Miller là một họa sĩ xuất sắc nhất nước Pháp thể kỷ XIX, bức tranh của ông được tìm kiếm khắp châu Âu, giá trị thị trường rất cao, đây là một bức họa tiêu biểu của họa sĩ thước lặc, giá trị rất cao.
Theo giá trị mà nói, bốn bảo bối còn lại không thể so với bức họa này được.
Sau khi nhìn thấy bức họa, có vị sưu tầm người Pháp bị kích động, thậm chí đứng lên kêu to, liên có nhân viên tiến tới trấn an.
Về cơ bản hắn hét cái gì Lý Dương nghe không thể hiểu nổi, hỏi mọi người xung quanh mới hiểu được, vị đó là fan của Miller, rất yêu thích bức tranh của Miller, hắn hỏi ai đang sở hữu bức tranh đó, có muốn chuyển nhượng hắn sẵn sàng thu mua với mọi giá.
Sau khi nghe người phiên dịch, các chuyên gia Trung Quốc đều nở nụ cười.
Hội nghị giám bảo lần này chắc chắn có thể xúc tiến trao đổi nghệ thuật, tiến hành giao dịch tại hiện trường không phải không có khả năng, sau khi hiểu vị người Pháp kia nói gì Lý Dương cũng đang suy nghĩ.
Nếu có bảo bối Trung Quốc không tồi xuất hiện, có thể thu mua vài món, dù sao hiện tại Lý Dương cũng không thiếu tiền.
Ba nhà sưu tầm, 5 bảo bối, thời gian triển lãm cũng không dài, cùng lắm mất 6, 7 phút.
5 bảo bối này đều tốt cả, Lý Dương dùng năng lực đặc thù để quan sát, niên đại của mấy bảo bối này không có vấn đề gì, thực sự có thể rất lớn.
Ở trong này hiện tại Lý Dương cũng không dám khẳng định mọi phán đoán của mình là hoàn toàn chính xác.
5 bảo bối đều được thông qua bởi màu đỏ, hoạt động mở màn thật sự không tồi, ba nhà sưu tầm Canada mang theo bảo bối của mình đi xuống vẻ mặt rất hứng khởi.
Bất kể thế nào, bảo bối của họ cũng được các chuyên gia trên thế giới thông qua, những bảo bối đó về sau sẽ có giá trị rất cao.
Sau khi ba người đi xuống, các chuyên gia Canada hôm nay sẽ không tiếp tục triển lãm bảo bối của mình nữa, ngày mai sẽ tiếp tục.
Người chủ trì đứng dậy nói:
- Mời các chuyên gia Trung Quốc lên đài, để chúng ta thưởng thức sự thần bí bảo bối của Trung Quốc.
Lý Dương sửng sốt, Lâm Lang đã nói cho anh biết sẽ cho anh triển lãm bảo bối trong ngày đầu tiên, anh cũng chuẩn bị khá tốt, nhưng không nghĩ lại đến lượt mình nhanh đến thế.
Đại diện của nhiều nước hướng về phía ghế đại biểu Trung Quốc, Trung Quốc là một trong bốn nền văn minh cổ, cũng là quốc gia duy nhất có di sản độc đáo mà không bị gián đoạn, sự bí ẩn của Trung Quốc, của bảo bối Trung Quốc được nhiều người thừa nhận.
Nghe người chủ trì nói đến tên Trung Quốc, đa số các chuyên gia đều có sự hiếu kỳ.
Đặc biệt mấy ngày nay tên Lý Dương được truyền rộng rãi, hầu như ai cũng đã nghe qua tích kiếm tiện nghi của Lý Dương, nay tất cả mọi người đều đoán người lên đài chắc là Lý Dương.
Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu, từ từ đứng lên, thực lòng anh không muốn lên sớm như vậy.
- Khoan đã.
Lý Dương vừa định lên đài, người ngồi ghế bên cạnh lập tức đứng lên kêu to.
Ngay lập tức mọi người đều nhìn về phía người này, tất cả mọi người đều kinh ngạc không hiểu anh ta muốn cái gì.
Lý Dương có vẻ giật mình, người gọi này không ai khác chính là
Tam Tỉnh Khang, Tam Tỉnh Khang còn ngửa đầu ra vẻ rất đắc ý.
Ở bên kia Lâm Lang cau mày, người chủ trì sửng sốt hỏi:
- Vị tiên sinh này, không biết anh có ý kiến gì?
- Xem ra chuyên gia Trung Quốc không cần lên đài, tôi có đem theo báu vật Trung Quốc, trực tiếp mang ra cho các vị thưởng thức, tôi tin tưởng bảo bối của họ không thể sánh bằng của ta.
Tam Tỉnh Khang lớn tiếng nói, các đại biểu Trung Quốc bên cạnh mạnh mẽ đứng lên giận dữ nhìn Tam Tỉnh Khang.
Mặt Lâm Lang càng cau có.
Tam Tỉnh Khang và Lý Dương có mối bất hòa, cũng bất hóa với nhóm các chuyên gia Trung Quốc, điểm ấy Lâm Lang đã sớm nhận ra, nhưng anh không nghĩ tới Tam Tỉnh Khang có thể làm giáng một cái tát vào các chuyên gia Trung Quốc như thế này, những lời này thậm chí còn tàn nhẫn hơn cái tát.
- Vị tiên sinh này, như vậy có lẽ không phù hợp với quy định của chúng ta.
Người chủ trì ngượng ngùng cười nói, anh không nghĩ hoạt động vừa mới bắt đầu lại có việc xảy ra ngoài ý muốn như vậy, đó là một thử thách đối với một chủ trì như anh.
Mặt khác, các chuyên gia bắt đầu bàn tán, rất nhiều người tỏ ra vui sướng khi gặp họa thế này, đặc biệt đối với một số nước đối địch Trung Quốc, trong lòng họ rất hả hê.
Khổng Huyên là người vui nhất, chuyện ngọc tỷ truyền quốc cô cũng có nghe, gặp người Nhật Bản trực tiếp khiêu khích Lý Dương, Khổng Huyên thiếu chút nữa không kiềm chế được mình mà vỗ tay chúc mừng.
Camera đài truyền hình trực tiếp ngắm thẳng vào Tam Tỉnh Khang và Lý Dương để đưa tin.
Bình thường xem xét không có bất kỳ người nào đánh giá xem xét, so với việc có xung đột trực tiếp như vậy, hai bên đối đầu như vậy họ càng hứng thú hơn.
Đây là chương trình truyền hình trực tiếp, có việc xảy ra sẽ khiến người ta rất thích xem.
- Tiên sinh đừng ngại, theo trình tự, sau khi chuyên gia Trung Quốc trưng bày bảo bối sẽ đến phiên của Nhật Bản, lúc đó anh mang bảo bối của mình ra cũng chưa muộn.
Người chủ trì nhận được lệnh, đi tới mềm mỏng nói với Tam Tỉnh Khang một câu, nhân viên bên cạnh cũng nhìn chằm chằm vào Tam Tỉnh Khang.
Tam Tỉnh Khang không nói gì, đứng ở đó nhìn Lý Dương.
- Không sao, cho hắn triển lãm trước cũng tốt, chẳng qua tôi hi vọng chính hắn không phải hối hận là được.
Trên mặt Lý Dương đột nhiên nở nụ cười tươi, vừa rồi anh còn do dự không biết có nên mang Ngọc Tỷ Truyền Quốc ra hay không, nay tự Tam Tỉnh Khang mang tới, nếu hắn muốn chết, Lý Dương không lý do gì lại không hoàn thành tâm nguyện của hắn.